Cảm giác trong tầm taylàm Ôn Duyên giật mình một cái,lập tức liền từ trong giấc ngủtỉnh lại, nghiêng đầu thấy tiểu Quỷ Phí Phí đêm qua đón trở về, đang ở mép giường hắn quấy rối,muốn trấn an vật nhỏ này nghỉ ngơi, ai ngờ Tạ Sâm bên cạnhthế nhưng đột nhiên duỗi tay đè lại hắn ý bảo đừng nhúc nhích, Ôn Duyên chậm rãi quay đầu lại, thấy đối phương thần sắc không đúng, còn là tận lực đè thấp thanh âm lặng lẽ mở miệng nói: “Làm sao vậy?”
Tạ Sâm cau mày hơi hơi lắc lắc đầu, khách sạn này là sau khi bọn họ cân nhắc mới đặt chân, nơi nàychỗ hẻo lánh dân cư ít đến,hơn nữa bởi vì rừng núi dày đặc, địa thế so với khu vực bên ngoàicao hơn không ít. Lại bởi vì xảo diệu thành lập ở bên cạnh lưng núi, cànggia tăng một ít độ cao, tang thi muốn đi lên, thật sự là có chút khó khăn.
Huống hồ Ôn Duyên xác nhận qua, xung quanh nàykhông có tang thi. Mà hiện tại tuyết rơilớn như vậy, Ôn Thiếu Hàng cũng nói nhiệt độ xuống thấp sẽ làm tốc độ di động của tang thi trở nên chậm,vậy càng thêm thuyết minh hẳn là không phải tang thi…… Nhưng nếu không phải tang thi, kia bọn họ liền nguy hiểm……
Suy nghĩ hai giây sau Tạ Sâm vẫn là quyết định đứng dậy tìm tòi đến tột cùng, hẳn là sẽ không có nhân vật đến Hình Tam cảm giác không ra, huống hồ một đạo tiếng vang rất nhỏ vừa rồicàng như là……
Tạ Sâm đứng dậy làm Ôn Duyên lập tức không còn buồn ngủ, hắn cũng nhanh chóng ôm tiểu Quỷ Phí Phíngồi dậy, tiện đà theo ánh mắt Tạ Sâmnhìn về phía cửa sổ, lập tức liền phản ứng lại,Tạ Sâm vừa rồi vì cái gì phản ứng như vậy.
Khách sạn bọn họ trụ lại có đèn bảng hiệu trên mặt đtấ,bởi vì là khách sạn, cho nên đèn bảng hiệu kiavừa đến thời gian liền tự động thắp sáng, hơn nữa là suốt đêm suốt sáng,chính là mời chào lữ khách qua đường.Vừa vặn chính là, phòng này của bọn họ vừa vặn phía dưới chính là vị trí đèn bảng hiệu, cho nên thời điểm vừa đến trời tối,liếc mắt một cái nhìn về phía ngoài cửa sổ, có thể nhìn thấy ánh đèn trắng đỏ đan xen từ dưới cửa sổ chiếu lên.
Chỉ là hiện tại, ánh đèn kia không còn……
Tạ Sâm ra hiệu tay cho Ôn Duyên,sau đó cẩn thận mà đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài,hắn trầm mặc hai giây, chậm rãi nhẹ nhàng thở ra đồng thời, quay đầu lại đối với Ôn Duyên nói: “Là cắt điện.”
Ôn Duyên nhẹ nhàng thở ra, vừa định nói chỉ là cắt điện thôi,một lát sau hắn ý thức được không đúng! Ngẩng đầu trợn to mắt nói: “Ý của anh là……”
Tạ Sâm không trả lời ngay, mà là cau mày nhìn bên ngoài, Ôn Duyên ôm con khỉ nhỏ cũng đi đến bên cửa sổ, cảnh tượng bên ngoài làm hắnchậm rãi hít một hơi.
Không có một chút ánh sáng.
Phóng mắtnhìn lại, phảng phất toàn bộ thế giới đều lâm vào trong bóng tối vô biên.
