Ôn Duyên thấy Ôn Thiếu Hàng đối diện ngơ ngẩn,trên mặt lộ ra mỉm cười tự nhiên nói: “Quấy rầy.”
Nhìn Ôn Thiếu Hàng liền như vậy ngơ ngác mà nhìn chằm chằm Ôn Duyên, Tạ Sâm hơi hơi nhíu mày,có chút không vui mà ôm bả vai Ôn Duyên. Động tác nàylàm Ôn Thiếu Hàng hoàn hồn, hắn theo bản năng nhìn Tạ Sâm đang lạnh lùng nhìn mìnhliếc mắt một cái, sau đó nhấpmiệng nhìn nhìn Ôn Duyên. Miệng giật giật, lại phát hiện lời dưới đáy lòngcơ hồ một câu đều nói không nên lời. Qua lại vài lần, cũng chỉ có mở cửa, để hai người tiến vào phòng.
“Là ai a?”
Mã Tuệ Trinh không chút để ý từ phòng khách ra tới, đi tới cửa phát hiện đứng trước cửa là Ôn Duyênlập tức trước mắt sáng ngời, vừa muốn nói gì, ngó đến Tạ Sâm bên cạnh chân màythực rõ ràng mà nhíu một chút. Mới vừa giậnmuốn nói cái gì, nhưng mà nghĩ đến ngày đó ở trong yến hội người này không lưu tình chút nào mà đạp chính mình, vừa giận lại vừa sợ, làm nàng lập tức không nói được lời nào.
“Là tiểu Duyên đã trở lại a, mau tiến vào.”
Ngô Lương thật giống như không thấy được Tạ Sâm,đối với Ôn Duyên cười thân thiết như trước kia. Ôn Duyên cũng cười đáp lạinhìn hắn, chỉ là lại không giống trước kiaôn dịu ngoan thuận như vậy mà kêu một tiếng “Ba”,Ôn Lương dường như cũng không ngại, chỉ là như vậy mỉm cười mà nhìn hắn.
Ôn Duyên vừa đổi giày vừanghiêng đầu nhìn Tạ Sâm liếc mắt một cái, Tạ Sâm cùng hắn nhìn nhau hai giây,lúc này mới chậm rãi mặt vô biểu tình mà cong □ tử thay dép lê.(Jeje: Chỗ này qt để□ nên mình cũng chả biết là gì)
“Lại đây ngồi, ta cùng mẹ con vừa rồi còn nói muốn tìm con buổi tối trở về ăn cơm, không nghĩ tới con sớm như vậy liền tới rồi, đồ ăn chờ một lát mới có thể đem ra.Có đói bụng không? Bên trong có điểm tâm, ta đi lấy cho con?”
Thái độ nóng bỏng này của Ôn Lương, nếu đổi thành lúc trước,tất nhiên có thể làm Ôn Duyên thụ sủng nhược kinh. Chính là từ chuyện yến hội lần trước,biết Mã Tuệ Trinh là dưới sự ngầm đồng ý của Ôn Lương mà đến nháo, trái tim này của Ôn Duyêncũng đã sớm triệt triệt để để mà lắng đọng lại xuống dưới.
Nói trắng ra, thời điểm mới vừa xuyên qua tới hắn đối với đôi vợ chồng này không có nhiều nhẫn nại như vậy,bởi vì đối phương hai người tuy rằng lớn lên cùng cha mẹ nuôi trong đời sống hiện thực của hắngiống nhau như đúc, nhưng hắn thực xác định bọn họ cũng không phải chân chính “bọn họ” nuôi nâng chính mình. Ôn Duyên kia hai người này nuôi nấng đi đâuhắn không biết, có lẽ là thế thân hắn về tới thế giới hiện thực?Mấy vấn đề này hắn trước nay đều không muốn đi nghĩ, bởi vì truy cứu đến cuối cùng, hắn cũng không có biện pháp giải quyết vấn đề,kia cần gì phải truy cứu đâu?
