Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 6: Q.2 - Chương 6: Quyết định của Tô Úy




Sau khi Tô Úy làm xong đồ ăn mới gọi Tuyết Nhi dậy ăn sáng, trong khi chờ bạn rửa mặt thì Tô Úy múc một ít cháo và một ít thức ăn lên bàn.

Chờ đến khi Lăng Tuyết Nhi từ trên tầng đi xuống, đã nhìn thấy Tô Úy đang ưu nhã ăn điểm tâm, nhìn thấy cô xuống thì nhíu mày ý bảo cô mau ngồi xuống ăn điểm tâm đi.

Tuyết Nhi ngồi xuống ghế đối diện, yên lặng nhìn Tô ÚY, không hiểu vì sao một tháng nay cô luôn có cảm giác Úy Úy đã thay đổi rất nhiều, giống như đã trở thành một con người khác vậy! Aizz, cũng đúng thôi! Trải qua nhiều việc như vậy, không thay đổi mới là lạ đấy! Huống chi bây giờ Úy Úy đã mất đi gần bốn năm trí nhớ!

“Cậu còn không ăn đi, ngồi nhìn tớ làm gì?” Tô Úy thấy Tuyết Nhi ngồi đối diện nhìn chằm chằm mình, đến đồ ăn cũng không động khiến cô thật sự không thể chịu được nữa, chẳng lẽ trên mặt cô có gì sao? “Trên mặt tớ có vết bẩn à?”

Tuyết Nhi nghe lời cô thì khóe môi giật giật!

“Vậy cậu còn không mau ăn đi!” Nói xong lại cúi đầu ăn đồ ăn của mình.

Tô Úy ăn rất nhanh đã no, đặt chén đũa xuống ngồi chờ Tuyết Nhi ăn xong rồi mới nói, “Tớ thấy hình cậu chụp cho Mị chi yêu rồi, rất đẹp!” Một số chuyện trước đây Tuyết Nhi đã nói cho cô nghe, còn một số chuyện khác cô biết được thông qua Dịch Tuyền, bao gồm cả chuyện Tuyết Nhi làm người đại diện cho Mị chi yêu! Mà bây giờ cô cần ra một quyết định, mà quyết định này sẽ khiến Mị chịu yêu không còn là nhãn hiệu của riêng cô nữa!

“Đó là chuyện đương nhiên, cậu không nhìn xem tớ là ai sao?” Lặng Tuyết Nhi ngồi đó tự luyến nói, xong rồi còn không quên nháy mắt với cô một cái!

“Được được, cậu cứ ngồi đó đắc ý đi!” Tô Úy cũng hết ý kiến đối với hành động tự khen mình của Tuyết Nhi, “Tớ muốn đi ra ngoài, cậu không muốn đi sao?”

“No! Tớ không đi, tớ còn muốn đi ngủ cho đẹp da cơ!” Tuyết Nhi nhẹ nhàng khoát tay, sau đó đi lên cầu thang.

Đi ngủ dưỡng da? Ngất! Ăn xong rồi đi ngủ mà còn đẹp da! Thật đúng là hiếm thấy!

Tô Úy nhìn bóng lưng của Tuyết Nhi nhẹ lắc đầu!

Thu dọn bàn ăn, bát đũa xong Tô Úy vào phòng ngủ thay quần áo rồi mới ra ngoài!

Trong phòng làm việc của Mị Chi yêu.

“Lão đại sao chị lại tới đây?” Dịch Tuyền nhìn thấy Tô Úy thì ngạc nhiên hỏi, dù sao phòng làm việc đã thành lập mấy năm qua số lần Tô Úy đến đây cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay!

“Ừm! Gọi bọn họ đi, tôi muốn mở một cuộc họp ngắn!” Thật ra khi Tô Úy đến đây đã có rất nhiều người phát hiện ra cô, nên ngay khi cô nói những lời này, tất cả mọi người đã xuất hiện đầy đủ.

“Lão đại, chị đây rồi!” Một nhóm người mười mấy miệng đồng thanh nói lời này!

Tô Úy nhìn đoàn người trước mặt, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý đáp lại, ngay sau đó đi đến phòng họp!

Mà bọn họ giống như đã quen với cách trả lời của lão đại đều không để ý mà bước theo!

“Thật ra lần này tôi tới đây là có chuyện quan trọng muốn nói, mọi người đều biết thời gian gần đây chúng ta đã mời siêu sao quốc tế Lăng Tuyết Nhi làm người đại diện! Chuyện này rất có ý nghĩa đối với sự phát triển trong tương lai của Mị chi yêu, nhưng đồng thời kế hoạch của tôi cũng có rất nhiều! Bây giờ ở đây có ai đồng ý tham gia vào đội ngũ thiết kế của Mị chi yêu không?” Tô Úy ngồi trên ghế chủ vị nhẹ nhàng nói xong, nhưng những người khác bao gồm cả Dịch Tuyền khiếp đều khiếp sợ nhìn người phụ nữ lạnh lùng kia!

