CHƯƠNG 192
Rất nhanh nghi hoặc của cậu được giải đáp, Lily mang thai! Lúc cô tràn đầy hạnh phúc và tình yêu thương của người mẹ nói cho bạn bè biết tin tức này thì lòng Harry đầy ngổn ngang. Cậu miễn cưỡng duy trì biểu hiện vui sướng chúc mừng cô, thân thể suy yếu trong phúc chốc lảo đảo.
Là một người ở hai thời không khác nhau không thể xuất hiện cùng một thời không, những nhà vật lí học Muggle đều có chung nhận định này, trùng hợp chính là ở thế giới pháp thuật cũng tồn tại lý luận tương tự như vậy. Bởi vì tồn tại việc chuyển đổi thời không, các phù thủy ở thế giới pháp thuật được bộ pháp thuật cho phép có thể tùy lúc tùy nơi trở lại thời không, nhưng thời gian dừng lại sẽ không vượt qua 24 giờ, qua 24 giờ, trở lại quá khứ thì cuộc sống của mình ở quá khứ sẽ biến mất. Thời không vĩnh viễn đóng lại, một thời không chỉ có thể có một “Chính mình” tồn tại.
Bởi vậy lúc này Harry đã phá vỡ nghiêm trọng nguyên tắc thời gian không gian của thế giới pháp thuật và thế giới Muggle.
Cậu thông qua hành lang thời gian từ năm 2011 trở lại năm 1974, đến nay đã qua 11 năm, mà năm 1985, một Harry Potter chưa ra đời đang ở trong thân thể Lily dựng dục, hiển nhiên, cái thai nhi càng lớn lên thì thân thể mới 21 tuổi của Harry không ngừng suy yếu, tính mạng dần dần trôi đi, lúc đứa trẻ ra đời thì cũng chính là ngày Harry nghênh đón tử thần. Hơn nữa, không xong là, nếu Harry có thể tìm cách chuyển biến tình trạng, hồi phục thân thể khỏe mạnh, như vậy đứa trẻ còn chưa ra đời kia sẽ chết, mà Harry còn đang là thai nhi kia chết, như vậy Harry 21 tuổi vẫn có thể sống sót sao? Dù sự tình phát triển như thế nào, thì Harry 21 tuổi chung quy cũng không thoát khỏi vận mệnh tử vong.
Ở năm 2011 Harry hiển nhiên không sợ cái chết. Khi đó cậu là người lãnh đạo Hội phượng hoàng, gánh vác trên lưng sinh mệnh của tất cả thành viên Hội phượng hoàng, cậu không sống vì chính mình, mà cậu sống vì Hội phượng hoàng, sống vì những phù thủy đối kháng lại Voldemort, sống vì thế giới Muggle vô tội. Cho nên, khi những thứ cậu bảo vệ không còn tồn tại, cuộc sống của cậu đã hoàn toàn không có ý nghĩa, có thể dùng một chút giá trị cuối cùng của bản thân để đổi lấy mạng sống của hàng chục thành viên Hội phượng hoàng, là tâm nguyện của cậu. Sự tình đã đến nước này, Hội phượng hoàng hoàn toàn thất bại, đó là trách nhiệm của cậu, vì mong muốn sau này Hội phượng hoàng có thể vực dậy, dù là mỏng manh. Cho nên khi đó Harry hi sinh mạng sống, không chút do dự.
Bây giờ, tuy cùng là một người, cùng một linh hồn, nhưng Harry của năm1985 không dũng cảm hi sinh tính mạng của mình như năm 2011, cậu không thể thản nhiên đối mặt với tử vong, cậu không muốn chết, cậu muốn tiếp tục sống, sống càng lâu càng tốt.
Cậu đã không phải là Harry Potter không còn hy vọng không còn giá trị tồn tại như trước kia, trong lòng cậu đã có vướng bận lớn nhất.
Voldemort, từng là kẻ thù lớn nhất của Harry Potter năm 2011, từng cùng cậu một người sống một người chết, từng giết chết cha mẹ cậu, giết chết bạn bè đồng đội của cậu, là phù thủy tà ác, chúa tể bóng tối. Nhưng giờ đây hắn là người yêu của Harry Potter năm 1985, là điều không thể thiếu trong cuộc sống của cậu, giống như hô hấp của cậu, không thể mất đi. Tuy trong mắt tôi tớ, nam nhân này đầy uy nghiêm và cao quý, trong mắt người ngoài hắn lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng trong mắt Harry hắn dịu dàng, đầy yêu thương, khiến cậu không thể không đáp lại.
Voldemort trao cho Harry vô số yêu thương, đủ loại yêu thương, như một người cha, người bạn, người yêu, lấp đầy cô đơn lãnh lẽo trong trái tim Harry bao năm qua, thỏa mãn khát vọng gia đình của Harry, khát vọng thân nhân của Harry. Mà tình yêu này, không phải bởi vì cậu là “Cậu bé sống sót”, không phải bởi vì cậu là “Cứu thế chủ của thế giới pháp thuật ” Hoặc là “Ngôi sao cứu thế”, mà bởi vì cậu là Harry Potter, là Harry Potter chân thật.
Nghĩ đến sau này, cậu không thể thấy nụ cười của Voldy, không thể nghe giọng nói của Voldy, không thể chạm vào thân thể của Voldy, lòng Harry đều chảy máu.
Cậu và Voldy còn có rất nhiều việc chưa làm, chưa bắt rồng cho Nagini chơi đùa, chưa chơi trò đoán câu đố với tượng nhân sư, chưa nghe người cá ca hát, chưa đến rừng rậm hái quả, chưa ngắm tuyết trên núi, chưa leo lên đỉnh Everest, chưa ra biển xem mặt trời mọc, chưa đến sa mạc xem mặt trời lặn. Hai người luôn nghĩ thời gian còn rất nhiều rất nhiều, có thể tùy ý hoang phí. Cho nên Harry đến St.Mungo, cả ngày làm việc không ngừng, cho dù nghỉ ngơi vẫn nghiên cứu y học pháp thuật Voldemort liên tục phát động chiến tranh, hắn muốn dành cả thế giới cho Harry, sau đó có thể hạnh phúc cùng Harry đi thăm thú các nơi. Vốn đây là chuyện bình thường, hai người có pháp thuật rất mạnh, hai người có thể sống lâu hơn bất kì phù thủy nào, cho nên hai người không quý trọng thời gian, hai người nghĩ rằng sẽ vĩnh viễn bên nhau – không ngờ, hiện tại thời gian, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.