CHƯƠNG 32: TÒA THÀNH SLYTHERIN
Ngày hôm sau Voldemort cực kỳ tuân thủ lời hứa, mang theo Severus ngồi lên xe ngựa đã chuẩn bị tốt, trực tiếp xuất phát từ tòa thành Prince, đến tòa thành Slytherin ở đầm lầy dưới vực sâu, so với Hogwarts còn nguy ngã đồ sộ hơn. Voldemort đã có dòng họ của Slytherin, dễ dàng tiến vào bên trong, kế thừa tòa thành Slytherin, mở ra phép thuật đã đóng cửa tòa thành Slytherin gần ngàn năm.
Hai người sóng vai cảm nhận tòa thành Slytherin dần dần khôi phục sức sống mạnh mẽ cùng ma lực dày đặc dị thường. Trong lòng thánh địa thuộc về Slytherin này, lần đầu tiên Severus lộ ra nụ cười thật lòng với Chúa tể Hắc ám.
Đối mặt với thiếu niên tràn ngập dụ hoặc vô hạn, Chúa tể mắt đỏ rốt cuộc không thể kiếm chế xúc động đang chạy loạn, nâng cằm thiếu niên lên, ‘Severus!”, cúi đầu vươn đầu lưỡi ướt át liếm đôi môi khô sáp của thiếu niên, nhẹ nhàng cắn lên đôi môi cánh hoa mê người của y, sau đó gợi mở khớp hàm mang theo hơi thở cực nóng cùng với đầu lưỡi mềm nhẵn cùng quấn lấy nhau, một tay càng ép chặt thân thể trong lòng đến khi không còn khoảng cách.
Cho đến khi thân thể đang ôm càng lúc càng cứng ngắc thậm chí mang theo chút run rẩy, Voldemort cuối cùng mới buông đôi môi mỏng đã sưng đỏ trơn bóng của Severus, một sợi chỉ bạc vương ra đứt quãng giữa hai người, điều này khiến cho hai má Severus hoàn toàn đỏ bừng.
Voldemort nhìn thiếu niên hơi thở dốc dồn dập, lông mi dày dài hơi run lên, cùng với gương mặt đỏ bừng như tích máu, lại kéo Severus vào vòng tay ôm ấp, lẳng lặng cảm nhận được chút rung động thỏa mãn trong lòng. Nhất là sau khi Severus dần dần thả lỏng thân thể, càng khiến hắn lộ ra một nụ cười tràn đầy đắc ý.
“Severus, cùng ta đi thăm thú tòa thành Slytherin nhé?”
Voldemort thấy Severus từ từ bình tĩnh lại, ưu nhã đưa lời mời.
Severus từng là một Xà vương trong hầm của Slytherin, tự nhiên sẽ không từ chối lời mời mê người như thế, đây cũng là mục đích y đến đây. Mỗi một tòa thành cổ xưa đều có bí mật của riêng mình, Severus sau khi được kể thừa một tòa thành cổ xưa, đã lĩnh hội được toàn bộ phương pháp bảo vệ của những tòa thành cổ, tự nhiên sẽ không ngu xuẩn nghĩ rằng, trong tòa thành thuộc về phù thủy hắc ám này là an toàn vô hại.
Hành lang tối tăm khủng bố, những pho tượng phép thuật hình dáng quỷ dị, những điêu khắc văn tự ma pháp thần bí khó lường đã sớm thất truyền, các bức họa bởi vì mất đi ma lực không thể nhúc nhích, còn một số ít vật trang trí không biết có tác dụng gì tràn ngập hơi thở của phép thuật hắc ám, Voldemort cùng Severus đắm chìm trong tòa thành phép thuật đã biến mất gần ngàn năm trong dòng chảy dài của lịch sử, nếu không có gia tinh riêng của Voldemort là Gigi dẫn đường, chỉ sợ bọn họ dù có đi trong vòng một tháng cũng không thể đi hết được, bởi vì số ma pháp trận ra từ trước đó quả thực là quá kinh khủng.
