Ciel Mip
“Ta rất cao hứng… các trò đây có thể được phân vào nhà Slytherin, nhà Slytherin là nhà ưu tú nhất trong học viện Hogwarts, nên đương nhiên… các trò cũng là những học sinh ưu tú nhất của học viện này…” Snape khoanh tay trước ngực, liếc mắt săm soi từng cái lỗ trên từng gương mặt một, “Cho nên… Ta không thể không nhắc nhở các trò, ta không thích phí phạm sức lực vào những việc vô ích! Ta dư hiểu, ở Hogwarts, có lẽ các trò sẽ gặp vài… hiểu lầm, nhưng dù thế đi chăng nữa, thì thân là một học sinh nhà Slytherin, các trò đều phải học được một điều, đó là trong bất cứ thời điểm nào đi chăng nữa, cũng đừng có lòi đuôi dốt nát ra! Ta hi vọng mấy trò ảo thuật hắc ám vớ vẩn mà các trò có làm, thì cũng đừng để cho Bộ Pháp thuật chú ý, đừng có làm mấy thứ hành động ngu xuẩn khiến người khác bắt quả tang! Hiểu chưa?” Anh chú ý đến Harry không để lộ quá nhiều cảm xúc với những lời anh nói, nhóc rất trấn tĩnh rất tốt! Snape hơi nhướng mày.
“… Nếu như, các trò có chút phiền phức nho nhỏ nào đó, văn phòng của ta sẽ luôn sẵn sàng mở rộng cửa đón các trò vào, ta cũng rất vui lòng giúp các trò giải quyết vấn đề…” Snape liếc nhìn Harry một cái, chẳng biết nhóc có hiểu hàm ý trong những lời này không nữa, “Nhưng ta cũng không hy vọng…”
“… Cuối cùng, ta phải nhắc nhở các trò một điều, tất cả những gì các trò làm, đều đại diện cho Nhà Slytherin, đừng khiến cho Nhà Slytherin phải hổ thẹn!” Snape nghiêm túc nói, “Hết thảy vì Slytherin!”
“Hết thảy vì Slytherin…” Harry khẽ thì thầm, đột nhiên nó cảm nhận được, thân là một Slytherin, sẽ phải chịu bao nhiêu trách nhiệm, bao nhiêu gánh nặng.
Sau khi bài phát biểu của thầy Chủ Nhiệm kết thúc, các tân sinh trở về phòng ngủ do Huynh trưởng sắp xếp, nghỉ ngơi.
“Trước cửa mỗi gian phòng đều có bảng tên của các trò, cứ hai người một phòng đôi, nhưng vì lý do nhân số năm nay, nên có khả năng sẽ có một trò ở phòng đơn…” Huynh trưởng vừa nói vừa liếc nhìn Harry một cái.
Dựa theo bảng tên ghi trước cửa phòng, Harry nhìn hết phòng này đến phòng khác, tận đến khi gian phòng cuối cùng, tít bên trong, cậu mới dừng bước. Bảng tên chỉ đề một cái tên duy nhất: Harry Potter. Thật nhẹ nhàng, cậu khẽ thở ra một cái thật nhẹ, thực lòng mà nói thì, cậu vẫn chưa chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để có thể chung sống với những học sinh này, cho cậu ở một mình một phòng, sẽ khiến cậu được tự do, thoải mái hơn rất nhiều. Cậu nắm nắm cửa (cậu chú ý thấy đến cả nắm cửa cũng khắc một con rắn nhỏ) mở ra.
Đó là một gian phòng đơn rất giản dị, có một chiếc giường êm ái cỡ bự, màn che màu xanh lục rũ trên nóc giường xuống, trên giường có đặt bộ chăn gối mềm êm ái. Harry không kiềm được bèn nhào lên giường lăn lộn vài cái, thật là dễ chịu làm sao! Cọ cọ dụi dụi chán chê rồi, Harry bèn bò xuống giường, hành lí của cậu cũng được xếp gọn trong góc, cậu mở rương hành lý, lôi vài chiếc áo chùng ra, treo vào trong tủ quần áo cạnh đó. Khi mở một cánh cửa khác, nó lại phát hiện ra, đó là một cái phòng tắm!