Nhưng sau khi đi vào khu an toàn, hoàn cảnh sinh hoạt tương đối an nhàn,làm hắn tận khả năng thu liễm tính tình lạnh băng đặc biệt nào đó của chính mình.Ăn no mặc ấm sau liền bắt đầu tìm kiếm ấm áp về mặt tinh thần,hắn biết đây là bệnh phải trị, nhưng hiện tại lúc này phanh lại cũng còn tính chưa muộn,ít nhất còn không có bởi vì chút ôn nhu hắn hy vọng xa vời này,mà trả giá đại giới cỡ nào không thể vãn hồi. Sự tình như Lương Hân,cả đời này chỉ một lần cũng đã đủ trầm trọng, lại nhiều thêm một chuyện,hắn đều sẽ vô pháp thừa nhận.
Đúng vậy, kỳ thật hắn trong lòng đều rất rõ ràng, Lương Hân trước nay đều so với những người này càng có phân lượng trong lòng mình hơn. Nhưng ai bảo chính mình là người dối trá đâu,càng muốn theo đuổi những biểu hiện giả dốimong muốn mà không thể thành tốt đẹp.
Ngoài miệng nói phải đi lấy điểm tâm cho Ôn Duyên, nhưnglại vẫn không nhúc nhích, còn dùng một đôi mắt chờ đợigắt gao mà nhìn chằm chằm Ôn Duyên. Nhìn Ôn Lương như vậy,lại nhìn Mã Tuệ Trinh từ phía sau đi tới, dùng ánh mắt lập lòequa lại nhìn quét Ôn Duyên cùng Ôn Thiếu Hàng,Tạ Sâm trong lòng trầm xuống, trên mặt lập tức lộ ra tươi cười cơ hồ có thể xưng là thân thiết, hắn không nhanh không chậm đối với Ôn Lương mở miệng nói: “Thúc thúc.”
Một tiếng “thúc thúc” nàythật đúng là làm Ôn Lương lắp bắp kinh hãi, phải biết rằng ngày đó thời điểm lại đây tìm hắn cùng Mã Tuệ Trinh ký hiệp nghị,người này chính là một chút sắc mặt tốt cũng khôngcho hắn! Đừng nói xưng hô như “thúc thúc”,liền tính một tiếng “Ôn tiên sinh” kia đều là không có! Hiện tại người này đột nhiên vẻ mặt ôn hoà cùng chính mình nói chuyện, hơn nữa lúc trước trong lòng luôn có cố kỵ với kẻ này,Ôn Lương tuy rằng không quá nguyện ý, cũng không dám mặc kệ sắc mặt Tạ Sâm,chỉ có thể mỉm cười gật đầu đáp lại, “Tạ tiên sinh.”
Tạ Sâm tuy rằng so với Ôn Duyên lớn hơn hai tuổi, nhưng Ôn Lương lúc này xưng hô hắn “Tạ tiên sinh”cũng đủ xa cách, rốt cuộc hắn vừa rồi đối với Ôn Duyên nói chính là “Tiểu Duyên”, hắn lại tự xưng hắn cùng Mã Tuệ Trinh là “Ba, mẹ”, minh bạch tới ngày ký hiệp nghị đó,bất quá Tạ Sâm căn bản không thèm để ý này đó, tươi cười trên mặt hắn không chút nào thay đổi,“Thúc thúc khách khí, kỳ thật chúng ta hôm nay lại đây cũng không có chuyện lớn gì,chỉ là lúc này đây sau khi đi ra ngoài trở về lăn lộn thật sự mệt nhọc, Ôn Duyên vừa trở về liền muốn thăm các người,chỉ là không như mong muốn, vừa trở về ngày đó hắn liền ngã bệnh, bởi vậy bất đắc dĩ nghỉ ngơi hai ngày. Thân thể vừa khỏe một chút, liền lập tức lôi kéo tôi lại đây vấn an các người.”
Nói xong, Tạ Sâm quét mắt nhìn Mã Tuệ Trinhmặt lộ vẻ bất mãn, cùng với Ôn Lương hơi hợi lộ ra kinh ngạc, ngoài ra vẻ mặt không tin của Ôn Thiếu Hàng đều bị hắn hoàn toàn xem nhẹ. Cơ hồ không cho Ôn Lương bất kỳ cơ hội gì để trả lời,Tạ Sâm ngay sau đó liền không nhanh không chậm nói: “Vốn dĩ sáng sớm nên lại đây, tới chậm, không quấy rầy các người đi.”
Lời này nói xongMã Tuệ Trinh cơ hồ là trong nháy mắt sắc mặt liền làm như trưởng bối,nàng tựa như căn bản không đi qua yến hội, cũng căn bản không cùng người khác hợp tác muốn hại Ôn Duyên, diễn xuất đúng lý hợp tình này,cho dù là Tạ Sâm, cũng không thể không ở trong lòng âm thầm chịu phục một phân.