Ngoại trừ một số nguyên liệu ma dược hiếm thấy từ một ngàn năm trước được cất giữ, kho sách của Slytherin khiến Severus vô cùng thích thú, cùng với số lượng hàng ngàn quyển sách về phép thuật hắc ám, còn có một số phương pháp luyện kim cổ xưa cùng với văn tự ma thuật cổ, khiến Severus gần như khó có thể giữ được sự bình tĩnh trước giờ, con ngươi đen sâu thẳm thâm thúy tràn đầy thần thái vui sướng.
Y vốn còn cảm thấy, dựa vào việc tu luyện của mình muốn có thể so sánh với thực lực của Voldemort, có thể cần tiêu phí thời gian không ít, cho nên tính toán trước tiên làm ra được một số quyển trục tăng sức tấn công, có thể dùng để phòng thân. Nhưng là, không nói đến việc thế giới phép thuật căn bản không có nguyên liệu da động vật đặc biệt dùng để chế tạo quyển trục giống như của đại lục ma khí, ngay cả da lông trên thân thể sinh vật phép thuật có thể sử dụng được, nhưng với với mức độ quý giá hiếm có của sinh vật phép thuật, cũng không thể cung cấp được cho y một lượng da lông dồi dào, ngoại trừ da dê nhiều vô kể. Đáng tiếc Severus đã thử nghiệm mấy trăm lần, ngay cả thần chú đơn giản nhất cũng không ngoại lệ thất bại, hẳn là da dê không thể chịu nổi ma lực tăng lên đột ngột, y vẫn không thể không từ bỏ cho ý tưởng mê người này.
Mà quyển trục trong ‘hư vô’ đều là thần chú cực mạnh, căn bản là không thể sử dụng, huống chi mặc dù ‘hư vô’ không thiếu nguyên liệu, không nói là không thể tái sinh, nhưng những thứ này đều là Đại ma đạo sư thực lực cao cường mới có thể dùng, với thực lực trong giai đoạn hiện tại của Severus quả thực không có ích gì.
Nhưng là nếu có thuật luyện kim cổ xưa cùng với văn tự pháp thuật cổ đã thất truyền của thế giới phép thuật, y sẽ có cơ hội kết hợp phương pháp chế tạo quyển trục thần chú cấm chế của ma khí đại lục, nghiên cứu chế tạo ra thần chú tấn công cùng một vài phép thuật cao cấp bằng văn tự phép thuật cổ có thể đặt lên da dê.
Bởi vì, văn tự phép thuật cổ có thể dùng văn tự phụ thêm cho ma lực, dựa theo các tổ hợp khác nhau vẽ lên các nơi thậm chí cả không trung, cùng với phương pháp chế tạo quyển trục của đại lục ma khí, cách thức khác nhau nhưng hiệu quả đồng nhất, mà thuật luyện kim có thể khiến da dê càng dễ dàng bám vào phép thuật tăng cường.
“Severus, em cũng có hứng thú với thuật luyện kim và văn tự phép thuật cổ sao?”
Voldemort nhìn thiếu niên hai mắt sáng rực dừng trên giá sách bày mấy quyển về thuật luyện kim cùng với văn tự phép thuật cổ, cảm thấy hứng thú hỏi. Hắn còn tưởng rằng Severus chỉ khi đối mặt với sách về Nghệ thuật Hắc ám cùng với sách ma dược của Prince mới có thể kích động như vậy chứ.
“Ta muốn ở lại nơi này đọc sách.”
Severus tránh né không trả lời, lại xoay người đối diện với chủ nhân đương nhiệm của tòa thành Slytherin khô khan mở miệng, hai mắt giống như hắc diệu thạch lóe lên tia sáng chói mắt, tràn đầy khẩn cấp cùng nóng lòng muốn thử nghiệm.
Voldemort vô cùng tiếc hận vì thần thái chói mắt trên mặt thiếu niên không phải vì mình vô cùng ưu nhã nhíu mi, vươn một cánh tay thon dài mạnh mẽ ôm chặt thiếu niên, giọng nói thuần hậu đầy từ tính mang theo chút trêu tức.
