CHƯƠNG 54
Mua xong sách cho năm sáu, mua thức ăn mới cho cú, Harry và Nagini đi đến tiệm Apothecary để mua ma dược. Khi cậu đi vào tiệm thì gặp Snape.
Snape nhìn qua thật không tốt, khuôn mặt xanh xao, đôi mắt mệt mỏi, tóc càng bóng nhờn.
” Severus, cậu làm sao vậy? Nhìn qua thật đáng sợ.” Harry trộm lui về phía sau nửa bước, ” Lần tắm rửa gần nhất của cậu là cách đây bao nhiêu ngày?”
Snape không thèm quan tâm, giọng điệu rất hài lòng, ” Thật vui vì gặp cậu ở đây, tớ có việc muốn nói với cậu.”
” Có việc muốn tớ giúp sao?”
” Không phải, chỉ muốn nói.”
Ồ, hóa ra tìm cậu làm thùng đựng rác, Harry buồn bực nghĩ. Từ khi cậu đến thế giới này, liền thường xuyên làm thùng rác của người nào đó, thật chán nản.
Hai người một rắn đi đến tiệm kem Florean Fortescue, Harry bảo Nagini đi đến phía bên kia ngồi ăn, cậu và Snape chọn một chỗ ngồi xuống.
” Mấy ngày nay đã xảy ra việc gì sao?” Harry múc một thìa kem cho vào miệng.
Snape không thích đồ ngọt, cũng gọi một ly kem nhưng không có ý định ăn. ” Ngày chúng tớ đều tự về nhà, đúng không?”
” Ừ.”
” Sau đó, buổi chiều, Lupin đến tìm tớ.” Snape nói.
Harry cười rộ lên, ” Cám ơn cậu cứu cậu ta sao? Thật sự là không thể tưởng được cậu lại có thể vì cậu ta mà không cần mạng của mình.” Nếu hai người này có thể thành đôi, cũng không uổng Snape làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Snape sửng sốt trong chốc lát, chậm rãi gật đầu, lại lắc đầu, ” Cậu ấy đến cảm ơn, sau đó lại hỏi tớ một việc khó xử.”
” Việc khó xử gì?” Harry lại nuốt vào một thìa kem to, cảm giác lành lạnh khiến cậu nghĩ máu mình sắp đóng băng, thoải mái a!
” Cậu ấy hỏi tớ có biết Hoàng tử lai không.” Snape nhỏ giọng.
” Khụ, khụ, khụ, khụ. ” Harry ho khan đến mức mặt đỏ bừng. ” Cái, cái gì? Cậu ta, cậu ta biết cái gì?” Cậu hỏi đứt quãng.
Snape thở dài, ” Cậu nhớ rõ cậu ấy từng giúp tớ sắp xếp hòm thuốc không?”
Harry vội vàng gật đầu, ” Có liên quan đến việc này sao? ” Cậu đột nhiên nhớ đến, ” Từ từ, tớ nhớ rõ cậu có mang theo lang dược……”
” Đặt ở trong hòm thuốc, tớ định nhờ giáo sư Voldemort giúp tớ thí nghiệm một chút.”
” Bị thấy được?” Harry hỏi, dùng giọng điệu khẳng định.
” Bởi vậy cậu ấy hỏi tớ, đương nhiên tớ nói không. Sau đó cậu ấy hỏi tớ sao lại có lang dược, tớ nói là giáo sư Voldemort ra lệnh cho tớ cải thiện nó.”
” Cậu ta tin sao?” Harry có chút choáng váng đầu, Lupin sẽ không dễ bị lừa gạt như vậy chứ?
” Không, nhưng tớ cũng không nói cho cậu ấy thêm điều gì.” Snape dừng một chút,” Cậu ấy yêu Hoàng tử lai.”
” Ừ!” Harry cũng thấy dễ hiểu. Biết Lupin là người sói, còn nghĩ đến cậu ta, dùng mọi cách quan tâm Lupin, một người hiền lành như Lupin thực dễ dàng đã bị rơi vào tình yêu của Hoàng tử lai. ” Cậu định làm gì?”
Snape liếc Harry, ” Tớ định làm gì? Tớ có thể làm gì? Không thể nói cho cậu ấy tớ chính là Hoàng tử lai?” Tuy nhiên trong lòng Lupin nhận định là hắn, ánh mắt tràn đầy tình yêu kia cố chấp nhìn hắn, muốn hắn khẳng định đáp án. Chỉ cần hắn gật đầu, ước mơ ngày đêm của hắn sẽ thành hiện thực.
Harry múc một thìa kem, nhưng không có tâm trạng ăn. ” Tớ nói, Severus, cậu định dấu diếm cậu ta cả đời sao? Cậu không sợ cậu ta sẽ đến với người khác sao?” Cậu hiểu được giữa Snape và Lupin có khó khắn rất lớn, nhưng không có gì, tàu đã đi qua cầu, nói không chừng, đến lúc đó sẽ không có vấn đề gì cả…… Được rồi, đó chính là mơ ước tốt đẹp.
” Một khi cậu ta đã yêu Hoàng tử lai, cũng sẽ không yêu người khác, cậu ta là một người đơn giản.” Harry gật đầu, làm Lupin động tâm quả thật không dễ dàng. ” Sau khi giáo sư Voldemort thắng lợi, nếu tớ có thể sống sau chiến tranh, tớ sẽ nói cho cậu ấy.”
” Nếu cậu ta chết? ” Harry đề xuất nghi vấn.
Snape lắc đầu, ” Cậu ấy sẽ không chết.”
” Cậu không có khả năng lúc nào cũng bảo vệ cậu ta từng giờ từng phút.” Harry đảo hai mắt trắng dã, ” Trên chiến trường, việc gì cũng có thể xảy ra.”
Snape nghiêm túc nói:” Trước khi tớ chết, cậu ấy sẽ không chết.”
Thật sự là không thể nói được gì! Harry thở dài. Sự cố chấp của Snape làm cho người ta phát điên. ” Được rồi, được rồi, chúng ta không cần thảo luận vấn đề này nữa. Vậy cậu định xử lý vấn đề của Lupin thế nào?”
Snape cắn môi, một lúc sau mới trả lời, ” Làm cậu ấy quên đi.”
” Cậu thật tàn nhẫn!” Harry sợ hãi, ” Cậu đinh xóa ký ức của cậu ta sao?”
” Tớ không ngu ngốc như vậy, sẽ lộ ra sơ hở.” Snape liếc mắt.
Harry hoàn toàn phục Snape, cậu tự nhận cậu không tàn nhẫn được như thế, xóa đi tình yêu của người mình yêu đối với mình. Vì để Lupin có cuộc sống vui vẻ, Snape tàn nhẫn đến mức khó có thể tin.
” Cậu và Lupin có thể sống hạnh phúc, Severus, tớ cam đoan.” Harry ăn xong ly kem, trong lòng âm thầm thề.