Tuy rằng bởi vì tuyết rơi, có một loại ảo giác bên trong màn đêm mang theo một mảnh trắng bạc, có điều không có một vật thể nào sáng lên,không có bóng người, không có ánh sáng, bốn phía một mảnh yên tĩnh, thậm chí an tĩnh đến thanh âm bông tuyết rơi xuống đều nghe được.
Tuy rằng bản thân điệnkhông có thanh âm, chỉ là khi bọn họ tiến lên trên đường, mỗi buổi tối, đèn tự động ở các cửa hàngvẫn là có rất nhiều, huống hồ còn có rất nhiều gia đìnhhoặc nhiều hoặc ít mang một ít dụng cụ phát sáng,mấy thứ này làm cho bọn họ cảm thấy, chính mình vẫn là sống ở trên thế giới bình thường này,thế giới này vẫn là thế giới bọn họ nhận biết kia.
Nhưng hiện tại, những phương tiện đótoàn bộ đều dập tắt, từ nơi này phóng mắtnhìn lại, bên ngoàiđen nhánh một mảnh, nếu không phải bởi vì bọn họ là dị năng giả, có được năng lực nhìn trong đêm,người thường ở hoàn cảnh như vậy đợi,chỉ sợ sẽ nổi điên.
“Còn may khu an toànsớm có chuẩn bị, bọn họ hẳn là sẽ khôngchịu ảnh hưởng quá lớn.”
Ôn Duyên không biết là an ủi Tạ Sâm haynói cho chính mình nghe, tóm lại loại hắc ám vô biên nàythật sự làm nhân tâm hoảng. Nhân loại không có cách nào hoàn toàn sinh tồn ở trong bóng tối.Nếu đã không có ấm áp cùng ánh sáng, liền tính không có tang thi, chỉ sợ nhân loại chính mình cũng sẽ lâm vào một nguy cơ thực đáng sợ.
Nhưng bọn họ hiện tại liền ở trong nguy cơ như vậy. Khí hậu trở nên cực kỳ quỷ dị, mùa thu vừa qua khỏi không bao lâu liền xuất hiện bạo tuyết lớn,nhiệt độ không khí lại nhanh chóng giảm xuống như vậy, lại còn có xu thế không ngừng hạ nhiệt độ……Nếu hơn nữa không có điện mà nói,kia cũng thật chính là trời muốn diệt loài người……
“Đúng rồi, em nhớ rõ…… Anh hoài nghi nước có vấn đề?”
Câu hỏi của Ôn Duyên làm Tạ Sâm cúi đầu,hắn giơ tay nhìn nhìn miệng vết thương cơ hồ đã khép lại,chậm rãi nói: “Không sai, anh cảm thấy nướchẳn là đã bị ô nhiễm, có điều…… Con khỉ nhỏ nàykhông có bị cảm nhiễm, anh không biết vì cái gì.”
Ôn Duyên biết nhóm người bọn họ từ lúc ở khu an toàn, cơ hồ đều dùng nước Tạ Sâm lấy ra.Những người khác ngược lại cũng không có ý tưởng khác,lúc trước cũng chỉ là bởi vì tạo dựng an toàn, nước lấy từ chỗ Tạ Sâm,uống lên tương đối yên tâm mà thôi. Hơn nữa trước khi đi,bọn họ cũng đích xác để lại cho Lương Hân một ít nước, nhưng điểm xuất phát ban đầu của bọn họchỉ là để ngừa có người muốn lợi dụng thức ăn nước uống tới làm hại bọn họ mà thôi. Mà nếu nói là đếnhệ thống cung cấp nước uống đều bị virus tang thi ô nhiễm, kia sao có thể phòng ngừa được?!
“Trước đừng nghiên cứu nó. Chúng ta, chúng ta……” Nói đến một nửa Ôn Duyên cúi đầu hô sâu một hơi, làm nhưtận lực tập trung tinh thần, hắn dùng hết sức bình tĩnh, “Chúng ta trước nghiên cứu đối sách sau khi có người tới đi, khu an toànhiện tại hẳn là rối loạn, phải nhanh một chút biết ai là người ở khoang lái.”
Đôi tay hơi hơi nắm chặt kia của Ôn Duyêncũng không có giấu diếm được Tạ Sâm, hắn nhịn không được duỗi tay đem nâng mặt Ôn Duyên lên,ngữ khí không rõ nói: “Bọn họ đối với em như vậy…… Em còn lo lắng bọn họ?”