Bên trong phòng tắm, có treo một tấm gương lớn, sáng lấp lánh bên trên bồn rửa mặt, có cả một cái bồn tắm bự chảng…
“Oaaa woaaa ” Harry xuýt xoa trước hết thảy những thứ này, tuy rằng cậu biết rằng đại đa số học sinh nhà Slytherin là quý tộc, nên đương nhiên phòng ngủ cũng sẽ bố trí xa hoa, nhưng cậu thực sự không ngờ là lại tiện nghi đến độ này.
Sau khi ngâm mình thỏa thích trong làn nước ấm, Harry lau khô bọt nước đọng trên người, chui vào trong chăn. Lòng không khỏi nghĩ thầm, có lẽ Mr thực sự hy vọng mình có thể vào nhà Slytherin nhỉ? Nên Mr mới gửi cho mình nhiều sách kể lại chuyện về Slytherin như thế. Giờ thì, nhất định là thấy mình vào Slytherin rồi, Mr sẽ vui lắm đây… Vừa nghĩ, Harry vừa siết chặt sợi chuỗi trước ngực, chìm vào giấc mộng đẹp, quả thực là cậu mệt lắm rồi.
Vì thói quen đồng hồ sinh học, Harry dậy từ rất sớm, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài vẫn còn mờ mờ ám ám, bởi vì phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin nằm dưới lòng đất, thành ra cậu cũng chẳng biết rốt cuộc thì giờ là mấy giờ. Cậu quờ tay về phía tủ đầu giường, túm được cái đồng hồ đó cũng là quà Mr tặng cậu cậu nhìn đồng hồ, mới có năm giờ rưỡi.
Quả thực là vì không thể ngủ được nữa, nên Harry quyết định rời giường. Rửa mặt xong, thay đồng phục tử tế, Harry nhìn mình trong gương thật lâu, quả tình là cậu chẳng biết làm sao để ép cả đống tóc cứ bù xù lên như tổ quạ nghe lời cho được, không có cách nào, thôi đành mặc kệ chúng nó vậy.
Harry nhìn thời khoá biểu, sáng nay có tiết Biến Hình Học, đến chiều là tiết Độc Dược của Mr. Giờ ăn điểm tâm còn lâu mới tới, cũng vì thực sự còn rất sớm thế này, cậu bèn quyết định ra ngoài đọc sách một lát.
Thu dọn xong xuôi rồi, Harry ôm sách bước ra ngoài phòng ngủ. Ánh đèn mờ chiếu hành lang u ám, nó bước đi rón rén, ra ngoài phòng sinh hoạt chung. Ngoài trời cũng khá sáng sủa, Harry đến bên hồ đen, bên hồ đầy những cây sồi, cây dẻ mọc xanh um, cậu chọn một gốc sồi, ngồi xuống, gió hồ mát lạnh, cậu vội túm chặt áo chùng một chút, mở cuốn «Một ngàn thảo dược và nấm mốc trong pháp thuật» ra, bắt đầu đọc cẩn thận.
Thuốc trị mụn nhọt, đó là nội dung bài học hôm nay của bọn họ, Harry cẩn thận nghiền ngẫm những dược liệu cần thiết và các bước làm, vừa suy nghĩ vừa thì thầm: “Nếu lúc này có một vạc để ta thử xem hẳn là tốt?”
“Chỉ cần nhóc nguyện ý thường xuyên tới thăm văn phòng của ta, ta rất vui được chỉ bảo nhóc mọi điều, Harry.” Một tiếng nói đầy sung sướng vang lên bên tai cậu.
