Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 49: Chương 49: Đệ Ngũ Cự Đầu Đích Mật Thất - (Mật thất của đầu sỏ thứ năm) - Nô bộc tiểu yêu




Đêm khuya, trang viên Malfoy

Trong thư phòng, gia chủ Malfoy đang xử lý một số vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám, gần nhất bọn Auror rất ráo riết, ba ngày hai đầu tới kiểm tra.

Phải làm sao mới tốt?

Lucius • Malfoy ngồi trong thư phòng tự hỏi nên xử lý vật phẩm ở trang viên thế nào, trên thực tế một số vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám khá xa xưa đã sớm chuyển dời tới biệt uyển, còn lại đa phần là thời đại Chúa Tể Hắc Ám. Đích xác, những thứ này đại thể là hàng cấm. Vậy, chỗ của Borgin Hẻm Knockturn là nơi đến của chúng.

Bất quá…

Lucius tới cạnh giá sách mở ra tường kép phía sau, từ đó lấy ra một quyển nhật ký da trâu màu rám nắng, trên bìa viết “Tom Marvolo Riddle”. Nghe mẹ nói, đây là vinh quang sau khi cha trở thành cao tầng Tử Thần Thực Tử, Chúa Tể Hắc Ám ban tặng nhà Malfoy. Mẹ còn nói, quyển nhật ký này có thể khiến nhà Malfoy nhận được một lần quyền lợi miễn trừ ở chỗ Chúa Tể Hắc Ám!

Thế nhưng, Lucius tra qua Tom Marvolo Riddle, gã bất quá là hỗn huyết —— nhiều nhất giống ông bạn già của anh, một hỗn huyết Slytherin ưu tú. Đồng thời, có người nói, gã cũng như Chúa Tể Hắc Ám, từng là một trong những người bạn tốt nhất của cha, nhưng mà, sau khi tốt nghiệp đã mất tích.

—— có lẽ, gã là chân ái Chúa Tể Hắc Ám không muốn ai biết?

Bất quá, điều đó đã không còn quan trọng. lần trước Severus lơ đãng nhắc tới quyển nhật ký, anh không giao ra, vì nó liên quan tới lập trường của nhà Malfoy.

Anh không thể đưa quyển nhật ký cho Severus, nhưng tình huống hiện tại là, nhà Malfoy cũng không thể giữ nó. Ai biết bọn Auror kia biết được gì?

Vậy, thì chỉ có thể…

Lucius lạnh mặt, làm ra quyết định.



Trang viên Potter

Harry ngồi trong thư phòng thành thật làm bài tập độc tâm thuật do Salazar sắp xếp, kế tiếp y còn một bài luận văn trí tuệ thuật. Kỳ ghỉ hè này, có lẽ là kỳ nghỉ hè tốt nhất y từng có.

Sau khi bốn đầu sỏ vào ở trang viên Potter, Stephen cao hứng nhất, ông và các bức tranh rất yên tâm giao vấn đề giáo dục Harry và toàn quyền nhà Potter cho bốn đầu sỏ. Harry cuối cùng cũng thoát khỏi sự vụ gia tộc. Mà Godric • Gryffindor khổ bức không thể không vì y phát triển nó —— đây vốn là nhiệm vụ của bốn người, thế nhưng khi ngày nghỉ bắt đầu bốn đầu sỏ thảo luận vấn đề này, bọn họ cho rằng để Godric làm là tốt nhất.

Trên thực tế, là vì Dumbledore của học viện Godric nghiêm trọng đắc tội Rowena và Helga, thế nên cái chuyện vừa khổ vừa mệt này, mới giao cho Godric. Về phần Salazar, a, làm một thân sĩ tôn trọng nữ tính, Slytherin hoàn mỹ, có thể nào mạo hiểm nguy cơ đắc tội hai người phụ nữ mà lên tiếng thay cho Godric chứ? Về phần Godric, sư tổ đáng thương vì để được bạn tốt tha thứ, không dám phản bác Ravenclaw và Hufflepuff giao cho Salazar sao? A, ngoại trừ mặt nào đó, Salazar không thể nào nhượng bộ mà Godric cũng cảm thấy duy trì hiện trạng rất tốt, các mặt khác đều rất cường thế, Godric có thể nào làm ra chuyện như vậy? Dùng lời ông nói, là: sao có thể để Sal của ông vất vả vì loại chuyện này? Sal của ông trời sinh không nên vì nó mà sầu. Hơn nữa Godric từng là gia chủ nhà Gryffindor, sự vụ gia tộc đối với ông mà nói tự nhiên là việc quen dễ làm.Bài tập nghỉ hè của Hogwarts Harry chỉ dùng một tuần là đã hoàn thành, sau đó bắt đầu các tiết phụ đạo của bốn đầu sỏ, hầu như mỗi ngày y đều qua rất phong phú. Dù sao bốn đầu sỏ có đại lượng kinh nghiệm thực tiễn và giáo dục, Harry từng ở đại sảnh then chốt chỉ là chiếu cách nói của bốn người họ, đã có thể một mình địch hơn mười một phù thủy cấp Auror, càng miễn bàn hiện tại tự tay giáo dục.

