[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 47: Chương 47: Làm Hòa




CHƯƠNG 47: LÀM HÒA

Sau khi Voldemort dùng xong cơm trưa thì vẻ mặt thoải mái về tới văn phòng của giáo sư Nghiên cứu Muggle học ở gần hầm, đây là hắn cố ý lựa chọn, về phần đề nghị nhường văn phòng chủ nhiệm của Slytherin cho hắn của Slughorn, liền bị hắn từ chối lập tức. Nơi kia về sau vẫn là để lại cho Xà vương thực sự đi, hắn cũng không có ý định ở lại Hogwarts trong một thời gian dài.

Bởi vì lo lắng Dumbledore phát hiện ra, hắn còn chưa đi tìm vương miện của Ravenclaw được cất trong Phòng Cần Thiết. Tuy rằng hắn có thể tránh thoát khỏi sự theo dõi của Hiệu trưởng, chủ yếu là trong phạm vi của hầm, phòng Cần Thiết ở cùng tầng tám với văn phòng Hiệu trưởng, hắn cũng không cần mạo hiểm, huống chi đời trước vương miện của Ravenclaw đến cuối cùng mới vị phát hiện. Hiện tại cũng chỉ có thể đợi đến buổi tối. Ma vương mắt đỏ cầm văn kiện Jealous gửi đến lúc sáng, gần đây sản nghiệp đưa vào giới Muggle dường như bắt đầu có hiệu quả.

Bên kia, Severus buổi chiều chỉ có một tiết học, khi quay lại phòng sinh hoạt chung của Slytherin, liền bị Rugulus mời cùng đến thư viện. Mà Lily quen thuộc với giờ giấc của Severus cũng đến thư viện đợi y.

“Severus, mình có thể nói chuyện với cậu được không?”

Severus vừa mới ngồi vào chỗ của mình ngẩng đầu, liền thấy Lily vẻ mặt kiên định đứng trước mặt y.

Nhìn Lily chỉ hai tháng ngắn ngủi chưa gặp, Severus hoảng hốt, y lại có thế cho đến tận giờ cũng không chủ động liếc nhìn Lily một cái! Việc này trước đây căn bản là không có khả năng, nhưng từ tối hôm qua đến giờ, toàn bộ tâm thần của y đều bị Chúa tể Hắc ám bá đạo cường thế kia chiếm cứ, không thể phân ra chút lực chú ý nào!

“Severus!”

Lily nhìn vẻ mặt có chút dao động của Severus, không hiểu sao lại có loại dự cảm bất an.

“Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện!”

Severus gật đầu với Regulus, dẫn đầu rời rời thư viện.

Trên sân thể dục bên hồ đen, Severus lẳng lặng nhìn Lily Evans trước mắt vẫn xinh đẹp như trước. Cô vẫn chỉ là một thiếu nữ thanh xuân ngọt ngào, y lại sớm trải qua tang thương, đã từng là tình yêu cả đời mình, sau khi cô gặp nạn, đã bị đau khổ, tuyệt vọng cùng tự chán ghét bản thân thay thế, chỉ còn sót lại duy nhất chấp niệm phải bảo vệ Harry Potter, mà toàn bộ tội ác cùng hối hận tràn ngập sinh mệnh kiếp trước này, cũng dưới sự kể lại về cuộc sống của Harry Potter sau trận đại chiến, mà được hóa giải toàn bộ, chỉ còn lại tiếc nuối cùng áy náy nhàn nhạt.

“Severus, thật xin lỗi, có lẽ mình thật sự chưa từng đứng trên lập trường của cậu mà nghĩ cho cậu, nhưng mà, mình thật sự coi cậu là người bạn tốt nhất của mình, cậu phải tin tưởng mình, mình cũng không hề nói với cậu rằng mình không thèm quan tâm đến tình bạn của chúng ta.”

Lily bất an cẩn thận nói, cô nhìn không hiểu suy nghĩ trong mắt Severus, nơi đó dường như quá tĩnh lặng.

Severus hơi mím đôi môi khô khốc, nhìn cô gái y vẫn luôn theo đuổi này.

