CHƯƠNG 125 PN7: XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG
Trong phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, Hermione đang an ủi Ginny đang bĩu môi, Ron thì vẻ mặt tràn đầy tức giận nhìn cửa của phòng sinh hoạt chung. Tuy rằng Ginny hiện tại còn chưa xác nhận quan hệ với Harry, nhưng là từ năm thứ hai thậm chí còn sớm hơn, bọn họ đã biết rất rõ ràng, Ginny là thích Harry.
Nhìn Volemort chậm rãi đẩy cửa đi vào, Ron từ xa bước tới.
“Harry, mình có việc hỏi cậu.”
Voldemort ngầm có chút không kiên nhẫn nhìn Ron, tuy rằng trước đó chưa khôi phục ký ức, nhưng từ khi Harry Potter bị chọn làm Quán Quân, cho đến trước nhiệm vụ đầu tiên, biểu hiện của Ron đều bị hắn xem ở trong mắt. Đối với một Gryffindor hư vinh, tâm ghen ghét mạnh, lại không hề tin tưởng bạn tốt như vậy, hắn là cực kỳ chán ghét. Nếu không phải lo nếu thay đổi quá mức sẽ khiến Dumbledore chú ý, hắn đã sớm không muốn ứng phó với Ron, hiện tại nhìn thằng nhóc này vẻ mặt tràn đầy chất vấn, trong lòng càng thêm buồn bực.
“Chuyện gì?”
“Cậu và Snape có quan hệ gì?”
Ron bật thốt lên hỏi, lập tức nhìn thấy bạn tốt lạnh mặt. Đầu óc cậu dù có ngốc đến đâu, cũng biết rõ sự lạnh nhạt giữa hai người trong khoảng thời gian này, nhớ đến hiểu lầm khi khai giảng, vẻ mặt không khỏi ngượng ngùng.
“À, mình vẫn chưa từng nghe thấy cậu nhắc đến.”
Voldemort nhìn quanh bốn phía tò mò đánh giá tầm mắt nóng bỏng của Ginny, không khỏi nhíu mi. Nghĩ đến quyết định trước đây, thản nhiên mở miệng.
“Không có gì đâu Ron, cậu cũng biết giáo sư Snape từng cứu mình rất nhiều lần, gần đây mình lại thường xuyên học tập ma dược từ giáo sư Snape, ngài ấy thậm chí còn có thể dạy mình Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, thực ra giáo sư Snape đối với mình rất tốt, lại là một Bậc thầy Ma dược có thực lực rất mạnh.”
“A, vậy cậu không phải là đang nói chuyện yêu đương với giáo sư Snape sao?”
Ron không khỏi trở nên vui vẻ, Hermione vẻ mặt tràn đầy đồng ý, vẻ mặt Ginny lập tức cũng không còn vẻ cầu xin nữa.
“Yêu đương?”
Voldemort rũ mi lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, cười cười:
“Giáo sư Snape sao có thể thích mình chứ?”
Ron ngẩn ra, cảm giác lời nói của bạn tốt hình như rất quái dị, Hermione cũng là mới nghe nói đến, Harry hình như là đơn phương yêu mến giáo sư Snape, trong lòng bắt đầu có chút lo lắng, giáo sư Snape lạnh lùng lại độc miệng, cũng không phải sẽ dễ dàng động lòng. Tuy rằng ông ấy cứu Harry rất nhiều lần, nhưng cho dù là người lớn, với việc ông ấy chán ghét Gryffindor và lòng căm thù với Harry trước kia, thấy thế nào cũng là Harry phải đi một con đường rất khó khăn.
“Được rồi, mình mệt muốn chết, đi về nghỉ ngơi trước đây.”
Voldemort đi thẳng vào phòng ngủ, hoàn toàn coi như không thấy Ginny muốn nói lại thôi.
Mấy Gryffindor khác hai mặt nhìn nhau, có mấy người thông minh, cũng nghe ra ý trong lời nói của Harry, trong lòng kỳ lạ lại dâng lên cảm giác kính nể, còn có dũng khí đi thích giáo sư ma dược khiến người ta sợ hãi nhất ở Hogwarst, cho dù trong mấy tháng gần đây hình tượng của giáo sư ma dược có thay đổi rất lớn, nhưng ham mê phun nọc độc khắp nơi kia lại không hề thay đổi, lại thêm khí thế sắc bén, cá tính mạnh mẽ. Có dũng khí đi thích một Xà vương như vậy, quả nhiên không hổ là Đứa Bé Sống Sót, Cậu bé Cứu thế của thế giới phép thuật.
