[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 103: Chương 103: Lối Vào Avolon




CHƯƠNG 103: LỐI VÀO AVOLON

“Bella đã chết!”

Severus khàn khàn mở miệng, nhìn Voldemort bận rộn, y nhớ đến nữ phù thủy điên cuồng muốn chiếm lấy vị trí cao nhất trong lòng người đàn ông, phu nhân Lestrange đời trước vẫn luôn trung thành với Chúa tể Hắc ám nhất kia. Mang cả cúp vàng của Hufflepuff ban cho cô, có lẽ ở trong lòng Voldemort, Bella cũng là đặc biệt đi?

Voldemort đang cúi đầu kiểm tra thân thể Rabastan sửng sốt, xoay người nhìn về phía Severus hơi hơi nhíu mi, lập tức mỉm cười.

“Sev, em hẳn là biết, dấu hiệu Hắc ám có thể nói cho ta biết mà, linh hồn Bella đã biến mất.”

Severus nói xong liền thiếu chút nữa cắn lưỡi, y phát hiện lời nói của mình lại mang theo vài phần ướm thử, hiện tại nhìn thấy trong ánh mắt của người kia tràn đầy ý cười, không khỏi quay đầu.

Voldemort biết Severus da mặt mỏng, cũng không tiếp tục trêu y, tuy rằng Bella không có mặt trên đảo, nhưng vệt máu trên đất đã biến thành màu đen kéo dài đến bên hồ đen, chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết được kết cục của cô ta.

Bella chết, rất có khả năng sẽ mang đến sự đối địch của gia tộc Lestrange cùng cha mẹ cô ta với Severus, hắn thậm chí đã dùng ma dược phong ấn ma lực của bọn họ, vậy mà chỉ cách ba tháng, lại có thể khiến cô ta bày kế hại Severus. Xem ra thật sự cần sắp xếp cẩn thận lại.

Voldemort nhanh chóng tìm thi thể Bella ở dưới hồ đen lên rồi tiêu hủy.

Bất kể nói như thế nào, khiến Bella trở thành Âm thi cũng không phải việc tốt gì, thế giới phép thuật có cách để khống chế Âm thi, một khi bị gia tộc Black biết được Bella trở thành Âm thi, rất có khả năng sẽ mang đến phiền toái.

Hơn nữa, nếu Bella sau khi chết lập tức chuyển hóa thành Âm thi, linh hồn chưa kịp rời khỏi sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong thi thể đã sớm chết đi, thậm chí có thể bởi vì oán khí mãnh liệt mà chuyển hóa thành thi quái, nó sẽ nhớ rõ oán giận với Severus, còn không bằng hoàn toàn thiêu hủy để cắt đứt toàn bộ khả năng có thể xảy ra.

Sau khi ngọn lửa tàn lụi, cúp vàng tinh xảo xinh đẹp của Hufflepuff ở trong tro tàn lại đặc biệt lóa mắt, Voldemort triệu hồi nó đến trong tay, hai mắt màu đỏ tươi hơi nheo lại.

“Là cúp vàng của Hufflepuff cung cấp thuốc giải cho Bella.”

Severus cũng không quấn quít lấy tâm tư khác thường của mình nữa, mở miệng giải thích nguyên nhân Bella có thể xuất hiện.

Ánh mắt Voldemort chợt lóe lên một chút hiểu rõ và ảo não, thầm hận chính mình lại vì khen thưởng cho lòng trung thành của Bella đời trước, mà đưa di vật của nhà sáng lập cho cô ta, khiến cho Severus rơi vào nguy cơ như thế.

Thu hồi cúp vàng, Voldemort kéo tay Severus đi đến bên bờ, thuyền nhỏ chở bọn họ rời đi, chỉ còn lại một Rabastan hôn mê. Voldemort tự nhiên không có lòng tốt cứu tên nhóc đó, dù sao lão ong mật kia nhất định sẽ đến đây đưa nó đi.

Quả nhiên, sau khi Voldemort và Severus xuống thuyền, Dumbledore vừa nghe nói Rabastan còn ở trên đảo nhỏ, lại lên thuyền nhỏ đến mang người quay về, khiến cho gương mặt Grindelwald tràn đầy bất đắc dĩ.

“Lord, những Âm thi này phải làm sao bây giờ?”

Abraxas chỉ vào những thi thể u ám khủng bố bị Herpo hóa đá, thế giới phép thuật có tồn tại một nơi như vậy thật sự không phải là chuyện gì khiến người ta vui vẻ.

“Chỉ có Lửa Quỷ mới có thể có tác dụng, thiêu sạch đi cũng được!”

Voldemort ngẫm nghĩ, hang Âm thi này là do thiên nhiên hình thành, huống chi những Âm thi kia đã bị ánh mắt của Herpo hóa đá hoàn toàn, hiện tại đối với hắn mà nói đã là vô dụng, với ma lực của bọn họ cũng có thể dễ dàng làm được.

