CHƯƠNG 34: NHÓM ĐẠO TẶC THAY ĐỔI.
—o0o—
Đầu sỏ gây ra một chuỗi dao động này lại hoàn toàn không bị chú ý, trong cảm nhận của Dumbledore, có lẽ Snape là một máu lai thiên phú độc dược không tồi, nhưng chỉ là với độc dược thôi. Thành tích của Snape từ năm ba đã bắt đầu ở mức bình thường, Potter vài lần lấy nhiều thắng ít cũng đã làm thần kinh của phù thủy trắng mê hoặc.
Sau khi được hiệu trưởng Dumbledore trả lời thuyết phục, Potter vui đến mức muốn nhảy nhót, Lily mất ký ức, Lily mất ký ức về tên Snivellus kia! Điều này có ý nghĩa gì thì không ai rõ hơn cậu! Potter có hơi né ánh mắt của hiệu trưởng cậu tôn kính nhất, đương nhiên cậu biết hành vi của mình rất ti tiện, nhưng chỉ cần có được Lily, cái gì Potter cũng bất chấp.
Việc cấp bách hiện giờ là phải để Lily không bao giờ chú ý tên Snivellus kia nữa, ra khỏi phòng hiệu trưởng, Potter suy nghĩ. Cậu trực tiếp bỏ qua Peter, gọi Sirius và Lupin vào thảo luận bí mật, mà trùng hợp, Peter đã biết ba người đang thảo luận gì sau lưng cậu, nhưng cậu cũng chỉ ngẩn người nhìn họ thôi.
“Sirius, Remus, hai cậu nên giúp mình.” Potter nói đơn giản về tình huống của Lily, đương nhiên, cậu không nói nổi chuyện nữ thần của cậu lại công khai tỏ tình với Snape, chỉ mơ hồ nói Lily không nhớ chuyện cô kết bạn với Snape.
Sirius và Lupin xứng đáng là người thừa kế quý tộc quá khứ và một người có đầu óc duy nhất trong nhóm Đạo tặc, họ nhanh chóng nắm được trọng điểm.
“Này, anh em à,” Sirius bá vai Potter, “Không phải cậu không muốn thấy Lily quen Snivellus kia nữa sao?” Tuy từ “quen” trong lời Sirius không phải là từ “quen” kia nhưng nghe thấy Potter đã chột dạ nghĩ sang ý khác. “Nó dám!” Potter đen mặt.
“James,” Lupin không đồng ý lắc đầu, mấy ngày nay cậu tiếp xúc với Lily nhiều nhất, đương nhiên cũng có quyền lên tiếng nhất, “Lily là một cô gái cực kỳ công bằng, cậu phải thừa nhận, Snape là bạn của cậu ấy, nếu cậu không muốn cô ấy tiếp tục chú ý tới Snape thì rất đơn giản thôi.”
“Làm thế nào?” Potter mang theo hy vọng nhìn Lupin.
“Cậu đừng khiêu khích Snape nữa là được, theo mình được biết, bây giờ Snape là học đồ của giáo sư Slughorn, nói cách khác chỉ cần Lily không tới hầm thì họ sẽ không có thời gian gặp mặt, hơn nữa năm nay mình là Huynh Trưởng…” Remus còn chưa nói hết, Potter đã vỗ mạnh vai cậu, “Quả nhiên là anh em tốt của mình!”
Sirius có chút không hài lòng, ngoài anh em của cậu, Sirius cũng khó chịu Snape lâu rồi, nhưng thấy anh em nhà mình mừng rõ như điên, Sirius bĩu môi, “Chỉ cần đừng để Lily thấy là được.”
Quả nhiên con ngươi Potter sáng lên, cậu rất muốn theo đuổi Lily, nhưng kết thù với Snivellus vài năm giờ không phải chỉ đơn giản là do Lily, đương nhiên tuyệt đối Lily là nguyên nhân chính trong đó.
“Ít nhất James không thể đi,” Lupin không còn cách nào khác, “James mà đi thì cậu ấy làm sao có thể tìm mình thuận tiện “giúp” Lily chứ?” Cậu nhấn mạnh thêm vào từ “giúp”.
Nói tới Lily, quả nhiên Potter ngoan ngoãn hơn nhiều, cậu bất đắc dĩ nhìn Sirius, “Anh em à, xem ra chỉ có thể nhờ vào cậu.”
Ngược lại Sirius nóng lòng muốn thử, “Yên tâm đi, chắc chắn mình sẽ làm Snivellus nhớ kỹ!” Để cậu ta nhớ rõ mình. Nửa câu sau Sirius không nói ra, từ khi bị đuổi khỏi nhà, Sirius càng muốn được người ta coi trọng, một khi bị xem nhẹ, lửa giận của cậu sẽ tăng lên nhiều. Nghĩ lại hai năm trước, Sirius không do dự xác nhận Snape là mục tiêu lớn nhất của mình, dường như chỉ cần cậu ta coi trọng mình như trước, cậu sẽ cảm thấy thoải mái hơn vì bị gia đình vứt bỏ.
