CHƯƠNG 74: HẸN ƯỚC.
Sau ngày đó, Harry ở thêm hai ngày tại Đức.
Bộ Pháp thuật nước Đức phán án những người bị Harry trói lại.
Sau khi chủ nhân bọn họ giết nhiều người như vậy, thì không cần nói cũng biết bản án của bọn họ thế nào rồi, dù sao thì chủ nhân bọn họ cũng không có thế lực mạnh mẽ như Grindelwald. Năm đó khi Grindelwald “bị thua” tự nguyện đi vào giam mình trong Nurmengard, vì củng cố địa vị Bộ Pháp thuật nước Đức cũng không muốn bỏ qua Grindelwald, đáng tiếc nhóm Thánh Đồ lại không cho bọn họ cơ hội.
Cho dù không có Grindelwald lãnh đạo nhưng bọn họ vẫn tuân thủ kỷ luật tổ chức mình như cũ.
Nhưng hiện tại đám người kia lại khác, chủ nhân bọn họ đã chết mà đũa phép bọn họ cũng bị nộp lên trên, vì chủ nhân bọn họ hại chết rất đông phù thủy vô tội, những người này chỉ có thể lấy mạng đền mạng.
Khi Harry nghe được tin này cũng không nói gì, cậu chỉ nhìn tin tức trên báo rồi liền quấn lấy Severus đi khắp nơi, gọi kêu là đi tham quan nước Đức.
Cũng chỉ có Harry mới có thể lôi được Severus từ trong thế giới độc dược, không hề do dự để mặc Harry lôi tay anh ra ngoài.
Không thể không nói Harry đoán đúng.
Tuy rất nhiều người “nhận lầm” cậu là người kia trên báo chí, nhưng lập tức mọi người lại lắc đầu.
Bọn họ không tin Harry nhỏ gầy như vậy là thanh niên dũng cảm kia, nên đám người chỉ nhìn Harry vài lần rồi không nhìn nữa.
May mắn khi đó Harry đưa lưng về phía bọn họ, cho dù sau đó có nghiêng người thì người phía sau cũng không thể thấy rõ vết sẹo trên trán cậu, nói cách khác chỉ sợ mỗi lần ra ngoài Harry đều phải che vết sẹo rồi ấy chứ.
Cũng đồng thời, Grindelwald mượn sự kiện này chính thức tuyên bố mình tái nhậm chức.
Bản thân nhóm phù thủy nước Đức rất tôn trọng với Grindelwald và nhóm Thánh Đồ mà ông lãnh đạo, nhóm phù thủy thậm chí có thể vinh dự vì mình gia nhập được Thánh Đồ, cho nên khi ông tái nhậm chức thì đã được ủng hộ phần lớn.
Cho dù Bộ Pháp thuật muốn mượn cơ hội này văn vẻ thì cũng không kịp nữa, một số Thánh Đồ đã sớm được Grindelwald ra lệnh đưa vào Bộ Pháp thuật bắt đầu phát huy tác dụng của bọn họ.
Nhân viên vốn như nước với lửa ngay khi bộ trưởng Bộ Pháp thuật còn chưa kịp ngạc nhiên đã kết thành đồng minh, khống chế gần một nửa Bộ Pháp thuật. Nếu không phải Grindelwald hiện nay không còn yêu thích quyền lực thì bọn họ hoàn toàn có thể tìm được lý do chỉ trong vòng một tháng đá đít ông bộ trưởng kia rồi.
Mà Harry cảm nhận rõ được bầu không khí giữa Grindelwald và hiệu trưởng Dumbledore không còn sượng sùng như trước, ít nhất thì cụ Dumbledore đã ngầm đồng ý Grindelwald xun xoe bên cạnh mình – hành động hai ngày nay của Grindelwald đã làm không ít Thánh Đồ rơi cằm xuống đất.
Harry biết một ngày trước ông Aberforth đã tới một lần, cậu đoán chắc được Grindelwald mời tới.
Nếu Grindelwald đã quyết định chủ động cởi bỏ nút thắt kia thì đương nhiên muốn cởi bỏ chuyện giữa ba người.
Buổi tối khi ông Aberforth rời đi đúng lúc Harry ra ngoài trở về, ông Aberforth xuất phát từ phép lịch sự gật đầu với một người xa lạ như cậu rồi cúi đầu đi mất.
Harry loáng thoáng thấy được mắt ông ươn ướt, vốn hơi lo lắng nhưng khi thấy Grindelwald và Dumbledore xuất hiện ở phòng khác, thấy hành động của hai người, Harry tin chắc mình không cần lo lắng nữa.
Harry còn biết được tin gia đình Potter từ nơi Abraxas.