Có chuyện gì vậy? Mị chi yêu vốn là nhãn hiệu FIR tự mình xây dựng, có sức ảnh hưởng không hề nhỏ trên cả nước! Nhưng bây giờ cô lại nói, nếu bọn họ đồng ý có thể tham gia thiết kế cho nhãn hiệu này!

Tô Úy nhìn mọi người rồi nói tiếp, “Nhưng mọi người đều biết tôi có yêu cầu rất cao đối với bản thiết kế, nên khi tham gia vào khâu thiết kế nếu không đạt được yêu cầu của tôi thì tất nhiên sẽ bị chuyển đi, đây là việc tôi muốn nhắc nhở mọi người trước!Dĩ nhiên, khi mọi người thiết kế cho nhãn hiệu Mị chi yêu đều sẽ nhận được tiền thù lao thỏa đáng với công sức mọi người bỏ ra. Cái này thì cần trông mong vào lượng tiêu thụ của những thiết kế của mọi người rồi!”

Thật ra Tô Úy quyết định như vậy là có nguyện nhân khác, bởi vì công ty quảng cáo Minh Nguyệt sắp chuyển tới thành phố A, cô là Tổng giám đốc thế nhiệm nên tất nhiên sẽ rất bận rộn, về sau nhất định sẽ không có nhiều thời gian cho thiết kế, mà Mị chi yêu là tâm huyết của cô, cô không thể bỏ rơi nó, cho nên suy nghĩ rất lâu mới có thể đưa ra quyết định như vậy, khi nào có thời gian cô có thể thiết kế lại! Đây là cách duy nhất để vẹn cả đôi đường! Cô không chắc tất cả mọi người ở đây đều sẽ tham gia, nhưng cô biết sẽ có người động lòng, dù sao nhãn hiệu này bây giờ cũng có danh tiếng khá lớn, phản hồi cũng không tồi! Hơn nữa không phải cô đang tạo cơ hội cho con đường phát triển của mọi người sao?

Còn nữa, thiết kế của những người ở đây cô đều đã từng xem qua, chỉ cần giá tiền thích hợp, hợn nữa đã đã có danh tiếng từ trước nên mọi chuyện cũng sẽ dễ dáng hơn nhiểu!

“Có lẽ mọi người cần thới gian suy nghĩ về chuyện này, tôi cũng sẽ không ép buộc mọi người! Sau khi suy nghĩ xong hãy cho tôi câu trả lời chắc chắn nhất! Còn một chuyện nũa, đại điểm chụp ảnh quảng cáo đã được quyết định, trong một nông trại ở ngoại ô thành phố, nếu như muốn mọi người có thể tham gia cho vui, đến lúc đó tôi sẽ giúp mọi người chuẩn bị chỗ ở!”

“Lão đại, đây gọi là mua chuộc lòng người sao?” Tô Úy vừa dứt lời, Thi Diệp liền mở miệng trêu ghẹo

“Nhà thiết kế Thi, vậy cậu cho là thế nào đây?” Tô Úy nhìn cô gái bằng tuổi mình nhíu mày nói.

“Hắc......cái đấy thì tớ cũng không biết được đâu”. Thi Diệp chống lại ánh mắt của lão đại, mỉm cười nói.

... ........

Tô Úy nói thêm mấy câu đơn giản nữa rồi ưu nhã đứng dậy, cho tay vào trong túi áo định đi ra ngoài!

“Lão đại, chúng tôi đều cùng đồng ý tham gia vào Mị chi yêu!” Cơ hồ là trăm miệng một lời, trong giọng nói để lộ ra sự kiên định! Đối với họ mà nói, lão đại vĩnh viễn là lão đại của bọn họ, chỉ cần cô nói một câu tất nhiên mọi người sẽ đi theo! Huống chi bọn họ đều biết đây nhất định là một chuyện tốt!

Tô Úy vừa định rời đi lập tức dừng bước, đôi tay đặt trong túi áo nắm chặt, đôi mắt trong suốt nhìn mọi người ánh lên tia sáng ấm áp!

Ngay sau đó, cô mở miệng, “vậy mong chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác vui vẻ!” Nói xong câu đó, cô liền xoay người đi, trên khóe miệng còn mang nụ cười nhàn nhạt!

Tô Úy vừa mới ra khỏi phòng làm việc, tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, lấy điện thoại ra nhìn số máy, theo bản năng híp híp mắt sau đó nhận máy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.