Thực ra Lily không hẳn là đã nghĩ thấu đáo, cô sở dĩ bám riết không buông muốn giải thích và cầu xin tha thứ, chỉ bởi vì lần quyết tuyệt cùng hiểu lầm này, vẫn là do lời nói quá đáng của cô gây ra. Quyết liệt như thế thực sự giống như đời trước. Khi đó y ở vị trí của Lily lúc này, huống chi cô gái thiện lương theo đuổi chính nghĩa này, vốn không thể tránh được hối hận và bứt rứt trong lòng, hơn nữa lời nói của Tambor còn cực đoan như thế.

Nhưng y trước sau vẫn là không đành lòng để Lily lưng đeo tội lỗi nặng nề ấy, nhẹ giọng nói ra đáp án mà Lily chờ đợi.

“Lily, cậu không cần phải như thế. Đó chỉ là một lần hiểu lầm, ngày đó là do mình quá kích động, cho nên mới nói quá lời như vậy.”

Đôi mắt xanh lá vốn ảm đạm của Lily vụt lóe sáng, giống như nước suối trong suốt chảy qua, tràn ngập sức sống.

“Merlin, Severus, cậu thật sự không giận mình sao?”

“Đương nhiên, chúng ta vẫn là bạn, không phải sao?”

Khóe môi Severus nhếch lên thành một nụ cười mỉm, Lily nhìn mà sửng sốt. Từ khi đến Hogwarts, cô đã thật lâu không phát hiện Severus có một gương mặt tươi cười đơn thuần như thế.

“Lily, cậu đây rồi! Vừa khéo, chúng ta cùng quay về đi?”

Một giọng nói mang theo chút kinh ngạc vui vẻ đột ngột xen ngang.

Lily và Severus quay đầu, một cô gái tóc xám mắt nâu xinh xắn đứng cách đó không xa.

“Mary?”

Lily vừa định chạy ra đón cô, bỗng nhiên nghĩ đến lúc đầu tranh chấp nghiêm trọng với Severus là vì cô, không khỏi sửng sốt một hồi, khẽ cắn môi dưới nhìn về phía Severus, lại kinh ngạc phát hiện vẻ mặt bạn tốt vẫn bình tĩnh, ngay cả một chút biểu cảm dư thừa cũng không có.

“Lily, bạn cậu tìm cậu, cậu đi về trước đi, đúng lúc mình cũng muốn quay về thư viện, cậu Black nhỏ đang đợi mình!”

Severus gật đầu ra hiệu với Lily.

Trên mặt Lily lộ ra một tia cảm động, Severus thật sự đã tha thứ cho cô, cậu ấy thậm chí nhìn thấy Mary cũng không bận tâm. Tuy rằng cô rất muốn trò chuyện một lát với Severus, nhưng mà Mary đang đợi, hơn nữa tuy rằng cô không hề để ý việc Severus là một Slytherin, nhưng mà Gryffindor và Slytherin trước giờ vẫn luôn đối địch, Mary lại từng bị Slytherin bắt nạt, tự nhiên sẽ không muốn ba người cùng nhau nói chuyện phiếm. Vì thế cô nghe theo lời đề nghị của Severus, có chút không nỡ tạm biệt Severus, bước chân mang theo vui sướng đi về phía bạn tốt Gryffindor.

Mary thấy Lily sau khi nhìn thấy cô, lại do dự nhìn về phía Snape, liền tức giận trong lòng. Xem ra việc James lo lắng quả thực không sai, Lily thật sự để ý đến Snape. Lại nhìn thấy Lily vui vẻ tạm biệt Snape rời đi, trong lòng căng thẳng.

“Lily, các cậu đã làm hòa rồi?”

Cô miễn cưỡng lộ ra một nụ cười quái dị.

“Ừm, Severus đã không còn tức giận nữa, thật sự là quá tốt!”

Lily cao hứng phấn chấn hoàn toàn không để ý kỹ đến vẻ mặt vặn vẹo của bạn mình, sư tử cái đĩnh đạc mười phần.