“Ta nghĩ cho dù đây là một tòa thành phép thuật hắc ám cổ xưa, sách đặt ở đây cũng sẽ không chạy đi mất. Đã khuya rồi, chúng ta đi ăn một chút gì đi.”
Sau đó mắt đỏ mang theo ý cười đảo qua phần bụng đã phát ra tiếng ‘ọt ọt’ của thiếu niên. Bởi vì Severus phấn chấn khó có được, hắn cũng không đành lòng chặt đứt, hai người đã tiêu phí nửa ngày ở trong tòa thành này, còn chưa làm được gì đâu.
Thời gian đã qua ngàn năm, tài sản bên ngoài của Slytherin đã sớm biết mất trong lịch sử, ngoại trừ tòa thành cùng với kết giới bao quanh ra, chỉ có tích trữ trong Gringotts, mà gia tinh cũng bởi vì tòa thành ngủ say ngàn năm mất đi ma lực cung cấp nuôi dưỡng cũng biết mất, cho nên trong tòa thành không còn bất cứ thứ gì có thể ăn. Cũng may bọn họ có thể thông qua Khóa Cảng trực tiếp quay về trang viên Voldemort.
Gương mặt trắng nõn của thiếu niên hiếm thấy hiện lên một mạt đỏ ửng xấu hổ, ánh mắt giống như hắc diệu thạch lưu luyến không rời nhìn về phía giá sách. Nếu như đi dùng cơm thì phải quay về trang viên Voldemort hoặc là tòa thành Prince, liền muốn lần sau được quay lại đây, huống chi y thậm chí còn chưa được nhìn thấy bức họa của quý ngài Slytherin đâu.
Đối với Severus nổi lên tính trẻ con hiếm thấy, Voldemort âm thầm cười trộm, hắn càng ngày càng thích nhìn các loại biểu tình xuất hiện trên mặt thiếu niên, ừm, tuy rằng ưu nhã ung dung, Severus tràn ngập lạnh nhạt cũng rất quyến rũ, nhưng đôi mắt giống như hắc diệu thạch kia thoáng hiện thần thái khác nhau, cũng khiến cho tim của Voldemort đập thình thịch.
“Ta kêu Gigi mang sách đến trang viên Voldemort trước, đợi lò sưởi âm tường của nơi này, tòa thành Prince cùng trang viên Voldemort thông nhau, em lúc nào cũng có thể đến đây, nhé?”
Sau đó Voldemort như nguyện nhìn thấy cảm kích cùng vui sướng trong mắt Slytherin.
Lúc này đây trong chuyến đi đến tòa thành của Slytherin, Severus đã thực sự cảm nhận được sự chân thành và cưng chiều của Voldemort, đồng thời y cũng không tự giác đến gần Voldemort, đề phòng trong mắt cũng giảm bớt rất nhiều, chỉ là lại có nhiều hơn vài phần nghi hoặc.
Hiện tại linh hồn của Voldemort đã đầy đủ mà mạnh mẽ, biểu hiện của hắn ưu nhã cao quý mà lại cơ trí quyết đoán như thế, vậy hắn rốt cuộc vì cái gì, lại thích một người âm trầm lạnh lùng thậm chí còn từng phản bội hắn như vậy đâu.
Severus mang theo nghi ngờ cùng lưu luyến theo Voldemort cất bước rời khỏi toàn thành Slytherin, sau đó ở trang viên Voldemort liền chiếm được sự hoan nghênh nhiệt liệt cùng tiếng oán giận ôn hòa của tiểu thư Voldemort.
{Tê tê, Voldy, Sev bé nhỏ, các ngươi đã về rồi. Tê tê, Voldy, ngươi rất xấu, vứt Nagini lại trong trang viên, Nagini rất nhàm chán, Nagini rất đáng thương, không có đùi cừu non, không có người nói chuyện, tê tê…}
Thân rắn cực lớn của Nagini vây quanh hai người, ngẩng cao đầu rắng phun ra nuốt vào lưỡi rắn.
