[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 36: Chương 36: Quan Điểm




CHƯƠNG 36: QUAN ĐIỂM

Bà Evans bởi vì con gái chạy đến khu ổ chuột mà lo lắng trong lòng, đang muốn nhanh chóng quay lại bàn bạc với chồng, liền thấy Lily luôn thích cười bĩu môi quay về, hốc mắt cũng có chút đỏ lên, vội vàng ra đón.

“Lily, sao vậy?”

“Severus chuyển nhà, vốn là không tìm được cậu ta!”

Lily nói rồi rơi nước mắt, cô có cảm giác Severus vốn không cần tình bạn giữa bọn họ, nếu không chỉ là một hiểu lầm nho nhỏ, cậu ấy đã nói quá đáng như vậy, cô không hề tính toán, cố tình Severus còn nắm mãi không buông, hiện tại ngay cả chào hỏi cũng không có đã chuyển nhà, sợ rằng là thật sự đã hạ quyết tâm tuyệt giao.

“Lily, nơi cậu Snape đang ở vốn là không tốt lắm, cuộc sống của cậu ấy tốt hơn một chút hẳn con nên cảm thấy vui vẻ. Tuy rằng cậu ấy không nói cho con khiến con rất thất vọng, nhưng dù sao các con cũng đang có hiểu lầm, cậu ấy cũng không tiện đến tìm con. Đợi đến trường học giải thích là được rồi.”

Bà Evans vỗ về mái tóc đỏ rực của con gái nhẹ giọng an ủi khuyên giải.

Mà ông Evans luôn hiểu rõ và cưng chiều cô nhất liền đứng lên.

“Lily, thực ra hiện tại con nên suy nghĩ lại cho cẩn thận, tương lai nếu các con đã hòa thuận, lại phải ở chung như thế nào. Con không thể đem thành kiến giữa các nhà học vào quan hệ giữa hai con được.”

“Nhưng mà Slytherin đều theo lý luận máu trong, bọn họ từ trước đến nay đều bất hòa với Gryffindor, toàn bộ trách nhiệm lần này cũng không hẳn là của con mà!”

Lily không đồng ý, cảm thấy lời nói của cha đều là đang trách cứ cô. Severus tuy rằng sẽ không khinh thường cô, nhưng cậu ấy cũng tán thành lý luận máu trong, theo đuổi sức mạnh, thích Nghệ thuật Hắc ám.

“Mỗi người đều có một mục tiêu mình kiên trì theo đuổi. Con không thể yêu cầu mọi suy nghĩ của cậu Snape đều giống hệt con được. Quan hệ giữa bạn bè quý ở việc biết thông cảm.”

Ông Evans thở dài.

“Huống chi người theo lý luận máu trong gì đó cũng có thể hiểu được, cho dù là ở thế giới người bình thường, trong đó có những bộ lạc nhân số thưa thớt cũng có tính bài ngoại, chủ trương kết hôn ở bên trong để đảm bảo sự kế thừa của dòng máu. Càng không nói đến những thế gia máu trong của thế giới phép thuật, lo lắng sẽ sinh ra những hậu duệ không có ma lực hoặc ma lực thấp, chủ trương kết hôn với máu trong. Đây cũng là nguyên nhân vì sao cha không hy vọng tương lai con sẽ sống ở thế giới phép thuật. Đối với những người đời đời sống ở trong thế giới phép thuật mà nói, con giống như một kẻ xâm nhập, muốn hòa nhập vào đó cần mất rất nhiều công sức mới được.”

“Nhưng mà cha, hiện tại con chính là một nữ phù thủy, huống chi con của con tương lai cũng có thể là phù thủy, con không muốn nó lại gặp phải vấn đề giống như con!”

Lily bĩu môi lẩm bẩm, chẳng lẽ cô và con của cô xứng đáng bị người khác khinh thường sao? Cô căm ghét Slytherin thì có gì sai chứ!