Voldemort cũng mặc kệ việc có thể mang đến phiền phức lớn cho Cậu bé Cứu thế thật sự, sau khi quay lại phòng, hắn đầu tiên là khóa cửa phòng lại, không chút khách sáo lôi ra một con bọ cánh cứng, vẫy đũa phép lên, con bọ cánh cứng lập tức biến thành một người phụ nữ tóc vàng xinh đẹp.
“Rita Skeeter!”
Voldemort nhíu mi nhìn cô nàng bọ cánh cứng kia, nếu không có kinh nghiệm trong quá khứ, hắn thật đúng là sẽ không chú ý đến một con bọ cánh cứng nhỏ như vậy, bằng không mọi bố cục của hắn lần này đều có thể sẽ bị phá hủy.
“Ngươi không phải là Cậu bé Cứu thế?”
Rita sợ hãi lại mang theo hưng phấn nhìn Cậu bé Cứu thế trước mắt, cô từ lúc ở phòng chữa bệnh vẫn đi theo cậu ta, thấy Lucius cung kính với cậu, mà sự thân mật của cậu ta và Snape cũng bị cô xem ở trong mắt. Nhưng cô không ngờ được, người này lại ngay cả một Hóa Thú Sư bé nhỏ cũng có thể nhìn ra, xem ma áp cực lớn khiến người khác không thể kháng cự phát ra từ người người này, cũng biết được cô còn mạng để đi ra đã là không tệ rồi, nhưng là chỉ cần nghĩ đến Cậu bé Cứu thế của thế giới phép thuật lại bị một nhân vật thần bí bám lên người, cô lại đặc biệt hưng phấn.
“Hừ!”
Voldemort không nói hai lời trực tiếp ếm một bùa ‘Obliviate’ xóa bỏ ký ức của cô ta, đồng thời lại ếm thêm một lời nguyền độc đoán. Về phần ghi chép trong thạch anh và tấm da dê của cô ta, cũng bị hắn tiêu hủy. Nếu không phải thấy cô ta vẫn còn tác dụng, liền không chỉ đơn giản là lời nguyền độc đoán như vậy. Lại dám ghi lại toàn bộ hành động thân mật của hắn và Severus, quả thực là muốn chết.
Nhìn cô nàng bọ cánh cứng bị ếm thần chú biến hình, Voldemort cởi bỏ cấm chế trong phòng ngủ. Chuyện giáo sư ma dược là vật báu của Cậu bé Cứu thế hôm nay nhất định sẽ nhanh chóng truyền đi toàn bộ thế giới phép thuật, Dumbledore sẽ càng chú ý đến hắn hơn, cho nên hôm nay hắn chỉ có thể ở lại phòng ngủ. Voldemort không khỏi thở dài, cách ngày sống lại ở nghĩa địa còn mấy tháng, nói cách khác hắn phải nhẫn nhịn ít nhất bốn tháng nữa mới được.
Voldemort nheo mắt nằm ở trên giường, hắn phải xác nhận lại toàn bộ kế hoạch không có sai lầm, không thể có bất cứ sai lầm nào, dù sao việc này liên quan đến chuyện hắn có thể quay lại thời không của mình hay không. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy có một mũi nhọn nào đó đánh vào đầu óc hắn, con ngươi màu xanh biếc của Voldemort chợt lóe lên một tia đỏ rực, Voldemort ngu xuẩn này, hiện tại lại dám thử thăm dò đầu óc của Harry Potter. Xem ra hắn đã chiếm được tin tức vật báu, bắt đầu hoài nghi trong lòng.
Voldemort cười nhạo một tiếng, chế tạo ra một vài thông tin hình giả dối, có liên quan đến việc một Cậu bé Cứu thế ngu ngốc lương thiện sau khi được vị giáo sư độc ác cứu giúp thì, trong lòng sinh ra cảm kích qua, ngoài trừ quyển nhật ký đã bị tiêu hủy và Harry Potter, hắn đã dung hợp toàn bộ các Trường Sinh Linh Giá khác lại, chỉ còn thiếu một chủ hồn này thôi.
Có lẽ hắn hẳn là nên bắt đầu chỉ bảo một chút kiến thức cho mảnh hồn trên người Harry Potter, dù sao thế giới giới phép thuật này cũng tồn tại vấn đề về Muggle, hắn cũng không hy vọng sau nhiều năm hắn tay cầm quyền lớn ở nơi này, bị Muggle dồn vào đường cùng phải chạy trốn, cũng có thể dời đi nỗi phiền muộn không thể ôm Severus chìm vào giấc ngủ của hắn.