“Harry, con xuống đây tí? Ta nghĩ chỗ chúng ta tới một vị… Ách, khách không mời.” Giọng Salazar từ dưới lầu thông qua trang bị pháp thuật vang lên.

Harry mỉm cười, kỳ nghỉ hè này là ngày nghỉ tốt nhất y từng có.

Bất quá, hôm nay dĩ nhiên có “khách không mời”? Thật kỳ quái.

Chẳng lẽ là Sev? Không, có khóa cảng y đưa Sev bất kể tới lúc nào cũng không tính là “khách không mời”. Phải biết mấy ngày trước anh cũng tới, ấn tượng bốn đầu sỏ dành cho anh tốt vô cùng, cộng thêm hai tầng quan hệ giữa y và Atula, tự nhiên tốt càng thêm tốt. Thế nhưng, hôm qua Sev đi Bulgaria, đại hội độc dược học quốc tế năm nay tổ chức ở Bulgaria, trong vòng một tuần. Làm phó hội trưởng hiệp hội độc dược học quốc tế, bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất, tài hoa nhất trăm năm qua, Sev tự nhiên phải tham gia. Vốn Harry làm học đồ của Sev, cũng phải đi, thế nhưng, chương trình học của bốn đầu sỏ đã nhét đầy thời gian của y. Sev ngoài miệng không nói, nhưng âm thầm vẫn khá đau lòng, thế nên miễn đi hành trình mệt nhọc này cho y. Hôm qua khi anh đi, thậm chí còn không được tự nhiên để lại cho Harry một tấm song diện kính.

Ôi, lúc đó anh nói thế nào nhỉ?

“Hy vọng đầu óc của cậu Potter không cần bị tấm da dê và sách vở khiến cho vô dụng hơn nữa, tấm kính này tuyệt đối không phải vật phẩm luyện kim để em nghiên cứu. Mặt khác cậu Potter hẳn có thể chú ý vấn đề thời gian nhỏ nhỏ, giáo sư già của em cần thời gian nhất định để xử lý cái lũ coi như có chút đầu óc kia.”

—— Harry nghĩ tới đã bật cười, giáo sư già của y à, tặng đồ cũng không được tự nhiên. Lẽ nào nghe anh nói vài câu tâm tình khó đến vậy sao? A, đương nhiên, y đương nhiên biết không thể ôm hy vọng xa vời, từ một khắc y lựa chọn Severus, y chỉ biết anh là người thế nào.

Harry chỉnh chu lại bề ngoài của mình, rồi xuống lầu. Vừa vào đại sảnh, một cái giọng sắc nhọn, khiến người cảm thấy khó chịu cực kỳ đã truyền vào tai y: “Harry • Potter!” Cái giọng này khiến y sửng sốt, y nâng tay xoa lỗ tai, đứng trước mặt y là một gia tinh rất lôi thôi: nó có đôi tai to đùng và rất giống dơi, đôi mắt màu lục cỡ trái banh tennis đột ra, mặc một bộ áo gối chỉ chừa tay và chân.

Thấy nó, Harry sửng sốt. Đây là bạn cũ của y——

Dobby!

Không đợi nó thét chói tai thêm lần thứ hai, Salazar khẽ nhíu mày, Godric bên cạnh đã cho nó một cái Horn Tongue, cộng thêm một câu thần chú dằn vặt. Đối với Godric • Gryffindor mà nói, khiến người ông coi trọng mất hứng đã là sai.

Thuận tiện nói một câu, vì thích ứng thân phận người giám hộ của Harry, bốn đầu sỏ đều lựa chọn bề ngoài ba, bốn mươi tuổi, thế nên, lúc này Salazar • Slytherin đối với bạn lữ của mình mà nói có mị lực trí mạng.”Harry, con biết nó sao?” Helga hiền lành vẫy tay ý bảo Harry tới chỗ mình.

“Nó gọi Dobby, hiện tại là Malfoy gia… Ách, là nô bộc tiểu yêu các vị nói.” Harry ngồi ở chỗ của mình, nhìn bốn người giám hộ, ngàn năm trước “gia tinh” được gọi là “nô bộc tiểu yêu”. Đối với bốn đầu sỏ mà nói, gắn cho “nô bộc tiểu yêu” cái tên “tinh linh”, quả thực là vũ nhục từ đó.