“Cha không phải nói các phù thủy máu trong là đúng, chỉ là nói cho con biết, người của thế giới phép thuật có cách nghĩ như vậy rất bình thường, cha cũng không tin trong nhà Gryffindor của các con không có gia tộc máu trong tồn tại, chỉ cần là người thuộc thế gia máu trong thì nhất định cũng là người theo lý luận máu trong, bọn họ chỉ là không nói ra thôi. Như vậy con sẽ rất vất vả.”

Ông Evans dừng lại một chút thở dài khuyên giải con gái nhỏ của mình.

“Hơn nữa cho dù sau này con thật sự sống ở thế giới phép thuật, thì cuộc phân tranh chính trị này không tham gia vào vẫn tốt hơn.”

Ông Evans đã trải đời nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, hiểu rất rõ kẻ vô danh tiểu tốt bị cuốn vào phân tranh chính trị chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn, Lily có nguồn gốc như vậy chỉ có thể là một quân cờ.

“Đó cũng không phải là phân tranh chính trị, Slytherin không chỉ có chủ trương máu trong. Còn thích phép thuật hắc ám, phép thuật hắc ám đều là tà ác, cho nên bọn họ mới bị gọi là rắn độc âm hiểm tà ác!”

Lily lớn tiếng bác bỏ.

“Lily, em nói như vậy rất là độc đoán đi?”

Petunia vừa mới đi vào cửa liền nghe thấy những lời cực đoan của em gái nhịn không được mở miệng:

“Em quen biết với Snape từ nhỏ, cậu ấy vào Slytherin đã làm ra chuyện gì tác ác sao?”

Lily nghẹn lời, nghĩ đến sự quyết tuyệt của Severus lại lẽ thẳng khí hùng.

“Chúng em quen biết nhau từ nhỏ, bình thường những người bạn tốt kia của em nói gì em cũng không tin tưởng mà. Lần này chỉ là hiểu lầm, cậu ấy lại nói em như vậy, thậm chí không nói một tiếng đã chuyển nhà, cũng không phải là quá đáng lắm sao?”

Petunia vì những lời nói không phân rõ đúng sai của cô mà không khỏi cười lạnh:

“Nếu em không tin, vậy sao em lại hiểu lầm?”

Ông Evans đối với sự cứng đầu của con gái út cũng rất đau đầu.

“Phép thuật hắc ám là tà ác, người thích phép thuật hắc ám cũng là phủ thủy tà ác? Tà ác như thế nào? Giết người, tra tấn? Dùng súng bắn chết người không chỉ có mình tội phạm, cảnh sát, quân đội bảo vệ người dân bình thường không phải cũng cầm súng sao? Chỉ cần anh ta không dùng nó lên người thân của mình hoặc là người vô tội, cùng cách gì cũng là không quan trọng. Huống chi thế giới phép thuật chắc hẳn là cũng có cảnh sát, bọn họ đối xử với những sinh vật hắc ám cực kỳ hung ác, ví dụ như người sói gì đó mà lần trước con nói, dùng phép thuật bình thường là có thể chống lại sao?”

Lily không nói gì thêm, bà Evans sợ con gái út xấu hổ liền hòa giải.

“Lily ngoan, cha con nói như vậy, chỉ là hy vọng khi con và cậu Snape ở cùng với nhau, thông cảm thấu hiểu cho nhau nhiều hơn, như vậy về sau mới không xảy ra những hiểu lầm như vậy nữa.”

Lily xấu hổ đỏ mặt gật đầu, tuy rằng vẫn không thích Slytherin, cô cũng không cảm thấy quan niệm của mình đối với Slytherin có gì sai, nhưng cô thật sự là không hề suy nghĩ đến lập trường của Severus.

Cô tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn còn chưa thể chấp nhận được lý do giải thích của cha mình, nhưng quyết tâm muốn cứu vãn tình bạn với Severus, ngược lại không thiếu kiên định, cô nghĩ ngày một tháng chín đến nhà ga Ngã tư Vua sớm một chút đợi Severus, cũng để biểu hiện thành ý muốn làm hòa.

