[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 6: Chương 6: Dược Cố Định Linh Hồn




CHƯƠNG 6: DƯỢC CỐ ĐỊNH LINH HỒN

Buổi chiều một ngày trước khi khai giảng, Severus đang ở trong hầm thí nghiệm một loại ma dược mới ở trên bàn, đang lúc thật cẩn thận, một con đại bàng vàng kim vỗ cánh bay vào, bởi vì trong nhà không có người nên Severus ngay cả cửa cũng chưa đóng, với tuổi của y hiện tại không thể thiết lập cấm chế cho Spinner’s End, cho nên súc sinh đầy lông này mới có thể bay vào phá hủy ma dược sắp thành công của y. Severus tức đến mức thiếu chút nữa rút đũa phép ra phân thây nó thành bốn năm mảnh, đại bàng vàng kim sợ đến mức buông thư xuống rồi phạch phạch bay đi, ngay cả hồi âm cũng không cần.

[Này, Severus, vì sao tôi lại không đọc được.]

Tambor kêu to.

[Tôi nghĩ rằng, đây là thư cá nhân của tôi.]

Severus không thèm nhìn đến sự bất mãn của Tambor, cẩn thận đọc thư của Lucius. Từ một tháng trước, Severus rốt cuộc cũng học được cách đóng kín tiềm thức, Tambor không bao giờ có thể tùy ý nhìn ngó xung quanh được nữa. Slytherin chú trọng riêng tư, y không thể để lộ tất cả mọi thứ trước mặt Tambor, điều này khiến y có cảm giác vô cùng không an toàn.

Tambor đành bất đắc dĩ ngồi một góc vẽ vòng tròn. Qua một lúc sau, hắn lại đứng lên.

[Severus, cậu xem xong thư chưa, ai nha, một mình tôi buồn muốn chết, cho tôi hít thở không khí đi, bốn phía không nhìn thấy gì thật sự rất khó chịu đó.]

Severus hừ khẽ một tiếng, mở tiềm thức ra.

[Lucius muốn tôi giúp cậu ta làm ma dược, phương pháp điều phối cũng cho, chỉ là có chút khó khăn.]

[Là ma dược gì vậy, có thể làm khó được cậu nữa?]

Tambor thấy có thể nhìn ra bên ngoài không khỏi cười hì hì trêu chọc.

[Ma dược về linh hồn, cho dù là Bậc thầy ma dược thành danh nhiều năm cũng chưa chắc đã điều chế ra được, lại càng không nói đến một học sinh như tôi đây.]

Severus không hề lay chuyển, y rất hiểu chính mình, tài năng ma dược của y quả thực không tệ, nhưng loại ma dược ngay cả bậc thầy độc dược trưởng thành cũng chưa chắc đã làm được này, y còn chưa có cuồng vọng như vậy, huống chi nguyên liệu cho Dược Cố Định Linh Hồn vô cùng quý giá, y không muốn đồng ý giúp Lucius mà ép mình phải làm đi làm lại thí nghiệm.

Trong lòng Tambor khẽ động, ma dược về linh hồn, lại do Lucius đề xuất, chẳng lẽ là do Chúa tể Hắc ám kia muốn dùng, hiện tại ông ta đã bắt đầu cần rồi sao, tuy rằng đời trước hắn từng nghiên cứu qua mấy quyển Harry Potter vài lần, nhưng vốn trong đó không hề đề cập cụ thể đến những sự kiện xảy ra trong khoảng thời gian này, dường như chỉ nhắc đến mấy vụ ức hiếp, mâu thuẫn giữa Severus và Lily, hơn nữa thời gian đã qua lâu lắm, hắn đã ở đại lục ma khí gần mười năm, hiện tại cũng chỉ nhớ đại khái tình tiết, cụ thể thì đã quên. Hiện tại nếu Severus tiếp xúc với Chúa tể Hắc ám thì thật không tốt cho kế hoạch của hắn.

[Vậy cậu muốn từ chối sao?]

Tambor cũng không biết mình hy vọng vào câu trả lời thế nào.

[Loại chuyện này không thể giấu diếm được, chỉ có thể từ chối.]

Severus nhìn thời gian, con đại bàng màu vàng kim kia đã rời đi, cũng may y có thể đến bưu điện cú mèo của Hẻm Xéo để gửi thư, hoặc là dứt khoát mua một con cú mèo, sau này nếu muốn liên lạc với Petunia thường xuyên, cũng không thể dùng cú của trường học được.

