[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 53: Chương 53: Lửa Giận




CHƯƠNG 53: LỬA GIẬN

Thân là giáo sư Nghiên cứu Muggle học thu hút sự chú ý của mọi người nhất, nội dung bài giảng thứ hai của Voldemort giống mọc thêm đôi cánh dài ra, rất nhanh đã truyền khắp trường học, truyền khắp giới phù thủy, các phù thủy tự cho mình rất cao không thể tin nổi, Muggle mà bọn họ khinh bỉ, người thường không có ma lực, lại có thể làm được những chuyện khó có thể tin nổi như thế, các phù thủy bắt đầu dùng ánh mắt tò mò thăm dò kín đáo đưa về phía Muggle mà bọn họ tự cho rằng mình luôn hiểu rõ.

Nhóm phù thủy xuất thân từ Muggle đã bỏ được sự tự ti hối tiếc lúc trước, ngẩng đầu ưỡn ngực đi trên hành lang của Hogwarts, đồng thời, các phù thủy máu trong cũng lần lượt tìm đến bọn họ để tìm hiểu về cuộc sống thực sự ở thế giới Muggle, đương nhiên đây chủ yếu là những học sinh bên ngoài nhà Slytherin, về phần nhóm rắn nhỏ, phần lớn là thông qua những người trong gia tộc đã gia nhập Tử Thần Thực Tử mà hiểu được sự thực kinh người, còn những người tạm thời không bỏ thể diện xuống được, chỉ có thể vụng trộm kêu nhóm á phù thủy trong gia tộc bị đày đến thế giới Muggle thu thập tư liệu chi tiết cho.

Sau khi tiếng chuông pháp thuật vang lên Chúa tể Hắc ám liền rời khỏi phòng học đi thẳng, lúc này đã mang đến được sự khiếp sợ và ảnh hưởng cho những phù thủy vốn không đặt tâm tư lên lớp học này, hắn mang theo lửa giận cùng bi ai ngập tràn đi về văn phòng của giáo sư Nghiên cứu Muggle học, đối với hành động làm nũng của Nagini cũng bỏ mặc không để ý, một mình ngồi ở sau bàn làm việc, mặt trầm như nước, trước mắt luôn chợt lóe lên hình ảnh hai mắt của Severus khi nhìn về phía Lily Evans thì toát ra ý cười thật lòng.

Vì sao chứ? Là bởi vì hắn yêu Severus trước, cho nên tình cảm của hắn là có thể bị khinh thường, bị giẫm lên như thế sao? Hắn hao tổn tâm trí để lấy lòng, cũng khó có được một nụ cười thật tâm của Severus, Lily Evans kia, chỉ cần như vậy, chỉ là một đoạn thời gian thuở ấu thơ cùng tình bạn đồng loại, bông hoa bách hợp kia rốt cuộc đã vì y trả giá cái gì, bất kể làm ra chuyện như thế nào, đều có thể dễ dàng có được sự tha thứ, có thể chặt chẽ chiếm cứ tầm mắt của y, chiếm cứ tâm hồn y, cho dù đời trước từng có áy náy, không phải cũng đã dùng sinh mệnh để trả lại rồi sao?

Giờ khắc này, Voldemort hy vọng biết bao mình vẫn là Chúa tể Hắc ám từng mất đi lý trí, sát ý vọt tới từng hồi trong lòng, hắn hận không thể lập tức đi xé rách gương mặt tươi cười kia.

{Tê, Voldy, vì sao ngươi không để ý đến ta, Sev bé nhỏ đâu, ta đến đây hai ngày cũng chưa gặp được y?}

Cô bé Nagini quấn lên, thậm chí lần này còn trực tiếp dùng đuôi rắn quấn lấy bắp chân của Voldemort.

{Tê, Nagini, rời khỏi người ta!}

Sát ý của Voldemort bị Nagini chặn ngang, đôi mắt màu rượu đỏ dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có, ra lệnh cho thú cưng của mình. Hắn cần phải bình tĩnh lại, nếu không lấy trạng thái hiện tại đến trước mặt severus, có lẽ, sự cố gắng trong hai tháng này đều sẽ uổng phí.

