CHƯƠNG 76: GẶP LẠI TAMBOR
Severus lúc này đang ở cách đó không xa thu thập hoa Nguyệt quang, hoa Nguyệt quang giữa trời tuyết thì phấn hoa càng hiệu quả, vừa lúc có thể dùng để thí nghiệm ma dược đột phá cảnh giới ma lực. Sau khi nghe được tiếng sói tru, thân mình hơi chao đảo, đối với loại sinh vật phép thuật vừa đến trăng tròn liền chỉ còn bản năng khát máy như vậy, y thật sự không sinh nổi một chút hảo cảm, cho dù con sói kia đã uống lang dược duy trì thần trí vào.
Chỉ là suy nghĩ an tâm thu thập nguyên liệu ma dược của Severus vẫn tan biến, bởi vì y nghe được một tiếng thét thê lương chói tai truyền đến từ Lều Hét, giọng nói này thậm chí còn vô cùng quen tai. Đáy lòng Severus trầm xuống, vội vàng rút đũa phép ra chạy về phía Lều Hét.
Nhưng cây cối trong Rừng Cấm vốn rậm rạp, lại tích tuyết rất dày, hành động cực kỳ bất tiện, đợi đến khi Severus vội vàng đuổi tới, liền phát hiện Lily sắc mặt trắng bệch ngã trên mặt đất, áo chùng phù thủy trên người rách nát, da thịt trên vai toét ra, máu tươi tràn trề vô cùng thê thảm, James nửa quỳ bên cạnh Lily bảo vệ, không ngừng vung đũa phép ngăn cản người sói tấn công, chỉ là tốc độ chạy của động vật thật sự là quá nhanh, phần lớn thần chú đều mất đi độ chính xác.
Người sói điên cuồng đã lại xông lên, James kích động nửa nằm trên người Lily, lộ ra hoàn toàn phần lưng, rõ ràng đã không phải là lần đầu tiên làm như vậy, ngay lúc người sói mở miệng ra, liền bị chó đen lớn nhảy đến phá ngang, chỉ là rõ ràng nó cũng đã bị thương không nhẹ, chân sau đã loang lổ vết máu.
Severus cuống quít đi lên, lấy ma dược chữa thương luôn mang theo người, James đã rơi vào trạng thái điên cuồng, dại ra nhìn Severus.
“Tránh ra! Nếu chiến đấu, vẫn là Hóa thú sư đấu với người sói thuận tiện hơn.”
Nhìn thấy cậu ta liều lĩnh bảo vệ Lily, Severus hiếm có một lần không độc mồm độc miệng, đồng thời đưa một ít ma dược dùng để chữa thương qua, sau đó bắt đầu xử lý miệng vết thương cho Lily, cũng may vết thương tuy rằng nhìn thì nghiêm trọng, máu đã ngừng chảy, phiền toái duy nhất là bị lây nhiễm độc sói, Severus lưu loát gọn gàng buộc chắc miệng vết thương lại cho Lily, lại bón thêm ma dược, đứng lên liền thấy ba con vật đang quấn lại đấu cùng một chỗ.
Rõ ràng là bởi vì bản năng cắn người bị quấy nhiễu, người sói đã hoàn toàn không để ý hai động vật trước mặt là bạn bè của mình, cắn xé, cào, đạp không hề kiêng dè, trái lại chó đen rõ ràng là băn khoăn tầng tầng, thậm chí thể lực cũng đã chống đỡ hết nổi, mà con hươu vừa mới gia nhập cũng là không hề do dự, đáng tiếc trước đó đã bị thương rất nặng, còn thường xuyên lo lắng người sói sẽ lao về phía người yêu, gần như ngay từ lúc mới gia nhập cuộc chiến cũng đã rất nhanh rơi xuống thế hạ phong.
Severus không khỏi nhăn mày lại, tình huống trước mắt thật sự không ổn, y tùy tiện ra tay thậm chí có thể ngộ thương hai người khác, chỉ có thể rút đũa phép ra thỉnh thoảng phóng vài thần chú phòng ngự và hôn mê đến, cho đến khi người sói thoát khỏi vòng vây, lao thẳng đến, Severus mới quyết đoán phóng vài thần chú hóa đá cường hiệu, tạm thời khiến người sói hóa đá, nhưng người sói kháng phép thuật rất mạnh, thần chú sẽ nhanh chóng mất đi hiệu lực.
“Lily!”