Thư phòng trong trang viên Malfoy.

“Cha, Snape từ chối rồi, con đã nói rồi, tài năng ma dược của cậu ấy tuy rằng lợi hại, nhưng nếu như là việc giáo sư Slughorn không làm được, muốn cậu ấy điều chế cũng quá mức khó khăn.”

Lucius cầm thư gõ cửa thư phòng cung kính báo cho cha mình.

Abraxas nhìn người thừa kế đáng tự hào của mình, ưu nhã rời khỏi bàn, đi đến trước mặt Lucius tiếp nhận phong thư.

“Dược Cố Định Linh Hồn là việc quan trọng, nếu Snape đã từ chối, liền đi tìm bậc thầy độc dược khác đi.”

Lucius gật gật đầu, cẩn thận rời đi, gần đây cha dường như khá nôn nóng, đêm không về cũng không thấy ngủ. Mà nhiệm vụ của Tử Thần Thực Tử cũng ngày càng quái lạ, thâm nhập vào Nhật Báo Tiên Tri bọn họ có thể hiểu được, nhưng Kẻ Lý Sự chỉ là một tờ báo nhỏ, vì sao cũng muốn khống chế nó chứ, tuy nhiên có thể đoạt được chức vụ cao ở Bộ Pháp Thuật vẫn khiến Lucius vô cùng vui vẻ.

Abraxas quả thực là rất nôn nóng, theo mệnh lệnh lần trước của Lord, mời Slughorn đến trang viên Voldermort, không biết vì sao Lord phát giận rất lớn, hắn đã nghĩ rằng lần này Lord sẽ lại trở nên bạo ngược giống như lúc trước, ai ngờ Lord lại bình tĩnh trở lại, chỉ là ma lực có chút bạo động dị thường, nhất là từ sau khi dùng hết Dược Cố Định Linh Hồn, áp lực ma khí trên người Lord thường xuyên tỏa ra bốn phía.

Abraxas đã đoán được phần nào, Chúa tể Hắc ám chắc chắn là đã tiến hành thí nghiệm linh hồn khiến cho linh hồn bị thương, xem tình hình dường như vẫn còn cứu vãn được cho nên không tính là nghiêm trọng, chỉ là không có Dược Cố Định Linh Hồn thì Lord sẽ gặp nguy hiểm, Tử Thần Thực Tử không phải ai cũng giống như hắn có thể chống lại áp lực ma khí mạnh mẽ của Lord, qua vài lần họp, mấy Tử Thần Thực Tử trẻ tuổi đi đứng phát run mồ hôi từng giọt không ngừng chảy xuống đều biết, việc này so với trực tiếp bị Crucio còn đáng sợ hơn, bởi vì không biết lúc nào sẽ phải nhận hình phạt như thế nào. Cho nên chờ chết mới là đáng sợ nhất.

“Lord, cậu Snape nói hiện tại với trình độ của cậu ta thì vẫn chưa thể điều chế được Dược Cố Định Linh Hồn, đã từ chối Luke rồi.”

Abraxas vội vàng đi đến trang viên Voldemort báo cho Chúa tể Hắc ám.

Từ chối? Người đàn ông tóc đen nheo đôi mắt đỏ, nghĩ đến Severus Snape hiện tại cùng lắm chỉ là một thiếu niên mới qua tuổi 15, hắn thật sự không nhớ rõ tài năng ma dược của Snape năm 15 tuổi ra sao, chỉ là nếu Slughorn không làm được, những bậc thầy ma dược khác e rằng cũng không làm được, hắn nhớ rõ chính là vì Dược Cố Định Linh Hồn nên hắn mới càng xem trọng Snape.

Linh hồn của hắn hiện tại đã đầy đủ, nhưng lại giống như một thứ được lắp ghép lại, có khe nứt, cảm xúc thay đổi quá lớn thì ma lực sẽ không ổn, đây thực sự là một tin xấu, cực kỳ cần Dược Cố Định Linh Hồn để áp chế, đương nhiên tốt nhất chính là có Dược Dung Hợp Linh Hồn trong truyền thuyết, chỉ là loại Dược Dung Hợp Linh Hồn này ngoại trừ gia tộc Prince từng điều chế được, thế giới phép thuật đúng là chưa có bậc thầy ma dược nào có thể làm ra.