Khởi đầu của nô bộc tiểu yêu, là từ một bọn phù thủy phản bội Thế Giới Phù Thủy, bọn chúng vì mạng sống, bán đứng hành tung của các trưởng lão thần điện pháp thuật cho Vatican. Dẫn đến Thế Giới Phù Thủy bị đả kích nghiêm trọng, hầu như hủy diệt. Cũng vì vậy, sau khi Thế Giới Phù Thủy bắt được một bộ phận bọn phù thủy này, đã giáng cho chúng lời nguyền rủa hùng mạnh nhất: mất đi dung nhan, mất đi linh hồn hoàn chỉnh, mất đi tự do, mất đi đũa phép. Vì vậy Thế Giới Phù Thủy xuất hiện một chủng tộc đặc thù mới——

Nô bộc tiểu yêu.

Tội nghiệt phản bội cả Thế Giới Phù Thủy, khiến bọn chúng trở thành nô lệ của phù thủy, trở thành vật phụ thuộc của gia đình phù thủy. Một đời không đủ, ngàn đời vạn đời cũng không đủ, ý thức nô dịch các phù thủy dành cho kẻ phản bội thâm nhập vào cốt nhục, đời đời tương truyền…

“A, là nhóc nhà Malfoy để nó truyền tin cho con sao? Bất quá, nó cũng không quá phù hợp với truyền thống thẩm mỹ của nhà Malfoy đi?” Salazar vừa chán ghét nhìn thoáng Dobby, vừa tùy ý làm một cái Finite Incantatem đình chỉ câu thần chú dằn vặt. Slytherin cực kỳ chán ghét kẻ phản bội, thế nhưng ông không thích dằn vặt người.

“Chỉ sợ không phải, hôm qua con vừa nhắn tin nhật ký với Draco, Blaise, Pansy, bọn họ hẹn thứ tư tuần sau, cùng đi Hẻm Xéo mua sắm. Hơn nữa, không có cách nào tiện hơn nhật ký, Phensel đều đã kháng nghị với con.” Y cười nói, “Căn cứ kinh nghiệm của con, ách, các vị biết, Dobby có lẽ là tới cảnh cáo.”

Cảnh cáo?!

Bốn đầu sỏ nhìn nhau, sau đó, Helga tùy ý làm một câu thần chú mê man, Dobby bất tỉnh nhân sự.

“Tiểu quỷ đầu, nó muốn cảnh cáo một phù thủy? A, là điều gì khiến một nô bộc tiểu yêu có suy nghĩ cảnh cáo một phù thủy?” Salazar • Slytherin gọi tới chút đồ ăn.

“Vì trên tay gia chủ Malfoy có một Trường Sinh Linh Giá của Tom • Riddle, nó tới cảnh cáo con, hy vọng con đừng về Hogwarts, a, năm thứ hai của con nhờ nó mà cực kỳ thê thảm…” Harry đại thể kể ra vài tao ngộ năm thứ hai của mình.

Bốn đầu sỏ nghe xong trầm mặc, ánh mắt nhìn Dobby hôn mê rất bất thiện——

Bất kể là ý tốt làm chuyện xấu, hay vốn đã ác ý, nói chung, bị thương ấu tể nhà mình là không được.

“Tiểu quỷ đầu, thứ tư tuần sau con tính đi mua sắm với đồng học, đúng không?” Godric và ba đồng bọn nhìn nhau, mở miệng hỏi.

“Dạ, đúng ạ.” Harry vừa uống nước trái cây vừa gật đầu.

“Chúng ta sẽ đi với con, sau đó tới Thế Giới Muggle chơi, con làm hướng dẫn du lịch?” Godric hưng phấn tuyên bố, đôi ngươi màu lam lóe lên.Harry nghe xong lời tuyên bố kiểu Gryffindor của Godric, im lặng nhìn thoáng Salazar. Xà tổ của Slytherin ưu nhã gật đầu nói: “Tiểu quỷ đầu, ta nghĩ, chúng ta hẳn đi tìm hiểu một tí về Thế Giới Muggle, luôn đứng ở trang viên Potter não sẽ rỉ sét. Đương nhiên, ý ta là chúng ta ở Quán Cái Vạc Lủng chờ con, con và Severus tự đi mua thứ mình cần. Sau đó, con lại cùng chúng ta tới Thế Giới Muggle. Ừ, ta tin tưởng Nana cần một ít sách để giết thời gian, còn có Helga có lẽ sẽ hứng thú với sách dạy nấu ăn mới. Về phần ta và Godr, sau khi con đi Hogwarts thỉnh thoảng sẽ đi nghe vài buổi hòa nhạc, không thể không nói, tạo nghệ của Muggle về mặt âm nhạc văn nghệ rất cao.”

