Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 49: Q.1 - Chương 49




Tô Úy vừa mới từ công ty về thì nhận được điện thoại của Dịch Tuyền nói, có người đã gỡ hết những bài báo về sự kiện “Sao chép” kia xuống hết rồi! Vẻn vẹn chỉ trong một giờ đồng hồ, tất cả các báo, đài, tạp chí, kênh truyền hình, trang web, diễn đàn đều đồng loạt dỡ bỏ các thông tin về sự kiện này.

Nghe điện thoại xong, Tô Úy vội mở trang web kia ra thì phát hiện quả nhiên tất cả các bài báo quả thực đã được xóa bỏ! Cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, liền xác định chắc chắn là anh trai đã giúp cô rồi!

Nghĩ tới đây liền gọi điện cho anh, định cảm ơn anh một tiếng!

“Úy Úy, có chuyện gì vậy?” Tô Minh Hiên bên kia thấy là điện thoại của Tô Úy thì nhanh chóng trả lời! Nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ một chuyện khác, khi anh định gọi điện cho bạn ở thành phố A nhờ giúp giải quyết vụ scandal kia, thì phát hiện những bài báo trước kia đã bị một người xóa hết, ngay trên trang chính thức cũng bị gỡ xuống! Anh suy nghĩ thế nào, cũng không có lời giải thích, vừa đúng lúc cô gọi điện tới!

“Em gọi điện là muốn cám ơn anh!”

“A______Cảm ơn anh cái gì?” Nghe được lời nói của em gái, anh lập tức không kịp phản ứng.

“Chính là chuyện mấy bài báo đó, không phải anh là người đã gỡ mấy bài kia xuống sao?”

“Không có, không phải là anh! Anh đang định gọi cho bạn nhờ giúp nhưng lại phát hiện đã có người ra tay trước rồi!”

Mong các bạn ghé thăm nhà Doc Truyen . o r g để có có chương mới hơn

“A, thật sự không phải là anh?”

“Thật sự không phải!”

“Vậy thì là ai đây?” Tô Úy dù có nghĩ thế nào cũng không có lời giải đáp, bởi vì cô thật sự không nghĩ ra ngoài anh trai thì còn ai có thể giúp cô? Dù sao thân phận này của cô có rất ít người biết!, “Vậy được, em cúp máy trước đây, em còn phải giải quyết một số việc!”

“Ừ được rồi, có gì liên lạc sau!”

Sau khi cúp điện thoại, Tô Úy cảm thấy rất phiền não, gãi gãi mái tóc của mình! Sau đó cô bắt đầu xử lý tiếp một số tài liệu! Việc cô cần làm bây giờ là chờ đợi, cô tin vào trực giác của chính mình!

Cũng trong lúc đó, trong phòng riêng xa hoa trên tầng 118 của tòa nhà giải trí giải trí Nam Tước.

Bốn người đàn ông đẹp trai đang lười biếng ngồi trên ghế sofa.

“Sự kiện đạo thiết kế lần này đều đã được xử lý xong xuôi cả rồi!” Lạc Phàm ngồi bên phải Hạ Nam, đặt ly rượu xuống, mắt phượng cẩn thận nhìn anh.

Chỉ thấy Hạ Nam không ngừng mân mê chiếc bật lửa Zippo, con ngươi đen như mực đang suy nghĩ điều gì đó mà phát ra tia sáng thâm thúy, khóe miệng nhếch nhẹ, nghe được lời của bạn tốt chỉ gật đầu một cái.

“Nam, tớ vẫn không hiểu vì sao cậu lại muốn dỡ mấy bài báo về sự kiện kia xuống?” Lạc Phàm có chút ngạc nhiên hỏi, thật ra vấn đề này hai người đàn ông kia cũng rất muốn biết. Cả ba người đồng loạt đem ánh mắt đặt trên người Hạ Nam, chỉ hy vọng người trong cuộc có thể cho bọn họ một đáp án.