Chúa tể Hắc ám vẻ mặt tràn đầy thoải mái không biết, hắn bảo Lucius cùng đi mua sắm với Severus, lại gợi ra không biết bao nhiêu suy đoán cùng hiểu lầm, thậm chí vô tình còn khiến cái đinh trong mắt hắn lại có ý niệm khác trong đầu. Lúc này, hắn đang cùng với đối thủ lớn nhất trong cảm nhận của hắn ngồi ở trong văn phòng Hiệu trưởng Hogwarts. Lại nói tiếp đây vẫn là lần đầu tiên gặp lại trong kiếp này đâu, chỉ là hắn nhận lời mời đến lúc này lại bị từ chối thẳng thừng.

“Cho nên, vô cùng đáng tiếc, chức giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mà cậu nhận lời mời đã có người rồi.”

Dumbledore mặc áo chùng đầy trăng sao mà ông thích nhất, ngồi ở phía sau bàn làm việc trong văn phòng, cười tủm tỉm nhìn Chúa tể Hắc ám trước mắt. Ông đối với học sinh này trước sau vẫn luôn phòng bị, nếu không cũng sẽ không thành lập Hội Phượng Hoàng, chuyên môn đối phó với những thủ đoạn cấp tiến có thể có của Tử Thần Thực Tử.

“Dumbledore, theo tôi được biết, giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mà ngài tìm được có ma lực thấp ngang với á phù thủy? Ngài không phải là muốn hủy bỏ lớp của môn học này chứ?”

Voldemort hoàn toàn không thèm để ý đến lời từ chối hắn, ung dung ngồi ở phía đối diện với Dumbledore.

“Huống chi, ông lại nuôi một người sói nhỏ ở trong trường Hogwarts, không phải là càng khiến cho các học sinh cần học tập thuật phòng ngự phép thuật hắc ám cẩn thận hơn sao? Miễn cho những phù thủy nhỏ đáng yêu này, khi gặp phải người sói không còn chút lý trí giống như thế, còn biết phản kháng tìm đường sống, mà không phải ngay cả một thần chú hộ thân cũng không biết làm.”

Tư thái ưu nhã cao ngạo, giọng nói trầm thấp gợi cảm, tràn đầy sự uy hiếp.

Dumbledore rốt cuộc cũng không thể giữ được gương mặt tươi cười hòa ái, ngay cả ánh mắt cũng vì thế mà ngưng lại. Ông không thể tưởng được Voldemort lại hiểu rõ chuyện bí mật này đến như vậy, chẳng lẽ là do Slytherin kia nói? Nhưng là cậu ta đã đồng ý, sẽ không nói ra chuyện này.

Huống chi theo ông được biết, Tử Thần Thực Tử trước mắt cũng không đặt dấu hiệu lên học sinh trong trường. Mà một Slytherin máu lai, theo lý cũng sẽ không được gặp Chúa tể Hắc ám ở trên cao. Rốt cuộc Voldemort làm thế nào mà biết được chứ? Sự việc một khi lan truyền ra ngoài, Remus bị khai trừ khỏi trường là chuyện nhỏ, vị trí Hiệu trưởng này của ông cũng tràn đầy nguy cơ.

“A, Tom. Hogwarts hẳn là nên cho mỗi phù thủy nhỏ một cơ hội học tập không phải sao, Remus là một đứa trẻ ngoan, cậu ấy luôn luôn không muốn tổn thương đến người khác, mỗi lần đến đêm trăng tròn cậu ấy đều sẽ trốn đi.”

Dumbledore chỉ đành nói nhẹ đi một phần.

“Hogwarts thật sự sẽ cho mỗi phù thủy nhỏ một cơ hội, nhưng đó cũng không phải là phù thủy nhỏ, nó là người sói! Không làm người khác bị thương? Vậy hoàng tử nhỏ của tôi sao lại bị thương đến mức thiếu chút nữa trở thành á phù thủy chứ? Ngài tưởng rằng cậu ấy không nói, tôi liền vĩnh viễn không biết sao? Hogwarts nguy hiểm như vậy, tôi đương nhiên là muốn tự mình bảo vệ hoàng tử nhỏ của tôi, Hiệu trưởng Dumbledore, ngài nói phải không?”

