[Harry Potter Đồng Nhân] Harry X Draco Sự Cố Độc Dược

Chương 49: Chương 49




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

CHƯƠNG 49 PHIÊN NGOẠI 8

Nếu không phải vì thất vọng hoặc phản bội mà ly dị, khi một người sinh, nuôi dưỡng con một người khác, với người kia, sẽ có cảm giác gì?

Trừ bỏ sầu lo và khẩn trương bí mật bị phát hiện, một ít hiếu kì, một ít thân thiết vẫn sẽ nảy sinh. Hơn nữa, đứa bé lại khả ái nhu thuận, khiến người khác yêu thương. Snape với Lucius chính là như thế.

Trước khi sinh Draco, Lucius không nghĩ mình sẽ để ý vị cha kia còn hơn cả tưởng tượng. Anh tưởng rằng mình có thể cắt rõ ràng.Snape chính là Snape, mà chính mình quyết định, hoàn toàn không liên quan gì đến Snape.

Nhưng khi ôm con ở trong lòng, mềm mềm phun bong bóng, Lucius sẽ luôn tìm bóng dáng của Snape trên người Draco, ví dụ như nếp nhăn nhỏ chỗ lông mày, ví dụ như đôi môi mỏng manh. Loại liên hệ không cắt được này giống như một quả cầu vô hình, không lúc nào là không treo ở đáy lòng Lucius.

Cho nên mặc dù Lucius biết rõ đáy lòng Snape có một cô gái quan trọng mà chính mình cũng không yêu Snape, nhưng ở Pháp, Lucius vẫn chú ý Snape. Qua những bức thư liên lạc ngẫu nhiên nhưng không gián đoạn, khi trở về Anh sau bảy năm, Lucius muốn Snape đáp ứng làm cha đỡ đầu của Draco.

Lớn mật lựa chọn Snape làm Draco cha đỡ đầu, lý do là Lucius biết dù có tính mọi đường, bí mật thân thế Draco sau khi Draco thành niên, rất khó bảo vệ.

Chú ngữ quan hệ huyết thống tại Phù thủy thuần huyết giao tế được sử dụng quá mức dễ dàng và thường xuyên, có lẽ một lần nói chuyện tùy tiện về người thân là có khả năng bại lộ bí mật bị chôn giấu đã lâu này. Cho nên Lucius muốn sớm chuẩn bị, khi sự thật bị phơi bày, anh muốn Draco biết, cha đã sớm đứng ở phía sau mình thật lâu thật lâu.

Mà lý do tất yếu để Draco nhận cha này che dấu một chút vi diệu còn tồn tại trong lòng Lucius.

Dù sao nếu vì nguyên nhân nào đó, nhiều năm liên tục âm thầm chú ý một người, mặc dù người kia lại không đặc biệt, cũng đã đặc biệt. Huống chi Lucius vốn rất coi trọng Snape. Snape là người mình chọn lựa, trong đêm bị trúng chiêu. Mà đêm đó, cũng là lần đầu tiên Lucius cùng người khác hưởng một cái giường.

Nhưng Lucius, lý tính lớn hơn cảm tính.

Khi mọi điều kiện đều không chỉ hướng mình nên thích Snape, Lucius có thể chặt đứt mọi cảm xúc không cần. Đúng vậy, Lucius thừa nhận chính mình có lẽ để ý Snape, nhưng anh sẽ không cho phép chính mình có thêm càng nhiều cảm tình với Snape, khi anh còn muốn tận lực giấu diếm thân thế Draco, mà Snape cũng có bách hợp trong lòng.

Cho nên Lucius có thể tự nhiên mang Draco bảy tuổi đi gặp Snape.

Khi nghe Draco nhu thuận gọi Snape là cha đỡ đầu, Lucius cũng có thể mặt không đổi sắc.

Mọi cảm xúc, dưới đáy lòng Lucius có một chiếc hộp, cất kĩ bọn nó.

Chưa từng có người nào hoài nghi.

Thẳng đến một sự cố độc dược, đánh vỡ cố gắng cho tới nay của Lucius.

Mà xung đột cùng lo lắng qua đi, Draco gọi một tiếng papa kia, cũng cải biến mọi thứ.

Nhìn nam nhân tóc đen trước mắt hơi thở ổn định ngủ say, Lucius gối lên cánh tay Snape, khó được ngẩn người.

Bình thường Lucius sẽ không lãng phí sinh mệnh như thế, nhưng anh mới có một lần làm kịch liệt cùng một giấc ngủ ngắn, hiện tại anh rất ấm cũng mềm nhũn, không nghĩ động đậy, hậu quả chính là nằm ngẩn người, thuận tiện tự hỏi quan hệ của mình và Snape.

Cùng Snape lên giường, kỳ thật cũng ở bên ngoài kế hoạch Lucius.