James thấy Remus bị hóa đá, vội vàng đến kiểm tra tình hình của thiếu nữ phù thủy tóc đỏ, thấy hô hấp đã dần dần vững vàng, hơi chút yên lòng, Sirius cũng khôi phục là hình người từng bước từng bước đi tới, gương mặt tuấn tú dính đầy vết máu, đôi mắt màu xám lại sáng rực nhìn Severus.
“Nhờ có cậu đến, Severus.”
“Chúng ta phải rời đi ngay lập tức. Thần chú hóa đá sẽ nhanh chóng mất đi hiệu lực!”
Severus đưa ma dược qua, lại bổ sung thêm mấy thần chú trói buộc và thần chú hôn mê với người sói bị hóa đá, sau đó cúi người ôm lấp Lily nhanh chóng rời đi.
James tuy rằng không cam lòng nhìn người yêu bị đối thủ một mất một còn ôm lấy, nhưng cậu dù sao cũng là có lòng nhưng không đủ sức, chỉ có thể mặt đầy lo lắng bước nhanh đi theo phía sau.”
“Rốt cuộc là sao lại thế này, lang dược vì sao lại không có tác dụng?”
James nghĩ đến miệng vết thương sâu đến tận xương của Lily, hận ý trong lòng dâng lên, Prince là muốn trả thù bọn họ sao? Cho nên mới cung cấp lang dược không có hiệu quả?!
Sirius không khỏi nhanh chóng liếc mắt nhìn Severus một cái, thấy y vẻ mặt lạnh lùng, lại không có sinh khí, mở nhẹ nhàng thở ra, nhưng lần này cậu ngược lại là hiểu rõ tâm tình của James, cũng không thầm oán sự nghi ngờ vô lý của cậu ta.
“Dây Nhợ Lòng Thòng, Severus sẽ không cung cấp lang dược không có tác dụng, chúng ta đều là Hóa thú sư, cho dù lang dược không có hiệu quả cũng không ảnh hưởng đến chúng ta.”
Kéo kéo ống tay áo rách nát của James thấp giọng nói.
James hai mắt đỏ bừng, răng nanh cắn thật sâu vào môi dưới, lời nói tuyệt vọng toát ra khỏi kẽ răng:
“Vậy thì vì cái gì? Lily phải làm sao đây?”
Cậu đã không thể tưởng tượng được nếu Lily bị độc sói lây nhiễm, bọn họ sẽ phải đối mặt như thế nào.
Severus chăm chú bước nhanh về phía trước, cũng không dự định trả lời mấy vấn đề này, y không biết vì sao Lily lại xuất hiện ở Lều Hét, hơn nữa lang dược không có khả năng mất đi tác dụng, trừ phi đó căn bản không phải là lang dược.
“Thực ra tao có thể nói cho chúng mày biết là vì sao?”
Một giọng nói lạnh nhạt mang theo giễu cợt vang lên, một bóng người thấp bé đứng thẳng ở phía trước.
“Đuôi Trùn!”
James và Sirius kinh ngạc kêu lên, James thậm chí còn nhấc chân xông về phía trước:
“Mày chết tiệt có ý gì vậy?”
Đôi mắt đen của Severus không khỏi nheo lại, tuy rằng là bộ dáng của Peter Pettigrew, nhưng tư thái cao ngạo ở trên người khác cùng ngữ khí khi nói chuyện lại cực kỳ giống bộ dáng thường ngày của người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia.
‘Đuôi Trùn’ hoàn toàn bỏ đi bộ dáng nhát gan yếu đuối lúc trước, một tay thậm chí còn nhàn nhã đùa nghịch đũa phép.
“Bình lang dược kia là tao thay đổi, Lily Evans là tao đưa đến.”
Mắt James không khỏi trừng đến nứt ra, rút đũa phép điên cuồng vung về phía ‘Đuôi Trùn’, lại bị thiếu niên phù thủy kia dễ dàng đánh bại ngã xuống đất.
“Dây Nhợ Lòng Thòng, không sao chứ?”
Cho dù có ngăn cách, Sirius vẫn coi James là bạn tốt, huống chi vừa rồi còn chung mối thù cùng sống cùng chết, vội vàng lo lắng đi lên nâng cậu ta dậy.
James lắc đầu, căm tức nhìn Peter Pettigrew, cậu lại bị Đuôi Trùn mình luôn luôn xem thường đánh ngã, từ sâu trong lòng cảm thấy vừa bị lừa vừa cực kỳ hận.
“Potter, cậu và Black đưa Lily đi trước!”
Severus giao Lily đang rơi vào mê man cho James.
Hai người không khỏi sửng sốt.
