CHƯƠNG 132 PN13: HẬU TỤC – XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG
Tuy rằng ngày hôm nay sẽ cử hành hôn lễ, có thể làm Chúa tể Hắc ám của Tử Thần Thực Tử, vẫn sẽ nhớ kỹ chuyện phải xã giao với Bộ Pháp Thuật và Hội Phượng Hoàng, cứu toàn bộ tùy tùng của mình khỏi Azkaban. Nhưng là hắn cũng lập lời thề không thể phá vỡ với Dumbledore, cam đoan những Tử Thần Thực Tử này sẽ không tiếp tục hành động tổn thương đến phù thủy vô tội.
Mà sở dĩ hắn dám thề, đương nhiên là sử dụng khế ước mà Voldemort kia đã dạy hắn, nhất là Bellatrix, ngay cả một phần trí nhớ của cô ta cũng bị xóa bỏ.
Hắn không biết có phải là Voldemort kia cố ý nói cho hắn nghe hay không, khi nói chuyện phiếm với Severus ở thời không khác, từng nói chuyện liên quan đến hang Âm Thi và Bella tính kế, khiến hắn sinh cảnh giác trong lòng. Quan hệ của hắn và Severus cũng không có vững chắc như đôi linh hồn bạn đời kia, một khi bị Bella tính kế, mà Severus nhân cơ hội rời đi, hắn không chừng sẽ điên mất.
Xử lý xong mấy chuyện vụn vặt đã đến đêm khuya, Voldemort ngẫm nghĩ, vẫn là quay về phòng ngủ chính nằm, không gây chút tiếng động đẩy cửa đi vào, trong nháy mắt cứng ngắc lại, Severus đang cúi đầu ngồi ở trên sofa, trong tay cầm một bình thủy tinh tinh mỹ lại đang ngẩn người. Sau khi nghe thấy tiếng động ở cửa thì chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt trống rỗng nhìn hắn.
“Severus?”
Voldemort khó hiểu tiêu sái đi qua, theo lý mà nói thì ban ngày Lucius đã đến, Severus ít nhất sẽ không còn khúc mắc rất sâu giống lúc trước mới đúng. Y có vẻ rất tin tưởng Lucius, hơn nữa khi quý tộc bạch kim rời đi, rất rõ ràng là đã khuyên nhủ thành công.
Severus chỉ im lặng nhìn hắn, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường, khiến Voldemort không đoán ra suy nghĩ của y.
Voldemort bỗng nhiên có loại cảm giác Severus đang không biết phải làm sao, hắn quyết định làm theo trực giác, ngồi xuống bên cạnh Bậc thầy Độc dược, một tay cầm lấy bàn tay đang cầm bình thủy tinh của Severus.
Bàn tay được ấm áp bao phủ, Severus giống như bừng tỉnh từ trong mơ muốn rút tay ra, lại bị chặt chẽ giam cầm trong lòng Voldemort.
“Severus?”
Giọng nói của Voldemort mang theo mỉm cười, dáng vẻ này của Bậc thầy Ma dược thật sự là hiếm thấy.
Chiếc lưng thẳng thắn của Severus bỗng nhiên thả lỏng, lẳng lặng nằm ở trong lòng Voldemort, y chưa từng nghĩ tới, người đàn ông này cho dù là vào lúc nửa điên cuồng, vẫn còn có thể nhớ rõ lời mình từng hứa, hơn nữa còn là khi đối mặt với Máu bùn mình ghét nhất.
Severus bỗng nhiên nhớ tới lời nói của Voldemort đến từ một thời không khác, từ khi lời tiên đoán còn chưa có xuất hiện, hắn cũng đã thích Prince, thời không này và một thời không khác, dường như cũng không có nhiều khác biệt lắm, nói cách khác, Voldemort khi đứng trước Lily, hẳn là càng thêm chán ghét cô mới đúng.
“Làm sao vậy?”
Voldemort có chút khó hiểu nhìn Severus, tuy rằng Bậc thầy Ma dược khó có được một lần dịu ngoan khiến cho hắn rất vui sướng, nhưng là trong lòng lại dâng lên một cỗ bất an.
Severus đứng thẳng dậy, tia sáng rực rỡ lưu chuyển trong mắt giống như lốc xoáy, khiến cho Voldemort quên hỏi, quên hết tất cả mà hôn thật sâu lên đôi môi cánh hoa mềm mỏng của y, dịu dàng xâm nhập vào khoang miệng không hề từ chối, ngậm lấy đầu lưỡi mềm nhẵn của Severus, nhẹ nhàng hút ấy, giống như nhấm nháp thứ ngọt ngào nhất thế gian.
