[Harry Potter Đồng Nhân] Harry X Draco Sự Cố Độc Dược

Chương 43: Chương 43




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

CHƯƠNG 43 PHIÊN NGOẠI 2

Sau cuộc chiến mấy tuần là Giáng Sinh, thế giới Phù thủy biến thành màu trắng giống như chúc mừng hắc ám và uy hiếp rời xa.

Hogwarts tiến vào cuối năm, phần lớn học sinh nôn nóng, bút ký (?) trở thành thứ quan trọng duy nhất trong thế giới, vì thế cũng không có ai có thời gian kháng nghị những đôi đang yêu nhau ngọt ngấy kia đang gây trở ngại hoặc là quá kích thích những người vẫn cô đơn. Đôi bị kháng nghị nghiêm trọng nhất là đôi Potter và Malfoy khiến nhiều người lắp bắp kinh hãi, nghĩ lại cũng thấy đương nhiên.

Sau khi Harry công bố mình và Draco là người yêu, hai tay không rời khỏi Draco, ôm Draco mọi lúc mọi nơi.

Không thể không nói, ấn tượng của Harry khẳng định là một thiếu niên không biết cách yêu, nhưng hiện tại biểu hiện của Harry làm mọi người trố mắt ra nhìn, ôm eo, ôm, hôn [ may mắn chỉ giới hạn trong hai má ], không e dè, giống như Draco là món đồ chơi âu yếm mình thật vất vả mới lấy được, yêu thích không buông tay cùng với nhiệt tình dào dạt.

Draco mang hình tượng học sinh lạnh lùng, có đủ phẩm chất của quý tộc khiến nhiều người ngã chổng vó vì với những chuyện Harry làm, Draco không ngăn lại, cậu tự nhiên cho Harry đút ăn hoặc là phối hợp Harry thân mật cọ xát, biểu hiện giống như Harry là sủng vật mình yêu nhất.

Nhưng Slytherin có một chút giải thích thêm vào. Dù sao Malfoy gia là gia tộc thuần huyết giỏi về phán đoán tình thế nhất, mà Harry vừa trở thành cứu thế chủ, chỉ vậy cũng đủ để thuyết minh hết thảy. Malfoy sau cuộc chiến lập tức bắt lấy Potter chặt chẽ, không thể không nói, rất cao minh.

Nhưng kỳ thật Draco và Harry cũng chỉ là đơn thuần hưởng thụ có thể công khai thân phận người yêu.Draco rất vừa lòng mình có thể quang minh chính đại trừng mọi chàng trai cô gái muốn tiếp cận Harry, mà Harry chỉ cần ở cạnh Draco thì tâm tình sẽ rất tốt. Thẳng đến có ngày Ron đỏ mặt nhờ Harry đừng kích tình bắn ra bốn phía nữa, Harry thật không có ý thức được mình có động tác sớm vượt qua phạm vi khả năng nhận của thiếu niên 15, 16 tuổi ngây thơ, ví dụ như liếm lỗ tai hoặc ngón tay linh tinh. Bởi vì Harry và Draco ở một mình, chừng mực là xa vượt xa qua.

Cho nên Harry càng thích ở cùng Draco, cậu rất hối hận khi cự tuyệt một phòng ngủ riêng mà Dumbledore muốn cung cấp cho mình. Nhưng đổi góc độ, có lẽ như vậy cũng tốt, dù sao Draco hình như còn thẹn thùng với sự tiếp xúc thân mật hơn… Rất khả ái, mà Harry cần sắp xếp gọn gàng để ngăn cản chính mình.

Nhưng ngày mai Harry và Draco xuất phát đi vào rừng cấm tìm Bạch kì mã, cần qua đêm, nghĩ vậy Harry có chút ngứa ngáy chân tay khó nhịn. Trước một buổi tối, Harry trằn trọc, lăn qua lăn lại trên giường vô số lần, thẳng đến đêm khuya mới ngủ.

Cần nói đến ngày nghỉ Giáng Sinh sắp đến cũng đại biểu mùa đông tiếp cận cho nên Draco hy vọng có thể mau chóng trả ơn Bạch kì mã cho nó thoải mái an toàn trong mùa đông. Mặc dù bận rộn, Draco vẫn quyết định báo ơn quan trọng. Dù sao năm học này mình đã đứt quãng gần hai tháng không đi học, phần thưởng xác định vô vọng, mình chỉ cần bảo đảm đạt tiêu chuẩn là được, mà mục tiêu này vẫn là dễ dàng với Draco.

