CHƯƠNG 15: NGHI HOẶC
Sau khi Tambor nói xong liền không thấy Voldemort nói gì, nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn, lại phát hiện Chúa tể Hắc ám cư nhiên thất thần.
Tambor cố gắng nhớ lại mọi thứ, đáng tiếc thời gian đã lâu lắm, ngoại trừ đại khái những việc Harry Potter đã trải qua cùng với Severus Snape có liên quan đến cuộc gặp gỡ bi thảm, phần lớn đã quên hết. Đối với Chúa tể Hắc ám gã cũng chỉ nhớ rõ đây là một người đàn ông sau khi phân tách linh hồn bảy lần liền trở nên tàn bạo thị huyết, cụ thể là Trường Sinh Linh Giá nào cũng không nhớ rõ, càng không dám nói là hiểu rõ cuộc đời hắn. Tambor không khỏi tiếc hận, dù sao Chúa tể Hắc ám hiện tại không còn là kẻ điên không có lý trí, nếu gã có thể hiểu rõ Snape như đã từng hiểu rõ Chúa tể Hắc ám, có thể đoán ra suy nghĩ của y, cũng có thể làm thật tốt sinh mệnh mình cướp được, có được tự do, địa vị cùng quyền thế.
“Khả năng ma dược của ngươi như thế nào?”
Sau khi Voldemort phục hồi tinh thần lại hỏi, bây giờ hắn còn cần dược cố định linh hồn, tuy rằng vẫn còn số dược cố định linh hồn lần trước Lucius cung cấp, nhưng chung quy cũng chỉ có tác dụng cho đến khi thuốc tan hết, trừ phi trước đó hắn có thể tìm được dược dung hợp linh hồn bị cất giấu hoặc là xuất hiện Bậc thầy Độc dược có thể nấu được dược dung hợp linh hồn. Tambor đi theo bên cạnh Severus lâu như vậy không biết thiên phú ma dược như thế nào, có thể nấu ra được dược cố định linh hồn hay không?
“Có thể nấu ra được dược cố định linh hồn, không biết xác suất thành công là bao nhiêu, những ma dược Snape từng làm cũng có thể hoàn thành, nhưng không làm được dược dung hợp linh hồn.”
Tambor biết hơn nửa năm nay đều là Severus tự cung cấp dược cố định linh hồn cho Chúa tể Hắc ám, chỉ sợ là hắn đang nghĩ xem mình có thể nấu được dược cố định linh hồn không, mà ma dược dung hợp linh hồn có thể giải quyết được triệt để vấn đề linh hồn của Chúa tể Hắc ám, gã nhất định sẽ tìm được người nấu.
Tambor đi vào thế giới phép thuật mới được hơn một năm, có thể có được thành tích ma dược như hiện tại, vẫn là bởi vì thiên tài ma dược Severus Snape cả ngày không rời tay khỏi vạc ma dược, hơn nữa gã ở đại lục ma khí cũng không phải dược sư, cho nên gã chỉ có thể thản nhiên báo rằng hắn không thể luyện chế được dược dung hợp linh hồn, nhưng gã tin tưởng Voldemort sẽ không trách tội, khi Snape đang nấu dược cố định linh hồn từng đề cập qua dược dung hợp linh hồn, đây là một ma dược sớm biến mất từ lâu, tục truyền chỉ có một vị Bậc thầy Độc dược của gia tộc Prince hai trăm năm trước từng nấu thành công, hiện tại trên đời chỉ sợ không có người nào có thể nấu ra.
Voldemort xác thực không trông cậy vào Tambor có thể nấu ra được ma dược dung hợp linh hồn, hắn đứng lên, từ trên cao nhìn xuống thẳng vào mắt Tambor, cao ngạo phân phó:
“Buổi chiều ta sẽ gọi Lucius lấy đến cho ngươi năm phần nguyên liệu, ngươi làm ra được dược cố định linh hồn chứ? Còn có kế hoạch về thế giới Muggle, nếu ngươi hiểu biết giới Muggle như thế, liền viết ra chi tiết đi.”