Mặc dù giữa bọn họ từng phát sinh vài cái hôn vì ứng phó Draco, mà cảm giác kia ngoài ý muốn làm người ta trầm mê, nhưng Lucius không tính toán biến quan hệ với Snape thành rất phức tạp. Bởi vì không thổ lộ tình cảm, vốn không có vết rách. Bọn họ vì Draco ở hình thức củng cố gia đình, là có thể lâu dài một ít.

Nhưng có lẽ là ánh mắt áy náy của Snape quá mức chuyên chú, có lẽ là người kia ngẫu nhiên toát ra tiếc nuối lại quá mức cô đơn, nó càng không ngừng đánh vào những để ý bị Lucius phong tỏa dưới đáy lòng. Lucius luôn nhịn không được thay Snape nghĩ càng nhiều một ít. Ví dụ như chuyển hoán trận doanh, anh lợi dụng lý do bọn họ kết hôn, cường ngạnh yêu cầu Dumbledore cởi thân phận gián điệp cho Snape. Anh cũng chưa từng ngăn cản Draco thân cận Snape, nguyên bản anh nên có chút ý thức đối kháng giữa hai cha, nhưng nhìn bọn họ, anh chỉ cảm thấy vừa lòng và an tâm. Cho nên khi Snape mặt lạnh hứa hẹn sẽ đặt Draco và mình ở trước bất cứ cái gì, Lucius lần đầu dao động kế hoạch của mình.

Sau đó bọn họ kết hôn. Cũng có rất nhiều lần tứ chi tiếp xúc vì ứng phó sự hoài nghi của con trai.

Thẳng đến ngày Draco đi tìm Bạch kì mã, Snape lần đầu chủ động hôn môi mình ở ngoài tầm mắt Draco.

Chần chừ cùng không xác định, nhưng Lucius lại không có biện pháp làm cho mình né tránh.

Đột nhiên, suy nghĩ Lucius rõ ràng.

Kỳ thật mình muốn người này. Bởi vì mình đã chú ý người kia lâu như thế.

Mình cố chấp phong tỏa để ý trong lòng chỉ vì không thể không đố kỵ người con gái trong lòng Snape.

Vì thế Lucius không cho cơ hội trôi qua, anh ôm lấy Snape, ôm này liền ôm lên giường, lợi dụng Snape đang có một ít áy náy với mình. Mà có một là có hai, liên tục đến nay, bọn họ đã có hơn một năm sinh hoạt.

Thẳng đến hôm nay, Lucius cũng không hối hận mình dùng phương thức nguyên thủy nhất khiến Snape đặt tâm tư lên trên người mình. Nhưng anh cũng tránh suy nghĩ, trong đêm khuya Snape mơ cô gái kia cùng chính mình ai thắng ai nhiều hơn.

Nhưng dù như thế nào, có thể đụng chạm người này như thế, từ nay về sau cũng chỉ có chính mình.

Lucius lại dựa sát vào Snape một ít, nhắm mắt suy tư nên đối phó những người Pháp kia như thế nào.

Tình dược … Anh sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua.

Lúc này Snape phát hiện động tác của Lucius, dần dần tỉnh.

Khi Snape mở mắt ra, mông lung trong chốc lát, anh ôm lấy Luciua, “Có sốt không?”

Lucius lười biếng trả lời, “Không, không lạnh.”

Trải qua một năm, hai người đều biết thể chất của Lucius mẫn cảm. Sáng sớm hôm sau khi làm, ngẫu nhiên Lucius sẽ sốt nhẹ. Lucius từng lợi dụng lý do này lấy được không thiếu sự chú ý của Snape, cho nên Snape được huấn luyện rất tốt.

Snape lại sờ trán Lucius, nhíu mày, “Trong chăn không chuẩn, đứng lên, dùng chú ngữ chính xác,” nói xong anh muốn xoay người tìm đũa phép.

Lucius ở trong chăn giữ chặt tay Snape, “Phiền toái, đừng nhúc nhích. Nằm nhiều là được.”

Snape thuận theo dừng lại kéo nam nhân tóc vàng về chỗ cũ, “Có thể, chỉ cần em ăn nhiều một ít.” Khi Lucius sốt nhẹ liền không ăn nhiều.

Đến phiên Lucius không quá tình nguyện gật đầu, nhưng nhìn đáy mắt tối như mực lóe ra thân thiết, mà áy náy dĩ vãng ngẫu nhiên sẽ có không xuất hiện, câu thử cứ xông ra như vậy. “Lần sau cho em thử xem.”

“Thử cái gì?” Snape không hiểu.

“Cho em nằm trên, có lẽ em sẽ không sốt,” Lucius bình tĩnh nói.

“…” Snape sau một lúc lâu tránh tầm mắt, “Nếu em muốn, tất cả đều có thể cầm.”

Lucius không trêu đùa, sờ chỗ tim Snape hỏi lại, “Toàn bộ?”

Snape tự nhiên cảm giác được , tay anh ấn tay Lucius, khàn khàn nói, “Đương nhiên.”