Ôn Duyên biết Tạ Sâm nói “bọn họ” chỉ chính là ai, cũng biết lúc này lại ở trước mặt Tạ Sâm giả ngu chính mình có vẻcàng thêm buồn cười, chỉ là lúc này,hắn thật sự không muốn tiếp tục đề tài này.
“Lúc trước nếu không phải ở siêu thị gặp được chúng ta, em có phải hay không sẽ tùy tiện cùng người gặp gỡ trốn hướng khu an toàn?Nếu không phải gặp gỡ chúng ta, em hẳn là cũng sẽ không đi tìm bọn họ, bởi vì ngày đó ở tiệm thuốc, thời điểm em nhìn thấy bọn họ,phản ứng phi thường kinh ngạc. Kết hợp sau khi em thẳng thắn nói ra lai lịch của ngươi, anh đoán rằng, em hẳn là không nghĩ tới ở thế giới này, cũng có những người khác ở thế giới kia của em.Nhưng lúc trước bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy em, thời điểm nhìn thấy quần áo em có máu phản ứng lại là cái loại đề phòng này, em cư nhiên một chút ngoài ý muốn đều không có thản nhiên tiếp nhận rồi! Nếu là người nhà quan hệ thân mật,sao có thể một chút đều không ngại?! Có thể nghĩ, em từ lúc bắt đầu liền biết, bọn họ cũng không có đem em trở thành người nhà chân chính của mình màđối đãi. Em với bọn họ nói tới,chẳng qua là so với người xa lạ có quan hệ quen thuộc hơn một ít, chỉ sợ ở trong thế giới của em, còn càng nhiều sự tình anh không biếtphát sinh ở trên người của em, mà những sự tình đónhất định sẽ làm em lần lượt thương tâm. Tính cách này của em…… Cũng đều là do họ ban tặng đi?”
Đột nhiên nhắc tới những việc này Tạ Sâm làm Ôn Duyên không kịp phản ứng, mà Tạ Sâm cũng không có để hắnphản ứng, chỉ là dùng hai tay phủng mặt Ôn Duyên,ánh mắt lạnh cả người mà cùng Ôn Duyên đối diện: “Cha mẹ nuôi như vậy…… Anh lần trước tùy em đi bái kiến bọn họ một lần,đã là tận tình tận nghĩa. Ôn Duyên, không cần cùng anh nói bọn họ đối với em có ân dưỡng dục,theo anh được biết, hai người vợ chồng bọn họ không giống ngườisẽ tùy tùy tiện tiện nhận nuôi một hài tử đâu, mục đíchbọn họ nhận nuôi em là cái gì ngươi biết không? Lúc trước lúc ấy…… Đơn giản là nói vì thêm phúc khí, muốn sinh nhi tử thuộc về chính mình đi?Nhưng em thật xác định…… Bọn họ năm đó trước khi nhận nuôi em, nghe nói Mã Tuệ Trình bị bệnh không dựng dục được,thật sự không thể mang thai? Nàng thật sự…… Chưa từng sinh hài tử nào?”
Tạ Sâm nói một chồng rồi lại một chồng khiến Ôn Duyênngây ngẩn cả người, hắn ngơ ngác mà nhìn Tạ Sâm, không biết nên phản ứng như thế nào.
Sự tình trong lời nói đối phươnghắn chưa bao giờ nghe nói qua, những việc này cũng là hắn vẫn luôn không muốn nghĩ tới,hắn vẫn luôn cảm thấy cha mẹ nuôi đối với hắn không tốtkỳ thật cũng là bình thường, sau khi có em trai hắn biết rõ em traicùng chính mình là không giống nhau, nhưng lại cũng vô pháp khống chế bản thân ngày một thêm hậm hực.Rốt cuộc hắn cũng là người bình thường, có tiểu hài tử bình thường nàotrong lòng không hy vọng được gia đình ấm áp, cha mẹ yêu thương?Huống chi hắnkhi còn nhỏ đã bị bách học được xem sắc mặt những người khác,không có dưỡng thành tự ti yếu đuối lại âm u tà ác trong lòng, hắn cảm thấy cũng đã thực không dễ dàng…… Lại nơi nào sẽ cố ý suy nghĩ những chuyện này đó hắn không muốn đề cập tới……
Sau khi trưởng thành, cho dù là mở lờicũng không muốn nhắc tới, chỉ làTạ Sâm cư nhiên nói……
“Anh nói…… Ý của anh là nói, anh nói nàng…… Không phải chưa sinh…….Lại còn có…… Còn từng sinh hài tử?”