Harry ngẩng đầu: “Mr?! Sao Mr lại…” Bất chợt cậu nhảy dựng lên, nhìn anh đầy kinh ngạc lẫn vui mừng.
“Chăm chỉ quá nhỉ!” Snape nhìn cuốn sách trên tay cậu, “Không ngủ thêm chút nữa sao?”
“Dạ, có chút chưa quen thôi…” Harry cười ngượng nghịu nói, “Mr cũng dậy sớm thật đó!”
ta là cuộc tâm sự bên bờ hồ đen phân cách tuyến
“Harry, rốt cuộc thì tại sao nhóc lại quyết định vào Nhà Slytherin?” Snape không nhịn được mà hỏi chuyện này, “Chẳng phải ngay từ đầu nhóc đã chuẩn bị vào Nhà Gryffindor rồi hay sao?”
“Nón phân loại nói với con, rằng con dũng cảm có thừa, tài hoa cũng chẳng kém, lại còn cả khát vọng muốn khẳng định bản thân mình nữa, cho nên, con có hai lựa chọn, Gryffindor hoặc Slytherin.” Harry mỉm cười, “Cũng như trước đây con đã nhắc đến chuyện, có rất nhiều người hi vọng con vào nhà Gryffindor, cả thầy hiệu trưởng cũng thế. Nếu mà con vào Gryffindor, con sẽ có được nhiều thuận lợi, điều này sẽ càng thuận tiện cho con trong việc chứng minh giá trị của mình hơn. Mà con cũng thừa tự tin rằng mình có thể sắm tốt vai một Gryffindor hoàn hảo cũng giống như Mr, có thể tỏ ra ghét con cay đắng vậy.”
“Làm sao nhóc biết ta làm bộ…” Snape sững sờ, Harry hiểu bản thân anh hơn cả mức anh có thể tưởng tượng rất nhiều.
“Từ hồi thầy hiệu trưởng đến gặp Mr, bàn về việc có nên để con ở lại hay không, con đã núp sau cánh cửa nghe lén.” Harry nói không chút để ý, “Cho nên, con hiểu ý của thầy hiệu trưởng, cũng hiểu rõ được ý Mr nữa.” Cậu ngước mắt nhìn Snape, “Nhưng con không mong muốn Mr phải sống một cuộc sống quá mỏi mệt, con biết Mr rất quan tâm đến con, con cũng chẳng muốn tự ngược đãi bản thân làm gì, con rất hiểu, bản chất bên trong con thiên về nhà Slytherin nhiều hơn cả, thế nên, con chọn Nhà Slytherin…”
Thốt nhiên Snape vươn tay ôm siết chặt Harry vào lòng, Harry ngây ngẩn ra hỏi: “Mr? Mr sao thế ạ?!” Sao tự nhiên Mr lại…
Trong lòng Snape giờ đây đang nổi cơn phong ba dữ dội, đủ thứ cảm xúc dâng trào bốc lên tận đầu. Bởi vì anh nhớ có một lần, có một lần Harry tỏ tình với mình. Bản thân lại cự tuyệt em ấy, chỉ vì câu nói kia: “Bởi vì… trò là một Gryffindor, mà ta… Là một Slytherin…”
Cùng với cả… câu biện bạch Harry muốn nói kia nữa: “Em cũng không phải…” Anh hiểu Harry muốn nói gì: em cũng không phải một Gryffindor thực sự, chính ra em vốn là một Slytherin. Nhưng mình lại không cho em ấy nói hết, chính vì câu nói không kết thúc đó, đã khiến hai người họ lướt qua nhau, cái lướt qua nhau này, là suốt một đời…
“… Mr?” Tiếng nói của Harry khiến anh bừng tỉnh, Snape buông cậu ra, thấy ngay cậu đang nhìn anh đầy lo lắng, “Mr sao thế ạ? Trông như thể… không được vui lắm…”
“Không có gì đâu.” Snape lắc đầu, xoa đầu nó, “Không có việc gì hết, nhớ kỹ, có chuyện gì thì tới tìm ta, nhớ chưa?”
