[Harry Potter Đồng Nhân] Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ

Chương 4: Chương 4: Rời Cô Nhi Viện, Cửa Vào Thế Giới Ma Pháp




Nguyên nhân sự tình , vẫn là bởi vì tiểu hài tử ghen tị.

Theo thời gian trôi qua, Moune trưởng thành. Thân hình hắn cũng bắt đầu phát triển hướng về bộ dáng trước đây , tự nhiên các nữ sinh trong cô nhi viện bắt đầu thích Moune . Nhưng mà bởi vì bọn họ lúc trước đối địch cùng lãnh đạm với hắn , cho nên hắn cũng chả thèm quan tâm bọn họ làm sao .

Nhưng mà thái độ này thực rõ ràng , làm các nam sinh bất mãn hắn , vì thế luôn luôn tìm Moune gây phiền toái.

Khởi điểm, Moune còn có thể tránh thoát đi, nhưng thời gian lâu, tổng hội bị đãi đến vài lần. Cuối cùng, vẫn là sinh ra mâu thuẫn.

Nhưng dù sao cũng là tiểu đánh tiểu nháo, cũng không có gây ra phiền phức to lớn gì .

Nhưng mà, cuối cùng vẫn cứ đụng phải phiền toái. Phiền toái này khiến cho Moune không thể không rời khỏi cô nhi viện.

“Moune, ngươi đứng lại đó cho ta!”

Một đứa bé trai lớn lên thập phần ‘đầy đặn’ mang theo một lũ người hầu ‘ chậm rãi’ chạy tới trước mặt Moune.

Moune ngừng lại, lạnh lùng nhìn đứa trẻ trước mắt:

“Jack, ngươi lại có cái gì muốn tìm ta ? Yên tâm, chỉ cần là ta không cần , ngươi nghĩ muốn cái gì tùy tiện lấy tốt lắm, dù sao ta không cho ngươi, ngươi cũng sẽ chém giết hoặc là trộm .” ( Thiêm Hoa : bạn xác định đây là không phải chửi xéo?)

“Ngươi!”

Jack thẹn quá thành giận:

“Hừ! Ta đây muốn cái phát cô của ngươi , dù sao nó cũng không phải thứ trọng yếu gì .”

“Thực sự thật có lỗi, thứ này ta không thể cho ngươi.”

Nói xong, Moune hướng phòng mình đi đến.

“Ngươi đứng lại, không cần quá kiêu ngạo , không có gì ta muốn mà không lấy được , chỉ có ta không muốn nó mới thoát mà thôi, các ngươi lên cho ta!” ( Thiêm Hoa : Nói thật đọc xếp nói cứ nghĩ mình nhào nhầm giang hồ Kim Dung)

Jack thập phần căm tức — kỳ thật nếu không phải cô bé hắn thích muốn cái phát cô của Moune, hắn tình nguyện đi mua một đống phát cô khác tặng cho nàng.

Moune không kiên nhẫn chặn cái lũ oắt con này , nhưng mà hắn cũng không có chú ý tới hành động phẫn nộ của Jack.

Jack nhìn bộ dáng không chút nào để ý của Moune , lại càng cảm thấy căm tức, một phen xông lên phía trước giật ngược tóc Moune.

Phát cô bị xả xuống dưới, tóc Moune nháy mắt trở nên rất dài, mà những tiểu hài tử thấy tình cảnh này , tất cả đều ngây dại.

Cuối cùng, phản ứng lại đầu tiên vẫn là tên Jack kia! Chỉ nghe hắn hét to một tiếng “

“Yêu quái a ….”

Sau đó mấy người bốn phía mà chạy.

Nhìn đến tình cảnh này , Moune biết nơi đây không thể tái lưu lại , vì thế nhặt phát cô lên , triển khai cánh, hướng cánh rừng xa xa bay đi .

Cuộc sống tại cô nhi viện như vậy đã xong , Moune không biết hắn sắp sửa phải đối mặt với cuộc sống như thế nào.

Nhưng mà hắn biết, hắn sẽ cố gắng sống sót!