Severus tinh tế cảm nhận được, người đàn ông từng điên cuồng khát máu lại cẩn thận quý trọng như thế, trong trí nhớ của y về ba mươi năm trước, dường như thực sự chưa từng được người nào yêu thương trân trọng như thế. Y nhắm hai mắt lại, dung túng động tác càng làm càn hơn của người đàn ông trước mắt, miệng thỉnh thoảng lại tràn ra tiếng rên rỉ cùng thở dốc nhỏ vụn.
Vào đêm, ánh trăng sáng rực xuyên qua cửa sổ tràn vào, Severus lẳng lặng nhìn Voldemort đã chìm vào ngủ say, giống như lại trở về thời gian ấm áp thoải mái nhất trong mũ miện của Ravenclaw, hơn nữa lúc này đây, băn khoăn, ngăn cách từng có cũng từ từ tan rã.
Y vốn không phải người thiện lương gì, nếu đã suy nghĩ cẩn thận về tình cảm của bản thân, tự nhiên sẽ không rối rắm lo lắng về những gì đã xảy ra, y quả thực đã gián tiếp gây nên cái chết của bạn tốt, nhưng như Lucius nói, y đã cố gắng hết sức để bù lại, cái chết của bọn họ, cũng không phải chỉ là trách nhiệm của một mình y, y đồng ý bảo vệ Harry Potter, hiện tại cũng không cần phải như vậy nữa, như thế, y tự nhiên có thể sống vì mình.
Hôn lễ ngày hôm sau, Voldemort kinh ngạc vui vẻ phát hiện, khoảng cách không thể nhìn thấy cũng không thể chạm đến giữa hắn và Severus đã thực sự không còn nữa, trong lòng thực ra lại tán thưởng Lucius không thôi, trong mắt hắn, đây chỉ có thể là công lao của Lucius.
Điều này khiến cho quý tộc bạch kim đắc ý không thôi, có được sự tán thưởng của Chúa tể Hắc ám đã khôi phục lý trí, đây tuyệt đối là vinh quang bậc nhất.
Dumbledore và Grindelwald cũng tham dự hôn lễ, nhìn những Tử Thần Thực Tử ở xung quanh, Dumbledore thở dài một hơi, ‘Vì lợi ích vĩ đại nhất’, ông cũng biết trong lòng các thành viên của Hội Phượng Hoàng thực sự không thoải mái, nhất là những người có người thân bị hại vào trước và sau năm 1980, muốn bọn họ chấp nhận những Tử Thần Thực Tử đã đi ra khỏi Azkaban, thật sự là rất khó. Nhưng vì tương lai của thế giới phép thuật, cũng chỉ có thể như vậy.
Dù sao các Gryffindor cũng không am hiểu các giao tiếp với những Muggle cấp cao. Mà muốn tiến đánh vào thế giới Muggle, là phải giao thiệp với những Muggle giả dối khôn khéo này, đây cũng chỉ có thể dựa vào các Tử Thần Thực Tử đã nhiều đời là Slytherin cùng gian xảo giả dối.
“Hiệu trưởng Dumbledore, ngài Grindelwald!”
Voldemort và Severus sóng vai đi đến, sau khi chào hỏi liền bất ngờ để Dumbledore và Severus nói chuyện riêng, mình và Grindelwald cùng rời đi.
Con ngươi đen láy của Severus nheo lại, lại nói, y và Dumbledore đã gần một năm không gặp mặt, một năm hỗn loạn này, cũng đã thực sự khiến y thoát ra được, đi ra khỏi nhà giam mà tự bản thân mình lập ra.
Vẻ mặt Dumbledore lại tràn đầy vui mừng, ông tất nhiên là hiểu gián điệp hai mặt của mình một năm này là linh hồn chìm vào ngủ say, nhưng hiện tại, vẫn có thể nhìn ra trạng thái tinh thần của y không tệ, hơn nữa ánh mắt vừa rồi của Voldemort nhìn về phía Severus không hề che giấu tình yêu, khiến cho ông cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Severus, chúc mừng cậu!”
Trưởng bối không hề che giấu sự vui mừng và chúc phúc khiến Severus mím môi, im lặng gật gật đầu, y và Dumbledore, thật đúng là không thể nói rõ là ai lợi dụng ai, huống chi mười mấy năm này, nếu không phải vị trưởng bối này dùng sinh mạng của Harry để nhắc nhở mình, có lẽ y đã sớm không kiên trì nổi.