Voldemort cười lạnh. Hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra Dumbledore là đang hoài nghi Severus, tất nhiên là không thể khiến Severus của hắn chịu tiếng xấu thay cho kẻ khác, Severus vẫn là học sinh, một Hiệu trưởng muốn nhằm vào y thật đúng là một việc phiền phức. Hắn nói như vậy, cũng đủ để khiến Dumbledore biết Severus không phải là người lão có thể động tay vào, còn nói ra được nguyên nhân hắn cố chấp muốn nhận chức giáo sư. Hắn tin tưởng Dumbledore nhất định sẽ thỏa hiệp.

Về phần dùng người sói làm uy hiếp cũng được, nhưng nếu muốn kéo lão xuống khỏi chức Hiệu trưởng, còn chưa đủ sức nặng, dù sao người sói nhỏ kia xác thực chưa tạo ra hậu quả nghiêm trọng, mà Dumbledore từ sau khi đánh bại được Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất thì danh tiếng liền đạt đến đỉnh cao, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất để lão có thể trở thành Hiệu trưởng Hogwarts. Hơn nữa lão đề cao lý luận ‘Yêu’, chút việc nhỏ ấy liền nhận được rất nhiều sự đồng tình của mọi người, bởi vậy hắn đã vài động tác để phòng bị.

Dumbledore cũng không ngờ Voldemort sẽ đưa ra một câu trả lời như vậy, hoàng tử nhỏ? Là nói Slytherin đã gặp phải người sói kia, cũng chính là Severus Prince vừa mới trở thành tộc trưởng của gia tộc Prince? Hắn muốn làm giáo sư, chỉ là vì muốn tự mình bảo vệ cho sự an nguy của Prince? Voldemort thích Slytherin máu lai kia? Nhưng hắn không phải là tôn trọng huyết thống sao, tuy rằng hắn cũng là một máu lai?

Dumbledore lắc đầu. Không, Tom luôn luôn không hiểu được tình yêu, sao hắn có thể thực lòng muốn bảo vệ người nào, nhất định đây chỉ là cái cớ, dù sao đó cũng là một Prince, một thiếu niên tương lai tất nhiên sẽ trở thành một Bậc thầy Độc dược xuất sắc, để có thể đi vào Hogwarts, truyền dạy cho những phù thủy nhỏ chưa hiểu việc đời chìm đắm vào trong tội ác của phép thuật hắc ám.

Ông không thể đồng ý với yêu cầu của Volemort, nếu hắn trở thành giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của Hogwarts, nhất định sẽ sai đường, mê hoặc rất nhiều phù thủy nếm thử phép thuật hắc ám, nhưng sự việc về người sói lại không thể công khai, Dumbledore không tin Voldemort sẽ dễ dàng từ bỏ. Đôi mắt xanh da trời của ông phía sau mắt kính không ngừng lóe lên, khi nhìn đến bức thư trên bàn liền nảy ra chủ ý.

“Tom, chức giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám quả thực đã có người nhận, ngay cả hợp đồng cũng đã ký kết, nếu cậu thật sự không yên lòng về học trò Snape, còn có một chức giáo sư khác không có người.”

“A, một khi đã như vậy, tôi cũng có thể nhận.”

Voldemort cười như không cười đồng ý.

Dumbledore không ngờ Voldemort lại đồng ý ngay lập tức, không khỏi nheo mắt lại, càng thêm xác định là hắn có âm mưu. Ông cười tiếp tục mở miệng thử.

“Là giáo sư môn Nghiên cứu Muggle học, không biết ý cậu thế nào?”

“Đương nhiên là được, Hiệu trưởng Dumbledore, xin hãy tin tưởng vào thành ý của tôi. Tôi đã nói là tôi chỉ cần tiến vào Hogwarts để bảo vệ hoàng tử nhỏ của tôi. Ngài là người dẫn đường của tôi, tôi nghĩ thành tích lúc trước của tôi tuyệt đối không có vấn đề để trở thành giáo sư môn Nghiên cứu Muggle học, ngài vẫn còn do dự sao?”

Chúa tể Hắc ám ưu nhã nhíu mày, hai tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên hai tay vịn ghế ở bên cạnh, vẻ mặt thản nhiên, chặn ngang khiến Dumbledore không nói nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.