Những lời này hắn nguyên bản không muốn nói, chỉ là ánh mắt Ôn Thiếu Hàng kia nhìn về phía Ôn Duyên,đã làm hắn khó chịu thật lâu. Tự lần đầu tiên bồi Ôn Duyên đi phòng thí nghiệm xem Ôn Thiếu Hàng kia,hắn liền cảm thấy người kia thực khả nghi, rõ ràng là tỉnh, nhưng lại nằm ở trên giường phẫu thuật để anh trai mình lại thăm,này không phải rất kỳ quái sao? Sau lạinói tỉnh lại, quá một đoạn thời gian liền biến đổi phương pháp đem Ôn Duyênkêu đi ra ngoài, nếu không phải hắn coi chừng Ôn Duyên kỹ,hắn thậm chí đều hoài nghi Ôn Thiếu Hàng kiasẽ không màng tất cả chạy ra tìm Ôn Duyên ở chung!!
Thân phận bên ngoài của đối phương là em trai Ôn Duyên, tầng quan hệ nàylàm hắn thật là một chút cớ để phát tácđều không có. Này cùng hắn đối phó Hàn Thịnh khác nhau ở chỗ này, thời điểm đối phó Hàn Thịnh,hắn có thể thực yên tâm đểÔn Duyên chính mình lưu tại trong nhà, bởi vì hắn biết rõ, Ôn Duyên trong lòng đối với Hàn Thịnh không phải không có phòng bị, hắn cũng có sự tin tưởng kia,cho dù toàn bộ đều là giai đoạn ái muội,hắn tin tưởng Hàn Thịnh cũng so bất quá với mình. Chỉlà Ôn Thiếu Hàng không giống nhau, không phải nói thời điểm hắn ở cùng Ôn Thiếu Hànghắn liền không có tin tưởng, mà là bởi vì Ôn Thiếu Hàng, hắn ở trên danh nghĩa là em trai Ôn Duyên!Này trực tiếp làm cho Ôn Duyên xưng hô hắn đều là “Thiếu Hàng Thiếu Hàng”!Hắn mỗi lần nghe được Ôn Thiếu Hàng gọi Ôn Duyên là “Ca”,trong lòng đều đang không ngừng mà nhắc nhở chính mìnhbình tĩnh. Nhưng vừa rồi thời điểm nhìn thấy Ôn Duyên cư nhiên còn lo lắng hai kẻ gọi là cha mẹ nuôi kia ở khu an toàn,hắn thật sự không muốn giấu diếm nữa!(Jeje: Dấm chua quá là chua =]] Tính ra quan hệ anh em càng thêm an toàn chứ nhỉ, tuy hay bám vợ mình nhưng cũng không trực tiếp cướp được =]])
Nếu không giúp Ôn Duyên thoát ly sạch sẽ một tầng quan hệ này, chỉ bằng một cái quan hệ “anh em” này,ngày sau không biết cònliên lụy ra nhiều ít chuyện phiền toái.