Harry biết giữa bốn đầu sỏ, Salazar luôn nói một không hai. Nếu nói Gryffindor là đại biểu chấp hành, Ravenclaw là đại biểu nghiên cứu, Hufflepuff là đại biểu hậu cần tiếp tế, vậy, Slytherin là thống lĩnh.

Nếu Slytherin đã lên tiếng, y tự nhiên không nhiều lời nhận nhiệm vụ này.

“Được rồi, vậy, giờ quan trọng là, xử trí nô bộc tiểu yêu này thế nào?” Helga nhìn thoáng Dobby.

“À, đơn giản thôi —— trang viên Potter không thiếu một miệng ăn. Trước giam vào hầm đi.” Godric nói.

“Tôi thấy vẫn là để Kelly tới trang viên Malfoy, dẫn tiểu yêu không biết quy củ này về thì hơn. Kể rõ tình huống cho gia chủ Malfoy.” Rowena nhíu mày nói.

“Ách, tôi nghĩ nên cứu tỉnh nó, tốt nhất cho nó một câu thần chú lãng quên, để bé con này tự về nhà.” Helga nói.

Ba người thói quen nhìn về phía Salazar, chỉ cần ông có mặt, chủ ý cuối cùng xưa nay là ông quyết định.

Salazar cười cười, nói: “Nhìn tôi làm gì? Harry, ta nghĩ con hẳn kể lại tình huống này cho cậu bạn nhỏ của con.”

“Dạ.” Harry gật đầu.

“Vậy, tiểu quỷ đầu, con nên đi chiếu cố Karifan. Đứa bé ấy lúc này không thấy con, sẽ nháo nhào nữa. Ở đây có chúng ta rồi.” Salazar nhìn thoáng đồng hồ quả quýt, cười cười.

Vì vậy, y không xen vào nữa, y tin tưởng bốn đầu sỏ sẽ xử lý tốt. Vui vẻ bước vào sân nhỏ của trang viên Potter, từ khi bốn đầu sỏ thành “phụ huynh” của y, mỗi ngày ngoại trừ học tập có chút quỷ dị, mặt khác y đều vô cùng tiếp cận cảm giác của một đứa bé 12 tuổi.

“Sal, em vì sao để tiểu quỷ đầu ra ngoài? Em biết rõ nô bộc tiểu yêu này có chuyện…” Sau khi Harry đi rồi, Godric thiếu kiên nhẫn.

“Ai, tôi nói, Gody, cậu thật không hiểu hay giả không hiểu?” Rowena vừa dùng phép thuật tự động làm móng, vừa nhìn thoáng Godric.

“Thế nhưng…” Godric rất do dự nhìn Salazar.

“Godr, quá khứ tiểu quỷ đầu đã đủ đáng thương rồi…” Salazar nhàn nhạt nói.

“Sal, anh không nhớ rõ em là một người đồng tình tâm lan tràn.” Godric châm chọc khẽ nói.

“Gody, cậu là thật ngu hay giả ngu nhiều lắm biến thành ngu si?” Helga cũng mở miệng nói một câu.

“A nha nha, sư tử ngốc quả nhiên ngoại trừ độc dược, không có bất kỳ chất xám gì.” Rowena cũng mỉa mai.

“Nana!!!…” Sư tổ chịu không được Rowena lấy mình làm đối tượng mỉa mai.”Được rồi, Godr, thân ái, đừng giận, được không?” Salazar hôn một cái lên mặt Godric, thành công trấn an sư tử sắp bùng nổ, “Bất kể thế nào, Harry là con nuôi của chúng ta, không phải người ngoài, Salazar • Slytherin em còn không buồn chán đến mức sinh ra đồng tình tâm với kẻ khác.” Slytherin quan trọng nhất là người nhà.

“Vậy, nô bộc tiểu yêu này xử trí thế nào?”

“Cứu tỉnh nó, để nó về, Nana, nhiệm vụ tiễn khách giao cho cậu. Trước khi đi nói cho nó, con nuôi của chúng ta, chúng ta tự bảo vệ!” Salazar lạnh lùng nói xong, kéo Godric đi tìm Harry.

Rowena nhìn hai người ra ngoài, chỉ biết nô bộc tiểu yêu trước mắt là đồ chơi của mình. Nhìn thoáng Helga.

“A, tôi vào bếp xem, buổi tối làm vài món ngon cho Harry.” Helga vừa vào bếp, vừa đồng tình nhìn thoáng Dobby, “Nana, nể tình Pec… đã từng… Sala cũng nói, để nó về…”

“Đã biết, tôi sẽ để nó hoàn hảo trở về.” Rowena mỉm cười đáp một câu.

Helga nhún vai, rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.