Chỉ là bọn họ vừa vung đũa phép lên, một giọng nói uy nghiêm bỗng nhiên giống như sấm rền vang lên:

“Hang động này tuyệt đối không thể phá hủy!”

Nơi nay có thể là nói là là tập hợp nhưng người có thực lực lớn mạnh nhất thế giới phép thuật, lại không thể phát hiện ra có người tiến sát đến như vậy, mọi người lập tức bày ra tư thế phòng ngự.

Severus và Voldemort lại vô cùng quen thuộc với giọng nói này, theo giọng nói nhìn lại, quả nhiên Rex và Salazar sóng vai đứng thẳng cách đó không xa.

“Rex!”

“Salazar!”

Hai người vội vàng khom mình hành lễ, đám người Dumbledore tuy rằng không quen thuộc với cái tên Rex, nhưng là gọi Salazar, chỉ có thể là Salazar Slytherin, vị Chủ nhiệm nước của nhà rắn, một trong bốn người đứng đầu Hogwarts, bọn họ không khỏi trợn mắt há hốc miệng nhìn người đàn ông tóc đen mắt đỏ có vài phần giống với Voldemort.

Việc này đối với bọn họ quả thực là khó tin, nhân vật ngàn năm trước lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa nhìn biểu hiện của Voldemort và Severus thì rõ ràng là đã sớm biết nhau.

Đáy lòng Abraxas tràn đầy kích động, đối diện với tồn tại cao quý nhất trong lòng các Slytherin, cho dù là đại quý tộc bạch kim ưu nhã cao quý, cũng là không thể giữ nổi bình tĩnh.

“Nơi này vì sao không thể hủy đi?”

Voldemort vô cùng nghi hoặc, hắn không cảm thấy kỳ lạ khi hai người chạy đến đây, bọn họ vốn ở dưới lòng đất Hogwarts, hôm nay Hogwarts khác thường như thế, bọn họ tự nhiên là phát hiện ra chỗ không đúng, theo liên kết huyết thống tìm đến đây rất bình thường, chỉ là ngăn cản bọn họ không tiêu hủy những Âm thi này, thật đúng là khiến người ta khó hiểu.

Salazar chỉ lắc đầu, Rex lên tiếng ngăn cản giải thích:

“Nơi này chính là cửa vào Avalon trước đây. Hồ đen tràn ngập hắc ám này, thực ra là dùng để ngăn cản giáo sĩ của Giáo hội.”

Người ở đây đều là bác học đa tài, cho dù chưa nghe Rex kể về chuyện ân oán giữa đại sự Merlin, vua Arthuts, Chén thánh và giáo hội Rome, cũng biết được con đường đi vào Avalon như thế nào cũng không thể tùy ý hủy hoại.

Salazar nhìn Severus trang phục hỗn loạn, sắc mặt tát nhợt, nhưng cũng không phải chịu thương tổn xấu nào, rốt cuộc buông được lo lắng.

“Severus không sao là tốt rồi, chúng ta rời đi trước.”

Rex nghe vậy, đưa tay cầm tay Salazar, miệng phun ra một vài phép thuật rồng khó hiểu, rất nhanh, đám Âm thi cứng ngắc này mềm dần rồi chìm vào hồ đen.

Khi mọi người đang trợn mắt há hốc miệng, bóng dáng hai người liền biến mất.

Dumbledore từng là cao thủ giỏi về quan sát, dễ dàng nhìn ra được vị phù thủy hắc ám trong truyền thuyết này không hề che giấu chút nào sự bất mãn với mình. Nhưng dựa vào thành kiến ông từng có với nhà Slytherin, Dumbledore cũng chỉ đành cười khổ trong lòng, đồng thời thầm cảm thấy may mắn, Voldemort hai năm này đã thay đổi tác phong làm việc, nếu không có vị tổ tiên còn sống này giúp đỡ, muốn nhét thế giới phép thuật vào trong túi thật sự là chuyện quá dễ dàng.

Grindelwald cũng nghĩ mà thấy sợ không thôi, vị Slytherin kia rõ ràng là tỏ ra bất mãn với Dumbledore, nếu không cũng sẽ không ngay cả một tiếng chào hỏi cũng lười nói đã lập tức bỏ đi, hơn nữa thực lực của người đàn ông bên cạnh vị ấy càng là thâm sâu khó dò, Slytherin quả nhiên là kẻ bao che khuyết điểm nhất.

Ông không khỏi cảm thấy may mắn, Dumbledore mặc dù từng không ngừng hoài nghi Voldemort khi hắn còn niên thiếu, nhưng cũng chưa từng dùng thủ đoạn nào quá khích, hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây vẫn là hậu duệ của vị Slytherin này bắt bí Albus nhiều hơn. Nếu không, chỉ bằng thực lực của ông và Thánh đồ, ông cũng không thể bảo vệ nổi người yêu của mình.