Nhưng là trong lòng hắn lại cực kỳ không cam lòng, đồng thời còn có một chút bi thương, hắn đã không biết phải làm như thế nào. Tuy rằng trước đó hắn đã đưa ra lời thề son sắt, nhưng tất cả sự bố thí của hắn cũng xây dựng nên khi hắn thúc ép, hắn vốn không cho Severus lựa chọn, nhìn Severus mỗi ngày lại dao động thêm, hắn nghĩ rằng Severus đã dần dần chấp nhận hắn, nhưng là hiện tại hắn mới phát hiện ra, sự tiến triển lúc trước khi so sánh với việc Severus và Lily Evans làm hòa dễ dàng quả thực chỉ là một chuyện cười.

Hắn sao có thể quên Severus là một Slytherin chứ, rốt cuộc y cũng sẽ chọn thứ có lợi nhất với mình, cho dù hiện tại hắn tin tưởng, nhưng ý đồ để Severus không rời đi khỏi hắn, chỉ sợ cũng là để thiết lập trụ cột đảm bảo cho sự an toàn của Lily Evans kia đi.

Voldemort phát hiện, đã ở chung lâu như vậy, sau khi Severus cho hắn một khả năng để kỳ vọng, hắn căn bản không thể tiếp nhận được một kích trí mạng đột ngột như vậy của Severus.

Hắn không biết rốt cuộc là Severus và Lily Evans đã làm hòa như thế nào, ít nhất là ngày hôm qua, bọn họ cũng đã làm hòa, mà hắn lại không hề biết gì cả. Tối hôm qua người kia còn đang ngủ say trong lòng hắn, biết rõ hắn yêu y, biết rõ hắn nhất định là vô cùng để ý bông hoa bách hợp trong lòng y, vậy mà y không hề nói gì cả, đột ngột bắt hắn phải chứng kiến một màn chói mắt như thế, y quả thực không cần biết một chút nào đến cảm nhận của mình sao?

{Voldy, ngoài cửa có một nhóc con đang gõ cửa nha!}

Cô bé rắn nhỏ đáng thương bị chủ nhân xua đuổi tạm thời đảm nhận chức trách giữ cửa.

{Tê, Nagini, ngươi đi tìm Herpo đi!}

Voldemort khôi phục sự ưu nhã trước kia, vẫy đũa phép mở cửa ngầm trên tường, nhìn Nagini trượt vào.

“Lord!”

Rabastan thấy cửa phòng làm việc được mở ra, cung kính đi vào.

“Rabastan Lestrange?”

Voldemort nhíu mi nhìn người từng là Tử Thần Thực Tử trung thành vẫn chưa trưởng thành này, đời này là một học sinh chưa tốt nghiệp hắn vẫn chưa có dấu hiệu, chỉ là ở trong các loại tiệc tùng, vũ hội cũng từng gặp qua con cháu quý tộc , Rabastan tự nhiên cũng không ngoại lệ, cũng không biết hắn đến đây là có mục đích gì. Nếu là dưới tình huống bình thường thì kẻ này còn chưa có tư cách yết kiến hắn.

“Lord, tôi là đến mời ngài tham dự buổi quyết đấu giành chức thủ lĩnh từng năm và thủ lĩnh nhà, được cử hành vào 7 giờ tối Chủ nhật, tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin!”

Rabastan khom mình hành lễ, bàn tay đặt bên người hơi nắm lại, khí thế của Ma vương thật kinh người, chỉ dựa vào mà áp ẩn giấu đã hoàn toàn áp chế khiến hắn không thể động đậy.

“Đương nhiên!”

Ma vương mắt đỏ cao ngạo ngẩng đầu, hiện tại mấy con rắn nhỏ này đều là quân dự bị của Tử Thần Thực Tử. Lần này Severus hẳn là cũng sẽ tham gia tranh đoạt, dù sao y cũng là quý tộc máu trong mới, sẽ có rất nhiều phù thủy nhỏ muốn biết suy nghĩ của y, nhất là về thần chú không phát thành lời không dùng đũa phép kia.

