[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 69: Chương 69: Quà Tặng




CHƯƠNG 69: QUÀ TẶNG

Một ngày này Hogwarts thậm chí là toàn bộ thế giới phù thủy đều đang nhiệt liệt ăn mừng, bởi vì bọn họ đã có lại được người làm ra được ma dược máu trong đã mất đi gần trăm năm. Nhưng là, Severus là tiêu điểm chú ý của hàng vạn người rõ ràng không hề vui vẻ như vậy, y phát hiện mình đi đến chỗ nào cũng có phù thủy tiến đến gần, nhất là đám Gryffindor không xem hiểu sắc mặt của người khác, ngay cả một không gian yên tĩnh để học tập cũng rất khó tìm, cho dù là đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin, đám rắn nhỏ Slytherin cũng là như vậy.

Y đã sớm quen với cuộc sống đi về đơn độc ở Hogwarts, việc này cũng cho y thời gian tương đối lớn để chế tác ma dược mà y yêu quý và học tập Nghệ thuật Hắc ám, ngoại trừ đám Đạo tặc và Lily, ngay cả đám rắn nhỏ trong nhà rắn cũng rất ít khi nói chuyện với y. Học kỳ này cho dù có thêm Regulus, nhưng cũng thiếu đi sự khiêu khích từ Gryffindor, thật sự là thời gian yên tĩnh khó có được. Nhưng hiện tại toàn bộ đã bị phá hủy, sự vui vẻ lúc đầu của Severus khi nhìn thấy mưa đồ ngọt đã không cánh mà bay, Slytherin có thói quen giận chó đánh mèo và lòng dạ hẹp hòi, khiến y cực độ bất mãn với Chúa tể Hắc ám đã khơi lên sự nhiệt tình tăng vọt của đám động vật nhỏ, Severus lạnh mặt rốt cuộc chịu không nổi trốn về phòng ngủ, chỉ là không đến nửa giờ sau, cửa phòng ngủ lại vang lên tiếng gõ cửa.

Severus gần như là tức đến phát điên mở cửa ra, lại là Regulus đang đỏ mặt.

Regulus đi vào cửa khiếp sợ nhìn Severus khí thế tỏa ra từ người Severus, đôi mắt màu xám không ngừng lóe lên, trong lòng không ngừng kêu khổ, lần này nhất định sẽ rất thảm, lần trước Narcissa còn cố ý viết thư cho cậu nói không được đi vào phòng ngủ của Severus nữa, nhưng hiện tại mới dùng xong bữa tối, hẳn là không có chuyện gì đi?

Trong phòng nặng nề, bỗng nhiên xuất hiện dáng người gầy gò cao ngất của người thứ ba.

“Sao rồi, cuối cùng cũng chịu ra?”

Severus lạnh lùng mở miệng, hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào dáng người thon dài cao ngất bỗng dưng xuất hiện từ không khí.

“Hắc hắc, Severus, tôi có việc tìm cậu!”

Sirius ngượng ngùng mở miệng, lần trước bị phát hiện còn tưởng rằng là trùng hợp, lần này sau khi vào cửa thấy Severus không nói gì, liền biết cậu lại bị lộ.

Thấy Severus cũng không nói tiếp mà chỉ mắt lạnh trừng mình, Sirius không khỏi học theo James gãi gãi đầu:

“Thật sự, tôi có việc muốn nói với chỉ mình cậu thôi, nhưng hôm nay thật sự là quá nhiều người.”

Giọng nói của Sirius càng lúc càng thấp, cậu cũng biết hình như bạn học nhiệt tình của mình đã chọc cho Severus xù lông, liền vội vàng lấy ra một cái túi nhỏ được ếm bùa không gian.

“Đây là thứ gì?”

Giọng nói trầm thấp đầy kìm nén vẫn như cũ tỏ rõ tâm trạng rất không tốt của chủ nhân.

Sirius không khỏi bắt đầu hoài nghi mục đích của mình liệu có thể đạt được hay không, vốn muốn thừa dịp tâm trạng Severus vui vẻ, mới có thể lấy lòng cậu ấy, lại có thể tranh thủ cơ hội cho Remus.