Harry trong tiềm thức nhìn thấy bà cô bọ cánh cứng bị ếm lời nguyền độc đoán cũng không có kiên trì chính nghĩ của Gryffindor nữa, cậu thực sự rất ghét những bài báo của Rita Skeeter, như bây giờ chỉ cảm thấy thật đã giận. Nhưng không biết vì sao, nghe thấy lời chất vấn của Ron, Harry bỗng cảm thấy rất chán ghét Ron, trước kia ngay cả khi cậu ấy hiểu lầm mình thì cậu cũng không tức giận như vậy. Hơn nữa giáo sư Snape trở thành vật báu của cậu, khiến trong lòng dâng lên niềm hưng phấn khác thường.
Tuy rằng giáo sư ma dược trở thành vật báu của Harry Potter là việc ngoài dự kiến của toàn bộ Hogwarts. Nhưng đương sự biểu hiện rất bình tĩnh, cho dù Harry Potter biểu hiện ra vô cùng nghe lời giáo sư ma dược, nhưng giáo sư ma dược vẫn như cũ thích soi mói mỉa mai Cậu bé Cứu thế. Đám động vật nhỏ trong Hogwarts chậm rãi cũng quen, ngược lại các giáo sư lại thường xuyên trêu ghẹo người đàn ông tóc đen mắt đen, mà vẻ mặt Dumbledore lại tràn đầy lo lắng.
Trên lớp học ma dược mấy tuần sau, sau khi Severus bị Karkaroff kinh hoàng kéo rời khỏi đây, Voldemort mới nhớ tới phù thủy nước Đức đã phản bội hắn ở nơi này.
Hai ngày sau, dáng vẻ của Karkaroff rõ ràng là đã thay đổi, nhìn cực kỳ có tinh thần, lời nói cử chỉ cũng trở nên tự tin.
“Ngươi đã làm gì với Karkaroff sao?”
Severus nhìn Voldemort đi vào văn phòng, tò mò hỏi.
“Ha ha, em phải biết, Karkaroff là kẻ vô cùng sợ chết, ta chỉ cho gã cơ hội lập công chuộc tội thôi.”
Voldemort đi lên phía trước, chen vào ngồi cùng với Severus trên một chiếc ghế cạnh bàn làm việc.
Khóe miệng Severus nhếch lên, thân thể Voldemort hiện tại thật sự rất nhỏ, không thể giống như trước kia ôm y vào lòng, loại cảm giác này thực ra cũng không tệ.
“Sev.”
Voldemort liếc mắt một cái liền nhìn ra người yêu đang suy nghĩ cái gì, vươn tay ôm lấy vòng eo của Severus, một tay còn lại không thành thật kéo áo chùng phù thủy chỉnh tề xuống.
Severus bị nhiệt khí Voldemort phun lên bên tai làm cho giật mình, thân thể dưới sự xoa nắn của người yêu dần dần mềm nhũn, mấy tháng qua bọn họ đều là dùng tay giải quyết nhu cầu, khát cầu về dục vọng cũng càng thêm mạnh mẽ, nhưng y lại không có hứng thú trình diễn ân ái ở văn phòng.
“Voldy, ngươi còn chưa nói là cơ hội lập công gì?”
Voldemort nhìn da thịt Severus đã đỏ ửng, cùng con ngươi đen láy bịt kín hơi nước, thầm thở dài, ngoại trừ lúc đầu theo đuổi Severus ra, hắn thật đúng là chưa từng nhẫn nại lâu như vậy, tiến lên dùng sức hôn sâu một hồi cho thỏa mãn một chút khát vọng.
“Karkaroff thật ra là người của Thánh đồ, ta chỉ cần Grindelwald bày ra nội ứng ở thế giới Muggle, hơn nữa thế giới phép thuật ở đây yếu hơn nhiều lắm, nếu tiếp tục nội đấu chỉ sợ sẽ càng thêm không tốt, lão có thể giúp Voldemort kiềm chế Dumbledore, huống chi thế lực của thế giới phép thuật càng nhiều, khả năng dẫn đến chiến tranh sẽ càng nhỏ đi không phải sao?”
Severus sửng sốt, y không ngờ rằng Voldemort lại nghĩ sâu xa như vậy, nhưng trong thời không này cũng có người mà bọn họ để ý, nếu có thể sắp xếp cho tốt, cũng không tệ.
“Voldy, hiện tại có lẽ nên kêu Lucius đi chuẩn bị tài liệu chuẩn bị kế thừa tòa thành Prince, cũng kịp chứ?”
“Em không định trực tiếp đi sao?”
Voldemort rất ngạc nhiên, tuy rằng không phải cùng một thời không, nhưng Severus vẫn là chủ nhân của tòa thành Prince.
