Hào Quang Mặt Trời

Chương 48: Chương 48: Thú cưỡi




Độc Giác Thú đùng là một loài quái thú phi thường đẹp đẽ và quí phái, cũng là con ngựa thần dũng nhất mà Đăng Dương từng gặp trong đời, thế nhưng vẻ đẹp này sẽ không kéo dài được bao lâu.

Con Độc Giác Thú bị Triệu Dũng truy đuổi sát đít phía sau nên đã chạy thẳng vào bẫy chông lúc nào mà không hay biết, đợi đến khi chân của nó bị một cây chông làm từ lông Địa Đột Dã Trư xuyên thủng thì đã quá muộn.

Chân bất ngờ bị đâm thủng, Độc giác Thú ngay lập tức mất trọng tâm mà theo quán tính lộn người một vòng đồi đập mạnh cơ thể xuống đất.

Phọc.. phọc… phọc… phọc… phọc… Tức khắc, cơ thể nó liền bị xuyên thủng bởi vô số chông nhọn, chết không kịp ngáp.

“ Ha ha, thành công mĩ mãn” La Quốc Hùng đi ra khỏi chỗ ẩn nấp, vui vẻ cười lớn

Trọng Tuấn, Đăng Dương, Cẩm Tú cùng Triệu Dũng nghe thấy tiếng cười khấp khời này liền biết mọi chuyện đã thành, cấp tốc chạy đến

Thấy mọi người chạy đến, La Quốc Hùng cười nói “ thành công rồi, con Độc Giác Thú này ta sẽ xử lý, mọi người mau thu dọn mấy cái bẫy của mình đi, chúng ta tập thời rút lui vài tiếng rồi quay trở lại săn tiếp.

Bốn người nghe thế liền hiểu ý rời đi. Chỉ có Đăng Dương mới vừa bước đi mấy bước đã đột ngột quay lại, tò mò hỏi La Quốc Hùng

“ Hùng ca, mấy con Độc Giác Thú này ý, ta có thể thuần hóa chúng nó là thú cưỡi không?”

Nghe Đăng Dương chợt hỏi, La Quốc Hùng không chút nào cảm thấy kỳ lạ, vừa dùng thanh đao của mình mổ bung Độc Giác Thú, vừa cười nói

“ Sao, ngươi thích mấy con Độc Giác Thú này rồi hả A Dương?”

“ Đúng vậy a, bọn chúng vừa đẹp lại uy vũ” Đăng Dương không chút do dự gật đầu

Moi từ cơ thể Độc Giác Thú ra viên Tinh Hoa Thạch trong suốt bỏ vào ba lô, La Quốc Hùng cảm khái nói “ khi xưa ta cũng giống như đệ, cũng từng rất muốn bắt một con Độc Giác Thú làm vật cưỡi. Thế nhưng Độc Giác Thú trời sinh có hai bản tính rất đặc biệt, thứ nhất là nhát gan, thứ hai là cao ngạo”

“ Đã nhát gan lại còn kiêu ngạo?” Đăng Dương cảm thấy hơi hơi rối trí

Thấy vậy La Quốc Hùng cười khà khả, tiếp tục dùng đại đao cứa đứt cái sừng xoắn ốc của Độc Giác Thú, nói

“ Ha ha, thầy buồn cười lắm đúng không? Thế nhưng lại là sự thật đấy. Độc Giác Thú trời sinh đã nhát gan, chỉ cần phát hiện một chút uy hiếp liền bỏ chạy thục mạng, mà đệ cũng thấy rồi đấy, tốc độ của bọn chúng chính là rất nhanh, một khi đã chạy thục mạng thì đừng hòng truy đuổi”

“ Bất quá vẫn là có một số trường hợp ngoại lệ, tỷ như những võ giả cường đại ra tay thì có thể vô cùng dễ dàng tóm gọn Độc Giác Thú, hoặc là giống như chúng ta, thiết kế bẫy rập để bắt nó. Thế nhưng một khi đã bắt rồi thì vụ việc đau đầu tiếp theo liền xuất hiện”

“ Thiên tính cao ngạo của Độc Giác Thú đúng lúc này sẽ bộc lộ ra ngoài, vô cùng cứng đầu và hoàn toàn không bao giờ chịu cuối đầu, dù cho có là đánh đập, cho nhịn đói hay vỗ về, nó đều không chịu nghe theo. Đám Độc Giác Thú cứng mềm đều không ăn, bọn chúng thà rắng chịu chết chứ không chấp nhận thuần phục trước con người. Cái này chắc là do di truyền từ bọn Thánh Thú Thiên Mã, họ hàng xa của tụi nó.”