— Tôi là đường ranh giới Snape không biết gì cả —
Bốn người Gryffindor thay đổi cũng không làm nhiều người chú ý, Dumbledore là một, Snape cũng là một. Chẳng qua Dumbledore cảm thấy mình nên vui mừng, sư tử nhỏ của cụ, người nối nghiệp cụ chọn rốt cuộc đã trưởng thành hơn, mà Snape thì không thèm để ý, anh đang bề bộn chuẩn bị cuộc thi Nhà bào chế thuốc tháng sau đây.
Trải qua chỉ đạo vào nghỉ hè của giáo sư Slughorn, Snape cũng có coi trọng cuộc thi lần này. Cuộc thi Nhà bào chế thuốc cấp A nói trắng ra chính là khảo sát một nhà bào chế thuốc chế tác độc dược cấp ba.
Khác với phân loại thần chú, độc dược không chỉ chia làm độc dược trắng và độc dược hắc ám, mà còn dựa theo cách sử dụng mà phân làm bốn loại.
Độc dược cấp một thuộc về độc dược ngoại thương, có tác dụng với vết thương bên ngoài cơ thể, như Dược trị ghẻ đơn giản và Dược khư đậu đều thuộc loại này độc dược cấp hai thì chú trọng vào nội tạng và máu phù thủy, Dược bổ máu và Dược sinh con đều thuộc phạm trù này độc dược cấp ba bắt đầu nghiên cứu về pháp lực và linh hồn phù thủy, Dược ổn định và các loại độc dược có tác dụng với linh hồn thường ở cấp này, đương nhiên còn có Dược tăng pháp lực và Bả Sói mà kiếp trước Snape đạt được vinh dự lớn lao nhờ nó.
Đương nhiên, mỗi một cấp độc dược sẽ phụ thuộc vào cách điều chế, thời gian và dược liệu của nhà bào chế thuốc mà có tính chất khác biệt. Mà độc dược tinh khiết phẩm chất cao cấp ba, hoặc độc dược cấp ba được thay đổi sẽ gọi là “độc dược cấp cao”. Trước mắt ở nước Anh trong giới phù thủy nhà bào chế thuốc có thể chạm tới lĩnh vực này là Phượng Hoàng và Kỳ Lân, hơn nữa mỗi một người đều là bậc thầy độc dược tiếng tăm lừng lẫy.
Kỳ thật vào năm thứ ba mấy bình độc dược Snape đưa ra chỉ là biểu hiện mình ra thực lực của mình, Chân Dược và thuốc độc chất lượng cao chính là độc dược cấp ba nổi bật nhất, lại còn kể đến Dược mê hoặc tác dụng với linh hồn kia nữa. Có thể nói, ngay từ đầu Snape đã nói cho Lucius biết anh có thực lực chạm vào độc dược cấp cao, đó cũng là vì sao Abraxas có gan để Lucius làm đảm bảo cho Snape – khi thế cục tốt, Snape có thể ở phía sau, khi không tốt cũng sẽ không liên lụy tới gia tộc Malfoy.
Cuộc thi Nhà bào chế thuốc cấp A hàng năm sẽ lựa chọn một độc dược cấp ba thích hợp để tiến hành điều chế, đương nhiên, nhà bào chế thuốc được phép một mình tiến hành, dù sao cách xử lý và điều chế là tiền vốn của mỗi nhà bào chế thuốc. Nếu bạn thật sự không điều chế được đề mục, Hiệp hội Nhà bào chế thuốc cũng cho phép bạn điều chế độc dược cấp ba mình am hiểu, nhưng với độc dược không phù hợp với yêu cầu dự thi, rõ ràng trình độ “hoàn thành” sẽ cao hơn cuộc thi một ít. Mặc dù không đạt tới trình độ chất lượng cao, thì chất lượng trung bình cũng phải đạt được.
Ở phương diện này, Snape và tiểu thư Prince hoàn toàn đi hai con đường, người trước không sợ bất kỳ cuộc thi nào, rồi sau đó giả vờ tới nơi Slughorn huấn luyện điều chế được độc dược cấp ba trình độ chất lượng trung bình, mà tiểu thư Prince lại chọn độc dược cấp ba vẫn là Dược giảm đau đơn giản nhất.
Nhớ tới sắc mặt khó coi của gia chủ Black trước khi dẫn tiểu thư Prince rời đi, trong lòng Snape cực kỳ vui vẻ, dám khoe khoang kỹ xảo độc dược của mình trước một bậc thầy độc dược khác không khác gì chơi dao. Rồi cả vẻ mặt ghi hận khó có thể tin của tiểu thư Prince kia nữa chứ, Snape vừa khinh thường cũng âm thầm cảnh giác, tuy anh không cho rằng một nhân vật nhỏ ở chi thứ có thể gây rắc rối gì cho mình, nhưng kiếp trước làm anh biết không thể nào xem thường ai được, nhất là nhân vật nhỏ.
