Hấp Huyết Quỷ Trong Ngăn Tủ

Chương 52: Chương 52: Mùa xuân tốt đẹp




Mộ cầm lấy nhẫn cầu hôn đã mong đợi rất lâu, đi tìm chủ nhân tương lai của nó.

Mộ Hi đang đọc sách, mặc kệ thế nào, hắn còn chưa nghĩ sẽ buông tha cơ hội tốt như vậy, Mộ không muốn hắn nghỉ học. Dù sao đối với hấp huyết quỷ tự do mà nói, gặp mặt cũng không phải việc khó. Hơn nữa đối với nhiều lần cầu hoan của hấp huyết quỷ, Mộ Tiểu Hi biểu thị nhất định phải chia những khoảng thời gian cách nhau.

Bên tai truyền đến nhiệt độ quen thuộc, Mộ Hi bị ôm lấy, hấp huyết quỷ chiếm ghế hắn, bế hắn đặt lên đùi.

“Mộ Hi.”

“Ừm.” Tiểu miêu bất đắc dĩ ôm cổ hắn để giữ thăng bằng, sau đó nhìn Mộ lấy ra một chiếc nhẫn từ trong túi.

“Mộ Hi, cùng anh cả đời.”

Hấp huyết quỷ sẽ không dỗ ngon dỗ ngọt, vẻ mặt vẫn trấn định như cũ, chỉ là môi mím thật chặt, để lộ ra chờ mong cùng khẩn trương của hắn. Mộ Hi đối diện với hắn, cuối cùng thua trận, thở dài, đưa tay trái ra.

Mộ muốn đeo vào ngón áp út, nhưng mà có chút lớn, đành phải từ bỏ đeo vào ngón giữa, ngoài ý muốn cũng rất phù hợp.

Mộ Hi quan sát “tộc huy trong truyền thuyết”.

“Nhìn qua có vẻ rất đắt tiền.” Mộ Hi gật đầu, “Là kim lục bảo thạch [1] à?”

“Ừ.” Mộ hôn lên mắt của hắn, “Là đá mắt mèo [2].” Mộ Tiểu Hi đỏ mặt…

[1] [2] Kim lục bảo thạch: còn được gọi là kim lục ngọc, thuộc hàng bảo thạch quý giá và nổi tiếng. Có 4 loại biến chủng: mắt mèo, biến thạch, biến thạch mắt mèo, tinh thể kim lục bảo thạch.

“Khụ khụ.” Mộ Hi cúi đầu, làm bộ trấn định quan sát chiếc nhẫn quý báu này. Mật màu vàng trong bảo thạch mơ hồ có mấy chữ viết tắt: M·T·G, không hổ là gia tộc hấp huyết quỷ tài đại khí thô trong lịch sử, những bộ phận khác của nhẫn đều dùng đồng đỏ chế tạo, phía dưới bảo thạch dùng chữ hoa khắc hai chữ viết tắt “GG”.

“Mộ Mộ, đây là thẻ căn cước của anh mà!” Mộ Hi nhớ tới lời Jarvis đã nói, tộc huy là vật tượng trưng cho thân phận của mỗi hấp huyết quỷ, phải mang theo bên người, có thể giúp thoát nạn nữa.

“Ừ, sau này nơi nào có em, thì sẽ có anh.” Dù sao cũng đã nhiều năm như thế ai còn để ý nữa.

Tiểu miêu không tiền đồ lại bị những lời này làm cảm động…

=======

Dơi là loài động vật ngủ đông, mà là một hấp huyết quỷ có khả năng biến thân trời sinh, Mộ chịu ảnh hưởng này khá nặng. Mùa đông này, Mộ Hi biểu thị Mộ vẫn lười biếng như năm trước, chỉ là vùi trong tủ biến thành làm ổ trên giường.

Mộ Tiểu Hi mới không nói cho mấy người biết là Mộ cứ bước lên giường thì tinh thần hắn liền chấn hưng đâu!

Đảo mắt đông đi xuân tới, Mộ Hi cảm thấy mình bắt đầu khó chịu. Đầu tiên là không thể không chế mà phiền não, càng về sau thì càng không thể khống chế mà táo bạo.

Không có cách nào, buộc lòng phải xin nghỉ về nhà. Thế nhưng khi về nhà thì bệnh trạng còn nghiêm trọng hơn, có mấy lần Mộ Hi thấy Mộ đi qua trước mắt hắn, táo bạo mà cào phá sô pha.

Hấp huyết quỷ chân tay vụng về cũng rất gấp, nhìn Mộ Hi đáng thương co lại trên sô pha, liền đi qua ôm hắn vào lòng.

Cả người Mộ Hi khó chịu, cầm lấy tay Mộ, móng tay cào ra vết đậm. Mô cau mày, sờ vào trán hắn.

Sắc mặt tiểu miêu đỏ bừng, trên người cũng nóng lên xuất mồ hôi, nhưng mà nhiệt kế lại không nói sốt. Hấp huyết quỷ vụng về thay cả ba cái nhiệt kế, đều cho ra kết quả như vậy, gấp đến độ đổ mồ hôi theo.

“Mộ Mộ…” Tiểu miêu trong ngực hắn tuyệt không thành thật, liều mạng cọ lên người hắn, nhưng cũng chẳng dễ chịu được chút nào, nước nhuộm mắt nên chẳng thấy rõ được người trước mắt, cứ kêu khóc “Khó chịu”, thanh âm nức nở như con dao nhỏ đâm thẳng vào lòng Mộ, đau lòng vô cùng.

“Mộ Mộ… Ưm…” Tiểu miêu mang theo giọng mũi khẽ thở gấp, cựa ra hai tay Mộ nhảy lên ngồi trên người hắn, ôm mặt hắn hôn loạn. Gò má ôn lạnh của hấp huyết quỷ làm giảm bớt khô nóng trên mặt hắn, nhưng vẫn thiếu, tiểu miêu cắn răng bắt đầu cào quần áo Mộ.

“Mộ Hi.” Mộ kéo tay hắn, tiểu miêu ủy khuất đến suýt nữa khóc lên, thoáng cái Mộ mềm lòng. Hai người mặc cũng không nhiều, Mộ nâng mông tiểu miêu sắp trượt xuống, cảm giác được dục vọng nóng rực của Mộ Hi cách quần đỉnh vào tiểu phúc của hắn.

Mộ Hi cắn môi, một tia thần chí còn lại cảm thấy có chút lúng túng, nhưng vẫn bị *** ùn ùn kéo tới che mất. Hắn đỏ mặt, chủ động cởi quần áo Mộ.

.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chương hôm qua có chút thịt đã bị phát thẻ vàng. Nhóm bọn mi thật không khiêm tốn! Vì vậy, dưới cơn nóng giận tác giả quyết định hầm một nồi thịt vụn, nhóm bọn mi chờ cho tui! = = Cầu hôn gì gì đó… Ai, mọi người đoán xem tiểu miêu bị sao? Ừm, truyện cũng sắp hoàn rồi.

~*~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.