[Harry Potter Đồng Nhân] Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 152: Chương 152




CHƯƠNG 177

Con số này vượt xa dự liệu của Harry, hơn nữa toàn bộ các bác sĩ chính đều lựa chọn lưu lại khiến cậu vô cùng vừa lòng. “Một khi mọi người đã lựa chọn lưu lại, có nghĩa là mọi người chấp nhận yêu cầu tôi mới đề ra, hy vọng mọi người nhớ kĩ lựa chọn ngày hôm nay từng giờ từng khắc.” Cậu dừng một chút, “Tôi, Harry Potter, vạn phần vinh dự và may mắn được làm việc chung với mọi người, năm tháng sau này, chân thành đoàn kết, sóng vai chiến đấu.”

Allan đại diện các phù thủy đáp lại Harry, “Giống như lời của cậu, Harry, đây là nghề nghiệp của chúng tôi, đạo đức nghề nghiệp của chúng tôi, là việc chúng tôi nên làm. Chúng tôi là bác sĩ của St.Mungo, công việc của chúng tôi chính là đem hết toàn lực cứu giúp người bị thương.”

Harry tán thưởng gật gật đầu, dùng đũa phép gõ lên tấm da dê, sau đó vung lên, trong tay các phù thủy đều có hai tấm da dê. “Các bác sĩ, trong tay các vị, một tấm là phòng bệnh các vị phụ trách, gấp ba lần trước chiến tranh, sau này chắc chắn tiếp tục gia tăng một tấm khác là lịch làm việc của các vị, một ngày 24 giờ, một tuần bảy ngày, St. Mungo cần phải cam đoan bất kì lúc nào cũng có đủ bác sĩ. Các nhân viên, trong tay các vị, một tấm là nội dung công việc của các vị sau này, một tấm là lịch làm việc. Mặt khác, từ hôm nay, các phù thủy phải chuẩn bị tinh thần để tăng ca.” Cậu nhìn đồng hồ Muggle, 2:23, rất nhanh, người bị thương đầu tiên trong chiến tranh sẽ được chuyển vào St.Mungo. “Được rồi, nói tới đây. Các bác sĩ nhanh chóng trở về cương vị của mình, hôm nay, hai bác sĩ đảm nhiệm việc trị liệu khẩn cấp theo tôi và Allan sẽ đến thông đạo chiến tranh và hòa bình. Rose,” Cậu quay đầu phân phó, “Phân công nhiệm vụ cho các nhân viên, trước khi người bệnh tới phải chuẩn bị tốt.” Cậu lấy từ túi ra một bình ma dược giao cho Rose, “Chuyện này cô chính tay làm. Rải một giọt xuống sàn nhà mỗi phòng, phần còn lại thì đặt ở tủ chứa đồ của tôi.” Cậu cẩn thận dặn dò, Rose tự tin gật đầu, “Yên tâm, Harry.”

Harry mở mạng vô tuyến phù thủy của bệnh viện, sau đó cùng Allan dẫn hai bác sĩ chịu trách nhiệm điều trị hôm nay là Jo và Fred đi đến cửa sau của St.Mungo, chính thức mở ra thông đạo chiến tranh và hòa bình, chuẩn bị đón nhóm bệnh nhân đầu tiên.

2:25, mạng vô tuyến phù thủy đang phát truyện giải trí đêm khuya (sinh tồn trên đảo hoang Muggle) đột nhiên bị cắt đứt, giọng nói của nữ phù thủy Ketty trên mạng vô tuyến phù thủy đột ngột thay đổi. Ketty có một giọng hát vàng, ngọt ngào, có thể tranh đua với người cá, bởi vậy các phù thủy rất yêu thích. Nhưng lúc này giọng của cô lại gượng gạo vô cùng, hoàn toàn không có dễ nghe như ngày thường, mà trống rỗng cứng nhắc.

” Các ông, các bà, các vị phù thủy đang nghe mạng vô tuyến phù thủy, hiện tại là tin tức quan trọng nhất. 2:05 rạng sáng, tại tây London Muggle, Tử thần thực tử và Hội phượng hoàng khai chiến, trận đấu kéo dài 20 phút, 18 người chết, 45 người bị thương. Nội dung chi tiết sẽ được phát lúc 6:30.”

Harry yên lặng nghe, số người chết không nhiều, đương nhiên có lẽ là bởi vì lần này hai bên chưa xuất ra lực lượng chính. Jo và Fred đứng xa xa hoảng sợ nhìn nhau, sống lưng vốn thẳng càng cứng ngắc.

” Tiếp theo, ngài Voldemort có vài lời phát biểu.” Ketty gượng gạo nói.

Voldemort diễn giảng ngắn gọn hùng hồn, mang theo sự chết chóc, “Các phù thủy của thế giới pháp thuật, ta tuyên bố chiến tranh bắt đầu. Vì vinh dự và kiêu ngạo của phù thủy, vì thế giới pháp thuật càng thêm tốt đẹp tươi sáng, ta và những người đi theo ta triệt để quét dọn chướng ngại trước mặt chúng ta. Chúng ta còn muốn chinh phục thế giới Muggle, bảo vệ tôn nghiêm của phù thủy, lãnh đạo thế giới pháp thuật đi tới huy hoàng.”

2:27, nhóm bị thương đầu tiên tới thông đạo chiến tranh và hòa bình. Có phù thủy dùng phép độn thổ hoặc là cưỡi chổi bay đến, có người được đồng đội đưa tới. Các phù thủy có người dùng mũ che khuất mặt, có người lại không che dấu. Trong thông đạo chiến tranh và hòa bình có một vách tường, đảm bảo hai phe đối địch không thể gặp nhau, mỗi cửa thông đạo đều có dấu hiệu của mỗi bên, một cái là con rắn chui ra từ miệng đầu lâu và một cái là phượng hoàng lửa, cuối thông đạo là bốn vị bác sĩ: Harry cùng Jo đứng bên Tử thần thực tử, Allan cùng Fred đứng bên Hội phượng hoàng, nhanh chóng đưa bọn họ đi qua đại sảnh của St.Mungo, bảo đảm riêng tư của hai bên.

Các phù thủy gần như là đồng thời tới, thông đạo rộng rãi trở bên chật chội, may mắn bọn họ tự giác xếp hàng. Người bị thương được xử lý đơn giản rồi đưa đến đại sảnh, sau đó do các phù thủy dựa theo dấu hiệu mà đưa đến phòng đã được sắp xếp để tiến hành từng bước trị liệu.

Nhóm đầu tiên đến, vết thương phần lớn không phải quá nghiêm trọng, đón xong, Harry cùng Allan trở về đại sảnh. Lúc này đại sảnh của bệnh viện, người qua lại như con thoi, không chỉ có bệnh nhân vừa mới đưa vào, mà còn có những bệnh nhân vốn ở bệnh viện, có người rời giường đến xem náo nhiệt, có người đến yêu cầu giảm bớt thời gian ở viện, có người thẳng thắn làm thủ tục xuất viện.

” Tôi vẫn thích St.Mungo trước kia hơn.” Allan thì thào nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.