Chuyện giữa Snape và Prince bị giấu diếm hoàn toàn, giáo sư Slughorn là vì cuộc thi còn chưa tiến hành, không muốn làm phân tâm học đồ của ông, gia chủ Black và chi thứ Prince lại chỉ vì không thể mất danh tiếng bởi cuộc thi, nếu không phải giới phù thủy hiện tại người có thể đại diện dòng họ “Prince” này chỉ có thể là chi thứ, Orion tuyệt đối sẽ không thừa nhận một Prince tài năng độc dược đó còn không bằng một máu lai.
Có điều trong khoảng thời gian này gia chủ Black vẫn rất đắc ý, trên thực tế, toàn bộ Slytherin đều truyền hai tin tức lớn về gia tộc Black – một là Sirius bị đuổi khỏi nhà, Regulus sẽ thành gia chủ tiếp theo của gia tộc Black hai là Narcissa Black và gia chủ Malfoy, người được coi trọng bên cạnh Voldemort, Lucius Malfoy cử hành lễ đính hôn long trọng.
Đối với tin tức trước, Slytherin cũng không giật mình, mỗi một đời Black đều sẽ có vài đối tượng bị đuổi khỏi nhà, tuy lần này hành động trực tiếp hủy bỏ người thừa kế có hơi lớn nhưng tóm lại cũng không kỳ lạ gì. Nhưng tin tức thứ hai lại gây ra một hồi chấn động lớn trong Slytherin!
Lucius Malfoy là ai? Gia chủ Malfoy, con vàng cháu bạc giới phù thủy, hoàng tử hoàn toàn xứng đáng của Slytherin trong mấy năm qua, các tiểu thư muốn trở thành phu nhân Malfoy cũng phải sắp hàng dài, chỉ một lời đồn năm đó có thể dẫn tới vô số rắn nhỏ âm thầm ngáng chân Snape, từ đó có thể thấy được sức hấp dẫn của Lucius lớn thế nào.
Đáng tiếc, cuối cùng lại là tam tiểu thư nhà Black không nổi bật đạt được, không ít rắn nhỏ Slytherin cảm thấy khó chịu nhưng cũng không dám làm gì – hiện tại ai không biết vị đại nhân kia đang mạnh, mà Voldemort cũng cho phép đám hỏi giữa hai quý tộc lớn dưới chân mình. Dưới tình huống như thế, có con rắn nhỏ Slytherin nào bị mù dám thách thức vị đại nhân kia chứ?
Nhất thời, địa vị của Regulus và Narcissa như nước lũ lên trong Slytherin.
So sánh mà nói, Sirius ngày một tồi tệ hơn, tuy cậu vẫn khiêu khích Slytherin đánh lẻ nhưng lần này các Slytherin cũng sẽ không nén giận nữa. Sirius không có gia tộc che chở chỉ có thể không cam lòng đi cùng nhóm Potter, nhưng lại khiến cậu thêm hận Snape, thậm chí vì vậy mà hận luôn cả em trai ruột của mình.
Trong mắt Sirius, Regulus thay thế mình, mà Snape nguồn gốc của mọi sự sỉ nhục cậu phải chịu từ Slytherin, cậu sẽ bắt đầu mài mòn Snape trước. Cho nên Sirius và Potter như hình với bóng đồng thời cũng bắt đầu bày ra “một kế hoạch lớn”.
Thay đổi trong Slytherin đương nhiên là Snape biết, thậm chí Narcissa tự mình tới mời anh, mời anh tham gia lễ đính hôn giữa nhà Black và Malfoy, lấy danh nghĩa là “học đồ giáo sư Slughorn”.
Snape không biết Narcissa tính toán điều gì, nhưng anh biết cõi lòng mình không muốn thấy Lucius thề chung thủy với ai trước Merlin cả. Chấp nhận là một chuyện, nhìn tận mắt lại là chuyện khác.
Nhưng Narcissa lại kiên trì một cách bất ngờ, cuối cùng Snape nghĩ tới cái gương hai mặt lẻ loi trong Đường Bàn Xoay kia, Bế quan Bí thuật đã tới cực hạn, “Tôi sẽ đi.” Anh nói hai chữ, cũng không quay đầu lại ung dung rời đi.
Phía sau anh Narcissa lo lắng. Cha cô lại dặn cô phải đối xử tử tế với máu lai này, vì “Lord vô cùng coi trọng nó”, nhưng trực giác phái nữ của Narcissa lại cho cô biết Snape vô cùng nguy hiểm. Nghĩ tới lời đồn đãi trong giới quý tộc vào nghỉ hè, Snape có quan hệ mờ ám với vị hôn phu nhà mình.
Tất nhiên là Narcissa thích Lucius, dù là đám hỏi lợi ích, nhưng rồi Lucius sẽ là của cô, đúng không? Cô muốn cho tên máu lai này biết rõ, dù giữa hắn và Lucius có xảy ra chuyện gì đi nữa!