Nếu là phiền toái có thể dự kiến đến,vậy dứt khoát từ ngọn nguồn liền chặt đứt nó!Chẳng sợ Ôn Duyên sẽ bởi vậy mà khổ sở hai ngày…… Hắn sẽ an ủi thật tốt. Khổ sở ngắn ngủi, vẫn đỡ hơn khả năng Ôn Duyên bị Ôn Thiếu Hàng ảnh hưởng……
“Mã Tuệ Trinh, nàng ở thời điểm ngày 1 tháng 5 lúc 11 giờ, đã từng ở bệnh viện phụ sản thành phố tiến hành giải phẫu sinh sản, sinh hạ một bé trai,sáu cân hai lượng, nhưng đoạn quá khứ này bị người dùng thủ đoạn đặc biệtche dấu chân tướng. Thời điểm Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương xuất việnkhông có ghi lại, nhưng xác định là tay không mà về, hài tử sáu cân hai lượng kia,tựa như nàng chưa bao giờ hoài thai, không có ở trong cuộc sống của nànglưu lại bất luận dấu vết gì. Nhưng hai người này sau khi đi xa tha hương,trong một tháng liền hoàn toàn thay hình đổi dạng, không chỉnổi lên sinh ý, còn xem như đạt tới trình độ sinh hoạt xã hội thượng lưu.Thẳng đến sáu năm sau, bọn họ không biết vì sao lại về tới quê, mới vừa trở về quêngày hôm sau liền đi cô nhi viện nhận nuôi một đứa bé. Mà trùng hợp chính là, chứng minh đứa nhỏ này sinh ra, chính là của bệnh viện năm đó nàng sinh khai cho. Càng trùng hợp hớnchính là, liền ngày sinh ra, đều cùng ngày nàng sinh sản năm đó,giống nhau như đúc.”
Ôn Duyên tay có chút không chịu khống chế phát run, hắn cũng không biết vì cái gì, chỉ là không có cách nào khống chế, hắn thậm chí không muốnTạ Sâm nói thêm gì nữa.
“Cùng Mã Tuệ Trinh cùng một ngày nhập bệnh viện sản phụ, lúc ấy có hai người xuất hiện ngoài ý muốn. Một người đổi thành phá thai trong bụng giải trừ nguy hiểm, mà một người khác, sinh hạ một cái thai nghiêm trọng không đủ, lúc sau bé trai thể trọng chỉ có ba cân hai lượng,vốn bị mất máu quá nhiều tử vong. Bé trai ba cân hai lượng này……Chính là em, Ôn Duyên.”
Ôn Duyên nỗ lực khắc chế thân thể mìnhrun rẩy, hắn có chút cứng đờ màmở miệng: “Anh là, cái gì…… Ý tứ?”
Tạ Sâm chịu đựng trong lòng không đành lòng, hơi hơi cau mày nheo lại mắt nói: “Mã Tuệ Trinh…… Năm đó có lẽ là bị ma quỷ ám ảnh, cũng có lẽ là, ông trời cố tình cho nàng một cái trùng hợp như vậy,nhưng tóm lại là, Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương hai người, bọn họ vì tiền tài, đem hài tử mình bán đi, bán cho nam nhân mất vợ, nhi tửlại thai không đủ, chỉ sợ sẽ sống không được.Nàng cùng Ôn Lương cũng không có khổ sở gì quá lớn,tương phản, bởi vì sinh hoạt túng quẫn, lúc ấy bọn họ liền mang thai đều là trộm gạt trong nhà, cho nên tuy rằng khó có thể tin, nhưng chuyện này cũng coi như nói thông được,chỉ là bọn hắn hẳn là cũng không có hoàn toàn làm được yêu cầu của đối phương,bằng không không đến mức thời gian xuất việnkhông có ghi lại, hơn nữa mới ra viện liền lập tức đi xa tha hương. Anh nhớ trước đây, đối phương hẳn là cho Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương một bút tiền lớn,chỉ là đưa ra một cái yêu cầu, yêu cầu kia,hẳn là trao đổi hài tử hai bên nuôi dưỡng……Nhưng Mã Tuệ Trinh cùng Ôn Lương chỉ lấy tiền, cũng không có quản hài tử vô tội kia.”
Thủ hạ gương mặt có chút lạnh lẽo, nhưng Tạ Sâm lại không có dừng lại. Nói đến nơi đây, hắn đột nhiên có loại ý tưởng, so với thông qua miệng người khác tự thuật cho Ôn Duyên loại chân tướng xấu xí này,chi bằng hôm nay liền từ hắn vạch trần chân tướng cho Ôn Duyên.