“Quầy rầy thì không nói, chỉ là thời gian dài như vậy một câu đều không mang theo trở về, có phải hay không trong lòng cũng không xem ta với ba nó là trưởng bối? Ở bên ngoàithời gian lâu như vậy trước không nói chúng ta lo lắng sốt ruột, liền sau khi trở về,cũng nên trước tiên lại đây báo bình an, các người trở về hai ngày rồi,hai ngày này như thế nào cũng chưa lại đây? Hơn nữa, ta nghe nói vật tư các người mang vềcũng không ít a, như thế nào cảm giác ngày tháng này của các người không bằng trước kia?”
Ý nghĩa ám chỉ trong lời nóithật sự quá mức rõ ràng, Mã Tuệ Trinh chỉ làm như không nhìn thấy ánh mắt hàm chỉ phản đối kia của Ôn Lương, dù sao xem thái độ này của Tạ Sâm,trăm phần trăm là tới cúi đầu nhận sai,nàng vốn dĩ chính là trưởng bối, không cần thiết cùng hai tên nhóckhom lưng cúi đầu, ngày đó đá nàng một chân kia không cùng hắn tính sổcũng đã là tận tình tận nghĩa! Còn muốn bảo nàng như thế nào? Chẳng lẽ còn đến tìm cái điện thờ thờ bọn hắn lên?!
Phản ứng của Mã Tuệ Trinh làm đôi mắt Tạ Sâmcực nhanh mà hiện lên một đạo quang, cũng làm Ôn Duyên nguyên bản còn đang nghe nàng nói chuyện lập tức tản ra ánh mắt, tuy rằng thoạt nhìn vẫn cứ là đang nghe bọn họ đối thoại, nhưng Tạ Sâm cùng Ôn Thiếu Hàng nhìn chằm chằm vào hắnđều biết, Ôn Duyên đối với đối thoại kế tiếp của bọn họđều không có hứng thú, những lời vừa rồi của Mã Tuệ Trinh, có một thứ gì đó làm Ôn Duyên hoàn toàn thất vọng rồi, là cái loại thất vọng chân chính, một chút đường sống đều không có lưu lại.
“Làm dì lo lắng thật là băn khoăn, bất quá lúc này đây từ bên ngoài trở về, thu hoạch thật là rất nhiều. Vốn dĩ chúng ta lần này lại đây, cũng chuẩn bị vài thứ cho chú với dì, chỉ là……”
Mắt nhìn Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương sắc mặt đều trầm đến không thể lại trầm, Tạ Sâm hơi hơi rũ mắt xuống chặn cảm xúc trong mắt,khóe miệng ý cười không giảm nói: “Chỉ là đồ vật có hơi nhiều, chúng ta cầm hai tay không đủ…… Hơn nữa ở lần yến hội, tôi nhất thời xúc động đối với dì làm ra hành động sai lầm,trong lòng thật sự băn khoăn, bởi vậy cũng dụng tâm tăng thêm một ít đồ vật xem nhưđền bù cùng xin lỗi, xe chở hàng lúc này hẳn là sắp tới rồi, dì, chú, các người xem……?”
Từ đầu tới đuôi Ôn Duyên một câu cũng chưa nói, nhưng Mã Tuệ Trinh, Ôn Duyên cùng với Ôn Thiếu Hàng ba người toàn bộ đều ngây ngẩn cả người. Đặc biệt là Mã Tuệ Trinh, nàng không nghĩ tới đổi tới đổi lui đến sau lại cư nhiên biến thành kinh hỉ lớn?! Xe chở hàng?!Chẳng lẽ bọn họ chuẩn bị đồ vật rất nhiều sao?
Nghĩ đến dĩ vãng Ôn Duyên trở về luôn là bao lớn bao nhỏ mang theo, Mã Tuệ Trinh trên mặt dường như biến sắclập tức lộ ra sắc thái cơ hồ có thể xưng là vui vẻ, Tạ Sâm này lúc trước cuồng vọng như vậy,hiện tại còn không phải phải xin lỗi mình?