May mắn duy nhất chính là, ít nhất hiện tại, Tử Thần Thực Tử và Hội Phượng Hoàng, đều bởi vì uy hiếp từ bên ngoài mà ngừng chiến, tuy rằng sẽ có rất nhiều phù thủy bị hại không cam lòng, nhưng là dù sao, người sống vẫn quan trọng hơn người chết, mà người, luôn luôn hướng về phía trước.
Chỉ là vấn đề này, rõ ràng không phải ai cũng có thể dễ dàng chấp nhận, nhất là Cậu bé Cứu thế Harry Potter cùng người thân và bạn bè của cậu ta.
Nhìn tin tức trên Nhật Báo Tiên Tri, Dumbledore, Grindelwald nói chuyện cùng đôi tân nhân trong tiệc cưới long trọng, cậu bé vàng vẻ mặt lo lắng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt tò mò của những học sinh khác nhà Gryffindor.
“Harry, con từ bỏ đi được không?”
Sirius thở dài vỗ vỗ đầu con trai nuôi của mình, đôi mắt màu xám tràn đầy phức tạp nhìn chằm chằm giáo sư Ma dược trên tờ báo, tuy rằng vẻ mặt không hề thay đổi, nhưng đáy mắt không còn vẻ tối tăm, biểu hiện cùng một Prince khác từng chiếm thân thể của y, gần như là giống nhau như đúc. Rõ ràng hôn lễ này là y tự nguyện.
Lupin đứng ở bên cạnh vẻ mặt cũng là lo lắng, tuy rằng cục diện này nằm trong dự đoán của hắn, có lợi nhất với Harry, nhưng biểu hiện này của Severus, rất rõ ràng là đã hoàn toàn hướng về Tử Thần Thực Tử, cho dù hiện tại không còn trận đại chiến, cũng không tồn tại vấn đề lập trường, nhưng mà việc này cũng nói rõ, Severus đã thật sự vượt qua được ngăn cách. Chuyện này đối với Harry không thể nghi ngờ là một loại đả kích.
Hơn nữa, nhìn thấy người sáng lập Hội Phượng Hoàng là Dumbledore bắt tay giảng hòa với Voldemort, đối với bọn họ là khó chấp nhận nhất, dù sao bọn họ cũng là người trả giá nhiều nhất.
Lupin và Sirius liếc nhìn nhau, thở dài, bọn họ hẳn là nên tin tưởng Dumbledore mới đúng, bất kể nói như thế nào, vị trưởng giả kia sẽ cho bọn họ biết nguyên nhân thực sự. Nếu chỉ là bởi vì đã không còn chiến tranh, cũng không cần phải đồng ý thả những Tử Thần Thực Tử độc ác tàn nhẫn trong Azkaban ra.
Ba ngày sau, Harry thông qua Bản đồ Đạo tặc, vào ngày đầu tiên Snape quay lại hầm, khoác áo tàng hình đi đến văn phòng của giáo sư Ma dược.
Severus mới đi ra khỏi gian ma dược, y đã phát hiện ra Prince để lại cho y phương pháp tu luyện, còn có phương hướng nghiên cứu ma dược tăng cường ma lực và ma dược hóa sói cũng để lại, điều này khiến trong lòng y tràn ngập xúc động, mình ở thế giới kia, quả nhiên vẫn hiểu bản thân mình nhất.
Nhưng là vừa mới đi đến cửa phòng ngủ, Severus mạnh xoay người, đũa phép chỉ thẳng tắp vào một góc không có người.
“Ai?”
Harry thông qua nửa năm thỉnh thoảng tỉnh lại, cũng đã đủ để hiểu được giáo sư Ma dược là phù thủy tỉnh táo như thế nào, cho dù không phải cùng một thời không, linh hồn cũng giống nhau, cậu cởi áo tàng hình ra.
“Giáo sư!”
Severus lạnh nhạt nhíu mi, đối với việc Harry tìm được y đúng lúc như thế cũng không cảm thấy kỳ lạ, Voldemort đã từng thông qua Bản đồ Đạo tặc, nhìn thấy Lucius thường xuyên đến hầm.
“Tự tiện xông vào văn phòng, Gryffindor trừ mười điểm!”
Severus dứt khoát lưu loát trừ bảo thạch của Gryffindor, trong mắt vẫn là chán ghét như cũ, giọng nói vẫn trầm thấp lạnh nhạt như vậy, nhưng cũng có loại lạnh lùng trong trẻo lại ẩn chứa tình yêu mà Harry chưa từng nghe thấy.