Tambor nghe thấy Voldemort chấp nhận lý do thoái thác của mình liền vô cùng cao hứng, biết nguy cơ của mình cơ bản là qua rồi. Nhưng Lucius đến đây, thân phận của gã cũng không thể lộ ra, hiện tại Snape còn là bạn tốt của hắn, hắn cũng không biết sau này Snape sẽ phản bội Chúa tể Hắc ám, nếu biết mình chỉ là một linh hồn ngoại lại chiếm mất thân thể bạn tốt của hắn, trợ thủ đắc lực trong tương lai của Chúa tế Hắc ám nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, hiện tại không biết trong mắt Chúa tể Hắc ám hắn có được bao nhiêu sức nặng rồi.
Trang viên Malfoy, Lucius nhận được tin báo vô cùng kinh ngạc.
“Cha, sao Lord lại muốn nguyên liệu nấu dược cố định linh hồn, còn là đưa đến trang viên Voldemort? Lúc trước mỗi lần con mua được nguyên liệu ma dược hiếm trong cửa hàng, đều gửi đến cho Severus. Lord tìm dược Bậc thầy Độc dược mới sao?”
Abraxas biết con trai là vì lo lắng cho bạn tốt, hắn vẫn hy vọng Snape có thể yết kiến Chúa tể Hắc ám sớm một chút, có được sự trọng dụng của Chúa tể Hắc ám. Nhưng hơn nửa năm nay, Lord ngoại trừ yêu cầu Lucius cung cấp cho Snape nguyên liệu ma dược để cậu ta nấu dược cố định linh hồn, gần như là không có yêu cầu đặc biệt khác, cũng không biểu hiện ra bất cứ sự coi trọng nào. Nếu hiện tại Lord thật sự đã tìm được một Bậc thầy Độc dược khác có thể nấu được dược cố định linh hồn thay thế Snape, sợ rằng cũng có nghĩa là Lord muốn bỏ qua Snape. Nhưng tâm tư cùng tính toán của Lord bọn họ không thể can thiệp, cái bọn họ phải làm là chấp hành mệnh lệnh.
“Con chỉ cần đi làm là được, Malfoy chúng ta cho dù được Chúa tể Hắc ám coi trọng đến đâu, cũng không thể can thiệp vào quyết định của ngài.”
Lucius cảm thấy có chút không cam lòng, bạn tốt của hắn ngay cả đóa hoa bách hợp Gryffindor mình coi trọng nhất kia cũng tuyệt giao, tài năng ma dược xuất chúng, thực lực mạnh mẽ, huống chi cậu ta còn trẻ tuổi như vậy, Lord mới không tin Lord tìm được một Bậc thầy Độc dược tốt như Snape.
Lucius tâm không cam lòng không nguyện đi tìm nguyên liệu ma dược, cũng may cửa hàng ma dược đã bổ sung thêm nguyên liệu, hơn nữa quý tộc khác cũng có cất trữ, rốt cuộc trước giờ cơm chiều mới tìm được đủ nguyên liệu đi đến trang viên Voldemort.
“Lord, đây là năm phần nguyên liệu của ma dược cố định linh hồn.”
Lucius có chút kinh hãi, hắn đến có chút chậm, tuy rằng hắn quả thực không cao hứng lắm, nhưng cũng tuyệt không dám chậm trễ chỉ thị của Lord. Nếu Chúa tể Hắc ám thật sự có tính toán bỏ qua Snape, với sự hiểu biết của Lord về quan hệ giữa mình với Snape liệu có hoài nghi mình hay không?
