CHƯƠNG 97: THƯ GIẢI THÍCH
Ngày thứ ba ở Đại sảnh đường Hogwarts, vẫn náo nhiệt trước sau như một, khi Severus ngồi vào bàn dài Slytherin, phát hiện ánh mắt của đám rắn nhỏ hình như càng quỷ dị hơn. Về phần Evan và Rabastan, hai người tuy rằng bên ngoài không có bị trục xuất khỏi gia tộc, nhưng bọn họ sớm đã bị gia tộc bỏ mặc, từ lễ Giáng sinh đến giờ làm việc cực kỳ cẩn thận, ngược lại không có gì khác thường.
Rất nhanh, đám cú mèo lao xuống các bàn dài trong Đại sảnh đường, các loại thư từ báo chí lần lượt rơi xuống. Severus không chút bận tâm mở Nhật Báo Tiên Tri ra, con ngươi đen thâm thúy u tĩnh chợt lóe lên một tia kinh ngạc nhìn về phía bàn giáo sư, toàn bộ đám động vật nhỏ cũng đều có động tác giống nhau, thậm chí bên bàn dài của Gryffindor thường xuyên phát ra những tiếng động ‘rầm rầm’ giống như là ngã từ trên ghế xuống.
Đầu đề trên trang nhất của Nhật Báo Tiên Tri, rõ ràng là một bức thư tạ lỗi của phù thủy chính nghĩa vĩ đại nhất thế kỉ hai mươi Albus Dumbledore.
Trong thư, ông phủ định lý luận cho rằng Muggle nhỏ yếu, cần được bảo vệ của chính mình, trình bày rằng từ Giáng sinh đến nay, ông đã tự mình điều tra ra kết quả, cùng với những gì thực sự nhìn thấy ở thế giới Muggle hồi cuối tuần. Khác với việc chú ý đến việc phát triển khoa học kỹ thuật của Muggle lúc trước, ánh mắt của Dumbledore chuyển về phía vũ khí của Muggle, mỗi cá nhân đều có thể sử dụng súng ống đạn dược, đến chất nổ của những tập đoàn quân sự lớn nhỏ, vũ khí sinh hóa cùng với vũ khí hạt nhân đáng sợ nhất mà các nước có được.
Trong thư của Albus cũng chỉ ra, cá nhân Muggle quả thực là nhỏ yếu, nhưng bọn họ dựa vào trí tuệ của mình sáng tạo ra được vũ khí có lực sát thương đáng sợ. Bởi vậy, thực sự cần bảo vệ, là những phù thủy giống như bọn họ có được năng lực vượt qua người thường. Toàn bộ những điều này đều là lỗi của ông, là ông chưa từng thực sự điều tra, liền độc đoán hạ kết luận, nếu không có Voldemort Slytherin, cùng với những Tử Thần Thực Tử do hắn lãnh đạo tích cực vạch kế hoạch, có lẽ ông sẽ trở thành kẻ mang tội với thế giới phù thủy.
Cuối bức thư, ông ngoại trừ cảm ơn Chúa tể Hắc ám đã phơi bày thế giới Muggle chân thật trước mắt phù thủy, dẫn đường cho sự cải cách của thế giới phép thuật, dẫn đường cho các phù thủy từ từ nhận ra toàn bộ về Muggle. Đồng thời báo cho toàn bộ phù thủy, hẳn là nên lý trí đối mặt với sự uy hiếp của thế giới Muggle, dù sao Thánh đồ và Tử Thần Thực Tử đã bắt đầu tích cực thực hiện những biện pháp hữu hiệu để bảo vệ thế giới phép thuật, cũng không nên khiến mình dễ dàng bại lộ trước mặt Muggle, điều này rất có khả năng sẽ làm bại lộ kết giới phép thuật đã che giấu hàng ngàn năm, thậm chí còn dẫn đến thảm kịch thời Trung Cổ. Lại càng không nên tự cho rằng bản thân mình có sức mạnh to lớn, bởi vì khi ông đang điều tra viện nghiên cứu năng lực đặc biệt ở thế giới Muggle, ngay cả thần chú ẩn thân cũng bị phát hiện thiếu chút nữa biến thành đối tượng thí nghiệm.
Đại sảnh đường nhanh chóng giống như nước sôi sùng sục, đám rắn nhỏ Slytherin, phần lớn đã thông qua gia tộc hiểu được sự thật này, ba nhà khác hoàn toàn tỉnh mộng, bọn họ cũng nhanh chóng nhớ tới, những phù thủy sinh ra ở thế giới Muggle từng nhắc đến, sự sợ hãi và thèm muốn của Muggle với phù thủy. Bọn họ là máu trong vốn không thể ngờ được, có một ngày, thân phận phù thủy mà bọn họ tự hào, có thể mang đến cho bọn họ tai nạn ngập đầu.
