CHƯƠNG 6, GAMES AND THE NIGHT
“Đến phiên tôi đến chuyển đúng không?”
Malfoy lại nháy mắt biến trở về một quý tộc hoàn mỹ. Anh cũng không đi chuyển mà thanh thản rút đũa phép ra, vung lên, cái chai bắt đầu lộc cộc lộc cộc chuyển.
“Malfoy sẽ không dùng pháp thuật khống chế cái chai kia dừng lại chứ?” Ron tiến đến bên tai Hermione lặng lẽ nói.
“Chai đã được làm phản nguyền rủa, không khống chế được.” Hermione nhìn vị quý tộc đang dựa lên trên người Pansy nhìn qua như không xương cốt, khóe miệng bất giác co rút, “Anh ra chỉ là rất lười …”
Malfoy dựa vào Pansy chỉ là thói quen từ khi còn là thiếu niên mà thôi, tại Hogwarts anh cũng như vậy. Harry nhìn đối phương biếng nhác dựa vào trên người nữ phù thủy thì không khỏi nhớ lại khi bọn họ còn ở Hogwarts, trong lòng không được tự nhiên nghĩ, có chút không được tự nhiên.
“Lộc cộc lộc cộc…” Tốc độ chai chậm rãi giảm xuống, Harry khẩn trương nhìn miệng chai chậm rãi dời về phía mình.
Merlin! Không cần chỉ đến tôi!
Có lẽ là Merlin nghe được Harry cầu nguyện, mọi người ở đây đều cho rằng Harry bị trúng chiêu thì miệng chai trật chỉ hướng nữ phù thủy Hufflepuff bên cạnh Harry.
Malfoy thưởng thức đũa phép của mình, đũa phép đảo quanh tay anh tạo thành hình cung xinh đẹp. Anh nghiền ngẫm nhìn cô gái kia, mở miệng: “Nói thật hay mạo hiểm?”
“Nói thật.” Cô gái thấp thỏm nhìn Malfoy không biết đối phương sẽ ra đề mục thế nào.
“Người khác phái thích nhất ở đây là?”
Cô gái hiển nhiên không nghĩ tới đại quý tộc sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện đó, cô ngẩn người, hai má phấn hồng, khúm núm thành thật trả lời: “Harry Potter.”
Đôi mắt hẹp dài của Malfoy híp lại, tiện đà mỉm cười làm Hufflepuff kia khó hiểu phát run. Bạch kim quý tộc chỉ bình rượu ý bảo cô chuyển cái chai. Anh vẫn mỉm cười chẳng qua nụ cười này có mấy phần thật?
“Đến phiên cô chuyển,” Malfoy dừng một chút, lại nói thêm một câu, “Ánh mắt của cô rất đẹp.”
Thanh niên tóc đen vốn cúi đầu lại kinh ngạc nhìn Malfoy, lúc này không phải anh ta sẽ độc mồm độc miệng nói ‘Thật sự là bất hạnh’, ‘Lại thích cậu ta’ như vậy sao?
Nói thật hay mạo hiểm rất đơn giản, hai vòng sau Harry hoàn toàn hiểu được cách chơi. Vừa mới bắt đầu anh coi như may, không bị dính, anh chỉ ngồi ở một bên nhìn bạn bè đề xuất đủ loại vấn đề cổ quái. Ngay từ đầu vấn đề còn quy củ, nhưng dần dần cấp bậc càng thêm cao, mỗi một vấn đề đều làm mặt Harry đỏ bừng. Ngược lại những cô gái thì thấy nhưng không thể trách mà đề xuất một vấn đề một cái lại một cái siêu việt hạn cuối.
“Có chí hướng tìm một đồng tính qua một đêm không?”
… Harry nghe xong thì run lên một chút.
“Lần đầu tiên bao nhiêu tuổi?”
… Harry thở dồn dập nhếch môi.
“Lần đầu tiên là bắn trong hay là bắn ngoài?”
Harry triệt để ngốc, lần kia… bắn trong? ! Không đúng! Trọng điểm không đúng! Harry vội vàng vứt bỏ những ý tưởng vớ vẩn trong đầu, cố gắng mệnh lệnh da mặt và độ ấm lỗ tai mình hạ xuống.
Trải qua mấy vòng nói thật, những chàng trai ăn ý lựa chọn mạo hiểm.
“Hãy mời một đồng tính cùng chung một đêm.”
…
Khi Harry âm thầm may mắn mình không bị trúng chiêu thì bình rượu ‘Lộc cộc lộc cộc’ chỉ hướng Harry vẫn luôn vây xem.