Voldemort phát hiện chính mình không tự chủ được lại nghĩ tới người khiến hắn đau lòng kia, trong lòng tự giễu, có lẽ, hắn cũng đã sa vào ma chướng tên là Severus Snape rồi, nguyên nhân tất cả bi kịch của Severus là vì sự qua đời ngoài ý muốn của Lily Evans, mà hắn, là bởi vì lần ‘tan biến linh hồn’ mất đi rồi có được ấy. Như vậy Severus là bởi vì sau khi mất lại có được Lily Evans, lại đắm chìm trong đó sao?

Nếu, hắn giết Lily Evans, không, không được, Severus nhất định sẽ phát hiện ra, vậy bọn họ thực sự sẽ không còn chút hy vọng nào nữa, nhưng là, hắn thật sự không thể chịu đựng được, nhìn bọn họ thân mật ở chung, hắn chỉ có thể giống như người ngoài. Nhưng mà, hắn phải làm như thế nào, mới có thể cắt đứt sự liên hệ giữa bọn họ. Severus đã dùng sinh mệnh của y để chứng minh với hắn rồi không phải sao?

Voldemort vẻ mặt âm trầm, phát hiện Rabastan còn đứng bất động.

“Không có việc gì thì mau đi xuống đi!”

Rabastan cả kinh, hắn vốn tưởng rằng Chúa tể Hắc ám có thể còn chỉ thị gì đó, ai ngờ đợi một hồi, lại chỉ thấy gương mặt anh tuấn của người đàn ông kia càng lúc càng âm trầm, chỉ sợ lần này đến là không đúng lúc, liền vội vã khom người cáo lui.

Voldemort nhìn hắn hành lễ rời đi, xoay người đi vào cánh cửa ngầm mà vừa rồi Nagini đi vào.

Rabastan không hiểu gì cả đứng ở ngoài cửa, thở nhẹ ra một hơi, cảm xúc của Lord không tốt, rốt cuộc là vì sao chứ?

“Rabastan, cậu ở đây à?”

Một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.

“Evan, mình đến mời quý ngài Chúa tể Hắc ám đến tham gia cuộc tranh đoạt thủ lĩnh năm thứ sáu!”

Rabastan cười cười với bạn tốt.

“A, ngài ấy có đồng ý không?”

Evan Rosier toát ra vẻ mặt khẩn trương mong đợi.

“Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện!”

Rabastan nói ra quyết định của Voldemort, sau đó lại hỏi:

“Lớp của ngài vào sáng hôm nay là của năm thứ sáu?”

“Thế nào, có phải là tâm tình của ngài ấy không tốt?”

Evans Rosier kéo Rabastan đến một góc vắng vẻ, vẻ mặt tràn đầy sự thần bí.

“Sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?”

Rabastan mở to mắt, Evan bắt đầu từ khi nào thì đoán giỏi như vậy, ngay cả tâm tình của Lord cũng đoán được.

“Ha ha, nghịch tử của nhà Black kia, hôm nay đến muộn lớp của ngài ấy, bị trừ năm điểm.”

Evan Rosier từ lâu đã bất mãn với Sirius Black, anh trai gã là Rex Rosier vốn được đính hôn với Andromeda Black, Andromeda được Sirius mật báo và trợ giúp trốn thoát, khiến gia tộc Rosier cực kỳ mất mặt. Hiện tại nhìn thấy gia tộc Black từ từ sa sút, chính là sự sung sướng khi thấy người khác gặp họa.

Evan nheo mắt, nghĩ đến người thừa kế duy nhất hiện tại của Black là Regulus Black vừa yếu đuối lại vừa nhát gan, không khỏi cười nhạo ra tiếng. Cho dù thật sự có quan hệ tốt với gia chủ hiện tại của Prince thì thế nào, lần này Prince ngồi chung với Gryffindor, nhất định là đã cho Chúa tể Hắc ám coi trọng huyết thống ấn tượng cực xấu, tự thân cũng khó bảo toàn. Tâm tình của ngài ấy không tốt, nói không chừng cũng có liên quan đến chuyện này.