“Merlin, thì ra đám Muggle ấy đáng sợ như vậy. Thần chú đoạt mạng còn lâu mới bì kịp.”
Một phù thủy nhỏ sau nhìn mặt sau của Nhật Báo Tiên Tri, một bài viết giảng giải về vũ khí hạt nhân, trong lòng còn sợ hãi, cậu còn ngây thơ nghĩ rằng, phát minh của các Muggle luôn là tốt.
“Đúng vậy, cậu nhìn mấy thứ vũ khí sinh học đó kìa, so với ma dược có độc của Bậc thầy Độc dược còn đáng sợ hơn.”
“Rivers, cậu nói xem viện nghiên cứu năng lực đặc biệt mà Hiệu trưởng Dumbledore nhắc đến, rốt cuộc là thứ gì?”
“Chính là nơi mà một bạn học của mình có năng lực đặc biệt bị đưa đến đấy, bọn họ là muốn nghiên cứu ra làm cách nào để có được năng lực đặc biệt.”
“Thật đáng sợ!”
“Ai, kết giới phép thuật nhiều năm như vậy vẫn chưa bị phát hiện, nếu chúng ta không lạm dụng phép thuật ở thế giới Muggle, hẳn là không có việc gì đâu?”
“Nhưng là trước đây khoa học kỹ thuật của Muggle cũng không có lợi hại như vậy, cậu xem bọn họ ngay cả thần chú ẩn thân của Hiệu trưởng Dumbledore cũng có thể khám phá ra. Hiện tại ngẫm lại, cái Ủy ban bảo vệ Muggle gì gì đó, thực ra là dùng để bảo vệ phù thủy đi?”
“Nói không sai, nhưng chúng ta cũng không cần quá lo lắng, cậu xem Hiệu trưởng Dumbledore không phải đã nói rồi sao, người của giáo sư Dumbledore đã phát hiện ra, cũng đã tích cực chuẩn bị.”
“Đúng, cậu nhìn đám rắn nhỏ nghe thấy vẫn rất bình tĩnh đi, bọn họ đều không hề lo lắng, nghĩ cũng hiểu là đã biết từ sớm rồi.”
“Cũng may trước đó chúng ta cũng biết được sự lợi hại của thế giới Muggle, nếu không thật đúng là không thể tin tưởng.”
“Đúng vậy.”
Học sinh các bàn dài bàn tán xôn xao, Voldemort khi xem Nhật Báo Tiên Tri, cũng là giật mình nhìn về phía Dumbledore, tuy rằng lần trước bởi vì chuyện người sói và nhện khổng lồ, uy vọng của phù thủy chính nghĩa ở thế giới phép thuật đã giảm bớt rất nhiều, nhưng mà hắn chưa từng nghĩ đến, Dumbledore lại nguyện ý vứt bỏ danh dự, từ bỏ thể diện, sau khi phát hiện ra sự thật lại chủ động công bố với công chúng. Việc này thậm chí có thể bị bọn họ lợi dụng, kéo lão xuống khỏi vị trí Hiệu trưởng Hogwarts, với lý do quang minh chính đại.
Hơn nữa vấn đề về sự uy hiếp của Muggle, hắn vẫn không biết nên đưa ra như thế nào, hiện tại Dumbledore đưa ra, có thể nói là đã giải quyết cho hắn mối phiền toái lớn nhất, như vậy thế giới phép thuật cũng sẽ không có dao động quá lớn, dù sao trong những phù thủy cực đoan thì Gryffindor và Slytherin vẫn chiếm đa số, nhất là đám sư tử Gryffindor quá dũng mãnh này, nhưng có bức thư giải thích của Dumbledore, toàn bộ băn khoăn lúc đầu có thể buông xuống, thế giới phép thuật cũng rất có thể sẽ thuận lợi phát triển vững vàng.
“Voldemort, thật vô cùng xin lỗi, là tôi quá mức thành kiến, khi chưa thực sự điều tra một cách rõ ràng, tôi không nên áp đặt suy nghĩ của mình lên cho mọi người, bất kể là bảo vệ Muggle, hay là phản đối Nghệ thuật Hắc ám.”
Giọng nói già nua của Albus lại chân thành tha thiết vang lên bên tai Voldemort.