“Không, ta muốn để Snape tự mình đi kế thừa, ta sẽ để lại một vài thứ.”
Severus rất hiểu bản thân mình, để lại manh mối đã đủ rồi, y cũng chỉ là hy vọng Snape có thể tự bảo vệ bản thân, về phần thành tựu ma dược, một chút thành tích là đủ rồi, danh hiệu Bậc thầy Ma dược của y cũng không phải vô cớ mà có.
Đối với sự kiêu ngạo vào kiên trì của người yêu, Voldemort chỉ cười cười cưng chiều, bọn họ chắc chắn sẽ rời đi, sắp xếp tốt cho nơi này cũng là không tệ.
Harry khó có được một lần tỉnh táo cực kỳ vui vẻ, nếu bọn họ rời đi, không phải có nghĩa là cậu có thể lấy lại quyền khống chế thân thể của mình. Harry hiện tại đã biết sự tồn tại của mình thuộc về Trường Sinh Linh Giá, cũng biết Trường Sinh Linh Giá là cái gì. Cậu bề ngoài nhìn như vô tâm, nhưng thực ra vô cùng mẫn cảm, từ nhỏ sống ở nhà dì không được vui vẻ, khiến cậu rất dễ dàng phát hiện ra ác ý và hảo cảm của người khác, nhưng cậu chưa từng nghĩ đến, Hiệu trưởng được người ta tôn kính luôn cưng chiều cậu, dung túng cậu, lại cũng dự định đến thời điểm cần thiết coi cậu như tế phẩm mà vứt bỏ.
Nhớ đến Snape nói đem hết toàn bộ sức lực để bảo vệ cậu, y là linh hồn giống với Snape đang ngủ say ở thế giới này, Harry nghĩ đến còn một người sẽ không rời không cách bảo vệ mình, cảm động đến mức sắp rơi nước mắt. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, thường xuyên nghe được giọng nói trầm thấp từ tính của Snape mỗi khi đối diện Voldemort, lại khiến trong lòng Harry dâng lên cảm giác tim đập mạnh khó có thể nói nên lời.
“Lucius mấy ngày nay hình như rất tích cực đến đây?”
Voldemort nhớ tới thứ nhìn thấy trên Bản đồ Đạo tặc, mấy ngày nay đại quý tộc bạch kim dường như rất chăm chỉ đến thăm hầm.
Severus nhíu mi nhìn Voldemort, đến gần trận đấu thứ ba, vì để tránh hoài nghi, nhất là vì một loạt hành động hiện tại của Voldemort, Dumbledore càng ngày càng chú ý đến Cậu bé cứu thế, vậy nên Voldemort càng không dám tùy tiện, thậm chí Ron và Hermione cũng thường xuyên canh chừng hắn. Có lẽ nói ngoài trừ ban ngày lúc không có lớp học hoặc là thời gian giới nghiêm, Voldemort căn bản không hề đến văn phòng dưới hầm. Xem ra Bản đồ Đạo tặc do đám Đạo tặc kia ngược lại tiết lộ được không ít chuyện.
“Bởi vì ta bắt đầu dạy hắn và Draco phương pháp tăng cường ma lực.”
Voldemort tuy rằng không biết bản thân sai chỗ nào, nhưng không hiểu sao vẫn có chút chột dạ, nghĩ đến hắn cũng bắt đầu dạy mảnh hồn trên trán Harry một ít kiến thức, không khỏi ho nhẹ một tiếng nói sang chuyện khác:
“Vậy ma lực của thân thể này của em hiện tại thế nào?”
“Khá tốt, ta đã nấu một ít ma dược tăng cường ma lực. Ngươi xác định Snape nơi này chỉ là ngủ say sao? Về sau y liệu có được ký ức trong khoảng thời gian này hay không?”
Severus nheo mắt nghĩ thân thể gần đây có chỗ kỳ lạ, y vẫn cảm thấy hình như có người vẫn chú ý y, mà không chỉ có một.
“Không đâu, nếu có chuyện gì em muốn cho y biết, có thể đưa ký ức vào chậu Tưởng ký.”
Voldemort lắc đầu.
“Qua hai tháng nữa chúng ta hẳn là có thể rời đi, linh hồn trong thân thể em cũng sẽ từ từ hồi phục, em tốt nhất nên chuẩn bị dược cố định linh hồn cho y.”
Severus gật gật đầu, trong lòng lại thầm thở dài một hơi, y cũng không muốn bí mật riêng tư của mình bại lộ trong mắt người khác, cho dù người đó là một bản thân mình khác.