Mary là bị James phái đi tìm hiểu tin tức, đây cũng không phải là đáp án mà cô muốn. Nghĩ đến vẻ mặt James lại sắp phát điên, khóe miệng cô cũng vặn vẹo. Theo lý mà nói lần này hai người cãi vã to như thế, sao Snape có thể nhanh chóng tha thứ cho Lily như vậy chứ? Quên đi, dù cũng để tự James nghĩ cách. Mary nghĩ đến cô liên tục vài lần nhắm vào Snape, đã bắt đầu khiến Lily bất mãn, hoàn toàn từ bỏ việc khuyên nhủ. Tuy rằng cô là có chút đố kỵ với Lily, nhưng cũng không muốn mất đi người bạn này.

Severus nhìn Lily cùng bạn của cô rời đi, con ngươi đen sâu thẳm chợt lóe lên một tia thoải mái và thấu hiểu.

Đời này, từ khi thành công chế ra được ma dược cố định linh hồn rời bắt đầu khôi phục ký ức kiếp trước, y vẫn luôn cảm thấy áy náy trong lòng với người bạn tốt kiếp trước từng bị mình hại chết, y vẫn cố gắng muốn đối tốt với Lily hơn một chút, coi như bù lại sai lầm trước đây. Nhưng là lại không như mong muốn, làm tăng sự ngăn cách kịch liệt giữa Lily và Petunia, cũng làm tăng lên sự ngăn cách kịch liệt giữa hai người.

Có lẽ, vấn đề giữa y và Lily không chỉ là nhà, mà là do tính cách của hai người tạo nên sự rạn vỡ này đi. Đời trước là y không tự mình nhìn thấy rõ ràng, y để ý đến Lily quá mức, coi cô như sự cứu rỗi duy nhất cho sinh mệnh của mình, nhưng mà với Lily rạng rỡ nhiệt tình mà nói, cô đã có quá nhiều, người thân, bạn bè, cô không cần ánh mắt chăm chú nhìn về phía mình, không có tình bạn với y, cuộc sống của cô thậm chí còn càng hạnh phúc hơn.

Cho nên, tất cả đều là do bản thân y quá mức cưỡng cầu, đời này, để cho y buông tay sớm một chút, thực sự lui về vị trí người bạn bình thường, mới là lựa chọn tốt nhất đi. Một khi đã không còn chiến tranh, đã không còn mật báo, y tin tưởng, với tính cách rạng rỡ lạc quan của Lily, nhất định có thể càng sống hạnh phúc hơn đời trước.

“Cậu Prince?”

Rabastan yên lặng không một tiếng động đến gần, từ lúc hắn luyện tập Quidditch thì, đã chú ý đến Severus đi cùng bông hoa bách hợp của Gryffindor đến bên hồ đen. Không ngờ hai người đã tuyệt giao lại đi đến cùng nhau, vừa rồi bông hoa bách hợp kia rõ ràng cười rất vui vẻ, xem ra là đã làm hòa rồi, Prince này thật đúng là coi trọng Máu bùn kia.

Với sự tỉnh táo tự nhiên của Severus đã sớm chú ý có người đến gần, y mặt không đổi sắc nhìn về phía thủ lĩnh của Slytherin.

“Cậu Lestrange.”

“Cậu Prince muốn về lâu đài sao? Vừa lúc chúng ta đi cùng nhau chứ?”

Rabastan ưu nhã đưa ra lời mời.

“Đương nhiên, đây là vinh hạnh của tôi.”

Severus bình tĩnh gật đầu, y biết Rabastan nhất định là đã chú ý đến động tác của y và Lily, một Prince máu trong, ở trong mắt Slytherin tôn trọng lý luận máu trong, cùng với y trước đây là máu lai quan hệ tốt với Lily, là hoàn toàn khác biệt. Trước đây bọn họ chỉ có bài xích, y hiện tại, cũng phải cân nhắc đến lập trường của y, thậm chí có khả năng sẽ bị coi là phản bội. Nhưng mà bản thân Severus là một phù thủy cứng đầu, cho dù bị xa lánh, sỉ nhục, y cũng sẽ chỉ làm việc dựa theo ý muốn của mình, khi y vẫn còn là một thiếu niên thực sự thì đã như thế, nay tự nhiên lại càng không bận tâm.

