Harry Potter Chi Bạch Kim Bao Tử

Chương 46: Chương 46: Yes I Do




CHƯƠNG 46, YES I DO

“Phòng của anh, em đi tắm.” Draco đẩy cánh cửa phòng mình nói với Harry trầm mặc đi phía sau.

Phòng đơn giản sạch sẽ. Giường lớn trải ga màu đen, tủ đầu giường không đặt cái gì, cửa sổ rộng thoáng có thể nhìn thấy sao trời rực rỡ, rèm cửa lụa trắng được buộc gọn lại.

Harry chớp chớp mắt, nước mắt làm mắt anh sưng đỏ, khóe mắt cũng hồng hồng.

Draco tự nhiên là nhận ra người bên cạnh chớp mắt, anh vươn tay dùng ngón cái mềm nhẹ vuốt ve: “Tắm xong ngủ một giấc, vừa rồi khóc lâu như vậy.”

Nghe Draco nói, Harry mất tự nhiên quay đầu tránh tay Draco. Draco trầm mặc một chút rồi như không để ý dời tay, ra vẻ thoải mái nhún vai: “Anh ra phòng khách ngủ.”

Harry chui vào giữa chăn, chăn trùm đến cổ cũng không thể ngăn cản khí lạnh xâm nhập. Thực lạnh. Tuy chăn rất dầy nhưng vẫn lạnh như băng, Harry run run. Anh chỉ có thể tận lực co rút tay chân, cuộn mình lại làm mình ấm áp hơn.

Khi Draco nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, anh nhìn thấy Harry chỉ chiếm lấy một phần diện tích nhỏ, cuộn tròn lại trong chăn, chỉ lộ ra mái tóc lộn xộn. Draco đứng ở cửa, trầm mặc một lúc rồi mới tới gần giường.

Trong phòng không bật đèn nhưng có ánh trăng màu kem từ cửa sổ chảy vào chiếu sáng.

Draco miêu tả đôi môi nhu hòa bằng mắt, ánh mắt nhắm lại hình như hơi sưng, khóe mắt còn không hết hồng. Tóc Harry xõa trên gối đầu, anh vươn tay sờ —— còn ẩm. Harry chưa lau khô tóc đã ngủ. Draco nhíu mày, muốn gọi Harry dậy nhưng anh lại thở dài. Thôi, Harry mệt mỏi.

Ngón tay nhịn không được sờ lên khuôn mặt Harry, lạnh, Draco kinh hãi. Sao lại lạnh vậy? Draco cau mày, áp bàn tay ấm áp của mình lên hai má lạnh như băng của Harry.

Đột nhiên Harry xoay người, mở mắt, nhìn thẳng vào mắt Draco.

Harry không đeo kính, anh chỉ có thể nhìn thấy bóng người mờ mờ, nhưng không cần đoán anh cũng biết người này nhất định là Draco.

Draco ra vẻ bình tĩnh rút tay về, kéo cái chăn bị tụt xuống lên.

“Lạnh?” Draco ngồi bên giường thấp giọng hỏi. Giọng nói trầm thấp giống tiếng đàn violin chậm rãi có thể mê hoặc tâm trí vào đêm. Rõ ràng chỉ là một câu hỏi đơn giản.

Harry nằm trên cái giường lớn mềm mại, đôi mắt mờ mịt vô cùng phức tạp. Anh nhếch môi, há miệng thở dốc, anh muốn nói cái gì đó.

“Sao?” Draco chống tay bên gối cúi xuống muốn nghe rõ Harry nói gì.

Harry liếm môi, anh ngại ngùng mở miệng. Harry nhìn mắt Draco ngày càng sâu thẳm, anh hít sâu.

“Em ngủ đi.” Draco nói rồi rút tay về muốn đứng lên.

Cổ đột nhiên bị kéo xuống, Draco chống tay để tránh ngã xuống. Nhưng lúc này Draco đã không còn ý nghĩ này, mắt anh từ màu lam dần tiếp cận màu đen, áp lực cảm xúc mãnh liệt muốn bùng nổ.

Người khởi xướng, Harry, vươn tay ôm lấy cổ Draco.

Hiện tại từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, áo ngủ, quần ngủ, thậm chí quần lót cũng ấn dấu hiệu của Draco Malfoy, ngay cả Harry cũng bị Draco Malfoy dấu hiệu. Chỉ riêng ý tưởng này cũng đã có thể kích thích dục vọng trong Draco.

Đã rất lâu anh không gặp Harry, tận lực khống chế mình không nghĩ nữa, giống như ức chế dục vọng ăn chán chê của dã thú, áp lực càng lâu, khi bộc phát ra lại càng đáng sợ.