“Hôm nay Severus Prince ngồi cùng với Máu bùn của Gryffindor, cậu nói tâm tình ngài ấy không tốt, có khả năng cũng liên quan đến chuyện này đi?”

“Cái gì, Prince to gan như vậy?”

Rabastan cả kinh. Hắn nhớ rõ Bella từng hoài nghi Prince là nam sủng của Lord, cho dù hiện tại chỉ là hiểu lầm, Lord coi trọng chính là thân phận người thừa kế Prince của y, nhưng này cũng nói rõ rằng Lord vẫn rất coi trọng y, hiện tại ngài ấy kiêng kị thế giới Muggle như vậy, nhưng cũng không hẳn là thích Máu bùn và máu lai a.

“Không sai, cậu nói xem ngài ấy nhìn thấy một Slytherin lại đường hoàng qua lại với một Máu bùn, cho dù hiện tại ngài ấy cũng không tuyên bố bài xích Muggle và máu lai, nhưng cũng sẽ không hy vọng một máu trong kết hợp với một máu bùn không phải sao? Máu trong tối thượng là tuyệt đối không thể dao động.”

Evan Rosier cảm thấy suy đoán của mình nhất định là không sai. Hơn nữa nếu Lord thật sự bất mãn với Prince, cho dù là Lucius Malfoy cũng không dám giúp y, chỉ là một kẻ sinh ra là máu lai, Severus không hẳn đã giữ được tòa thành Prince, đây cũng là cơ hội cho gia tộc Rosier.

Rabastan giấu đi tia sáng trong mắt, Evan ngu xuẩn này, tâm tư của cậu ta đều hiện ở trên mặt. Trong thư anh trai đã nói rõ lập trường của Prince, lần này cho dù Lord thật sự không vui, cuối cùng cũng sẽ hiểu được, Prince sẽ không hướng về Gryffindor, huống chi còn có Malfoy chu toàn. Lại nói, cho dù thực sự bị Lord chán ghét, kho tàng mà Prince cất giữ cũng sẽ chỉ thuộc về tay Malfoy, cho dù gia tộc Lestrange muốn can thiệp, cũng chỉ khi được Lord chấp nhận mới được.

Cho nên tiếp tục giao hảo với Prince mới là thượng sách, chỉ là nếu để Evan đi quậy cũng không tệ.

“Cậu nói không sai. Lần này Prince quả thực là hành động theo tình cảm.”

Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý của Evan, hai người liền nhìn nhau cười xấu xa.

Severus cũng không biết là có người đang tính kế y, buổi sáng y ngoài lớp Nghiên cứu Muggle học, thì còn một lớp Lịch sử Pháp thuật.

Từ lúc lớp Nghiên cứu Muggle học kết thúc thì tâm thần y vẫn không yên, cảm giác được cảm xúc của Voldemort dường như không tốt lắm, là vì Lily sao? Nhưng là tối qua hắn cũng không có bất kỳ chỗ nào kỳ lạ. Trước bữa cơm chiều ngày hôm qua toàn bộ Slytherin đều biết việc y làm hòa với Lily, Voldemort cũng nắm toàn bộ tình hình của trường học trong lòng bàn tay, không thể nào không biết được mà, huống chi trước bữa chiều y quay về phòng ngủ dưới hầm, còn thấy Rabastan vừa mới đi từ văn phòng của giáo sư Nghiên cứu Muggle học ra nữa.

Severus nhíu chặt mày, hai mắt giống như hắc diệu thạch nhìn chằm chằm vào sách giáo khoa, tâm tư đã sớm không còn đặt trên Lịch sử Pháp thuật.

“Severus, ngoại trừ người khổng lồ, thế giới phép thuật đã không còn nhìn thấy tinh linh, Druid, còn có rất nhiều sinh vật pháp thuật khác, bọn họ đã biết mất cả ngàn năm, cậu nói rốt cuộc là bọn họ đã đi đâu rồi?”

Lily tò mò nói khẽ với Severus.

Severus bừng tỉnh quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Lily.