‘Đuôi Trùn’ không khỏi âm u mỉm cười:
“E rằng chúng mày không ai đi được!”
Vừa dứt lời, một loạt tiếng o o liền truyền đến, ba người phát hiện, bọn họ đã bị hàng đàn nhện cực lớn màu đen vây quanh.
Severus chú ý đến, ở ngay giữa, trên đỉnh đầu một con nhện cực lớn tám mắt màu trắng, có một con chuột quái dị đang nằm.
“Severus, chúng ta lại gặp nhau!”
Giọng nói trong vắt quen thuộc của người đàn ông vang lên, một bóng người tóc vàng mắt xanh tuổi còn trẻ nửa trong suốt hiện lên giữa không trung.
“Tambor Frandar!”
Đũa phép màu đen của Severus không phát ra bất cứ tiếng động nào trượt vào trong tay.
“Không sai, không ngờ nổi đi?”
Tambor biến mất nửa năm vẻ mặt oán giận nhìn chằm chằm vào Severus:
“Hừ, lúc này ta xem còn ai có thể cứu ngươi, nếu không muốn cô gái mang ánh mặt trời của ngươi táng thân trong miệng nhện, vẫn là ngoan ngoãn ném đũa phép của ngươi đi đi.”
Sirius và James nhìn người đàn ông xa lạ trước mắt, trong lòng kinh ngạc nghi ngờ. Chỉ là hiện tại ngoại trừ Severus, bọn họ đều không còn sức chiến đấu, lại thêm Remus rất nhanh có thể khôi phục đuổi theo, hai người không khỏi bắt đầu tuyệt vọng.
“Ta nghĩ, ngươi hẳn là đã biết điều kiện để bám thân, chỉ cần ta không đồng ý, ngươi vẫn như cũ không thể chiếm được cơ thể của ta và ‘Hư vô’.”
Severus lạnh lùng nhìn người đàn ông từng sớm chiều ở chung.
“Thực ra thì, cho dù là ta, ta cũng không thể tin tưởng ngươi, quý ngài gián điệp hai mặt thân ái ạ.”
Tambor giễu cợt, trong lòng thầm hận, từ khi chạy ra khỏi trang viên Voldemort, gã liền bất đắc dĩ bám vào người một con chuột, hắn không cam lòng mất đi ‘Hư vô’ và thân thể tốt nhất như vậy, mà quyển Nhật ký lại nhắc đến còn một Trường Sinh Linh Giá khác tồn tại ở Hogwarts, cho nên hắn biến thành con chuột lẩn trốn vào Hogwarts, trộm đi mũ miện của Ravenclaw, được hắn đồng ý nhận lời giúp đỡ, giao mũ miện cho Pettigrew ở hình dáng Hóa thú sư. Bản thân mình thì trốn ở bên trong Rừng Cấm, gã cũng không nắm chắc mình có thể lừa gạt được Chúa tể Hắc ám tâm địa tàn độc kia, hơn nữa còn là sau khi gã cuốn đi mất một Trường Sinh Linh Giá.
Gã vốn định kêu mũ miện thông qua xà quái để hóa đá Snape, rồi lại chiếm lấy thân thể của y, ai ngờ Chúa tể Hắc ám kia cũng xuất hiện ở Hogwarts, gã không thể không từ bỏ kế hoạch lợi dụng xà quái, bàn bạc kỹ hơn. Thông qua miệng của Peter Pettigrew, gã liền phát hiện Snape này thì ra là sống lại, cũng không biết y đã lừa gạt được Chúa tể Hắc ám cũng sống lại thế nào.
Quả nhiên không hổ là gián điệp hai mặt ưu tú nhất, có lẽ lúc trước y đã sớm đoán được hết tất cả đi, cũng đoán được ý định của gã, cho nên mới có thể đoạt lại được thân thể một lần nữa, lại còn coi gã như tên hề mà trêu đùa. Tambor nghĩ đến đây liền hận không thể xé Snape ra thành từng mảnh nhỏ.
Một khi đã như vậy, giết chết y cũng có thể lấy lại được ‘Hư vô’, về phần thân thể, gã tin tưởng bằng quyển trục mạnh nhất ở trong ‘Hư vô’, gã nhất định có thể có được thân thể phù hợp. Quyển nhật ký hiện tại còn ở bên ngoài, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.
“Ta nghĩ ta có thể ngay trước khi ngươi giết chết ta, hủy diệt hoặc là khiến thứ ngươi muốn biến mất vĩnh viễn.”