“Nhưng bọn họ ở nơi khácvài năm sau, không nghĩ tới còn sẽ tái ngộ đến người nọ, hẳn là người nọ, yêu cầu bọn họ trở về, đem hài tử lúc ấy bị bệnh viện đem đến cô nhi viện, nhận nuôi giáo dưỡng bên người.Mã Tuệ Trinh bởi vậy hẳn là lại đạt được một số tiền, bởi vì đoạn thời gian kia, Mã Tuệ Trình luôn luôn keo kiệtcư nhiên bỏ được danh tác ở đoạn đường quý nhất mua một căn bất động sản.Hơn nữa nếu anh đoán không sai, thời điểmMã Tuệ Trinh nhận nuôi em,kỳ thật chính mình đã có thai, nhưng thời gianvô pháp hoàn toàn chuẩn xác. Tư liệu biểu hiện, Ôn Thiếu Hàng là sau khi Mã Tuệ Trình nhận nuôi em bảy tháng sau sinh ra,những việc này, em còn nhớ rõ không?”
Ôn Duyên hơi hơi lắc lắc đầu, hắn không biết, hắn thật sự không biết. Khi còn nhỏ ký ức đã rất mơ hồ, hắn cũng không biết vì cái gì, thơ ấu rất nhiều chuyện hắn đều không nhớ rõ. Kỳ thật cuộc sống ở trong cô nhi việnhắn sớm đều quên đếnkhông sai biệt lắm, hắn chỉ là nhớ rõ cái loại cảm giác này…… Trừ lần đó ra, cũng chỉ nhớ rõ lần Ôn Lương đối với hắn tốt……
Sau khi đượcÔn Lương cùng Mã Tuệ Trinh nhận nuôi, thiên tính trẻ conhắn sao có thể sẽ nghĩ lại là một hồi âm mưu trao đổi giữa người lớn đâu……Hắn chỉ thiên chân cho rằng, đây là nhà của chính mình, hắn sẽtùy ý vui sướng, hạnh phúc như vậy……
Sau đó…… Có em trai……
Sau đó…… Hết thảy thuận lý thành chương liền thay đổi……
Hắn còn tưởng rằng là bởi vì có em trai đâu……
Nguyên lai không phải…… Nguyên lai là như thế này…… Nguyên lai là như thế này……
Đột nhiên cảm thụ được ôm ấp đem chính mình ôm chặt,Ôn Duyên chậm rãi nhắm mắt lại.
Hắn trước nay không nghĩ tới, thân thế chính mình cư nhiên sẽ ly kì như vậy.
Hắn còn tưởng rằng hắn chỉ là đứa trẻbởi vì cha mẹ bị bất đắc dĩ, mới đưa đến trong cô nhi viện vứt bỏ.
Nguyên lai là cái dạng này……
Nguyên lai là như thế này……
Editor có lời muốn nói: Bản tóm tắt gọn cho những ai đọc chương này xong thấy rối về thân phận Ôn Duyên (theo timeline)
Trong cùng một ngày Mã Tuệ Trình sinh con trai đầu lòng thì có một bà sản phụ khác cũng sinh nhưng mà chết vì mất máu, còn đứa bé (Ôn Duyên) thì quá ốm yếu. Sau đó chồng của bà này mới cho hai vợ chồng Mã Tuệ Trình để đổi hai đứa bé với nhau (lý do chưa rõ), hai người này đồng ý xong giao con cho đối phương nhưng lại không nhận nuôi Ôn Duyên mà rời đi luôn. Bệnh viện không kiếm được cha mẹ đứa bé nên phải đưa Ôn Duyên vào viện mồ côi. Sáu năm sau người đàn ông kia gặp lại và phát hiện hai vợ chồng Mã Tuệ Trình không làm đúng yêu cầu nên bắt họ phải thực hiện, kèm theo một số tiền lớn nữa. Lúc này Mã Tuệ Trình và Ôn Lương đã có thai Ôn Thiếu Hàng, dùng lý do là cần con nuôi để mình có thể mang thai có con được để nhận Ôn Duyên về. Và Ôn Duyên thì không biết gì hết cứ tưởng là thế thật. Thời gian đầu đối xử với Ôn Duyên cũng khá là tốt nhưng sau khi Ôn Thiếu Hàng ra đời thì coi như trở mặt lật lọng luôn. Thân phận và lý do của cha ruột Ôn Duyên vẫn còn là một ẩn số (mà sẽ không có lời giải đến hết truyện theo mình nhớ =.=)