CHƯƠNG 143
Nghe vậy, Richard không nói gì, chỉ từ từ vén ông tay áo trái lên, Lucius mở to mắt, hút khí, ” Dấu hiệu hắc ám!” Hắn nhỏ giọng hô.
Tiếng hô của hắn hấp dẫn Snape và Harry, hai người đồng thời nhìn về cánh tay trái của Richard. Nơi đó quả nhiên có một dấu hiệu màu đen, một cái đầu lâu nhỏ, một con rắn chui ra từ miệng mở to của đầu lâu. Đây là lần đầu tiên Harry thấy dấu hiệu hắc ám trên người một học sinh, cho tới bây giờ Voldemort chưa từng đặt dấu hiệu hắc ám trên người học sinh Hogwarts.
Lucius hâm mộ lại kính sợ nhìn phía bạn tốt, giọng nói càng nhỏ hơn, ” Bọn họ,” Hắn dùng cằm hất về phía những học sinh khác của Durmstrang, ” Bọn họ cũng được giáo sư Voldemort đặt dấu hiệu sao?”
Richard lắc lắc đầu, ” Không. Cha tớ nêu ý kiến, thân phận của tớ cao hơn, cho nên hy vọng có thể được dấu hiệu đầu tiên, giáo sư Voldemort đồng ý, bọn họ,” Hắn dùng ngón tay chỉ chỉ vào các học sinh đang ăn như chết đói cuối bàn, ” Sau khi tốt nghiệp mới được dấu hiệu.” Hắn kéo ống tay áo xuống, dừng lại ở dấu hiệu màu đen, ” Đây là vinh dự của cả gia tộc Colson, tớ là người duy nhất chưa tốt nghiệp đã được dấu hiệu này, vì thế cha tớ khoe khoang với rất nhiều bạn bè. Rất xin lỗi, Luc, gây cho cậu không ít rắc rối.” Hắn thật có lỗi cười cười với Lucius.
Lucius bất đắc dĩ đáp lại bằng một nụ cười, hắn hướng Richard giải thích.” Không sao, cha của tớ thật sự rất lải nhải. Thật sự là,” Hắn tức giận nói, ” Không phải tớ không muốn có dấu hiệu, tớ đã sớm hướng giáo sư Voldemort thể hiện nguyện vọng của tớ, hy vọng có thể vĩnh viễn đi theo bên cạnh giáo sư Voldemort vĩ đại, vì sáng lập thế giới pháp thuật trong sạch mà hiến dâng cả đời,” Hắn nói đến đây, Richard khẽ nhíu mày, nhưng giây tiếp theo hắn lại khôi phục dáng tươi cười như cũ, yên lặng nghe Lucius nói tiếp, ” Nhưng giáo sư Voldemort không đồng ý, bảo tớ sau khi tốt nghiệp mới nói đến. Cha tớ nói, đây là bởi vì năng lực của tớ chưa xuất sắc, không đủ đánh động giáo sư Voldemort, nên ngài chưa muốn cho tớ dấu hiệu.” Hắn than thở, ” Sao tớ không bằng cậu, sao lại không bằng?”
“Luc.” Richard vỗ vỗ vai Lucius, ” Cậu rất tốt, không có gì không bằng tớ. Chỉ có điều, do ngài Karkaroff khen ngợi tớ, thường xuyên nói lời hay về tớ trước mặt giáo sư Voldemort, cho nên tớ mới tạo được ấn tượng trong mắt giáo sư Voldemort, nói thật giáo sư Voldemort cũng không biết tớ đạt đến trình độ nào, chỉ biết tớ là học sinh xuất sắc nhất Durmstrang. Tớ phải thừa nhận, hiệu trưởng rất yêu thích tớ, hắn quá mức khoa trương năng lực của tớ, khiến tớ vô cùng bối rối. Phải biết rằng, lúc hè tớ bị gọi lên gặp, hiệu trưởng Karkaroff cũng ở đó, những lời hắn nói làm tớ xấu hổ vô cùng. May mắn giáo sư Voldemort khoan dung, dù biết tớ là hữu danh vô thực, vẫn cho tớ dấu hiệu. Cậu không thể nào tưởng tượng được đâu, nhiều người xuất sắc như vậy từ các nơi trên thế giới tụ tập lại, cố gắng thể hiện bản lĩnh của mình cho giáo sư Voldemort, cho dù tớ am hiểu nghệ thuật hắc ám và ma dược nhất nhưng cũng không so được.” Giống như nhớ lại sự quẫn bách lúc đó, trên cổ và mặt hắn đỏ ửng vì xấu hổ, ” Merlin, tớ còn không biết lúc ấy tớ đã làm như thế nào, thật sự là mất mặt.”
Lời của Richard giúp Lucius xua tan sự không cam lòng và ghen tị, giúp hắn khôi phục cao ngạo tự tin ngày thường. ” Tớ nghĩ cũng đúng, tớ với cậu là bạn nhiều năm như vậy, chúng ta luôn luôn ngang bằng nhau. Muốn nói tớ kém hơn cậu rất nhiều, là không thể nào.”
Cuộc nói chuyện tạm thời dừng lại, các học sinh đều đang vùi đầu ăn. Bữa tối hôm nay so với bình thường phong phú hơn rất nhiều, còn có vài món ăn của nước khác, Harry ăn nhiều hơn ngày thường một chút. Cậu vừa ăn vừa nghĩ, một người ủng hộ Muggle giống như Sirius Black, căm hận thế giới đề cao phù thủy máu trong và pháp thuật hắc ám, vì sao lại đồng ý nhận dấu hiệu hắc ám, trở thành Tử thần thực tử? Tử thần thực tử căm ghét Muggle, xem thường Muggle, thích nghệ thuật hắc ám, thích phát triển pháp thuật hắc ám, hai loại người không thể hợp nhau. Hai tư tưởng cực đoan như thế, Richard Colson làm thế nào để dung hòa?
Không ngờ vấn đề Harry nghĩ lại được Snape trực tiếp hỏi ra, ” Cậu Richard Colson, tôi nhớ rõ trước kia cậu ủng hộ Muggle, chán ghét nghệ thuật hắc ám, vì sao cậu lại đồng ý nhận dấu hiệu hắc ám?”