Harry nhìn Draco, không nói gì mà chỉ chủ động hôn lên đôi môi rất gần mình. Đầu lưỡi lỗ mãng xâm nhập lãnh địa của địch, không có kinh nghiệm quậy tung. Quân địch lại vẫn bất động, giống như người lớn mặc kệ trẻ con bướng bỉnh, không đáp lại cũng không chán ghét.

Nụ hôn kết thúc, Draco nhìn Harry thở dốc, màu mắt chuyển sang màu đen.

“Harry, em biết anh muốn gì.” Draco cố gắng làm cho giọng mình ổn định, “Cũng không phải một nụ hôn là có thể thỏa mãn.”

“Vậy vượt qua một nụ hôn.” Harry nói xong rồi lại vụng về hôn, hình như anh chỉ biết làm như vậy.

Quân địch hành động sau một thời gian ẩn núp lâu dài. Draco không cho phép Harry làm bừa, nửa cưỡng chế nửa dụ dỗ làm Harry thả lỏng. Bị nhiều lần ma xát làm Harry có chút đau nhưng anh lại vô lực ngăn cản.

Đây mới là một nụ hôn chân chính.

Harry vô lực nằm vật xuống thở hổn hển, còn chưa kịp phản ứng thì một thân thể đè lên làm Harry thở dốc.

Tay Draco chống hai bên gối đầu, nhìn mắt Harry ngập nước, anh nhịn không được vươn đầu lưỡi liếm liếm.

Cảm giác ấm áp ẩm ướt nơi khóe mắt làm Harry run lên, anh vội vàng dùng tay chắn nhưng lại người kia nắm lấy tay.

Ngay sau đó chính là cảm giác tê dại như điện giật từ phần eo xông lên. Harry bất an né một chút nhưng cái tay trên lưng giống như thấy được nên liên tục tấn công nơi yếu ớt nhất của Harry, eo.

Harry chưa bao giờ biết nửa người trên của đàn ông có thể mẫn cảm đến thế. Nơi khi tắm rửa cũng chỉ là lung tung kì cọ một chút thì hiện giờ bị một bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn, đùa, vuốt ve, mỗi một lần đều giống như nối điện, từng đợt sợ run làm anh tê dại.

Bàn tay trên lưng dần hướng về phía trước, mà khóe mắt từ đi xuống theo cánh tay.

Tai bị thân mật gặm cắn, tai cũng bị đầu lưỡi linh hoạt liếm, tín hiệu hưng phấn từ chạy tới đại não làm Harry cong người muốn giảm khoái cảm đến bất thình lình.

Gryffindor cố gắng làm đại não tỉnh táo lại, cắn răng bất mãn mình ở thế bị động. Harry chịu đựng cố nén tiếng rên rỉ, bàn tay run rẩy chui vào cái áo ngủ rộng thùng thình của Draco, theo bắp đùi, do dự vài phút rồi cầm lấy phân thân đã muốn hưng phấn của người mình yêu.

Người đè lên mình đột nhiên kêu rên, ngón tay đứng ở ngực Harry nghịch thứ nổi lên cũng nặng tay hơn, cảm giác đau đớn nhanh chóng xuất hiện ở trung khu thần kinh của Harry. Động tác của Draco càng lúc càng mạnh mẽ, lực cắn mút cũng lớn hơn. Harry khẽ cắn môi, không cam lòng nhanh hơn nhưng lại hoảng sợ khi cảm thấy nhiệt độ thứ trong tay nhanh chóng lên cao cùng với thể tích nó nhanh chóng bành trướng.

Lại một bàn tay xuất hiện ở hông nhưng không lên trên mà kiêu ngạo xuống dưới.

“Draco!” Harry kinh hoảng muốn đứng dậy, muốn né tránh cái tay kia nhưng lại lập tức bị Draco ngăn chặn.

Giây tiếp theo, trung tâm dục vọng bị kích thích làm Harry suýt nữa hô to.

Draco đột nhiên rút tay về, Harry thừa dịp này muốn đứng lên để tránh bị áp chế như vừa rồi, ai ngờ lại vừa vặn thỏa mãn ý Draco, anh rút dây lưng áo ngủ bên hông Harry, áo ngủ vốn rộng mở triệt để rơi xuống, làn da trắng nõn nổi bật trên đệm chăn màu đen. Draco tới gần, Harry muốn đẩy ra nhưng tay anh bị nắm lấy.

“Bắt được.” Giọng Draco khàn khàn, anh cười.

Làn da người yêu như phát sáng dưới ánh trăng, đường cong lưu loát duyên dáng làm Draco nhịn không được cúi người hôn lên.

Harry bị Draco áp, trán áp sát chăn đệm, nửa khuôn mặt áp vào chan. Harry dùng sức muốn tránh thoát trói buộc.

“Ngoan một chút!”