“Lần này bởi vì Chúa tể Hắc ám đến Hogwarts, vì muốn mời ngài ấy đến tham dự tranh cử chức thủ lĩnh, buổi khiêu chiến của thủ lĩnh nhà và thủ lĩnh các năm sẽ đổi lại thành Chủ nhật, tôi nghĩ tôi có thể chờ mong biểu hiện của cậu Prince, đúng không?”

Rabastan nhìn chăm chú thiếu nên vẫn lạnh lùng như trước bên cạnh, trong lòng tán thưởng. Rõ ràng biết việc y làm hòa với Gryffindor bị phát hiện, mà vị vua của Slytherin vẫn đang ở Hogwarts, lại không hề có một chút bối rối, tâm tính kiên định của Prince này đã lộ rõ.

Severus nhếch mép thành một nụ cười giả tạo, chế độ cấp bậc của nhà Slytherin rất nghiêm ngặt, hơn nữa việc khiếu chiến thủ lĩnh, quý tộc máu trong tuyệt đối không thể bỏ qua, xem ra thân phận quý tộc Prince vẫn thu hút sự chú ý của các quý tộc lớn. Đây là thăm dò, cũng là tò mò?

“Việc khiêu chiến thủ lĩnh mỗi năm một lần, tôi nghĩ mỗi Slytherin đều sẽ dốc hết toàn bộ thực lực, huống chi năm nay còn có cả quý ngài Chúa tể Hắc ám.”

“Ha ha, đó là đương nhiên, Chúa tể Hắc ám xuất thân cao quý, thực lực mạnh mẽ, là vị vua mà toàn bộ Slytherin chúng ta sùng bái.”

Ánh mắt Rabastan chợt lóe sáng, dùng ngữ điệu sùng bái khi nói về Chúa tể Hắc ám.

Severus gật gật đầu, thầm cười nhạo trong lòng, như vậy, chính là một lần cảnh cáo? Lestrange không hổ là gia tộc Tử Thần Thực Tử trung thành nhất.

“Cậu Prince có hứng thú tham gia hội Nghiên cứu Nghệ thuật Hắc ám của nhà không? Năm nay quý ngài Slytherin ở Hogwarts, có thể mời ngài chỉ bảo một hai lần.”

Rabastan tung ra một cành oliu.

“Vậy thật sự là rất đáng tiếc.”

Severus hơi nheo mắt.

“Bởi vì tôi vừa mới tiếp nhận tòa thành Prince, có một vài phương pháp điều chế ma dược cần thí nghiệm, sợ rằng là sẽ không có thời gian.”

Hai người vừa đi vừa đối đáp sắc bén.

Rabastan tối tăm nhìn Severus khi đi vào lâu đài liền không quay đầu lại mà đi về phía thư viện, lần thăm dò này, ngoại trừ phát hiện ra Prince sinh ra là máu lai này tâm tư kín đáo, lại ngay cả một chút tâm tư khao khát quyền thế mạnh mẽ của Slytherin cũng không hề phát hiện ra, xem ra tâm cơ của Prince này cũng không phải thâm trầm bình thường, nếu muốn đánh động y, thật đúng là phải hao phí không ít tâm tư.

Hơn nữa y từ chối gia nhập hội nghiên cứu Nghệ thuật Hắc ám, một quý tộc mới lên, dường như là phải dựa vào Lucius mới có thể kế thừa, sẽ không thật sự có suy nghĩ gì khác đi? Rabastan nghĩ đến, Prince từng không chút để ý đến sự xa lánh của Slytherin cùng sự chèn ép của đám Đạo tặc, kiên trì giữ vững tình bạn với Máu bùn Gryffindor kia, sắc mặt càng thêm ân trầm.

Nếu Prince ngu xuẩn đến mức ở ngay dưới mắt của Chúa tể Hắc ám mà có cử chỉ thân thiết với Gryffindor, như vậy cho dù y vĩ đại như thế này, Lestrange vẫn nên rời xa y. Chỉ là đến lúc ấy kẻ không hay ho đầu tiên hẳn là Malfoy mới đúng. Rabastan nghĩ vậy, tâm tình không khỏi trở nên khoái trá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.