Ôn Lương sắc mặt liền càng không cần nói, hắn thấy Tạ Sâm mặt mang mỉm cười như vậy,vẻ mặt ôn hoà cùng chính mình cùng Mã Tuệ Trinh xin lỗi, mà Ôn Duyên cũng ở một bên cười dịu ngoan. Lập tức chỉ cho rằng, Tạ Sâm là bởi vì con trai mình khuyên bảo,cho nên không thể không làm như thế hiếu thuận.Trong lòng hơi hơi thoải mái đồng thời lại cũng có chút bất mãn, hắn còn chưa có đồng ý quan hệ hai người này,quá dễ dàng đối với hành động đối phươngbiểu hiện ra vừa lòng cũng không phải biểu hiện tốt gì, bởi vậy sắc mặt vừa treo lên mỉm cười lập tức hơi hơi thu lại, giống như không quá vừa lòng.
Mà Tạ Sâm lại là không chút nào để ý, ánh mắt đảo qua Ôn Thiếu Hàng mặt lộ vẻ ngưng trọngliếc mắt một cái, trong lòng cười lạnh một tiếng. Này một nhà ba người bên trong chỉ có Ôn Thiếu Hàng là người chân chính thông minh thanh tỉnh,nhưng dù thông minh, dù thanh tỉnh cũng vô dụng. Đừng nói Ôn Thiếu Hàng nhất định vô pháp ngăn cản đôi cha mẹ lòng tham không đủ muốn rắn nuốt voi, liền nói ăn mệt ngày hôm nay,đối phương cần thiết cam tâm tình nguyện nuốt vào trong bụng cho hắn đi!Nếu bọn họ không nuốt, vậy đừng trách hắn đến lúc đó dùng chút thủ đoạn không nhu hòa như vậy……Này cơ hồ tính chính là một đường tốt nhất, đườngđưa cho bọn họ lựa chọn, thiên đường có đường bọn họ không đi, một hai phải xông vào địa ngục không cửa này, đến nỗi kết cục chờ bọn họnhư thế nào, vậy phải xem mệnh bọn họ.
Hắn vẫn luôn cố kỵ đối phương là cha mẹ nuôi Ôn Duyênmà không có xuống tay, nhưng vài người này,Mã Tuệ Trinh liên hợp Lưu gia muốn hại chết Ôn Duyên, liền tính miễn cưỡng nói nàng trước đó không biết hậu quả có bao nhiêu nghiêm trọng, nhưng nàng đích xác thật là không có nửa điểm quan tâm an nguy của Ôn Duyên, đây là sự thật không thể phủ nhận.Mà Ôn Lương, Tạ Sâm không tin hắn cũng cùng Mã Tuệ Trinh giống nhau là phụ nữ vô tri,chẳng lẽ ngày đó Mã Tuệ Trinh làm những chuyện như vậy sẽ mang đến cái dạng hậu quả gì,hắn thật sự liền một chút cũng không biết? Nhưng hắn vẫn là cam chịu Mã Tuệ Trinh làm như vậy! Ngược lại tránh ở chỗ tối đem chính mình phủi sạch sẽ,lập tức cư nhiên còn có thể đối với Ôn Duyên lộ ra loại tươi cười cha hiền ấm áp……Hắn cho rằng chỉ cần hắn không chính diện tham dự, người khác liền không có biện pháp truy cứu hắn cái gì? Nam nhânbất nhân bất nghĩa không hề đảm đương như vậy,thật sự so với Mã Tuệ Trinh càng thêm đáng giận, cũng càng thêm làm người cảm thấy trơ trẽn.
Đến nỗi Ôn Thiếu Hàng……
Liền tính Ôn Duyên chưa nói, Tạ Sâm cũng đại khái có thể đoán được Mã Tuệ Trinh nhất định không phải dưới sự chủ quan bày mưu đặt kế của Ôn Thiếu Hàng biết chuyện hắn thích Ôn Duyên.
Nhưng cho dù như vậy lại như thế nào? Hắn không tin nếu Ôn Thiếu Hàng không có lộ ra một chút dấu vết để lại, bằng tính cách Mã Tuệ Trinh xúc động ngốc nghếch như vậy,chẳng lẽ còn có thể kéo tơ lột kén tinh tế tỉ mỉ điều tra ra cái gì? Trừ bỏ việc quen biết Ôn Duyên,hắn trước nay đều không tin có cái gọi là trời cao chú định trùng hợp.