Đi vào trong rừng cây , Moune không khỏi nhớ tới huấn luyện lúc ban sơ Clow . Reed dành cho mình , cùng với cánh rừng be bé kia .

Vì thế, Moune bắt đầu ở trong rừng tập luyện ma pháp.

Về phần ẩm thực, cùng với chỗ ở, Moune đều dùng ma pháp giải quyết.

Tỷ như: Dùng “Tên” ( the Arrow ) để bắt giữ con mồi, dùng “Hỏa” ( the Firey) [ Năng lực Kerberos đưa cho Yue , bất quá Yue dùng không tốt lắm] để nướng thức ăn , dùng “Thụ” ( The Wood ) để kiến tạo phòng ở ….

Cuối cùng tại trong cánh rừng này , Moune lại một lần nữa một mình trải qua cuộc sống của người nguyên thủy .

Về phần năng lực ma pháp của hắn, lực lượng nguyên bản thuộc về hắn nắm giữ đã muốn toàn bộ nắm bát , chính là còn có chút khiếm khuyết — Dù sao thân thể hiện tại của hắn còn nhỏ , không thể sử dụng ma pháp quá lớn.

Đến lúc này, Moune quyết định đi ra ngoài một chút, miễn cho thật sự biến thành người nguyên thủy.

Moune mạn vô mục đích tiêu sái đi trên đường cái , đột nhiên xuất hiện một ma lực dao động hấp dẫn hắn !

Thế giới này cũng có ma pháp sao?

Moune không khỏi sinh ra một tia kích động, theo nơi phát ra ma lực dao động tìm tới , chỉ thấy mấy chữ “ Quán Cái Vạc Lủng” ở trước mắt !

Dựa theo phương pháp trên , Moune bước vào, sau đó quan sát chung quanh , phát hiện chính mình ở trong một cái quán Bar rách nát , hắn bĩu môi :

“ Thật sự là một quán bar rách nát a , bất quá xem tại phân thượng hơi thở ma lực có vẻ nồng đậm, ta cứ quan sát một chút đi !”

Tuy rằng bây giờ còn là sáng sớm, hơn nữa trên cửa sổ cũng không có màn che , nhưng mà ánh mắt trời tựa hồ bị địa phương này mãnh liệt cự tuyệt , một chút cũng thấu không được . Trong quán bar có một ít ngọn nến đang chiếu sáng , hương vị nến cháy tràn ngập khắp nơi . Trên mặt bàn cùng các đồ vật đều một màu bẩn vô cùng khiến người ta không thích . Người trong quán bar rất ít , chỉ có một lão nhân đang đứng sau quầy chà lau cái ly thủy tinh cùng một cô gái quá lứa mặc lục sắc trường bào đang ngồi ăn sáng .

“Có cái gì cần sao? Đứa nhỏ.”

Ông lão kia một bên hỏi Moune, một bên lấy tiếp một cái ly khác , tiếp tục lau .

“ Ta là Tom , ông chủ nơi này !”

“Ân, ta trong lúc vô ý đi vào nơi này , xin hỏi ngài có thể nói cho ta biết một ít tin tức cùng tình huống của nơi này sao?”

“Nga, xem ra cậu đến từ thế giới Muggle đi , trên người cậu có ma lực , về sau khẳng định là một tiểu pháp sư. Như vậy , ta nói một chút chuyện cho cậu nghe vậy…”

Rốt cục sau một phen lí giải . Moune rốt cuộc biết bản thân đang ở cái dạng thế giới gì.

Trong thế giới này, người biết ma pháp tên là “phù thủy”, người thường không có ma pháp , tên là “ Muggle” . Về phần người nguyên bản có ma pháp hoặc là thuộc huyết thống có ma pháp nhưng lại mất đi ma lực , thì gọi là “ pháo lép” .

Moune cảm thấy thế giới này rất thú vị, dù sao có cái trường học ma pháp có thể cho Moune vượt qua thời thơ ấu thoải mái một chút , hơn nữa ma pháp hệ thống nơi này tựa hồ cs vẻ hoàn thiện, cùng những gì Clow dạy hắn kiếp trước có chút giống nhau, cũng có chút sai biệt .