“Ừm, mình là nói những sinh vật pháp thuật đã biến mất này, họ sẽ đi đâu chứ?”

Lily đỏ bừng mặt hỏi, không biết vì sao, cô cảm thấy vẻ mặt nghi hoặc mê mang hiếm thấy của Severus rất đáng yêu, hơn nữa bắt đầu từ hơn một năm trước thì, Severus bắt đầu khác đi, tuy rằng bởi vì hai người cãi nhau mà cô đã thật lâu không nhìn kỹ cậu ấy, nhưng là hiện tại khi trao đổi gần gũi, cô có thể cảm nhận được rõ ràng khí chất lạnh lùng cao quý của Severus, lại có sự thành thục ưu nhã mà nam phù thủy cùng tuổi không có, Merlin, cô phát hiện bạn tốt của mình lại cũng là một nam phù thủy rất có mị lực mà.

Severus chấn chỉnh tinh thần, tạm thời buông sự lo lắng, đến buổi tối có lẽ sẽ biết được.

“Không rõ ràng lắm, nhưng mà vào thế kỷ thứ 5, khi vua Arthur đẩy lùi được sự tấn công của người Germanic thì, rất nhiều sinh vật pháp thuật bao gồm tinh linh, Druid, người lùn cùng phần lớn loài rồng đều đã rời khỏi nước Anh, bởi vì thời gian trùng hợp, có phù thủy cho rằng bọn họ đều lui về ở nước Avolon của tinh linh, sau đó lịch sử tiến vào thời Trung cổ, mâu thuẫn giữa phù thủy và Muggle ngày càng trở nên gay gắt, bốn nhà sáng lập chính là vào lúc này thành lập nên Hogwarts, lấy việc bảo vệ phù thủy để truyền thừa tri thức phép thuật. Mà Nguyên Lão Hội, chính là tiền đề của Bộ Pháp Thuật cũng được thành lập.”

“Thì ra vậy!”

Tâm tư của Lily lúc này đã không còn ở trên vấn đề lúc đầu nữa, cười cười chuyển sự chú ý của mình lên giáo sư Binns trên bục giảng, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt chăm chú của James hướng về đây, không khỏi hung tợn trừng mắt nhìn qua, trong lòng cũng không tự chủ so sánh hai người, một người thành thục một người ấu trĩ, một người thận trọng một người kích động. Cho dù James sinh ra là quý tộc, còn không có được những cử chỉ ưu nhã ung dung giống như Severus sinh ra trong nghèo khổ, trước kia Severus là vì quần áo cũ nát, sắc mặt tái nhợt, âm trầm bóng mỡ, cho nên mới nhìn không ra.

Lily thực ra đã chú ý tới, trong đám phù thủy nữ cùng năm không hề thiếu người thầm vụng trộm đánh giá Severus, thậm chí còn có một nữ phù thủy nữ là Slytherin quý tộc máu trong vô cùng cao ngạo, trong lúc đánh giá còn khinh bỉ nhìn cô vài lần. Hừ, Severus mới không thèm để ý gì đến huyết thống đâu, bọn họ từ nhỏ đã là bạn bè. Những Slytherin này thật kỳ lạ, mấy cô ấy không phải là để ý đến huyết thống nhất sao, cô từng nghe James nói, việc kết hôn giữa các máu trong đều rất nghiêm khắc, Severus là máu lai, chẳng lẽ lại có sức quyến rũ lớn như thế? Lily cười thầm.

Chú: Druid – những người thờ phụng thiên nhiên thường được gọi chung là Druid. Druid là một thành viên của đạo tu Celtic thuộc Tây Âu, Anh và Ailen. Đó là một dòng tu huyền bí vẫn còn tồn tại đến ngày nay. Theo nhiều truyền thuyết thì các Druid có khả năng hóa thành thú vật để giao hòa với thiên nhiên và khả năng sử dụng cây cỏ tuyệt vời. Những Druid có thâm niên cao thường có nhiều năng lực hơn là những Druid khác, thường là chủ tế trong các nghi thức được gọi là Druid Elder.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.