Hết thảy trùng hợp ảnh hưởng thế cục đều có khả năng là người làm,Mã Tuệ Trinh nếu không phải dưới sự chủ quan bày mưu đặt kế của hắn biết được chuyện này,như vậy liền nhất định là dưới sự bày mưu đặt kế gián tiếp của hắn!Hắn trước nay đều không tin Ôn Thiếu Hàng là vô tội! Đối phương tuy rằng thoạt nhìn ôn hòa, trong xương cốt so với mình cũng không quang minh hơn chỗ nào!Người như vậy, một bên biết Ôn Duyên đã có chính mình lại còn không chịu dừng tay, một bên lại ám độ trần thương thăm dò người nhà mình……Chỉ là tuy rằng thủ đoạn âm u đê tiện, nhưng Tạ Sâm cũng không thể không ở trong lòng thầm than, có lẽ đổi thành hắn,hắn cũng sẽ giống Ôn Thiếu Hàng làm như vậy, không, hắn có lẽ so với Ôn Thiếu Hàng phải làm càng thêm kịch liệt!Hắn sẽ không giống Ôn Thiếu Hàng băn khoăn trái phải như vậy,hắn muốn, nhất định phải phải được đến! Chẳng sợ có chủ hắn cũng muốn được đến! Đương nhiên, đối với chuyện Ôn Duyên từ lúc bắt đầu liền lựa chọn cùng hắn ở bên nhau,hắn vẫn là tương đối vừa lòng…… Nếu Ôn Thiếu Hàng này là “người cũ” của Ôn Duyên,kia hắn thật đúng là không nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp gì, hảo hảo “cảm tạ” Ôn Thiếu Hàng đã từng đối với Ôn Duyên chiếu cố……(Jeje: Cho nên túm cái quần lại bạn Hàng có tội lớn nhất là dám thích tiểu Duyên đúng không =]] Ghen mà cứ bày đặt nói lòng vòng hoài =]])
Chỉ làmặc kệ thế nào…… Tạ Sâm ở thời điểm quay đầu nhìn ngoài cửa sổnhẹ nhàng quét nhìn Ôn Thiếu Hàng liếc mắt một cái, Ôn Duyên vừa lúc cũng hơi hơi nhìn thấy Tạ Sâm, hắn rõ ràng nhìn ra trong ánh mắt đối phươngchói lọi biểu đạt ra một cái ý tứ, “Ôn Thiếu Hàng này, thật sự rất là làm người ghét.”
Ghét bỏ trần trụi như vậy…… Nếu bị ba người đối diện nhìn thấy, còn không phảikiếm củi ba năm thiêu một giờ……
Ôn Duyên mặt mộc, từng chút từng chútmà dời đi tầm mắt, chỉ làm như cái gì cũng không phát hiện.
LúcÔn Lương dối trá thăm hỏi cùng Mã Tuệ Trinh thường thường tham một miệng đối thoại, thời gian liền không nhanh không chậm trôi qua,chỉ là bởi vì người tham dự nói chuyện cơ hồ toàn bộ là có miệng mà không có tâm,cho nên cảm thấy thời giankỳ thật đại khái cũng chỉ qua năm phút đồng hồ hơn,ngoài cửa đúng lúc vang lên tiếng loa. Tài xế này bộ dánggiống như rất là sốt ruột, loa lớn không ngừng nhấn “tấc tấc tấc”, so vời giờ cao điểm kẹt xe thúc giục còn nhiễu loạn nhân tâm hơn,Mã Tuệ Trinh lập tức ở trong phòng hô to “Tới rồi tới rồi”, một bên vội phủ thêm áo bông thay giày hướng cửa chạy ra.