Con ngươi màu rượu đỏ của Voldemort chợt lóe lên vẻ khác thường, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày Dumbledore giải thích với hắn, nhìn ông cụ tiều tụy trước mắt, hắn bỗng nhiên không biết nên nói cái gì, bất kể như thế nào, trận chiến đời trước là hắn đơn phương khơi mào, mà hắn cũng chưa từng thừa nhận, vẫn luôn cho rằng đó chỉ là vì mình mất đi lý trí gây nên. Voldemort mím môi lần đầu tiên không biết nên nói thế nào.
“Albus, nghe nói ngài bị người của viện nghiên cứu phát hiện ra, ngài không sao chứ?”
Lời nói của phu nhân Pomfrey đánh vỡ không khí cứng ngắc nhàn nhạt giữa hai người, Dumbledore quay đầu liền thấy các giáo sư đang thân thiết nhìn về phía ông, tự cho là nghịch ngợm nháy mắt mấy cái với mọi người.
“Không sao cả, các ngài xem tôi không phải là vẫn ổn sao.”
Nói xong liền cúi đầu cầm dĩa tiếp tục ăn, xiên một khối bánh chanh ngọt tiếp theo cho vào miệng, khiến đám người giáo sư McGonagall không chịu nổi mà trợn mắt.
Voldemort bừng tỉnh hoàn hồn, vì sự thất thố giây lát của chính mình mà cảm thấy xấu hổ, thấy Albus vẻ mặt tràn đầy tươi cười ăn đồ ngọt yêu thích, bỗng nhiên ưu nhã nhíu mi.
“Xem khẩu vị tốt như vậy liền biết là không sao cả, nhưng Albus, ngài vẫn nên chú ý một chút mới tốt. Nói như thế nào cũng đã từng này tuổi rồi.”
Hắn dừng lại một chút nhìn nhóm giáo sư đều đặt ánh mắt quái dị về phía này liền cười khẽ nói:
“Miệt mài quá độ thật sự không thể nào tốt được!”
“Phụt!”
Đây là Slughorn đang uống rượu.
‘Lách cách’
Đây là tiếng vang thanh thúy khi những giáo sư khác làm rơi đồ ăn phát ra.
“Khụ khụ khụ….”
Dumbledore miệng đầy đồ ngọt bị nghẹn không ngừng phát ra tiếng ho khan kinh thiên động địa, gương mặt già nua nghẹn đến đỏ bừng.
Bàn giáo sư bối rối một hồi, McGonagall vội vàng bưng một ly hồng trà đến, Poppy không nói hai lời rút đũa phép ra, ếm cho Dumbledore một thần chú trị liệu nhỏ.
Nhìn Dumbledore cuối cùng cũng khôi phục được sự bình tĩnh, Pomfrey trừng mắt trách cứ liếc mắt nhìn Voldemort một cái, đàn em này thật kỳ cục, những lời như vậy sao có thể tùy tiện nói ra được, huống chi còn đang là lúc dùng bữa.
“Poppy, tôi cũng không có nói sai, hoặc là Hiệu trưởng Dumbledore của chúng ta nguyện ý cho chúng ta biết, rốt cuộc là ai đúng lúc cứu ngài, còn có, một đêm trước lễ Tình nhân và sáng sớm ngày lễ Tình nhân ở Đại sảnh đường, không phải là người nào đó dùng thuốc Đa dịch xuất hiện sao? Nguyên nhân chính là cái mà tôi nói kia.”
Voldemort chậm rãi giải thích, nhìn Dumbledore hiếm thấy đỏ mặt lên, trong mắt là ý cười không hề che giấu, sự bối rối vừa rồi cùng nỗi hậm hực hai ngày nay khi biết chuyện của Arb và Gellert cuối cùng cũng hóa thành mây khói.
Nhóm giáo sư lại nhìn về phía Dumbledore, Hiệu trưởng sắc mặt luôn bất biến rõ ràng là đã bị nói trúng sự thật, sắc mặt đỏ ửng vẫn chưa tan đi, thậm chí con ngươi màu xanh da trời có hơi lóe lên, nhóm giáo sư không khỏi nghẹn lời, bọn họ thật sự không biết, nên nói gì với vị bô lão mà bọn họ luôn luôn tôn kính, dù sao đây cũng là việc tư của ông.
Những là cùng lúc, bọn họ cũng khiếp sợ khi biết được sự thật từ trong miệng Voldemort, hai ngày này bọn họ lại không hề phát hiện ra chút dị thường nào, chẳng lẽ là nói, đây là chân lý người hiểu bạn nhất vẫn là kẻ địch của bạn? Ánh mắt mờ ám của các giáo sư không ngừng đánh giá Dumbledore không được tự nhiên, suy đoán người yêu của ông rốt cuộc là dạng người nào, Voldemort vì sao lại biết được?