Cuối cùng quần lót cũng bị kéo xuống giữa hai chân, cái thứ hình trụ kia công khai chen vào giữa cọ xát theo động tác của Draco.

Harry hiện tại mới hoảng hốt, anh giãy dụa, ngoài mạnh trong yếu quát: “Mal, Malfoy, anh dám!”

Người phía sau cười khẽ một tiếng: “Bắt đầu là ai nói muốn vượt qua một nụ hôn?”

Harry ảo não, lúc đó anh… Có chút sợ hãi.

“Anh dám, nếu em tiếp tục gọi anh là Malfoy.” Người phía sau tiếp tục nói.

“… Draco.” Harry gọi, trong giọng nói mang theo một chút run rẩy. Làn da tiếp xúc trực tiếp với không khí, cái lạnh từ từ xua tan cái nóng trên thân thể.

Bên hông đột nhiên ẩm ướt, nơi mẫn cảm bị hung hăng kích thích làm Harry cắn răng.

Một cánh tay vươn lên lấy một cái hũ nhỏ trong ngăn kéo tủ đầu giường, sau tiếng mở nhỏ làm Harry lo lắng đề phòng, trên lưng xuất hiện một thân thể nóng bỏng, chân bị tách ra, một cánh tay mạnh mẽ từ phía sau ôm lấy bờ vai Harry, một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Harry.

“Đừng sợ.”

Phía sau chỗ đó bị cái gì đó không ngừng tấn công, đi vào một chút rồi lại lập tức rời khỏi. Gáy bị cắn mút không ngừng, mà Draco giống nhau thấy chưa đủ, dùng tay xoay mặt Harry hôn lên đôi môi đỏ thẫm. Nụ hôn rất kịch liệt làm Harry không thể chú ý phía sau của mình thế nào.

Kẻ xâm lược một chút một chút làm đối phương cảnh giác yếu đi, đột nhiên cho đối phương một nhát trúng đích.

Draco ôm Harry bỗng nhiên cứng ngắc, chỉ có thể không ngừng hôn môi, tai, cần cổ chảy mồ hôi. Harry nắm chặt gối đầu, nắm chặt tới mức nó sắp rách thành mảnh nhỏ. Đau, rất đau. Cái vật lớn kia trong thân thể đang chờ phát động, cảm giác duy nhất của Harry chính là đau.

“Harry, em có cảm thấy không? Sự tồn tại của anh.” Draco nằm đè lên Harry không buông tha gặm cắn tai Harry, giọng nói mang theo vô tận mị hoặc.

Harry mấp máy môi, tóc thấm mồ hôi phủ trên gối đầu, không trả lời, cũng không lên tiếng.

Draco bắt đầu từ từ ra vào, không chút thương tiếc, một chút một chút, triệt để, như muốn cố định Harry ở trên giường cả ngày.

“A…” Harry không áp lực được nữa, tiếng kêu đau đớn vang lên, suy yếu khô khốc lại khàn khàn giống như thúc giục làm Draco giật mình. Anh rời khỏi Harry, kéo Harry, cưỡng chế để Harry quỳ gối trên giường, từ phía sau ôm lấy tiến vào nơi ấm áp kia lần thứ hai.

Draco có thể thấy rõ nét mặt Harry.

Dục vọng đã tăng lên rất nhiều, khoái cảm từ chỗ hai người kết hợp bắt đầu lan tràn, từng đợt từng đợt liên miên không dứt, đau đớn đã đi qua.

Khoái cảm tích lũy làm Harry không chịu nổi, hắn anh xuống cuộn tròn lại nhưng bị Draco mạnh mẽ áp chế. Hai cánh tay bá đạo nắm lấy thắt lưng, anh còn dùng tay chơi đùa với dục vọng của Harry, ma xát càng lúc càng nhanh, thân thể và thân thể va chạm cũng nhanh mạnh hơn, hô hấp của hai người cũng ngày càng dồn dập, tiếng rên rỉ hỗn loạn áp lực trong cổ họng.

Rốt cục ——

Trước mắt trắng sáng, thân thể không ngừng co rút, đại não trống rỗng, thanh âm cũng không phát ra được.

Cái nóng bỏng trong cơ thể làm Harry thất thần, tứ chi bởi run rẩy vì khoái cảm tiến đến không ngừng, không thể lập tức xoay người đánh người phía sau.

Draco ôm lấy Harry ngã xuống giường.

Thân thể còn kề sát vào nhau, không khí có rét lạnh thế nào thì cũng sẽ bị đồng hóa thành lửa nóng. Draco ôm chặt Harry, giọng nói mang theo thỏa mãn và mệt mỏi, lần đầu tiên chính thức nói rõ ràng nhẹ nhàng với Harry: “Anh yêu em.”

“Draco…”

“Ừ?”

“Chúng ta kết hôn đi.”

Hoàn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.