“Dạ vâng ạ!” Harry gật gật đầu, tuy là trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng Mr không nói gì nên thôi.
“Ta phải về văn phòng trước, nhớ kỹ, đừng quên thời gian dùng điểm tâm đó.” Snape nhìn sắc trời nói.
“Mr yên tâm, con còn mang cái này theo mà!” Harry móc đồng hồ cất trong người ra, huơ huơ trước mặt Snape, cười tủm tỉm nói, “Mr mau đi đi không trễ!”
Snape nhìn chiếc đồng hồ, khẽ mỉm cười, quay người bước đi ra, Harry thực sự coi trọng những món đồ mình tặng em ấy!
Tầm bảy giờ hơn, Harry trở về phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, trước nay học sinh Slytherin vốn dậy tương đối sớm, cậu có thể cùng đi ăn điểm tâm với mọi người. Lúc cậu vào phòng sinh hoạt chung, Huynh trưởng bèn gọi cậu lại: “Chào buổi sáng, trò Potter!”
“Chào buổi sáng, Huynh trưởng.” Harry dừng bước, lễ phép bắt chuyện, “Huynh trưởng gọi em có chuyện gì không ạ?”
“Không, chỉ là tôi rất vui khi thấy trò cũng có một thói quen cơ bản nhất của một Slytherin đúng chuẩn, mong rằng trò có thể tiếp tục phát huy lâu dài.” Huynh trưởng quan sát cậu, “Tôi cũng không mong trò cần người gọi dậy, nhỉ.”
“Em cho rằng, đó là điều tự giác ai cũng nên có, thưa Huynh trưởng.” Harry mỉm cười nói, “Dù sao… Em cũng là một Slytherin.”
“Thế thì tốt!” Huynh trưởng gật đầu, “À phải rồi, tám giờ tối nay, đừng bỏ lỡ cuộc thi tranh thủ tịch Slytherin, tôi nhắc thế là vì, hình như trò không được rõ chuyện này lắm, nhỉ?”
“Dạ không, em biết rõ mà, cám ơn anh đã nhắc nhở, em sẽ tham gia đúng giờ.” Harry mỉm cười lễ phép, chuyện này cậu biết khá rõ, cuộc thi tranh ngôi thủ tịch Slytherin, chủ yếu thông qua quyết đấu tay đôi để chọn xem, người nào có tư cách nhất để đảm nhiệm vị trí thủ tịch Slytherin.
“Rất tốt!” Huynh trưởng gật đầu tán thưởng, “Vậy… Chúc trò may mắn, trò Potter.” Anh nói đầy ẩn ý.
May mắn ư? Harry hiểu ngay được sự cảnh cáo ẩn chứa trong lời nói của vị Huynh trưởng, mong là thế… Xem ra mới ngày đầu tiên của năm học, đã có người muốn tìm cách hạ bệ Chúa cứu thế – chính cậu đây a…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Thứ bảy ta ra ngoài chơi nên chỉ có 2 chương, đừng đánh ta a,… che mặt đào tẩu…
Bạn học ta mới thành lập cho ta một Group, mã số Gruop là 124124183, mọi người mau vào gia nhập a
Còn có, ai có thể nói cho ta biết, lúc Harry mới nhập học huynh trưởng Slytherin tên gì không???
Kế hoạch cuối tuần còn chưa tính kỹ càng, it nhất là 5 chương, nhiều nhất là 7 chương, không được chủ quan, lười biếng a, phải ủng hộ ta đó nga mọi người a
O(◠◠)O style=”display:inline-block;width:336px;height:280px” data-ad-client=”ca-pub-7810767730528042” data-ad-slot=”1349672214”> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});