Cho dù Voldemort hoài nghi Lucius cố ý chậm trễ, người đàn ông vừa mới mất đi người yêu rơi vào nỗi tuyệt vọng cầu không được sẽ vẫn cao hứng, này nói rõ trên đời này còn có người quan tâm đến Severus không phải sao? Bất quá nhìn Lucius kinh sợ, hắn ngược lại cảm thấy hơi kỳ lạ. Nếu không phải cố ý, với năng lực của Malfoy, mua nguyên liệu cần lâu như vậy sao? Là có gì khác thường à?
“Gần đây nguyên liệu trong giới rất thiếu?”
Lucius ngồi sau bàn nhìn dáng vẻ Voldemort không để tâm cũng không giận dữ, hơi hơi yên tâm, xem ra vẫn rất tin tưởng hắn nha. Lucius không khỏi vì bản thân được Chúa tể Hắc ám công nhận mà phấn chấn.
“Thời gian trước tôi mua quá nhiều nguyên liệu của dược cố định linh hồn, một số nguyên liệu quý hiếm cửa hàng ma dược chưa kịp bổ sung, cho nên mới chậm trễ như vậy.”
Mua quá nhiều?
Voldemort ưu nhã nhíu mi nhìn Lucius, hiện tại chỉ có Severus nấu dược cố định linh hồn, hiện tại bình thường một tháng hắn dùng hai đến ba bình là đủ rồi, trước đó mỗi hai tháng Lucius sẽ lấy đến mười bình ma dược, nói cách khác hai tháng hai mươi phần nguyên liệu là đủ rồi, cũng không thể khiến nguồn cung cấp dược liệu ma dược bị ngắt quãng đi?
“Phải không? Lại có cửa hàng ma dược ngươi không dọn sạch được sao?”
Voldemort thấy thú vị nhìn Lucius dưới ánh mắt chăm chú của mình mà thần sắc có vẻ bất an, một đời trước quý tộc bạch kim vĩnh viễn ung dung bình tĩnh lại cao ngạo ưu nhã số một ma giới này, tộc trưởng của gia tộc Malfoy quả thật là khác biệt quá xa. Bất quá cũng bình thường, lúc này Abraxas vẫn còn, hắn không cần bị ép buộc trưởng thành, độc lập chống đỡ sự nghiệp của gia tộc.
“Vâng, bởi vì Severus nói sau này cậu ấy sẽ bận rộn nhiều việc, muốn làm cho xong dược cố định linh hồn trước, cho nên tôi mới lần lượt gửi cho cậu ấy gần trăm phần nguyên liệu.”
Lucius nghẹn lời, hắn bỗng nhiên cảm giác không ổn, hắn không hiểu biết về ma dược, lại gửi thư nhờ vả Severus, hơn nữa Lord từng nói qua muốn hắn cung cấp nguyên liệu cho Severus, hắn cũng không suy xét nhiều liền cung cấp cho cậu ta nhiều như vậy, hiện tại ngẫm lại, một trăm phần nguyên liệu, mình gửi đến đủ nấu dược cố định linh hồn cho Lord dùng trong ba năm. Hơn nữa hiện tại Lord biết Snape cần nhiều nguyên liệu như thế, liệu có hoài nghi dụng ý của cậu ta hay không?
“Lord, Severus đã hoàn thành dược cố định linh hồn và gửi cho tôi, không cần thường xuyên đến lấy nữa, chừng hơn tám mươi bình.”
Lucius cũng không hy vọng bạn tốt bị Lord hiểu lầm, nhiều ma dược như vậy đủ để nói rõ nguyên liệu không phải là bị Snape lấy dùng vào mục đích khác.
Hắn cũng đa tâm, Voldemort vốn chỉ thuận miệng nói ra, hắn rất hiểu con người của Severus, cũng sẽ không hoài nghi nguyên liệu sẽ bị cắt xén, huống chi cho dù cắt xét thật hắn cũng sẽ không để ý. Nhưng hiện tại lời nói của Lucius lại khiến trong lòng Voldemort dâng lên sóng cuộn biển gầm.