Snape đột nhiên có cảm giác mình vấn đề này đã thật lâu.

Lucius nhìn xuống xem hai tay nắm chặt lấy nhau.

“Rất tốt,” Rồi anh xoay người đè lên Snape, cuồng dã nhiệt liệt hôn bạn lữ của mình.

Hô hấp ồ ồ, Lucius nói, “Lần sau anh lại làm mình bị thương, để em nằm trên.”

Ngày thứ ba, Draco nghe papa xin nghỉ dài hai tuần, đêm đó liền dùng Khóa Cảng về nhà thăm bệnh.

“Papa còn không khỏe sao? Vấn đề huyết áp phu nhân Pomfrey nói rất nghiêm trọng?” Draco lo lắng chuyển động quanh người Snape.

“Không có vấn đề, ba rất tốt.”

Snape mặc áo ngủ, tùy ý ngồi cạnh lò sưởi đọc, thoạt nhìn giống như là món đồ chơi đinh ốc bị lỏng, lười biếng không có tinh thần như trước.

“Nhưng nhìn papa rất mệt, chẳng lẽ là vì cha? Cha giận? Phạt papa?”

Draco nhỏ giọng hỏi.

Dù là Snape thì cũng nóng mặt, nghĩ mấy ngày nay không có tiết chế thân thiết. Anh khụ khụ chuyển đề tài, “Không có việc gì, mấy ngày nay không có chuyện gì chứ.” Mình không ở, hy vọng đối phương sẽ không dại dột chuyển dời mục tiêu đến trên người Draco.

Draco mới lắc đầu, lúc này Lucius gia nhập, “Bọn họ hiện tại hẳn là không đếm xỉa tới chuyện này.”

Lucius đi ra từ thư phòng, vừa rồi anh đi liên lạc qua kính hai mặt, hình như rất quan trọng. Mấy ngày Snape nghỉ ngơi,Lucius cũng ở trang viên với anh.

“Cha tra ra cái gì?”Draco lập tức hỏi.

Lucius cầm tấm da dê trong tay đưa cho Draco.

“Nhìn xem. Cha Anderson là quản lý của cục độc dược Pháp Laisse (lá cây), lần này Laisse qua Beauxbatons muốn tiếp xúc Sev, vừa vặn chọn Anderson đi theo, có vài người bắt đầu động não.”

Draco lật da dê, nhíu mày hỏi, “Cho nên ý cha … Anderson muốn lấy được phối phương cho cha mình thăng chức, cho nên mới thiết kế sự cố lần này, mà không liên quan đến Laisse?”

“Nói hoàn toàn không liên quan đến Laisse là cũng không khả năng.” Lucius lắc đầu, “Nhưng Laisse là cục chế dược số một số hai Pháp, nếu muốn thiết kế, bọn họ cũng sẽ không lưu lại nhược điểm chọc giận chúng ta, chặt đứt khả năng hợp tác phía sau. Nếu tra, có lẽ cũng chỉ là có người kích động bên tai lão già Anderson, để ông ta một mình quyết định là con gái mình có lẽ có cơ hội ăn cắp phối phương.”

“Nhưng Harry cũng nói chúng ta không bắt được Anderson,” Draco bất mãn nói, “Chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua bọn họ?”

“Đương nhiên không, cha đã thu mua Laisse.” Lucius thản nhiên nói, “Cho những người có khả năng tham dự kế hoạch lần này cút, trả nợ, tạo mấy chuyện gièm pha, bọn họ vĩnh viễn không thể trở về sinh hoạt cũ.”

“A,” Draco chớp mắt, “Cha thật nhanh.”

Lucius lại chỉ chỉ tấm da dê, “Mà sau khi con tốt nghiệp, Laisse cho con quản lí, luyện tập. Dù ngã thì coi như là báo thù.”

Draco mở to mắt, “Vì sao? Nó ở Pháp, rất xa… Đợi đã, hai người sẽ không lại nghĩ muốn ngăn cản con và Harry? Rõ ràng Harry mới giúp hai người, sao có thể như vậy!”

Lúc này Snape cũng phản ứng lập tức hát đệm,

“Pháp chỉ cần một thông quan cùng độn thổ là có thể đến, chút khoảng cách ấy còn không thể thích ứng, hai người kết cái gì hôn?”

Draco lập tức nheo mắt, ôm ngực nói,

“Cho nên con không cần ở với cha mười năm cũng không sao? Nếu hai người đều muốn ném con đến Pháp.”

Quả nhiên Snape có chút xấu hổ khi bị vạch trần, ngược lại Lucius gật đầu.

“5 năm, Pháp 5 năm, trở về nếu vẫn muốn, sẽ có một hôn lễ chờ con.”

Nhưng Draco vẫn có chút không bằng lòng.

Bởi vì cậu thấy được hôn ngân trên cổ cha, chắc chắn là bọn họ ngại chính mình vướng.

“Khốn kiếp, trở về con muốn có em trai!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.