Chỉ có Abraxas vẻ mặt tràn đầy cuồng nhiệt nhìn theo người đã sớm đi mất, khiến cho Adrian vô cùng đố kỵ, trong lòng vị đại quý tộc bạch kim này, gia tộc Malfoy và Lucius rõ ràng là quan trọng nhất, mà hắn vốn cực kỳ sùng bái đến cuồng nhiệt Chúa tể Hắc ám, hiện tại lại mọc ra thêm một vị tổ tiên Slytherin, Adrian cảm thấy bản thân mình không biết bị ném đến chỗ nào rồi.

“Chúng ta quay về thôi, những chuyện khác sau khi về rồi nói sau.”

Voldemort nhìn mấy người còn chưa hoàn hồn từ lúc Salazar rời đi, lạnh giọng nhắc nhở, một tay cũng ôm chặt vòng eo Severus, bị o ép một đêm, Severus sớm đã sức cùng lực kiệt, cần nhanh chóng quay về Hogwarts.

Về phần Severus chống cự tự nhiên là bị hắn không hề nể nang ‘trấn áp’, dù sao sau lần này, quan hệ của hai người xem như hoàn toàn công khai, huống chi qua mấy tháng nữa bọn họ sẽ đính hôn, sớm hay muộn cũng không có gì khác biệt.

Abraxas nhớ tới Lucius còn chưa truyền tin đến, sau khi xin chỉ thị của Voldemort, nhanh chóng cùng Adrian đi đến St. Mungo, Dumbledore gọi Fawkes đến, nhanh chóng mang theo bốn người trực tiếp quay về Hogwarts.

Severus là bị Voldemort nửa ôm nửa kéo quay về phòng ngủ dưới hầm, dọc theo đường đi rất nhiều phù thủy nhỏ trợn mắt há miệng khiến Severus đỏ bừng mặt, Voldemort cũng là đầy vẻ tự đắc. Hơn nữa nhìn thấy vẻ mặt ảm đạm đau lòng của Sirius vội vàng chạy đến khi biết tin Severus an toàn càng khiến Voldemort khuây khỏa hơn.

Bởi vì Voldemort bình an quay về mà Severus thả lỏng hoàn toàn từ thể xác đến tinh thần tận tình ngủ một giấc, thậm chí còn bỏ qua cơm trưa và bữa tối. Cũng bởi vậy mà hoàn toàn không biết, việc y mất tích rồi quay về, khiến toàn bộ Hogwarts và thế giới phép thuật nảy sinh bao nhiêu bàn tán, hơn nữa tin tức y và Voldemort sắp đính hôn đã bị Ma Vương cố ý để lộ khi dùng cơm ở Đại sảnh đường Hogwarts, rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ giới phù thủy.

Nhóm thầy trò ở Hogwarts sau khi trải qua một buổi sáng hỗn loạn, từ biểu hiện lo âu và tràn ngập lửa giận không hề che giấu của Voldemort đã sớm nhìn ra manh mối, sau khi tin tức đính hôn cố ý truyền ra càng thêm chứng thực cho suy đoán của bọn họ, mà từ trong miệng mấy phù thủy nhỏ máu trong biết được, hai người thực ra đã công khai tham dự dạ tiệc của quý tộc hồi lễ Giáng sinh, đám động vật nhỏ sợ hãi mà kinh thán không thôi.

Còn đám nữ phù thủy máu trong còn chưa hết hy vọng, sắc mặt khó coi mà dừng lại việc không ngừng quyến rũ tâm tư của Chúa tể Hắc ám, dù là như thế, cũng vẫn bị rất nhiều nữ phù thủy cùng tuổi cười nhạo.

Ngoại trừ đám phù thủy nhỏ Slytherin sắp gia nhập vào Tử Thần Thực Tử bắt đầu xây dựng tâm lý khác thường chuẩn bị đón tiếp việc sắp có một vị chủ nhân cùng tuổi, thậm chí là nhỏ tuổi hơn mình ra, cũng chỉ có Potter, Remus và Regulus hiểu rõ tâm tư Sirius nhất là cảm thấy bối rối trong lòng.

Bọn họ tuy rằng cũng biết quan hệ của Severus và Voldemort, nhưng cũng không ngờ rằng hai người kia đã quyết định đính hôn, không khỏi tràn ngập lo lắng với Sirius. Từ lễ Tình nhân đến giờ cũng chỉ mới hơn một tháng, Sirius lại vẫn chưa rời khỏi bóng ma thất tình được.

“Các cậu không cần lo lắng, trước kia khi mình đi hỏi Severus, cậu ấy cũng đã nói cho mình biết.”

Đối mặt với bạn tốt và em trai, Sirius tự giễu, trong con ngươi màu xám tràn đầy thống khổ, cho dù đã qua hơn một tháng, cậu vẫn không thể chấp nhận sự thực là Severus đã có bạn đời, nhưng là cậu lại chỉ có thể chịu đựng, hơn nữa Severus có lẽ cũng biết tâm tư của cậu, cậu ấy thậm chí còn tránh mặt cậu nữa.

Remus và Regulus không khỏi hai mặt nhìn nhau, quyết định sau này dành nhiều thời gian hơn làm bạn bên cạnh Sirius, tránh cho cậu ta luôn chìm đắm vào trong buồn bực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.