Snape tuy rằng hiện tại không làm ra được Dược Cố Định Linh Hồn, nhưng đời trước y hai mươi tuổi đã có thể làm được. Vậy hiện tại nếu cho y cơ hội, trước tiên cho Snape nhiều cơ hội thí nghiệm, chờ hắn luyện chế thành công Dược Cố Định Linh Hồn rồi, Dược Dung Hợp Linh Hồn chắc hẳn là sẽ có hy vọng.

“Bảo Lucius cung cấp tài liệu về Dược Cố Định Linh Hồn cho Snape, dùng xong lại đưa tiếp.”

Chúa tể Hắc ám cười vô cùng ưu nhã, để cho tên phản đồ kia phát huy bản lĩnh lớn nhất đi.

Abraxas nhận lệnh, trong lòng kinh ngạc, Lord lại xem trọng Slytherin máu lai kia như vậy sao, cho dù là Slughorn sau khi thí nghiệm lần thứ 5 thất bại cũng bị đánh bay ra ngoài. Cho nên hiểu lầm luôn luôn tốt đẹp như thế.

[Chậc, không ngờ Lucius coi trọng cậu như vậy, còn hào phóng cung cấp nhiều tài liệu quý giá như thế cho cậu luyện tập.]

Tambor nhìn cái hòm bị ếm bùa không gian chứa đầy tài liệu trước mặt cười, Severus sớm như vậy đã được chú ý rồi sao? Cung cấp nhiều tài liệu như thế cũng không phải Lucius Malfoy mới gần 20 tuổi có thể làm chủ, phải biết rằng cha hắn Abraxas còn chưa qua đời, Dược Cố Định Linh Hồn lại là để Chúa tể Hắc ám sử dụng, Tambor cũng không tin đây không phải lệnh của Chúa tể Hắc ám.

Severus vờ như không nghe không nhìn thấy, hai mắt nhìn chằm chằm vào nguyên liệu ma dược trên mặt đất, vẻ mặt phức tạp, ngay cả hai tay buông xuống cũng nắm chặt thành quyền, mấy tài liệu cùng nguyên liệu ma dược ở đây ở cửa hàng căn bản là không thể mua được, trong lòng y tràn ngập cảm kích với Lucius, đây chính là thời điểm y vô cùng cần thí nghiệm ma dược cao cấp nhất, có mấy thứ tài liệu này y có thể kiểm nghiệm rất nhiều ý tưởng, y quả thực là khẩn cấp muốn làm thí nghiệm.

[Được rồi, trước tiên cậu cứ đặt trong phòng trước đi, đến thế giới Muggle mua thiết bị về đặt trong cửa hàng, gần đây nền móng của thuật luyện kim cậu đều đã đã nắm vững rồi, vừa lúc có thể thử xem.]

Tambor rõ ràng là không có cùng suy nghĩ với Severus, khi bọn họ nhận được rương đồ từ Malfoy thì còn đang nghiên cứu thuật luyện kim, Tambor khẩn cấp muốn thí nghiệm thành công, đây mới là việc của người xuyên việt nha, có tiền thì tài liệu còn thiếu sao, huống chi hắn còn không muốn Severus được Chúa tể Hắc ám coi trọng quá sớm, nói thế nào thì Chúa tể Hắc ám cũng là một kẻ tàn bạo thất bại, đi theo ông ta không có lợi gì.

[Tôi nghĩ anh mới là người càng sốt rột muốn trình độ ma dược của tôi tăng lên?]

Severus nhấc cái hòm thuốc trên mặt đất lên, không biết đang nghĩ cái gì nói ra.

[Hì hì, trình độ của của cậu không nâng cao lên liền không có cách nào đâu, hiện tại cơ hội kiếm tiền tốt như vậy đương nhiên là càng làm sớm càng tốt, chờ cậu có nhiều Galleons rồi còn sợ không có tài liệu sao, huống chi cũng không tốn bao nhiêu thời gian.]

Tambor nói hùng hồn đầy lý lẽ.

Severus không nói gì, y đã quen với sự cuồng nhiệt của Tambor đối với Galleons, tuyệt đối có sự liều mạng giống như Lucius, Severus thầm chê bai trong lòng, nhưng vẫn nghe lời đi đến phòng thí nghiệm lần nữa, gần đây trình độ điều chế ma dược của y tăng mạnh, lấy máy móc ra bắt đầu nghiên cứu.