Voldemort nhìn Dumbledore lúng túng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nghĩ nghĩ một chút rồi mở miệng:
“Albus, có lẽ ngài sẽ đồng ý nói cho vị kia, Adrian sớm đã có bạn đời muốn kết hôn, nếu ngài ấy quả thực cần một người để thừa kế, lại nhìn trúng tiểu thư Sandra Brauchitsch, có thể suy nghĩ đến việc tự mình ra tay.”
Nhìn Dumbledore cuối cùng thất thố mà rời khỏi bàn giáo sư trước tiên, Voldemort nhướn mày nhìn về phía bàn dài của Slytherin, cũng đứng dậy rời đi.
Động tĩnh trên bàn giáo sư đã sớm kinh động đến đám học sinh vẫn ồn ào, bọn họ nhìn chằm chằm vào các giáo sư, ngay cả uy hiếp đến từ thế giới Muggle vừa phát hiện ra cũng tạm thời bị ném khỏi đầu.
Dù sao tin tức lộ ra trong thư của Dumbledore cùng với sự bình tĩnh tự nhiên của đám rắn nhỏ Slytherin, đều biểu hiện rằng các phù thủy trưởng thành đã tích cực đề phòng chính phủ và quân đội của Muggle, chỉ cần bọn họ không hành động thiếu suy nghĩ, kết giới của thế giới phép thuật trước mắt vẫn là vô cùng an toàn.
Hiện tại nhìn thấy hai người lãnh đạo của hai bên chính tà lớn nhất lần lượt rời khỏi bàn ăn, đám động vật nhỏ lại bắt đầu châu đầu ghé tai, đương nhiên bọn họ cũng không thảo luận ra được gì, nhưng một ngày này, đám động vật nhỏ của Hogwarts kết thành từng đoàn dinh lấy nhau, khắp nơi tràn ngập bầu không khí quỷ dị.
Văn phòng Hiệu trưởng
“Em nói đây là Voldemort nói, Adrian đã có người thích? Còn kêu anh một lần nữa suy nghĩ lại vấn đề người thừa kế?”
Gellert vốn đang không định trở về Đức nheo mắt, trước kia ông chưa từng suy nghĩ đến vấn đề người thừa kế, dù sao ông và Dumbledore chia cách nhiều năm như vậy, vốn không dự định có được con nối dõi. Mà Adrian là học trò thân truyền của ông, năng lực cùng khí chất đều không tệ, lại một mình cai quản Thánh đồ trong vài chục năm, đương nhiên có thể trở thành người lãnh đạo kế tiếp của Thánh đồ.
Tiếc nuối duy nhất là, Adrian đến nay vẫn độc thân, tính cách lại trời sinh bảo thủ không có con nối dõi, cho nên ông mới lựa chọn cho y Sandra Brauchitsch vẫn luôn ái mộ y, lại không ngờ rằng, người trong mắt vẫn luôn không có tình yêu vừa ý này, lại thần không biết quỷ không hay có người yêu, hơn nữa dường như còn không có dự định kế thừa Thánh đồ.
Theo lý mà nói thì có người yêu cũng không xung đột với chuyện thừa kế Thánh đồ, có lẽ là y lo lắng không thể có được người thừa kế hoặc là người yêu của y có lập trường gì đó cần kiêng dè, sắc mặt Grindelwald trở nên âm trầm, Adrian coi như là con ruột của ông, sao có thể cam lòng để y không có con nối dõi, tuy rằng gia tộc Barack còn có con cháu của dòng thứ, nhưng dòng chính cũng chỉ còn một mình y.
Đương nhiên, Gellert hiện tại cũng đoán ra được người yêu của Adrian là ai, dù sao Voldemort nói trước cho ông, chỉ có thể nói rõ đối phương là Tử Thần Thực Tử, Adrian trong nửa năm này tiếp xúc nhiều nhất, đồng thời sẽ được Adrian thích, sợ rằng chính là quý tộc bạch kim Abraxas Malfoy được phần đồng nam nữ phù thủy của thế giới phép thuật theo đuổi kia.
Nhưng Adrian tuy rằng tuyệt đối trung thành, đồng thời cũng vô cùng cứng nhắc cố chấp, nếu Voldemort nói như vậy, nhất định đây là chủ ý của bản thân Adrian.
Nhìn Dumbledore gật đầu thừa nhận, Gellert nhanh chóng hủy bỏ kế hoạch ban đầu, rời khỏi Hogwarts, đi tìm người thừa kế mà ông sớm đã định ra nghe nói là đã có người yêu.