Mà kế hoạch tìm kiếm Bạch kì mã lần này, Snape và Lucius cũng muốn cùng đồng hành, bọn họ có chút không yên lòng đứa con bảo bối vào rừng cấm, mặc dù có Harry ma lực cường đại cùng đi.

Nhưng Draco lo lắng người quá nhiều Bạch kì mã sẽ không muốn đến, mà cậu rất hy vọng lần này có thể thành công, Draco đã được Bạch kì mã giúp hai lần, mạo hiểm phiêu lưu một chút cùng với Bạch kì mã, thật sự bé nhỏ không đáng kể. Huống chi Draco còn có Khóa Cảng, cũng có Harry ở bên, căn cứ vào kinh nghiệm chiến đấu lần trước, Draco cho rằng mình đã chứng minh chính mình có thể ở thời khắc mấu chốt có phán đoán chính xác, cậu hy vọng hai cha có thể tin tưởng mình. [… Được rồi, trừ bỏ bộ phận thay Draco giả kia.]

Nghe Draco nói xong, Lucius trầm mặc một lúc lâu sau rồi đồng ý. Snape có chút lo lắng nhưng cũng tôn trọng quyết định lại. Sau đó Snape hỏi nguyên nhân, Lucius nhíu mi nói có lẽ vì mình lúc trước muốn bảo vệ quá chặt khiến Draco ngẫu nhiên có vẻ không tự tin, mà anh sẽ không mắc lỗi thêm nữa, biểu hiện của Draco khi đối mặt nguy cơ không tầm thường, đó là một cơ hội tốt cho nên có lẽ bọn họ nên thử buông tay. Lại thêm sự thật đã chứng minh, khi Draco gặp phải nguy hiểm sẽ có Bạch kì mã giúp. Mà hiện tại bọn họ đều lý giải, liên kết giữa Draco và Bạch kì mã đều không phải chỉ có một lần duy nhất.

Tuy giải thích rõ ràng nhưng biểu tình Lucius bình tĩnh lại có một chút thất lạc.

Snape chần chờ một chút rồi chủ động cầm tay Lucius, bàn tay khô ráo, tràn đầy lực lượng và ấm áp. Vì thế Lucius không kinh ngạc hoặc tránh thoát, chỉ là hơi nghi vấn nhìn lại.

Mà Snape không đáp lại, chính mình thong thả mà cẩn thận đến gần Lucius, giống như là chỉ cần Lucius có bất cứ động tĩnh gì, chính mình sẽ lập tức lui lại. Tiếp theo Snape chạm nhẹ rồi thong thả cúi đầu, thử tính ấn một cái hôn nhẹ lên môi Lucius.

Đây là lần đầu tiên, không có Draco ở đây bọn họ hôn nhau.

Kỳ thật Snape không biết mình suy nghĩ cái gì, đầu anh giống như là dừng lại không vận chuyển nữa, chỉ là đột nhiên muốn cảm thụ Lucius. Khi anh dời khỏi môi Lucius, nhìn Lucius cũng chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt màu lam xám kia không có biến hóa gì, Snape có chút khẩn trương lại có chút vui sướng vì xúc động chính mình cũng không thể giải thích, cũng vì Lucius không cự tuyệt.

Khi Snape mở miệng muốn giải thích thì giây tiếp theo, Lucius lại chủ động kéo gáy anh, hơi thở ấm áp nhanh chóng đánh úp lại, lập tức cướp đi hô hấp và tự hỏi của Snape. Mà Lucius hôn giống như cá tính của anh, dưới biểu tượng lạnh lùng là nóng cháy, đoạt lấy, tràn ngập xâm lược.

Snape run lên, anh chỉ có thể thuận theo, ôm eo Lucius khiến Lucius có thể ta cần ta cứ lấy.

Mà lúc này Snape cũng ý thức được, kỳ thật chính mình nguyện ý cho ra càng nhiều, nếu Lucius muốn.

Mặc dù khả năng kia chỉ là vì tịch mịch.

Draco được cha đồng ý không bao lâu liền kéo Harry bị kích động xuất phát.

Chú ngữ trị cho Bạch kì mã khi nằm viện Draco đã luyện được rất thuần thục. Mà những thứ cần chuẩn bị trước khi báo cáo cha cậu cũng đã chuẩn bị tốt.

Được Poky giúp, bọn họ đến nơi lần trước Draco khóc sau đó theo phương hướng trong trí nhớ, dùng chổi bay vài giờ, hoàng hôn tìm được cái hồ Draco ở lần trước.

Liên tục mấy tuần có tuyết rơi làm cho rừng cấm được phủ lên một lớp áo trắng, mọi nguy hiểm như đều bị bao trùm lên.