Hạ Nam thản nhiên nhìn ba người ngồi trước mặt, chống lại ánh mắt tò mò của bọn họ, anh híp híp mắt! Ba người kia nhìn lão đại làm động tác như vậy liền lập tức thu hồi ánh mắt, dù sao đây cũng là điềm báo lão đại đang sắp nổi giận, dù bọn họ vẫn rất tò mò, nhưng giữ được cái mạng nhỏ này vẫn là quan trọng nhất.

“Về sau các cậu sẽ biết!” Âm thanh lạnh lùng vang lên trong căn phòng xa hoa to như vậy khiến ba người họ có chút hoảng hốt! Ba người quay ra nhìn nhau, bọn họ phát hiện càng ngày càng không thể hiểu nổi lão đại của mình rồi!

“Nam, chuyện cậu và thư kí Tô lần trước bị truy sát ở thành phố C vẫn không có gì tiến triển, nhưng kỳ lạ ở chỗ không chỉ chúng ta mà còn một người nữa cũng điều tra chuyện này!” Nghĩ đến một chuyện, Tần Kiệt mở miệng.

Nghe được lời này, Hạ Nam quay đầu lại, quay lại nhìn anh.

“Tổ chức Ám Nguyệt cũng đang điều tra chuyện này!” Thật ra thì anh cũng cảm thấy rất bực, bởi vì thật sự anh không nghĩ ra lí do vì sao tổ chức Ám Nguyệt lại muốn biết rõ chuyện này.

Sau khi nghe được đáp án, Hạ Nam không nói gì, quay lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên thẫm lại.

Mà ba người kia cũng không nói gì thêm, trong phút chốc căn phòng rơi vào trạng thái quỷ dị.

Gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng và bóng dáng to lớn của Hạ Nam phản chiếu lên cửa kính trong suốt!

Đứng ở độ cao này, anh có thể đem cả thành phố thu vào đáy mắt, thành phố A là thành phố phồn hoa! Phần lớn mọi người đều mặc đồ hiệu, trên con đường rộng lớn có vô số ô tô với phiên bản giới hạn phóng qua, những tòa nhà cao tầng, những áp phích quảng cáo, TV lắp trên cao, tất cả những thứ này chính là bộ mặt của thành phố phồn hoa này!

Khi Tô Úy đang vội vàng ngồi trước bàn làm việc xử lý công việc thì nhận được điện thoại của Dịch Tuyền nói Lâm Viên An gọi điện cho cô ấy, nói rằng anh ta tình nguyện thừa nhận chuyện mình đã sao chép bản thiết kế trước mặt công chúng, hơn nữa còn nhờ cô chuyển lời xin lỗi đến FIR, nhưng anh ta ra điều kiện phải được gặp FIR một lần. Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o r g để có chương mới nhanh nhất

Sau khi Tô Úy nghe xong, chỉ khẽ cười một tiếng, bảo Dịch Tuyền nói với Lâm Viên An, nhà thiết kế FIR sẽ không gặp bất kì ai, hơn nữa cũng không cần anh ta thừa nhận trước mặt công chúng cũng như nhận lỗi với cô. Thật ra cô cũng có thể đại khái đoán được lý do Lâm Viên An muốn gặp cô! Đơn giản anh ta chỉ muốn biết sự khác biệt trong thiết kế của cô mà thôi!

Cô đi gặp Lâm Viên An chỉ muốn xác định sự thật của chuyện này, dù sao cô cũng muốn biết trên thế giới này có thực sự tồn tại chuyện trùng hợp như vậy không, cũng có thể lúc đấy hai người đều có linh cảm tương đồng! Mặc dù kết quả cuối cùng như vậy, Tô Úy cũng không hi vọng vì chuyện này mà Lâm Viên An thân bại danh liệt!

Thật ra nếu hôm nay Lâm Viên An không gọi điện, thì ngày mai cô cũng có cách xử lý tốt. Cho nên cuối cùng cô nói như vậy chỉ là muốn xem Lâm Viên An sẽ lựa chọn như thế nào thôi! Chỉ là, cuối cùng anh ta cũng không làm cô thất vọng, cũng khiến cô cam tâm tình nguyện! Bởi vì ngay từ khi bắt đầu, cô đã không có ý định kéo anh ta xuống nước!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.