Hơn tám mươi bình dược cố định linh hồn, nếu trong tình huống bình thường thì đủ cho hắn dùng hơn ba năm, trong khoảng thời gian này dù Severus không cung cấp nữa, hắn cũng hoàn toàn có thể tìm được một Bậc thầy Độc dược khác, cho dù xác suất thành công có thấp thì trong thời gian ba năm cũng có thể chế được đầy đủ ma dược cho hắn dùng về sau.
Vì sao Severus phải làm như vậy? Thật giống như y đã bết y sẽ không thể cung cấp ma dược nữa, cho nên sắp xếp trước cho thật tốt.
Đúng, y cẩn thận như thế, tỉnh táo như thế, là gián điệp hai mặt ngay cả Chúa tể Hắc ám am hiểu Chiết tâm trí thuật cũng có thể lừa gạt qua mặt được, sao lại không phát hiện được Tambor không có ý tốt chứ? Trong lòng Voldemort dâng lên hy vọng không thể kiềm chế, nếu Severus thật sự đã biết trước, liệu y có thể tránh được một kiếp kia không?
Nhưng là cho dù sau này y có thể trưởng thành làm một gián điệp hai mặt thành công, đó cũng là vì đã trải qua rất nhiều đau khổ cùng sự thử thách giữa sống và chết mới có thể tạo ra, chỉ là Severus thời kì thiếu niên, thật sự có thể đoán trước được sao?
Voldemort nghĩ vậy liền cảm giác bản thân mình như một con thuyền nhỏ vượt biển trong lúc suy nghĩ mơ hồ phải nhanh một chút tìm đến mảnh đất có thể dừng lại, nhưng lại lo lắng cuối cùng đó là một con cá sấu ngụy trang rồi càng lâm vào hoàn cảnh tuyệt vọng hơn.
Không, Severus là Slytherin mạnh mẽ vĩ đại, y nhất định đã sớm đoán ra được, nếu không trước đó y sẽ không làm ra nhiều dược cố định linh hồn như thế, đó chính là bằng chứng. Giống như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, Voldemort kiên định nghĩ, mấu chốt là y có trốn đi hay không. Nếu y đã biết trước, hẳn là sẽ không bỏ mặc linh hồn mình. Thẩm vấn Tambor là vô dụng, nếu Severus đã lừa gạt gã, vậy Tambor nhất định sẽ không phát hiện ra. Hắn chỉ có thể hồi tưởng lại phần tư liệu khiến hắn thống khổ vạn phần, để tìm ra manh mối.
“Lucius, ngươi có biết thần chú không phát thành lời không?”
Voldemort híp mắt nhìn chằm chằm quý tộc bạch kim trẻ tuổi. Severus sử dụng được thần chú không phát thành lời quả thực là rất quái dị, phép thuật không phát thành lời chỉ có một số rất ít phù thủy có thể nắm giữ, Tambor nói gã đến từ tương lai ba mươi năm sau, một phù thủy ngay cả sức ép khi dùng ảo ảnh di chuyển cũng khó thích ứng được, thực lực không thể nào quá mạnh, nếu Tambor không thể dạy được cho thiếu niên Snape thần chú không phát thành lời, như vậy ngoại trừ Lucius có quan hệ tốt với y có khả năng cực kỳ nhỏ bé là sẽ dạy y, cũng chỉ có thể là y tự mình nắm giữ. Hắn gần như là cấp tốc muốn biết đáp án.
“Không có.”
Lucius hơi xấu hổ, nhưng cũng không chán nản, thần chú không phát thành lời vốn rất khó, cha hắn cũng chỉ nắm giữ được vài thần chú không phát thành lời đơn giản. Tuy rằng Severus biết dùng thần chú không phát thành lời khiến hắn chịu đả kích không nhỏ, nhưng hắn tin tưởng sau này mình cũng có thể làm được.
“Lucius, chuẩn bị cho ta một lọ chân dược không sắc không vị, chất lượng tốt nhất.”
Voldemort lộ ra một nụ cười khiến người khác run sợ trong lòng.