Đăng Dương nghe vậy thì hơi thất vọng “ thế là không có cách gì sao?”

Cầm cái sừng nhọn bỏ vào ba lô, La Quốc Hùng phủi đít đứng dậy, cười nói “ không phải là không có cách, vẫn còn một cách để biến Độc Giác Thú thành thú cưỡi, và đại đa số thú cưỡi là Độc Giác Thú đều từ cách này mà ra.

“ Là cách gì vậy?” Đăng Dương hứng thú hỏi

La Quốc Hùng nhún vai

“ Đó là nuôi từ trong trứng nuôi ra, những con Độc Giác Thú được con người ấp nở, sau đó nuôi lớn sẽ trăm phầm trăm phục tùng con người, đơn giản thế thôi. Có điều giá của một quả trứng Độc Giác Thú lại không hề rẽ, ta nhớ hồi trước, trong một hội đấu giá do Hồng Lâu Kim Xá thương hội tổ chức ở Thanh Thạch Thành, cái giá đưa ra cho một quả trứng Độc Giác Thú nghe đâu là hơn 20.000 vina đấy. Còn nếu mua một con Độc Giác Thú trưởng thành đã qua thuần hóa, ta nghĩ cái giá còn chát hơn nữa kìa”

“ A Dương, nghe lời ta, ngươi tốt nhất là bỏ cái ý định này đi, không được ích lợi gì đâu, chỉ tổ tốn tiền”

Nghe đến một quả trứng Độc Giác Thú có giá đến 20.000 vina, Đăng Dương đã sợ thun chim rồi, đừng nói chi là…

Đăng Dương khẽ run người, hoàn toàn từ bỏ nói “ thôi, thôi, thôi, chỉ một con thú cưỡi mà có giá đến 20.000 vina, thôi cho ta xin khiếu. Được rồi, ta chỉ thắc mắc thế thôi, Hùng ca cứ tiếp tục dọn bẫy đi, ta cũng phải đi thu dọn bẫy của mình đây”

Nói rồi Đăng Dương liền chạy đi.

Nhìn bóng dáng Đăng Dương khuất xa dần, La Quốc Hùng không nhịn được cười khẽ “ đúng là thiếu niên có khác, tràng đầy sinh lực, tràng đầy ham muốn a”

---------*-*--------

Vài ngày sau đó, tiểu đội Phong Long tiếp tục hành động theo kế hoạch cũ, đặt bẫy săn giết Độc Giác Thú, tuy mất hơi nhiều thời gian và công sức nhưng cuối cùng cũng đã thu đủ 7 cái sừng Độc Giác Thú.

Còn về phương diện chia tiền, bời vì mọi người đều tiến hành đặt bẫy nên sẽ phân chia như sau.

Đăng Dương, La Quốc Hùng, Trọng Tuấn, Cẩm Tú, mỗi người 1 viên Tinh Hoa Thạch. Riêng Triệu Dũng, bời vì góp công nhiều nhất trong việc tìm kiếm và lùa Độc Giác Thú vào bẫy nên thu vào 3 viên Tinh Hoa Thạch.

Phân chia như thế này đã là hết sức công bằng rồi, tất cả mọi người cũng không có dị nghị gì nữa.

Thua thập 5 bộ da Ảnh Lang, 7 chiếc sừng Độc Giác Thú, nhiệm vụ săn thú của tiểu đội Phong Long xem như hoàn thành, cả năm người bắt đầu lên đường rời khỏi khu vực hồ Thiên Ba, trở lại trấn Hồng Môn.

Trong khoản thời gian săn Độc Giác Thú này, cấp độ của Đăng Dương chỉ dừng ở mức cấp 5 ( 620/800) và không tăng thêm nữa, bời vì trong số 7 con Độc Giác Thú bị giết, chỉ có duy nhất 1 con là mắc vào bẫy dây của hắn. Hơn nữa một con Độc Giác Thú tuy rằng là quái thú bậc 2 nhưng cũng chỉ cho sinh mạng mà thôi.

Tính ra thì tương đương với giá trị của một con quái thú bậc 1, chắc có lẽ là vì Độc Giác Thú hoàn toàn không có sức tấn công nên hệ thống chỉ định mức như vậy.

----------*-*----------

Đủ 10 chương rồi, hôm nay đến đây thôi, mai lại bạo tiếp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.