“A, là Remus, ách, cậu biết rõ, mấy ngày hôm trước…”

Khóe miệng của Severus không khỏi cong lên, đây vẫn là lần đầu tiên y thấy Sirius nói năng lộn xộn như thế, đương nhiên nguyên nhân khác khiến tâm trạng của y tốt hơn một chút, cũng là vì lời nói không rõ ràng của Sirius, y đưa mắt nhìn Regulus đứng thẳng một bên mặt đang dại ra, đưa tay nhận lấy cái túi nhỏ kia quan sát.

“Vật này, điều kiện là gì?”

Severus thản nhiên hỏi, y đã trở thành Bậc thầy Ma dược nhiều năm, thường xuyên có người cầm nguyên liệu hiếm có đến đặt chế ma dược đặc biệt, cũng không lấy làm kinh ngạc, dù rằng đây vẫn là lần đầu tiên y nói chuyện với con sư tử chán ghét Slytherin máu trong này. Nhưng việc này cũng nói rõ những lời nói lần trước có tác dụng rất lớn.

Sirius lắc đầu liên tục:

“Không, không phải điều kiện gì, chỉ là muốn chúc mừng cậu!”

Severus nhíu mày mở cái gói ra, nguyên liệu ở bên trong được thu thập rất đầy đủ, rõ ràng là cố ý làm, ngày trăng tròn vừa rồi là vào bốn ngày trước, y còn chưa trở thành Bậc thầy Ma dược, chẳng lẽ đám đạo tặc này bây giờ còn có đam mê thu thập nguyên liệu của người sói sao?

Sirius cũng biết không thể gạt được, gương mặt tuấn tú nghẹn đến đỏ bừng.

“Thật là đưa cho cậu, nếu, tôi nói là nếu sau này cậu nghiên cứu có kết quả, có thể cung cấp cho Remus không? Không cần miễn phí!”

“Có thể!”

Severus gật gật đầu, lang dược được thay đổi lần này ở trong bộ lạc người sói dường như có phản ứng không tệ, nếu sau này cung ứng, y thậm chí có thể dành dư ra một phần cho Remus, nếu cậu ta đồng ý cung cấp nguyên liệu bất cứ lúc nào.

Sirius cuối cùng cũng chu đáo mà xem hiểu sức mạnh người khác một lần, lôi kéo Regulus không hiểu gì cả rời đi.

“Này, anh, về sao không được đi vào phòng ngủ trong hầm của anh ấy như vậy, anh sẽ bị nguyền rủa đó, bọn họ sẽ rất dễ dàng phát hiện ra anh!”

Regulus cau mày nghiêm túc thông báo. Không biết sao cậu luôn cảm thấy sau lưng rất lạnh lẽo, sau khi ra khỏi hầm mới không còn cảm giác âm lãnh kia nữa.

“Vì sao? Ngoại trừ Severus thì không còn ai có thể phát hiện ra, bọn anh đều dựa vào nó để dạo chơi ban đêm đấy.”

Sirius đạt được tâm nguyên đĩnh đạc vừa đi vừa nói chuyện, không hề để ý đến gương mặt như khổ qua của em trai.

“Tóm lại buổi tối cũng không được đến đây, về sau em nhất định sẽ không gõ cửa giúp anh nữa, anh cũng không muốn bị Severus chán ghét đi?”

Regulus cũng hiểu rất rõ tính cách cố chấp và tùy hứng của Sirius, nghĩ đến lời cảnh cáo nghiêm khắc của Narcissa, Regulus liền ra tay vào nhược điểm của cậu.

Thân thể Sirius cứng đờ, nghĩ đến khí thế lạnh lẽo vừa rồi của Severus, nếu Regulus thật sự không giúp cậu nữa, vậy cậu có lẻn được vào hầm cũng vô dụng, chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu, nhưng nghĩ đến Severus đã nhận quà, lại trở nên hưng phấn, phất tay tạm biệt Regulus, vội vã quay về tháp Gryffindor, cõ lẽ bọn họ hẳn là nên mau chóng làm ra bản đồ Đạo tặc, như vậy lúc nào cũng có thể tìm đến chỗ Severus.