Nhưng cái hồ nhỏ lại kỳ dị không đóng băng, có lẽ đáy hồ nóng khiến hồ nước có thể cả năm duy trì nhiệt độ bình thường.

Draco tìm cái động mình từng ở lại nhưng bên trong không có dấu vết Bạch kì mã thường đi tới, chúng nó đổi nơi ở mới. Draco không nổi giận đi đến bên hồ tìm vài vòng nhưng cũng không có thu hoạch gì.

Lúc này trời đã tối, cũng không thích hợp tìm. Harry dựng một cái lều, ở cửa động dùng vài chú ngữ phòng hộ. Chúng nó có thể thông báo có sinh vật tiếp cận.

Trong lều xa hoa giống như một cung điện. Phòng khách, phòng đọc sách, phòng ngủ, phòng tắm đến phòng trò chơi đầy đủ mọi thứ, chỉ có lửa dâng lên ở chính giữa mới tương đối phù hợp dã ngoại.

Ăn thịt gia tinh Malfoy gia chuẩn bị [ gia tinh cũng hiểu cách phối hợp với hoàn cảnh], Draco chỉ chỉ bản đồ nói, “Ngày mai chúng ta đến phía đông tìm xem.” Bản đồ này là Hunter lần trước Lucius mời đến thô sơ giản lược vẽ ra hướng.

“Anh thấy có thể ở chỗ này vài ngày đợi xem, Moretti cũng nói qua, khi em xuất hiện ở gần có lẽ Bạch kì mã sẽ tìm đến, nếu chúng ta di động, hai bên có thể đi qua nhau.” Harry cắt một miếng thịt đút cho Draco.

Draco quay đầu đi, nhã nhặn nhai, “Được, chờ vài ngày. Đợi lát nữa em đi liên lạc với cha.”

Harry gật đầu, “Anh có cảm giác chúng nó cách đây không xa, mặc dù chúng ta hôm nay không tìm được cái gì chứng minh nhưng vừa mới đi một vòng lớn, phụ cận cũng không gặp gỡ động vật quá mức hung mãnh chứng tỏ nơi này hẳn vẫn là phạm vi Bạch kì mã hoạt động.”

“Có lý, Mắt Draco sáng lên, “A nói xem, lần trước anh tìm được em như thế nào? Còn nhanh hơn cha.”

Harry chớp mắt, không muốn nói là vì mảnh hồn lây dính máu Bạch kì mã, khi đó cậu còn có thể dựa vào đó mà tìm kiếm, nhưng hiện tại không được làm, vì thế Harry chỉ đáp, “Chỉ là may mắn mà thôi.”

Ngày đó Nagini hội đột nhiên công kích Draco, Harry nghĩ có lẽ là vì mảnh hồn xúc động. Trên người Draco có khí tức Bạch kì mã, hẳn là kích thích mảnh hổn trong người Nagini, giống như mình. Nhưng điều đó không còn quan trọng.

Đối mặt Draco không cam nguyện lẩm bẩm “Anh luôn may mắn.” Harry cười cười chuyển đề tài, “Giáng Sinh em có kế hoạch gì chưa, chỉ ở nhà sao?”

Draco vui vẻ gật đầu, “Đương nhiên, lần này còn có papa, còn anh?”

Mà Harry nhìn Draco tươi cười thì đột nhiên có chút thất lạc nhưng cậu không có khả năng ngăn cản Draco về nhà vì thế Harry cúi đầu nhìn đi chỗ khác, thuận tay thu dọn bàn ăn. Bọn họ đã ăn no . “Đại khái là đi đến chỗ cha đỡ đầu, năm nay anh không cần về nhà dì.”

Năm nay là Giáng Sinh thứ ba từ khi Sirius chạy ra Azkaban, Harry cũng không quá gần gũi Sirius.

Trừ bỏ thời gian ở chung không nhiều, nguyên nhân chủ yếu vẫn là Sirius không ngừng đề cập cha mẹ Harry. Mới đầu Harry nghe chăm chú, nhưng lặp lại mấy lần, Harry có ảo giác tưởng rằng chính mình chỉ là môi giới của hồi ức. Harry không thích như vậy, vì cậu không tham dự, câu chuyện trong miệng Sirius có phấn khích như thế nào cũng làm Harry cảm cộng gì đó. Nhưng Harry vẫn cảm kích Sirius tồn tại, Sirius đối Harry rất tốt, cũng có thể cho Harry thoát khỏi nhà Dursley.

Cho nên không có người biết Harry đã bắt đầu tính toán tương lai.