Harry khẽ cắn môi, đẩy kính trên mũi, thuận tay lau mồ hôi thấm ra chóp mũi, khẩn trương nhìn người chuyển bình rượu—— Seamus.
May là Seamus mà không phải những nữ phù thủy kia… Harry rùng mình, nghĩ mà sợ.
Nhưng Seamus cũng khó đối phó, huống chi Harry tốt nghiệp năm năm cũng không xuất hiện triệt để đắc tội Seamus.
“Ha! Harry, rốt cục cậu cũng bị trúng!” Seamus nhe răng cười , “Tới chút khai vị.” Anh chỉ chỉ quầy bar cách đó không xa, “Uống ba li Vodka, 30 giây, không được thì làm lại!”
Harry nhẹ nhàng thở ra, may mắn Seamus không hỏi lần đầu tiên là ‘bắn trong hay ngoài’ nhưng anh không biết đây chính là khiêu chiến thân thể, ba mươi giây uống ba li coca là vấn đề, càng miễn bàn uống ba li rượu có thể làm cho yết hầu bốc cháy.
“Đến đây đi.” Harry cười nhạt đứng dậy đi đến quầy bar.
Seamus cười theo sát Harry, những người khác cũng đuổi kịp.
“Bắt đầu!”
Harry môi dán li, chất lỏng trong suốt chảy vào cổ họng, mùi rượu xộc lên xoang mũi, yết hầu như đốt cháy. Một tia ửng đỏ diễm lệ nhanh chóng nhảy lên mặt, lỗ tai cũng bắt đầu hồng.
Malfoy dựa vào tường, tầm mắt xuyên qua đám người giúp vui nhìn về phía Harry ngồi ở quầy bar, trong đôi mắt lam xám có cái gì chợt lóe mà qua. Malfoy híp mắt tham lam mà nhìn thanh niên bị rượu làm hồng hai má.
“Đã đến giờ!”
Harry chớp chớp đôi mắt, mùi rượu cay độc kích thích tuyến lệ, anh cảm thấy nước mắt mình cũng sắp rớt xuống.
Ba li rượu, anh mới uống xong hai li rưỡi.
“Lại đến một lần!” Seamus cười không có ý tốt, đổ thêm ba li đầy nữa.
Không ra dự kiến, lần thứ hai anh vẫn không qua.
“Lại một lần.”
…
Ba lượt qua, đã không sai biệt lắm bảy tám li rượu vào miệng, Harry cảm thấy bụng mình đều là nước, động một chút cũng có thể nghe được tiếng nước bên trong dạ dày.
“Lại đến!” Seamus hưng phấn còn muốn rót rượu nữa.
“Thôi. Harry sẽ say.” Có người lên tiếng ngăn cản, nói ngăn cản, chi bằng nói là mệnh lệnh, trong giọng nói là ngữ khí không thể phản bác.
Seamus có chút mất hứng, quay đầu nhìn lại, là Malfoy. Seamus ngượng ngùng buông chai rượu, vỗ vỗ bả vai Harry đã có chút ngây thơ: “Bạn a, không thể để cho cậu say quá sớm, còn có trò quốc vương a!”
Harry chuếnh choáng không rõ nên gật đầu, đôi mắt vì men say bịt kín một tầng hơi nước làm anh càng thêm ôn nhuận. Hai gò má ửng đỏ cùng mái tóc đen mềm mại làm anh càng thêm dịu ngoan. Malfoy nhếch môi không nói gì.
Trở về vòng tròn, bọn họ lại chơi mấy vòng nói thật mạo hiểm. Harry cảm thấy đầu mình ‘Ong ong’, anh không chú ý bọn họ đang nói cái gì, lại đến anh bị trúng, một giọng nói đến quen thuộc khó hiểu, hình như là Malfoy. Anh ta hỏi: “Năm năm này đi đâu?”
Harry cười ngơ ngác, anh nghe được mình nói: “Nuôi con!”
Tiếp theo chính là tiếng hút không khí, tiếp theo? Anh không nhớ rõ.
( Hermione nghĩ mà sợ, may mà Harry chưa nói là sinh con!)
Malfoy nhìn người nọ ngây ngốc, ý nghĩ muốn bắt nạt chiếm cứ toàn bộ đại não, trái tim ngứa giống như bị mèo gãi.
Vì thế anh nhân cơ hội hỏi: “Năm năm này cậu đi đâu?”