Con ngươi đen thâm thúy của Severus tràn đầy băng lãnh và quyết tuyệt.
Trong mắt của Tambor khẽ chuyển:
“Ngươi muốn ta để cho ba người kia chạy đi.”
Gã vốn nghĩ có ba người mất đi sức chiến đấu kia trói buộc, Snape sẽ càng thêm vướng tay vướng chân, nhưng với sự cố chấp của y với Lily Evans, quả thực rất có khả năng cá chết lưới rách.
“Có thể! Nhưng ngươi phải ném đũa phép của ngươi đi.”
Sirius vừa nghe liền thất kinh nhìn về phía Severus, đã thấy y thật sự gật đầu đồng ý.
“Severus, không được! Yên tâm đi, để James đưa Lily đi, chúng ta cùng đối phó với gã!”
Severus trầm tĩnh quay đầu nhìn về phía Sirius, thiếu niên trên mặt dính đầy vết máu lộ ra bối rối cùng kiên định, trong lòng y dâng lên một cỗ cảm động, bất kể là lần trước được Sirius giúp đỡ, hay là sự kiên trì lúc này đây, y đều cảm nhận được sự ủng hộ rõ ràng của Sirius, có lẽ đây cũng là một nguyên nhân khiến các phù thủy chấp nhận sư tử luôn kích động, cho dù bọn họ hay nghịch ngợm gây sự, lỗ mãng tùy hứng, nhưng cũng có thể khiến người ta quan tâm thẳng thắn, bọn họ dùng tiêu chuẩn nhận định chính nghĩa để làm việc, cho dù chính nghĩa này hoặc là bị mọi người khinh thường, hoặc chỉ là giả tưởng của bọn họ.
“Lupin sẽ đuổi theo rất nhanh, Potter còn phải bảo vệ Lily, chỉ có cậu có thể giúp bọn họ. Nhanh quay lại Hogwarts tìm các giáo sư, tôi không có việc gì.”
Sirius không khỏi thoáng chao đảo, quay đầu nhìn về phía James đang nôn nóng, lại quay đầu lại, liền nghe thấy Severus mở miệng nhắc nhở:
“Đi mau!”
Ánh mắt Sirius không khỏi chợt lóe lên, nhìn một lượt khắp núi đồi, những cành cây to như bắp đùi mọc san sát, từng đám từng đám nhện lớn đen bóng ở khắp nơi, cùng với ‘Đuôi Trùn’ đang cầm đũa phép ở trong tay đứng phía sau.
“Cậu phải cẩn thận!”
Nhìn Severus ném đũa phép đi, Sirius nhanh chóng kéo James chạy về hướng con đường được nhường ra, khi ra khỏi vòng vây, cậu quay đầu nhìn về phía bóng người kiên cường gầy yếu kia, trong lòng đau nhói, cho dù Severus nói không có việc gì, nhưng đối diện với đám nhện khổng lồ đông đúc cùng một linh thể quỷ dị và ‘Đuôi Trùn’ thực lực đột nhiên tăng mạnh, sao có thể bình an vô sự được? Nhưng là cậu không thể khiến James và Lily chôn cùng, cũng biết được hiện tại ba người bọn họ thậm chí không thể giúp đỡ Severus, chỉ có thể là trói buộc, việc duy nhất có thể làm chính là mau chóng quay về Hogwarts cầu cứu.
Severus nhìn ba người Sirius rời đi, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, y thật sự là lo lắng Sirius sẽ cố chấp giữ vững chính nghĩa của Gryffindor của cậu ta chứ.
“Ha ha ha…”
Tambor cười điên cuồng, nơi này cách xa lâu đài Hogwarts, cho dù đám người Black lập tức đi tìm các giáo sư, căn bản cũng không kịp đến cứu viện, cho dù là Chúa tể Hắc ám, ở Hogwarts cũng không thể sử dụng ảo ảnh di chuyển.
“Hiện tại, giáo sư Snape, để ta xem xem thực lực của gián điệp hai mặt ra sao, sau khi không còn đũa phép nữa!”
Tambor ra lệnh cho con nhện tám mắt đầu đàn bị gã dùng tinh thần lực khống chế phát động tấn công.
Đám nhện thân thể khổng lồ vây quanh Severus, đũa phép của y sớm đã bị đặt dưới thân thể cao lớn của đám nhện. Cách đó không xa, Peter Pettigrew vẫn như cũ nhàn nhã đùa nghịch đũa phép, đôi mắt ti hí gần như nheo lại thành một đường thẳng.