Trước đó Severus là cứng ngắc không thể nhúc nhích, nhưng khi nhìn thứ được Tử Thần Thực Tử sùng bái, coi là tượng trung của Slytherin cao quý khiến người ta sợ hãi này, lại khiến Severus thật hận không thể lập tức đem ma dược đến độc cho Nagini câm, đây vốn là thứ vô lại tham ăn! Thật không biết khi đó y sao lại không hề nhúc nhích để mặc cho nó cắn chứ, cho dù có thể coi như lúc đó bị Chúa tể Hắc ám làm cho mê muội, khiến hắn cho rằng chỉ cần y chết là có thể trở thành chủ nhân chân chính của đũa phép cổ, y cũng không cần phải không dùng bất cứ thứ dược giải độc nào mà để mặc nọc độc của rắn lan khắp toàn thân.
Thực ra khi đó nếu Severus muốn sống thì thật đúng là có thể cứu được sinh mệnh của mình, bởi vì y căn bản là không ngại rắn độc Nagini, từ rất nhiều năm trước y đã nghiên cứu dược giải nọc độc của Nagini, nếu không sao Arthur Weasly có thể tránh được một kiếp chứ.
Chỉ là lúc ấy, Severus quá mệt mỏi, dù sao linh hồn của y đã sớm sa ngã, dưới cái nhìn của Dumbledore thậm chí không cần được cứu rỗi, nếu y đã hoàn thành sứ mệnh, hơn nữa đứa bé cứu thế trưởng thành vất vả, trong đầu tràn ngập suy nghĩ chính nghĩa, sau khi biết được sự thật chắc chắn sẽ không xuống tay tuyệt tình với Slytherin, thậm chí còn có thể vì y mà giữ lại nhà Slytherin, y tất nhiên là không hề có chút vướng bận lựa chọn rơi vào vòng tay ấm áp yên tĩnh của cái chết.
Có lẽ lúc ấy nếu y nghe hiểu xà ngữ, nhìn thấy con rắn ngu xuẩn khiến người ta phát lạnh lành, nói không chừng còn đang nói:
{Tê tê, người này ăn không hề ngon, Nagini muốn ăn đùi cừu non!}
Severus chìm trong tưởng tượng hận không thể rút đũa phép ra chỉ về phía Nagini vẫy vài bùa ‘Sectumsempra’ (Cắt sâu mãi mãi), hừ, lúc ấy còn không bằng để cho Chúa tể Hắc ám tự thưởng cho mình một cái Avada Kedavra đâu.
{Tê tê, ta sẽ bảo Jealous chuẩn bị cho ngươi đùi cừu nướng, hiện tại thì tránh ra, Sev bé nhỏ vừa mệt muốn chết lại vừa đói bụng.}
Voldemort cười như không cười nhìn Severus, dễ dàng nhìn ra Severus đang nghiến răng nghiến lợi nhìn Nagini, xem ra quả nhiên không cần tiếp tục lo lắng Severus sẽ sợ hãi rắn cưng của hắn, chỉ là Nagini đáng thương, bị một Bậc thầy độc dược trẻ tuổi tài giỏi coi là nguyên liệu ma dược, khụ, không biết là hạnh phúc hay bất hạnh đây.
Hai người một rắn cùng dùng xong cơm, Severus liền bị mấy thứ Gigi đóng gói mang về từ tòa thành Slytherin hấp dẫn, trầm mê trong lĩnh vực phép thuật thần bí mênh mông, ngay cả khi Voldemort rời đi cũng không chia ra chút lực chú ý, Nagini trên đường muốn ghé vào tìm Sev bé nhỏ của nó để chơi đùa, cũng không thể như ý. Bởi vì mới ăn cơm trưa xong không bao lâu, Severus ngay cả bữa tối cũng muốn bỏ, nếu không phải Voldemort lấy đồ ăn khuya đến, chỉ sợ sẽ ôm bụng đói đi ngủ.