Cho nên , Moune quyết định về sau sẽ tại cái nơi gọi ‘Hogwarts’ này học tập.

Bất quá, vấn đề trọng yếu nhất trước mắt chính là vấn đề sinh tồn .

Cuối cùng, suy nghĩ thiệt nhiều biện pháp , Moune phát hiện, căn bản không có biện pháp giải quyết vấn đề ấm no của bản thân !

Bởi vì hắn hiện tại vẫn là một đứa bé , không thể ở đây tìm được công việc gì .

“Quên đi, vẫn là thử thời vận đi!”

Moune cuối cùng quyết định đi chung quanh một chút, cũng không uổng chính mình tới nơi này một chuyến.

Sau đó , Moune đi cửa hàng sách , ở đây , hắn hoặc ít hoặc nhiều hiểu được hệ thống ma pháp của thế giới này , hiểu được ma pháp kiếp trước mình học được, có một ít bạch và hắc ma pháp , còn lại đại bộ phận đều thuộc loãi viễn cổ ma pháp.

Đồng thời, Moune cũng biết thế giới này ma pháp đại bộ phận đều là cần nhờ đũa phép đến chấp hành , cho nên Moune quyết định nhìn đũa phép của thế giới này một chút . Tuy rằng bản thân hắn cảm thấy đũa phép cũng không quan trọng đến vậy.

Nói thực ra, Moune cảm thấy rất kỳ quái – cửa hàng bán đũa phép tại nước Anh cư nhiên chỉ có một cái , còn tương đương cũ nát.

Bất quá, Moune vẫn trước quan sát đũa phép cái đã.

Ân, thanh này làm không sai, đáng tiếc trượng tâm không có xử lý tốt; thanh này làm nhưng thật ra trung quy trung củ , bất quá hoa văn lại hạn chế hiệu quả thi pháp; thanh này……

Moune một bên xem, một bên nhỏ giọng nói thầm .

“Tiểu bằng hữu, có vẻ ngươi rất hiểu biết về đũa phép a! Không biết ngươi làm sao biết được những tri thức đó . phải biết rằng , một ít pháp sư lợi hại cũng vô pháp liếc mắt một cái đã nhận ra ưu khuyết của chúng!”

Ông chủ cửa hàng kinh ngạc hỏi.

“Là như vậy. Chủ …… Cha ta đối với chế tạo đũa phép có nghiên cứu nhất định, cho nên ta biết một ít.”

“Nga?! Cha của ngươi là ai? Ta có thể đi tìm hắn trao đổi một chút sao?” Ollivander tiên sinh kích động nói.

“Thật có lỗi, cha ta đã qua đời , ta là một cô nhi !”

“Nga! Đứa nhỏ đáng thương.”

Nhìn bộ dáng Ollivander, Moune đột nhiên cảm thấy nếu chính mình đưa ra đề nghị ở trong này làm công, có lẽ vị tiên sinh này sẽ không cự tuyệt.

“Tiên sinh, có lẽ như vậy thực mạo muội …”

Moune tận lực chú ý cách dùng từ , thật cẩn thận nói:

“Ta là trong lúc vô tình đi vào nơi đây . Ta hiện tại không xu dính túi, không có chỗ để đi , mà muốn đi đến Hogwarts thì còn cần rất nhiều năm. Nếu ngài không ngại , có thể thu ta làm học đồ sao? Ta sẽ không gây phiền toái cho ngài , ta sẽ cố gắng làm việc , nhờ ngài!”

“Này……”

Nhìn ngân phát tiểu tử trước mặt , lại nghĩ tới sự hiểu biết của hắn về đũa phép , còn thân thế đáng thương của hắn , Ollivander không khỏi mềm lòng :

“Được rồi, từ giờ trở đi ta chính là sư phụ của ngươi.”

“Đúng vậy, sư phụ , tên của ta tên là ‘Moune · Clow · Reed’, ngài có thể bảo ta ‘Yue’.”

Cứ như vậy, lo lắng về thời thơ ấu của Moune cũng biến mất , nghênh đón hắn chính là kiếp sống học đồ tuy vất vả nhưng cũng rất vui vẻ …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.