Tambor thấy thế nở nụ cười đắc ý, nhưng cũng để tâm thấy thiếu niên đang bận rộn, không dám lên tiếng.

Ba tháng sau, khi Lucius định gửi phần tài liệu thứ ba về Dược Cố Định Linh Hồn thì, hắn thu được sáu phần Dược Cố Định Linh Hồn từ bạn tốt. Tay gần như run lên cầm mấy bình ma dược nhỏ đi vào thư phòng trên tầng hai của trang viên Malfoy, nhìn thấy trong phòng không có một bóng người mới giật mình nhớ ra, cha mình đã chạy đến trang viên Voldemort, mà hắn lại vì kích động mà quên mất, đương nhiên, việc này không liên quan đến việc gần đây hắn chuẩn bị kết hôn.

“Lord, Lucius Malfoy cầu kiến.”

Chúa tể Hắc ám đang ở trong phòng nghị sự nhận được thông báo.

“A, ta nhớ rõ Lucius sắp kết hôn, gần đây hẳn là bận rộn rất nhiều việc đi?”

Vừa lúc một công việc đã báo cáo xong, Voldemort gật đầu ra hiệu, sau đó cười nói với Abraxas.

“Đúng vậy Lord, nhờ có ngài nhắc nhở, nếu không nó và Narcissa còn không biết sẽ kéo dài đến khi nào đâu.”

Abraxas khi có mặt người khác thì đối với Chúa tể Hắc ám vẫn là cung kính có thừa.

“Ha ha, thời gian định vào lúc nào, khi đó ta nhất định sẽ đến dự đại lễ.”

Voldemort nhớ rõ đời trước bởi vì Abraxas qua đời ngay trước lúc đó, cho nên hôn lễ của Lucius cứ tiếp tục hoãn lại, đến tận năm 1977 mới kết hôn.

Lúc này không còn như thế nữa, chỉ không biết là Draco Malfoy còn sinh ra muộn như vậy không, nghĩ đến đứa trẻ được Lucius, Narcissa còn có Snape bảo vệ chặt chẽ kia, cuối cùng vẫn khom người khuất nhục trước mặt mình, hèn mọn như bụi đất, thế nhưng nó vẫn như cũ luôn ngẩng cao đầu đối mặt với sự phỉ nhổ, nhục mạ của Gryffindor cùng sự khinh thị xa lánh bên Slytherin, cho dù Narcissa có ký kết thần chú bảo hộ không gì phá nổi với Snape, lại vẫn như cũ cố chấp muốn hoàn thành nhiệm vụ căn bản không có khả năng làm được để mong cha nó được tha thứ. Đó là một đứa trẻ có mệnh rồng, khi nó còn chưa kịp trưởng thành vươn đôi cánh rồng mạnh mẽ ra, đã bị hắn ép buộc đẩy khỏi vách núi, không thèm để ý xem nó có bị tan xương nát thịt hay không.

Voldemort biết rằng hắn đã đem gia tộc trung thành bậc nhất này kéo vào vực sâu vạn kiếp bất phục, tuy rằng không biết sau khi hắn thất bại thì gia tộc Malfoy rơi vào kết cục như thế nào, nhưng hắn biết, khi Tử Thần Thực Tử tan rã, ngôi nhà màu xanh ánh bạc từng là nơi duy nhất hắn để tâm kia, cuối cùng vì mình mà bị hủy bỏ, đón chờ Slytherin sẽ chỉ là đêm dài tối tăm.

Giờ phút này, Voldemort cảm thấy một sự hối hận trước nay chưa từng có, hắn vì sao ngay từ đầu đã không cẩn thận với Trường Sinh Linh Giá chứ, vì cái gì lại giẫm lên lòng trung thành cùng tình hữu nghị của Slytherin như thế, nhưng cũng may mắn, ít nhất hiện tại hắn đã quay lại quá khứ, hắn còn cơ hội để thay đổi, lúc này, hắn tuyệt đối không giẫm lên vết xe đổ kia nữa, nhất định phải triệt để thay đổi kết cục bi thảm của Slytherin trong tương lai, tạo ra sắc xanh ánh bạc rực rỡ thuộc về Slytherin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.