Có Charlus và Dorea ở đó, James và Lily cũng không xảy ra chuyện gì, nhưng vốn khi James dẫn Lily về lều nghỉ ngơi, trước khi bóng tối bao phủ Charlus và Dorea vẫn chưa trở về.
James dò xét tình huống quanh lều, dưới áp lực của pháp thuật hắc ám thì anh cũng không thể sử dụng được nhiều thần chú, mà anh còn có thể cảm giác rõ tuần hoàn pháp lực trong cơ thể mình vận chuyển đang dần dần chậm lại.
Nhưng trước khi Charlus trở về lều thì vì bảo vệ Lily, anh vẫn nghĩ biện pháp giết chết một con sinh vật đi vào đập phá căn lều bên cạnh.
Lần đầu tiên giết chết một sinh vật độc ác làm cho cảm xúc của anh vẫn chưa ổn định lại kể cả khi Charlus trở về, nhất là sau đó bóng tối tan đi anh nhìn thấy bộ dáng sinh vật bị mình đánh chết kia, dường như đã bị kích thích lớn.
Tóm lại, khi Charlus tới tìm Voldemort xác nhận Harry an toàn, James vẫn im lặng còn không ăn được gì cả.
Mà Harry đặc biệt nhờ Abraxas giúp cậu tìm hiểu tin tức nhà Black, cũng không có gì đáng ngại cả. Chỉ là gia chủ dường như bị thương, sau khi bóng tối tan ra thì bọn họ trở về gia tộc Black, vì bọn họ là quý tộc về nước sớm nhất nên nhiều báo chí giới phù thủy nước Anh – nhất là “Nhật báo Tiên tri” – theo dõi gia tộc Black.
Khi Walburga lo lắng mãi vì vết thương của Orion, khi Regulus vội vàng chăm sóc Narcissa và Andromeda hoảng sợ, ai cũng không nghĩ tới con trai trưởng gia tộc Black vốn bị mọi người đoán khi nào thì hủy bỏ quyền kế thừa gia tộc lại xuất hiện trước mặt mọi người, dùng thủ đoạn ầm ầm thu thập một đám phóng viên ẩn núp chung quanh nhà Black hòng lấy được tin tức vô căn cứ đi về.
Mà từ tin của Abraxas, hai ngày này, chuyện tình của gia tộc Black đều do Sirius xử lý, tuy rằng thủ đoạn rất ngây ngô, thậm chí nghe nói rất nhiều chuyện còn cần Walburga xem qua nhưng không thể phủ nhận biểu hiện lúc này của Sirius đã làm cho người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
Con trai trưởng của gia tộc Black đã từng khiến Abraxas thường ngày không dễ dàng đánh giá người khác cũng phải lắc đầu, lại biểu hiện ra khí thế hoàn toàn khác với trước kia.
“Giờ phút này, không có bất cứ kẻ nào có lý do cướp đoạt quyền thừa kế của nhóc ấy nữa.” Cuối cùng Abraxas đánh giá.
Nghe xong Abraxas cảm thán, Harry cười như không cười mà uống một ngụm hồng trà Severus vừa chuẩn bị cho cậu.
“Tai nạn có thể làm cho người ta trưởng thành, đồng thời vượt qua tai nạn sẽ làm tình cảm của nhau vững chắc hơn.” Harry bình luận.
Ai cũng không thể phủ nhận ba và ba đỡ đầu của cậu thông minh, cho dù hai người đều là nhân vật đau đầu trong trường nhưng không ai có thể đánh giá chỉ số thông minh của họ dựa trên tật xấu, cho dù chỉ số thông minh của bọn họ có lẽ đều dùng để đùa dai.
James thường ngày tuy nghịch ngợm nhưng anh không muốn cướp sinh mệnh của ai, sau chuyện này có thể anh có thay đổi rất lớn. Chỉ cần bà nội Dorea mở ra tư tưởng – loại chuyện khuyên nhủ này, Harry cảm thấy Slytherin giỏi hơn Gryffindor.
Mà Sirius…
Harry vẫn cảm thấy Sirius là con trai trưởng gia tộc Black, trước khi vào Gryffindor không thể không được nhận giáo dục quý tộc đầu đời, mà tin chắc cho dù anh vào Gryffindor thì huấn luyện gia tộc hàng năm cũng không ít, chỉ là Sirius có học hay không thôi.
Nhưng dù thế nào đi nữa, Harry tin chắc giáo dục đầu đời trước mười một tuổi nhất định đã in sâu vào trong lòng Sirius, thậm chí là linh hồn. Chỉ là khi Sirius tiến vào Gryffindir thì đè nén mặt này xuống. Rồi theo mâu thuẫn với gia đình ngày càng trở nên gay gắt thì tin chắc anh nhất định đã đè nén nó xuống dưới cùng.