Sau khi giết được thứ tà ác uy hiếp, ở St Mungo làm bạn với Draco, Harry suy nghĩ rất nhiều. Harry không cần âm thầm lo lắng mình có chết trên tay Voldemort không, nhân sinh của cậu vẫn có thể tiếp tục, mà nhất định có Draco tham dự.

Cho nên Harry bắt đầu tự hỏi, mình nên làm cái gì mới để Lucius và Snape nguyện ý giao Draco cho mình. Draco giống như là hoàng tử trong lâu đài mà mình mặc dù là anh hùng, nhưng cũng là lưu lạc. Lucius từng nói qua, nếu ông ta tưởng, ông ta có thể làm cho mình không tìm được Draco. Harry khắc sâu cảnh cáo này.

Vì thế Thần Sáng biến thành nghề Harry chọn. Harry cũng biết ưu thế của mình, không hề nghi ngờ, gia nhập Thần Sáng có thể đưa thanh danh và năng lực hiện có của Harry phát huy đến cực đại. Sau cuộc chiến, Shacklebolt vì một ít báo cáo từng tiếp xúc với Harry vài lần, mỗi lần đều đề cập cho Harry đặc biệt gia nhập kế hoạch huấn luyện Thần Sáng. Như vậy có lẽ Harry có thể sớm đi bắt đầu chương trình học, có lẽ vài năm cậu đã có thể trở thành một đội trưởng Thần Sáng, công tác ổn định, không quá nguy hiểm, khi đó Harry có thể mua một căn nhà chính thức cầu hôn Draco. Hơn 10 năm sao, bọn họ có thể giống như này mỗi đêm ngồi cạnh nhau bên lò sưởi qua mọi Giáng Sinh…

Nghĩ đến đây, tâm tình Harry tốt hơn trước, cậu cũng quyết định trở về liên lạc Shacklebolt, nghỉ đông này không cần lãng phí, huấn luyện.

Nhưng lúc này, một bàn tay đột nhiên xâm nhập tầm mắt của Harry, cầm một hộp giấy nhỏ trong tay, hộp giấy có nơ.

Harry nghi vấn ngẩng đầu thấy Draco không được tự nhiên nói, “Kỳ thật đây là quà Giáng Sinh nhưng em nghĩ tặng trước tiện hơn.”

“Là cái gì?” Harry cầm cái hộp kia, nhướn mày lắc lắc, “Hiện tại có thể bóc không?”

Draco gật gật đầu, tiếp theo lại đến phiên cậu bắt đầu thu dọn đồ ăn. Bình thường Draco không làm chuyện đó, lúc này là vì che dấu cái gì đó. Harry nhìn phản ứng kỳ dị của Draco, có chút chờ mong mở món quà ra.

Nhưng những chuyện liên quan đến Draco luôn vượt qua những gì Harry dự kiến.

“.. Nhẫn?” Harry mở to mắt, không nói nên lời cảm giác trong lòng, thận trọng cầm thứ bên trong chiếc hộp ra.

Đó là một cái nhẫn có thiết kế tương tự cái nhẫn Khóa Cảng Draco đeo trên tay.

Draco không được tự nhiên sờ cái nhẫn của mình, “Khụ, chính là một Khóa Cảng địa điểm là nhà Malfoy, tiện cho anh tới nhà em chơi, hơn nữa nếu có chuyện gì, chúng ta có thể gặp nhau cho tiện…”

Harry xiết chặt nhẫn, ánh mắt sáng ngời nhìn Draco, “Đây cũng là Khóa Cảng?”

Vì sao nhất định phải làm thành nhẫn?

Vì sao giống cái nhẫn Draco đeo?

Draco mím môi có chút tức giận nói, “Cái nhẫn cỏ lần trước không chắc.”

“A,Draco…” Harry kéo Draco qua rồi ôm chặt cậu, nhịn không được hôn hôn, “Ngọt ngào quá.”

Mắt Draco cong cong, “Như vậy anh không chạy được.”

Nhưng Harry vui vẻ không thể nói được gì rồi nhét nhẫn vào trong tay Draco, “Đeo giúp anh?”

Vì thế Draco cúi đầu kéo tay trái Harry, không chút nghĩ ngợi đeo nhẫn bộ lên ngón áp út của Harry.

Harry lại cởi cái nhẫn Draco đang đeo , chính mình đeo lại.

“Rất tốt.” Harry thở dài nói, “Anh đồng ý lời cầu hôn của em.”

Draco cũng thưởng thức hai cái nhẫn rồi cũng thở dài, “Đúng vậy, thật tiếc, chúng ta còn phải chờ mười năm.”

“…….. Xin lỗi?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.