Ôn Lương thấy thế cũng ánh mắt sáng lên đứng dậy, bởi vì hắn thực rõ ràng nghe được tiếng dừng xe của xe tải, thanh âm loacùng xe hơi không giống nhau, nghe tớisàn xe cũng rất cao, đó có phải hay không đại biểu……
Đem vui sướng cơ hồ bộc lộ ra ngoài của Ôn Lươngxem ở trong mắt, Ôn Duyên chỉ cảm thấy trong lòng không hề gợn sóng. Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng chính mình sẽ có một chút thương tâm gì đó,nhưng cảm giác được trên tay trái kia đột nhiên truyền đến độ ấm, tuy rằng không quay đầu lại,nhưng Ôn Duyên vẫn là hơi hơi lộ ra chút tươi cười,Tạ Sâm người này, thật không biết nên nói hắn ôn nhu, hay là gì khác nữa……
Biết Ôn Lương trong lòng đã sớm sốt ruột đi ra ngoài nhìn xem, Tạ Sâm cùng Ôn Duyên cũng không cố tình đỡ hắn,lập tức hai người cứ như vậy chói lọi tay nắm tay mà đi tới cửa thay giày.Hai người đi đến cổng lớn, nhìn xe vận tải dừng lại trên xe chấtchồng chồng gạo bột mì cùng dầu ăn.Không chỉ có như thế, phía sau xe tải này còn có hai chiếc xe, đục lỗ nhìn,trừ bỏ chăn bông cùng quần áo mùa đông,còn có rất nhiều bình uống nước cùng hàng rương hàng rương bánh quy mì ăn liền, hàng hóa trên xe chất chồng buộc lên cao tít, cáchđến thật xa đều có thể nhìn thấy, bởi vậy tuy rằng trời giá rét không nhiều người ra đường, nhưng các hộ gia đình tại phụ cận,có không ít người đều từ cửa sổ thấy một màn cảnh tượng này, tiếng loa kiathật sự quá lớn, nhiễu người chú ý cũng thật sự không phải việc lạ.
“Mấy thứ này đều là cho dì chú.”Tạ Sâm mắt thấy Mã Tuệ Trinh cơ hồ kích động sắp nói không ra lời, liền một chút ít khách sáo cơ hồ đều không có, ánh mắt nhìn đồ vật trên xe kia, tựa như nhìn vật sở hữu đã thuộc về nàng.
Hắn nghiêng đầu liếc mắt Ôn Duyên, thấy Ôn Duyên nhìn Mã Tuệ Trinh trong ánh mắt đã không có phức tạp nhỏ tí tẹo lúc trước kia,lập tức ánh mắt không hề ý cười bất biến, nhưng tươi cười chân thành kialại là càng thêm rõ ràng.
Mã Tuệ Trinh không chút nào chú ý tới thần sắc của Ôn Duyên cùng Tạ Sâm,nàng lúc này nào có công phu đi nghiên cứu Tạ Sâm có hay không thật cười, còn Ôn Duyên là ánh mắt gì?Mãn tâm mãn nhãn, đều bị mấy thứ nàylàm cho cao hứng cực kỳ! Bởi vì đồ vật trong xe thứ ba cơ hồ là nàng từ trước đến nay ở khu an toàn chưa từng đụng lại!Mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm, thực phẩm chức năng, thậm chí còn nhiều rươngba lô giày cao gót! Tuy rằng đều không phải đồ nhãn hiệu tốt gì, chỉ là hàng siêu thị bình thường, nhưng đối với tình huống hiện tại của khu an toàn mà nói,này đó đã cũng đủ làm nàng vui vẻ một thời gian!
“Trên xe tài xế cùng phó giá đều là phụ trách dọn hàng, dì chú có thể an bài hai gian nhà khônggửi mấy thứ này.” Nói tới đây Tạ Sâm ngừng lại một chút, đang xem đến ánh mắt Mã Tuệ Trinh chứa đầy chờ mong,hắn hơi hơi mỉm cười nói: “Chúng ta đây liền đi về trước, trong chốc lát tam thiếu tìm chúng ta còn có việc muốn nói, lần này lại đây, thời gian có hơi gấp.”
Tạ Sâm nói làm Mã Tuệ Trinh sắc mặt cứng đờ, nàng nguyên bản muốn cho hai người nàylưu lại dọn đồ vật, rốt cuộc trong nhà lớn như vậy,nàng nào yên tâm cho nhiều tài xế dọn hànghóa ra ra vào vào…… Tổng cộng liền nàng, Ôn Lương cùng Ôn Thiếu Hàng ba người căn bản cùng theo dõi,không chỉ có trong nhà cần nhìn,bên ngoài xe còn phải có người nhìn chằm chằm đâu…… Này nếu có người tới quấy rối lung tung rối loạn thìlàm sao bây giờ……
Nhưng Tạ Sâm lại nói Lương Gia Minh tìm bọn họ có việc……
Mã Tuệ Trinh miệng trương trương, rốt cuộc vẫn là không nhịn xuống mà nhẹ nhàng trắng liếc mắt một cái nói: “Vậy quên đi.”