Nhưng dù sao cũng là thứ đã in sâu vào trong linh hồn.
Khi quan hệ giữa Sirius và gia đình dịu đi, Sirius không còn cho mình là người ngoài nữa, thật sự cảm giác được mình là một phần tử của gia đình này, biết được khi gia đình này cần anh, thì thứ đã cố gắng xem nhẹ sẽ xuất hiện trong óc anh lần thứ hai.
Harry tin chắc, lấy chuyện lần này làm mồi dẫn thì sự không hiểu nhau giữa Sirius và gia tộc Black sẽ dần dần biến mất.
Tin chắc khi khai giảng, cậu có thể nhìn thấy James và Sirius không còn giống trước nữa?
Lucius tỉnh lại giữa trưa ngày thứ hai, sau khi Harry kiểm tra cho anh lần hai mới chắc chắn không có chuyện gì nữa.
Ngày thứ ba, bọn họ chào tạm biệt Grindelwald và cụ Dumbledore, trở lại nước anh.
Sau khi trở lại Anh, hai người lớn liền vội vã biến mất.
Abraxas vội vàng ứng phó với Bộ Pháp thuật và các phóng viên, mà Voldemort vội vàng chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Harry. Đương nhiên tất cả đều tiến hành bí mật với đám người Harry, chuyện này chỉ có Abraxas biết.
Harry rảnh rang không có việc gì làm, nếu không chạy sang biệt thự Prince cùng với Severus, thì sẽ đi hoàn thiện trận pháp dưới tầng hầm.
Hành động kia của cậu làm Lucius đang tĩnh dưỡng bất an.
Vì anh tin chắc trận pháp tầng hầm không phải chính Harry muốn sử dụng, anh biết trận pháp đó là cậu và Draco nghiên cứu để bọn họ trở về thế giới kia.
Mỗi lần thấy Lucius cứng người một chút khi Harry chạy tới tầng hầm thì chốc lát Draco hiểu được Lucius nghĩ gì. Trước sinh nhật Harry ba ngày, Draco hiểu rõ gõ cửa phòng Lucius.
“Mời vào.” Lucius ngồi trên ghế, anh đang đọc sách.
Lúc Draco đẩy cửa tiến vào anh mới ngẩng đầu lên, khi thấy người vào anh ngơ ngác không xem được sách mình nữa.
“Draco…” Anh mở mở miệng, nhưng không biết nên nói gì, sau khi anh tỉnh lại Draco luôn luôn chăm sóc anh, lại không nói mấy câu với mình, chỉ hỏi là anh có thấy khó chịu hay không linh tinh gì đó.
Draco ngồi đối diện Lucius, cậu im lặng một lúc mới chậm rãi mở miệng, “Lucius, ở thế giới kia của tôi, vì chiến tranh nên quý tộc dường như xuống dốc. Những quý tộc còn lại thì ngoài vài quý tộc trung lập thì đều nghe theo gia chủ Malfoy cả, vì bọn họ tin chắc hiện nay chỉ có gia tộc Malfoy mới có thể lấy lại vinh quang quý tộc lâu đời của họ, mà tôi là gia chủ đời này của gia tộc Malfoy.”
Lucius cảm thấy lòng hơi đau đớn, anh biết ý của Draco, nếu anh bắt ép Draco lưu lại thì các quý tộc của thế giới kia sẽ gặp phải nạn lớn, mà Draco bỏ xuống tất cả sẽ phải đau khổ bao nhiêu, kết quả không cần nói cũng biết.
Anh nói những lời với Draco trước đó, đúng là anh ích kỷ sao?
“Tôi biết mình không phải không có tình cảm với anh, nhưng tôi không thể bỏ xuống nơi đó,” Nhìn Lucius nắm chặt tay, Draco chậm rãi phủ tay mình lên, “Nếu có thể, anh đồng ý chờ tôi vài năm chứ?”
“Cái gì?” Mi mắt Lucius vốn hạ xuống lại nhanh chóng mở lên, anh không thể tin nhìn Draco.
“Em cần phải trở về xử lý tốt chuyện này, phục hưng lại quý tộc và tương lai gia tộc Malfoy, em đều phải cẩn thận xử lý tất cả. Nếu anh đồng ý, tha thứ em ích kỷ, chờ em vài năm. Tám năm sau nếu em còn chưa trở về, vậy anh hãy ếm cho mình một Obiliviate, quên em đi…”
Lucius nhìn draco một lúc, cuối cùng chậm rãi cầm tay Draco, “Được…”
Cho dù bao lâu, tôi đều sẽ chờ em, chỉ cần em nguyện ý trở về…