Severus nhìn theo hai anh em rời đi, con ngươi đen thâm thúy mang theo khó hiểu, lông và máu của người sói thì bình thường, nhưng nước bọt, móng vuốt là vô cùng khó lấy được, bởi vì hình dáng của sói liền có nghĩa là không hề có lý trí, về phần Hóa thú sư ở thế giới phù thủy thì thật sự là quá ít, hiện tại sự trả giá của cậu ta chỉ đổi lại một lời hứa hẹn mơ hồ, dưới tình huống bọn người Sirius còn không biết ma dược đã thay đổi, như vậy giao dịch này là y chiếm được lợi.

Hơn nữa y vốn tưởng rằng lần cứu giúp đó chỉ là là trò quấy phá mà Gryffindor gọi là chính nghĩa, nhưng khi nghe Lily nói James làm lộ ra ma dược máu trong, Sirius lại trực tiếp bác bỏ người anh em tốt của chính mình. Rốt cuộc là nguyên nhân gì dẫn đến sự thay đổi này chứ? Severus mím môi xoay người, không ngờ lại trực tiếp rơi vào một cái ôm ấm áp.

“Sev!”

Giọng nói nam tính trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai, hơi thở cực nóng phun lên vành tai mẫn cảm, khiến thân mình Severus hơi chao đảo, sau đó thuận theo tùy ý người đàn ông ôm lấy mình.

Voldemort ôm chặt thân hình gầy gò của thiếu niên, hai mắt ruby chợt lóe lên một tia tàn khốc, lần trước hắn không chú ý đến, lần này khi Severus đi ra ngoài mở cửa thì hắn vừa lúc tiến vào từ cửa ngầm, hắn đã nhìn thấy rõ ràng ánh mắt ái mộ của Sirius khi nhìn về phía Severus. Hừ, Black này thật đúng là nhóc con lớn mật, tuy rằng người yêu có người theo đuổi nói rõ rằng ánh mắt của hắn tốt, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là hắn có thể dễ dàng tha thứ cho bất cứ kẻ nào cứ xâm nhập vào phòng ngủ của Severus để theo đuổi tình yêu như vậy.

Chỉ là, hiện tại hắn còn chưa có biện pháp để đối phó với Sirius Black bị đuổi khỏi gia tộc này, dù sao tên nhóc đó quả thực đã cứu Severus, lần này hình như còn tặng thứ gì đó khiến Severus rất vui vẻ. Hắn đã chú ý đến tâm tình của Severus vốn cực độ không vui, sau đó lại mỉm cười, tuy rằng khóe miệng chỉ hơi hơi nhếch lên, nhưng thật sự là tươi cười.

Remus gì đó? Là người sói con kia? Hừ, chỉ là nguyên liệu của người sói vị thành niên, thủ hạ của hắn lại có toàn bộ bộ lạc của người sói máu trong, muốn thứ này không phải là rất đơn giản?

“Sev, em muốn nguyên liệu trên người người sói, ta kêu Fenrir đi thu thập là được.”

Hắn vốn tưởng rằng đời trước Severus đã hoàn thành việc thay đổi lang dược, không cần dùng đến nguyên liệu trên người người sói nữa chứ?

Vòng tay quấn bên eo càng lúc càng chặt lại, Severus giãy dụa muốn thoát khỏi sự ràng buộc, hung hăng trừng mắt liếc nhìn người đàn ông không biết đang phát điên cái gì này một cái, đồng thời nhớ đến nguyên nhân khiến y phải chật vật tránh ở trong phòng ngủ, mở miệng chế giễu:

“Ta nghĩ ngươi hiểu rất rõ, người sói vào đêm trăng tròn không hề có lý trí, mà người sói dùng ma dược xong mới lấy nguyên liệu ra sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến việc phân tích dược tính.”

Từ sau lần hiểu lầm đó, y càng ngày càng túy hứng với Voldemort, băn khoăn từng có đều vứt bỏ, ngoại trừ thỉnh thoảng còn có thể nghi hoặc Chúa tể Hắc ám vì sao lại thích một nam phù thủy âm trầm lạnh lùng lại không được người khác yêu thích như y.

Mà Voldemort đã nhiều ngày nay bắt đầu có biểu hiện ấu trĩ, thực ra cũng vì thái độ tùy tiện không hề đề phòng như trước của Severus, Chúa tể Hắc ám ném đi được bất an và áp lực cũng bắt đầu làm việc tùy tính, bao gồm sự tùy hứng làm ra trận mưa đồ ngọt và không gian xung quanh Dumbledore trống không buổi sáng hôm trước.