Harry dám nhìn vào ánh mắt anh. Harry lớn mật nhìn đôi mắt thâm thúy của Malfoy, cười nói: “Nuôi con!”
Chung quanh ồn ào.
“Anh ấy vừa mới nói gì vậy?”
“Harry Potter có con?!”
“Tôi không nghe lầm chứ?”
“Làm sao có thể…”
Quý tộc nghe được câu trả lời, khóe miệng không thể ức chế cong lên một chút.
Hermione tiến lên: “Harry say, mình muốn đưa cậu ấy về…”
“Chúng mình muốn tới nhà Harry!” Neville lúc này kiên định tỏ vẻ, “Không lại không thấy cậu ấy!”
Hermione khó xử. Mang Harry về nhà thì sẽ mang theo một cái đuôi, không mang Harry về nhà thì lại sợ Harry uống rượu nói gì sai, thật sự là… Cồn làm hỏng việc a!
Seamus ồn ào: “Trò quốc vương còn chưa chơi sao có thể để Harry đi chứ!”
Hermione bất đắc dĩ, cũng chỉ phải ngồi xuống cạnh Harry để ngừa anh bỗng nhiên nổi tiếng.
Malfoy nhún vai, lần thứ hai tiến vào vòng chơi. Harry cười, tỉnh tỉnh mê mê tham dự.
Ván dầu tiên Seamus làm quốc vương. Tuy rằng anh có nghĩ chỉnh Harry thế nào thì anh cũng không thể biết số của Harry. Anh đáng tiếc thở dài. Nhưng anh đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó, tròng mắt chuyển chuyển, nụ cười trên mặt càng quỷ dị: “8 đen cắn bình rượu giữa hai chân 5 đỏ.”
Mọi người nghe yêu cầu này thì bắt đầu không có ý tốt cười cười, chờ xem ai bị dính 8 đen.
“5 đỏ.” Malfoy ngồi cạnh tường, vẫn dựa tường. Anh vứt quân bài lên bàn. Là con bài 5 đỏ.
Những cô gài vừa rồi còn vui sướng khi người gặp họa liền ai oán, sôi nổi ảo não vì sao bắt được 8 đen không phải mình. Cắn chai từ giữa hai chân đối phương, đây là ám chỉ rất rõ ràng a!
Hermione nhìn bài trong tay mình, cô cảm thấy Merlin vui đùa mình ——8 đen! Ron ngồi sau Hermione cũng cứng ngắc. Merlin Bra! Mione là vợ mình a!
“Em không được đi!” Ron kéo lấy cánh tay Hermione, nghiến răng nghiến lợi nói vào tai cô, lông mày nhướng lên, “Anh muốn đấm chết tên Seamus kia!”
“Ron, đây là quy tắc…” Hermione cũng nhíu mày, có chút buồn rầu mà nhìn bài trong tay. Seamus đã bắt đầu ồn ào thét to ai cầm 8 đen.
“Không ai cầm 8 đen?” Tầm mắt Seamus đảo qua mọi người, đột nhiên thấy Harry ngồi ở một bên cười sáng lạn, nụ cười khác thường kia nói cho mọi người anh đã say.
Say mới dễ bắt nạt! Seamus nhướng mày hô: “Hermione! Nhìn xem bài Harry có phải 8 đen không!”
Ron đoạt lấy quân bài 8 đen trong tay Hermione giấu ở trong tay, xung phong nhận việc: “Để mình!”
“Ron!” Hermione thấp giọng quát.
Ron cầm bài đi đến trước mặt người anh em, vứt ánh mắt ngây thơ cho Harry, Ron cảm thất tội ác.
Người anh em, hôm nào đưa cậu một Nimbus 2013!
Ron đưa cho Harry một ánh mắt bi tráng, lấy quân bài 8 đen trong tay: “Harry chính là 8 đen!”
Mọi người lại ồ lên. Seamus không nghĩ tới ván dầu tiên có thể chỉnh đến hai người mình muốn chỉnh nhất, anh càng cười to. Malfoy nhướng mày, nhìn về phía thanh niên đối diện cười ngây ngô còn không biết chuyện gì xảy ra, ý cười bên miệng lại tăng lên.
“Không được…” Hermione còn chưa kịp phản bác thì cô đã bị Ron che miệng lại.
“Hai người bọn họ đều là nam, không có việc gì!”
“Họ đều là nam mới có chuyện!” Hermione căm giận nghĩ. Malfoy, đừng làm chuyện gì quá đáng…