Harry không cam lòng mở to mắt nhìn giáo sư Ma dược, lại nhớ tới thù hận giữa cha và cha nuôi cậu cùng với Snape mà Voldemort từng nhắc tới, bàn tay buông ở bên người nắm chặt lại thành quyền.
“Giáo sư, có phải là Voldemort kia ép buộc ngài đúng không? Hắn rõ ràng biết ngài là gián điệp hai mặt, mảnh Trường Sinh Linh Giá trên trán em cũng có ý thức, hiện tại đã hợp nhất lại, những chuyện mà hai người của thời không khác nói, hắn đều biết rõ!”
Harry nói xong, không khỏi vội vàng muốn giữ chặt Severus, lại bị Xà Vương dễ dàng né tránh.
Severus bỗng nhiên nhớ tới biểu hiện của Harry Potter ở khu mộ, trong lòng cười nhạo một tiếng, quả nhiên chỉ là thiếu niên thời kỳ trưởng thành không có đầu óc thôi, y hoàn toàn có thể đoán được suy nghĩ của Harry Potter.
Trong khoảng thời gian gần một năm này, Harry nhất định là cũng thỉnh thoảng tỉnh lại giống như y, nghe được những đoạn đối thoại ở bên ngoài, thằng nhóc tự xưng là chính nghĩa này, tự nhiên sẽ sinh ra thông cảm với mình từng ‘bị bắt nạt’, hơn nữa cái gọi là bảo vệ, khi chỉ có một thân một mình, thứ gọi là ấm áp sẽ bị phóng đại lên vô hạn, nhất là vấn đề Trường Sinh Linh Giá, sẽ khiến cho lòng tín nhiệm của nó với Dumbledore lung lay.
“Một khi đã như vậy, cậu hẳn là rõ ràng, ta ở một thời không khác cũng là linh hồn bạn đời với Voldemort!”
Xà Vương vĩnh viễn biết cách đả kích một Potter như thế nào.
Quả nhiên sắc mặt Harry Potter lập tức trở nên tái nhợt, cậu sợ nhất chính là việc giáo sư căn bản không thích cậu, nhưng là…, cha nuôi từng nói giáo sư trước kia hẳn là thích mẹ cậu mới đúng, vì sao, trong cả hai thời không, lại đều yêu Chúa tể Hắc ám?
“Nhưng là, hắn, hắn không phải người tốt, hắn còn giết cha mẹ em!”
Nói đến đây, mặt của thiếu niên thậm chí còn dần dần vặn vẹo, hai mắt xanh lá trong suốt không chút e dè hiện lên hận ý kinh người. Cậu không hiểu, vì sao trong một đêm đó, mọi thứ đều thay đổi, nếu trên thế gian này có người nào Harry thống hận nhất, tự nhiên chính là Voldemort.
Từ khi cậu biết được thân thế của mình, cậu có một loại hận đến khắc cốt ghi tâm với Voldemort, nhưng mà hiện tại, người đàn ông kia lại đường hoàng xuất hiện ở thế giới phép thuật, thậm chí ngay cả Hiệu trưởng Dumbledore cũng không đối đầu với hắn nữa, mà giáo sư vẫn luôn bảo vệ cậu, lại trở thành bạn đời của Ma Vương này. Vì sao? Giáo sư Snape sao có thể chấp nhận người như vậy!
Đồng tử đen láy của Severus co rút nhanh một trận, cho dù y thuyết phục mình nhìn về phía trước như thế nào, cái chết của Lily vẫn là do y gián tiếp gây nên. Thân thể bỗng nhiên rơi vào một ôm ấp ấm áp, Severus nghiêng đầu, lại không phát hiện ra gì cả.
“Harry Potter, ta nghĩ cậu nên biết, ta chưa bao giờ là người tốt. Hiện tại, cậu có thể rời đi rồi!”
Severus lạnh lùng nghiêm mặt.
“Cái này không giống, ngài đã không còn là Tử Thần Thực Tử không phải sao? Ngài thậm chí đã cứu em rất nhiều lần! Giáo sư, cho dù ngài ở một thời không khác là bạn đời với kẻ kia, nhưng hắn thật sự đã biết thân phận gián điệp hai mặt của ngài, hắn nhất định sẽ trả thù!”
Harry thấy Snape không tin, không khỏi khẩn trương.
“Chúa tể Hắc ám không cần ép buộc ta, ta cũng đã là tùy tùng của hắn, cậu cho rằng hắn còn cần phải dùng khế ước hôn nhân để trả thù ta sao? Harry Potter, ta trong mắt cậu hiện tại cũng chỉ là ảo tưởng, mà hiện tại, Snape bảo vệ cậu kia, thực ra cũng đã biến mất!”