“Có sao đâu chứ, người sói không dùng ma dược là được không phải sao? Ta nghĩ thực lực của các phù thủy trong Tử Thần Thực Tử đều không têh. Thứ Black lấy đến chỉ là một người sói chưa thành niên.”

Khóe miệng của Severus không khỏi run rẩy, chỉ cần bị cắn liền có khả năng bị lây nhiễm độc sói, bởi vậy cho dù là phù thủy hắc ám có sức mạnh to lớn cũng sẽ không nguyện ý chống lại người sói khát máu điên cuồng, chẳng lẽ hắn muốn trực tiếp giết những người sói đã đầu hàng kia sao?

“Ta nghĩ gần đây có nguyên liệu người sói miễn phí, không cần phải phiền phức!”

Severus cố sức thoát ra, xoay người đi về phía phòng thí nghiệm ma dược. Thật không hiểu vì sao Voldemort cứ khăng khăng như thế, mặc kệ có trưởng thành hay chưa, độc sói cũng giống nhau, nếu Sirius có thể lấy được nguyên liệu ma dược đến, lại đưa ra mong muốn được cung cấp thành phẩm trong tương lai, nhất định sẽ không để ý mình lấy thêm vài lần.

Voldemort không vui nheo hai mắt lại, bám riết không buông đi theo phía sau.

“Không phiền phức, những người sói muốn có được cuộc sống bình thường sẽ tự nguyện cung cấp nguyên liệu, chỉ cần trước đó trói chặt lại là được.”

Hắn tin tưởng Orion đang ở nơi đó mời chào nhất định sẽ nguyện ý xử lý việc nhỏ này cho hắn, nếu là con của gã gây nên phiền toái, cho dù hiện tại đã bị trục xuất khỏi gia tộc, cũng là trách nhiệm của gã. Hắn vốn định cho Orion quay lại giúp đỡ Abraxas xử lý chuyện ở thế giới phép thuật, có lẽ hẳn là nên để gã ở đó lâu hơn một chút, đợi sau khi quay về thực ra còn phải ra lệnh cho gã bắt nghịch tử của gã về, đến lúc ấy con sư tử phản nghịch kia dù có nghĩ cũng không dám động tâm tư gì nữa. Còn có Regulus kia, lại năm lần bảy lượt mang theo người đi vào, cũng phải dạy dỗ cẩn thận mới được!

Severus còn đang nghĩ, nếu thực sự có người dám đi lên lấy nguyên liệu mà nói, đây thật sự là chủ ý không tệ, dù sao nguyên liệu ma dược tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

“Vậy cũng không tệ.”

Voldemort thấy rốt cuộc cũng thuyết phục được Severus, vừa lòng gật đầu.

“Em là còn muốn cải tiến lang dược sao?”

Nghĩ đến nụ cười mỉm vừa rồi của Severus, Voldemort vẫn là cảm thấy rất không vui. Rõ ràng việc nghiên cứu lang dược đã hoàn thành từ đời trước rồi không phải sao?

“Thay đổi nhưng vẫn có tác dụng phụ, hơn nữa cho dù có lang dược thì vẫn không thể trừ bỏ sự sợ hãi của phù thủy với độc sói không phải sao?”

Severus xoay người nhìn về phía người đàn ông vẫn hưng phấn như cũ kia, xem ra đêm nay không thể phân tích nguyên liệu ma dược được.

Voldemort còn đang suy nghĩ Severus không khỏi là yêu cầu quá cao, liền nhìn thấy ánh mắt bất mãn của thiếu niên, lập tức ý thức được mình đang quấy rầy y, nhưng lời nói vừa rồi của Severus rõ ràng là có một phần rất lớn là căn cứ vào kế hoạch thu phục người sói của hắn, không khỏi lại đi lên phía trước ôm lấy y, hôn xuống thật sâu. Môi lưỡi giao nhau, hắn khoái trá nghĩ, đây vẫn là lần đầu, Severus xuất phát từ đáy lòng chủ động muốn giúp hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.