Tạ Sâm chỉ làm nhưhoàn toàn cảm thụ không đến thái độ cao cao tại thượng cùng ngữ khí hơi hơi bất mãn của đối phương, lập tức sau lại cười, ngẩng đầu đối với Ôn Lương đằng trước tài xế chỉ huy chính dọn đồ vào tronggật gật đầu ra vẻ lễ phép, rồi sau đó nhìn cũng chưa nhìnÔn Thiếu Hàng liếc mắt một cái, lôi kéo Ôn Duyên liền không nhanh không chậm rời đi.
Hai người đi được trên dưới một trăm mét,Ôn Duyên thấy Tạ Sâm phảng phất tâm tình thực tốt,lập tức nhịn không được mở miệng nói: “Anh vì cái gì chán ghét bọn họ như vậy?”
Tạ Sâm phảng phất nghe được vấn đề gì cực có ý tứ,hắn hơi hơi nhướng mày hồi nhìn Ôn Duyên, “Người đối với em không tốt, chẳng lẽ còn trông cậy anh sẽ thích?”
Lúc này đáp lại bất quá tự nhiên,nhưng mà Ôn Duyên lại là cảm thấy trên mặt hơi hơi nóng lên, nguyên bản cảm thấy Tạ Sâm là dạng nam chính khốc huyễn cuồng bá cao lãnh,cũng thật thân cận hắn mới phát hiện, nam nhân như vậynói ra tới lời ngon tiếng ngọt cơ hồ đều không cần chuẩn bị bản thảo, luôn là thình lình như vậy nhảy ra tới một câu cảm động hắn không biết nên như thế nào ứng đối, lại không biết đối phương rốt cuộc có phải hay không cố ý nói dễ nghe như vậy,thật sự rối rắm thực……
Thấy biểu tình vẻ mặt mâu thuẫn kia của Ôn Duyên, trong ánh mắt Tạ Sâmđể lộ ra một tia mềm mại, “Đừng nghĩ, bọn họ đối với em như vậy, emdù sao cũng phải để anhđáp lễ bọn họ một chút, huống chi con rể ‘hiếu thuận có lễ’ như anh có mấy người?Nếu bọn họ thấy rõ sự thật, cùng em phủi sạch quan hệ cũng không hề muốn chiếm tiện nghi của em, tìm emphiền toái, như vậy hôm nay chúng ta đi một chuyến này,hoàn toàn sẽ không có thu hoạch. Nhưng bọn họ cố tình muốn cảnh thái bình giả tạo…… Không chỉ có như thế, lời trong lời ngoài đối với chúng ta tay không đi quađều rất là bất mãn. Bọn họ muốn, chúng ta thỏa mãn bọn họ là được. Đường là chính bọn họ chọn, anh không có buộc bọn họ một tí tẹo nào, con đường chính mình lựa chọn,ứng phó trách nhiệm, tự nhiên cũng phải chính mình gánh vác.”
Ôn Duyên nghĩ đến sự tình phát sinh ngày mai,vẫn là nhịn không được hơi hơi quay đầu lại nhìn Mã Tuệ Trinh đang hướng về phía người khuân vác hô to, hắn ngăn trở những thủ đoạn tương đối tàn nhẫn khác của Tạ Sâm, chỉ lựa chọnmột loại kết cục làm cho bọn họ chính mình lựa chọn thử này.
Nếu Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương thấy rõ sự thật, cho dù là có nhỏ tí tẹo hối ý cùng hắn thừa nhận cùng thẳng thắn, hắn có lẽ đều có thể làm đến ngày sau gặp nhau xem nhưngười qua đường, chẳng sợ không thể lại trở lại cái gọi là chung sống thiên luân, ít nhất cũng không đến mức gặp mặt chán ghét.
Nhưng Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương hiển nhiên không có lựa chọn như vậy,hoặc là nói, kỳ thật hắn trong tiềm thức đã sớm đã biết lựa chọn của hai người này, chỉ là chuyện chưa tới trước mắt,hắn vẫn cảm thấy……
Thôi.
Ôn Duyên hơi hơi quay đầu, nói thương tâm vậy quá làm kiêu, nói thất vọng hiện nay cũng chưa tới, đường là chính bọn họ chọn, hy vọng hậu quả ngày mai sắp xuất hiện,bọn họ cũng có thể cam tâm thừa nhận đi.