Trong mắt Severus không hiện lên chút gợn sóng, bình tĩnh mở miệng.
Vẻ mặt Harry tràn đầy không cam lòng, đang muốn nói tiếp, lò sưởi trong văn phòng Ma dược ‘phụt’ một tiếng bùng lên một ngọn lửa, Dumbledore từ bên trong nhô đầu ra, nhìn thấy hai người giằng co, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm quái dị:
“A, Severus, Harry ở chỗ cậu à. Harry, Sirius đang muốn tìm em đấy, mau trở về tháp Gryffindor đi!”
Harry nhìn Severus vẻ mặt lạnh lùng không chút dao động, mất hồn mất vía trở về tháp Gryffindor, vang vọng trong đầu đều là lời nói ngoan tuyệt của Snape. Chẳng lẽ thật sự như cha nuôi nói, giáo sư Snape thật sự là tự nguyện? Với sự khôn khéo của giáo sư, ngài ấy hẳn là đã sớm biết tâm tư của mình, lại ngay cả một cơ hội để thổ lộ cũng không muốn cho cậu, thậm chí còn nói người luôn bảo vệ cậu đã biến mất.
Nhìn cha nuôi cùng Ron, Hermione vội vàng vây quanh, Harry miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khó coi, cậu không biết vì sao giáo sư Snape lại có thay đổi như thế, ngay cả mối thù của mẹ cũng không tính toán. Nhưng rõ ràng là, ngài ấy đã hạ quyết định sẽ ở cùng với Voldemort kia, mà cậu, cũng là không thể thay đổi, thậm chí không có người ủng hộ cậu, cho dù là bạn tốt và cha nuôi của cậu. Trong lòng Harry không khỏi tràn ngập bi phẫn cực độ.
Bên kia, Voldemort sau khi Cậu bé Cứu thế rời đi liền hiện thân, chế giễu đưa mắt nhìn lò sưởi âm tường:
“Dumbledore quả thực là lo lắng cho cậu bé vàng của lão!”
Hắn cũng không tin Dumbledore lại vừa khéo tìm được đến đây như thế, rõ ràng là đã biết hắn ở văn phòng, lo lắng hắn giết mất Cậu bé Cứu thế này.
Severus xoay người nhìn về phía Ma Vương mắt đỏ:
“Ta cũng không biết, từ khi nào Chúa tể Hắc ám lại giấu đầu hở đuôi.”
Voldemort đắc ý nhếch môi, biểu hiện không chút đề phòng như vậy của Severus, rõ ràng là không hề bị lời nói của Harry Potter ảnh hưởng, nhưng lại vừa lòng vì hắn không xuất hiện. Hắn vốn bước vào văn phòng ngay trước Harry Potter, nếu không phải vì nghe theo đề nghị của Lucius, không nên gây nên bất cứ sự chú ý nào, từ lúc Harry Potter xuất hiện, hắn cũng đã xuất hiện.
“Ta chỉ là đến ngay trước nó thôi, vốn hôm nay cũng là định đến nói chuyện với Dumbledore về việc của thế giới Muggle.”
Severus nghe vậy mím môi, nhớ tới lần này hắn nhường bước mới không xuất hiện tình trạng không thể khống chế, thuận theo gật đầu, về phần chuyện của Harry Potter, y cũng không lo lắng, chó ngốc và người sói tự nhiên sẽ đi khuyên giải. Về phần hận thù với Chúa tể Hắc ám, Severus bỗng nhiên nhớ tới Dumbledore thường chuyên nhắc đến ‘Vì lợi ích vĩ đại nhất’. Không biết vị Phù thủy Chính nghĩa này cũng có thể khuyên can được hay không?
Voldemort cùng Severus sóng vai đi trên hành lang Hogwarts, nhìn ánh mắt kính sợ của Slytherin cùng tầm mắt sợ hãi của các nhà khác, đáy mắt hiện lên một tia khác thường. Nhớ tới Voldemort từng nhắc đến chuyện của thời không kia, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ hào khí. Bất kể quá khứ như thế nào, hắn cũng có thể giống hắn ở một thời không khác, trở thành Chúa tể Hắc ám thật sự của thế giới phép thuật, mà không chỉ là một kẻ điên cuồng máu lạnh thích giết chóc trong mắt các phù thủy khác.
—— Phiên ngoại Hậu kỳ Xuyên qua không gian song song – End ——
—— Toàn bộ văn – Kết thúc ——
HP đồng nhân LvSs chi Giá y – Tịch Vu (yenvancu@wp) Page 1