CHƯƠNG 7
Một tiếng cảm thán vang lên phía sau, Harry giật mình quay đầu lại, phía sau hành lang âm u hiện ra cái bóng lờ mờ của một con đại xà, thân thể cuộn sóng phập phồng dài ít nhất 12 thước Anh (đơn vị đo độ dài của nước Anh), hai con mắt to như miệng chén lộ ra ánh sáng trong suốt, cái lưỡi đỏ thong thả phun ra nuốt vào.
Nagini, sủng vật khiến kẻ khác sợ hãi của Voldemort!
{ Mày thấy được?} Harry không khỏi nắm chặt đũa phép. Bởi vì quá phẫn nộ, cậu đã quên nhìn hoàn cảnh chung quanh liền bắt đầu hành động trả thù.
{ Đương nhiên, ta thấy toàn bộ……} Nagini ngừng lại, nó ý thức được Harry vừa mới nói gì đó.{ Ngươi, ngươi biết nói xà ngữ!}
{ Vấn đề này không quan trọng. Quan trọng là, vừa rồi mày đều thấy được tất cả? Từ đầu tới đuôi?}
Ánh mắt Nagini hiện lên một đạo quang mang kỳ dị, có chút buồn cười,{ tiểu tử kia, Harry Potter, ngươi có ý định giết ta diệt khẩu, đừng tự tìm phiền toái cho chính mình.}
Harry lắc đầu.{ Tao không thích giết chóc, vô luận là người hay là động vật.} Cậu giơ lên đũa phép,{ nhưng tao phải thay đổi trí nhớ của mày.}
Không ngờ, vết sẹo trên trán Harry không đúng lúc sinh ra đau đớn.
Voldemort!
Đáng chết! Harry âm thầm mắng, xoay người muốn chạy đi.
” Harry Potter.” Tiếng nói cực độ chán ghét mang theo sự không kiên nhẫn vang lên,” Hiện tại đã quá giờ, cậu vẫn còn loanh quanh trên hành lang! Cậu có biết bị Filch bắt được sẽ có hậu quả gì không?”
Harry phải quay đầu lại, đối mặt với lửa giận của chủ nhiệm nhà Slytherin.” Thực xin lỗi, giáo sư Voldemort. Em sẽ lập tức trở lại tẩm thất, cam đoan sẽ không bị Filch bắt được.”
Voldemort cố gắng ngăn chặn nội tâm khinh thường cùng hiềm ác, gương mặt anh tuấn run rẩy vài cái,” Cậu Potter, thỉnh không cần khảo nghiệm sự kiên nhẫn của ta, hậu quả không phải cậu có thể gánh vác.”
” Vâng, giáo thụ. Em đi đây.” Harry nhanh chân bỏ chạy. Cậu hiểu được sau việc của Lily, sự căm ghét của Voldemort đối với cậu đã lên tới đỉnh điểm, nếu cậu còn muốn tiếp tục ở lại Hogwarts, thì không được khiêu chiến với Voldemort.
{ Thật khó tin rằng cậu ta lại là Slytherin!} Voldemort phẫn nộ đá đá mặt đất.
{ Ngươi thực chán ghét cậu ta?} Nagini cảm thấy sự tình rất thú vị.
{ Đương nhiên! Cậu ta là học sinh kém cỏi nhất ta từng dạy, không ai kém hơn cậu ta! Nếu không phải cái lão bất tử Dumbledore kia thỉnh thoảng ám chỉ ta không được vì yêu ghét cá nhân mà khai trừ đệ tử, năm thứ 3 ta đã đuổi cậu ta đi rồi.} Voldemort tưởng tượng đến đây cả người liền phát hỏa, một Slytherin cư nhiên nghiên cứu về muggle, Merlin a!
{ Thật sao?} Nagini càng vui vẻ,{ vậy khi ngươi nghe ta nói xong chuyện này sẽ không cho rằng cậu ta là học sinh kém cỏi nhất ngươi từng dạy đâu, thậm chí còn có thể yêu cậu ta phát cuồng ni.}
{ Không có khả năng.}
Voldemort đi đến văn phòng của hắn, ở bên cạnh tẩm thất của nhà Slytherin. Đồ dùng trang trí trong phòng đều là màu bạc cùng màu xanh biếc, lò sưởi bập bùng, hắn ngồi thoải mái trên sofa, hai chân thẳng tắp hạ xuống nệm ghế thêu hoa tinh mĩ, móng tay móng chân đều được chăm sóc mượt mà bóng loáng.
Giờ phút này, cánh tay của hắn khoát lên thành sofa, ngón tay khép chặt lại.{ Ngươi nói, Harry Potter biết nói xà ngữ?}
Nagini lượn quanh trên tấm thảo xanh bạc của mình, lưỡi xà phun ra nuốt vào,{ Đúng vậy. Ta khẳng định kia không phải là bắt chước, mà là xà ngữ chân chính.}
Voldemort run sợ vài phần, tay thật cẩn thận cầm lấy bức họa đặt trên bàn, nhẹ nhàng mở ra. Người thanh niên có mái tóc đen, đôi mắt xanh lá cây, nhãn thần mang theo sự kiên nhẫn cùng lãnh đạm, khi mỉm cười lại dễ dàng chiếm lấy tâm của hắn. Hắn cẩn thẩn vuốt ve tấm hình, giống như đang vuốt ve người thực, { Ngươi nói, Harry Potter giống người kia?}
{ Không chỉ là giống, quả thực là một khuôn mẫu khắc ra, chỉ khác là trên trán nhiều thêm một vết sẹo. Không tin, ngày mai ngươi có thể kiểm chứng một chút.}
{ Đương nhiên ta sẽ tự mình kiểm chứng. Đây là việc rất trọng đại, không chấp nhận có chút sai sót.} Voldemort cuộn bức họa lại, đặt vào nơi giữ những thứ quý giá, khóa cẩn thận.
Lại thoải mái tựa lưng vào sofa, Voldemort bắt đầu suy tư về chuyện kinh hỉ hôm nay Nagini mang đến cho hắn. Harry Potter, học sinh hắn chán ghét nhất, năm thứ năm có thể dễ dàng sử dụng chú không tiếng động, hơn nữa còn sử dụng pháp thuật lưu loát trôi chảy vượt xa học sinh năm thứ 7 của Slytherin. Cái đó và biểu hiện bình thường trên lớp của cậu ta, hoàn toàn trái ngược. Một khi Nagini không hoa mắt, vậy chứng tỏ Harry Potter luôn che dấu thực lực. Nhưng, vì sao lại như vậy? Cậu ta chỉ có Snape là bạn, từ trước đến nay luôn đối đầu với bộ tứ của Gryffindor (Chuyện này là thật, Voldemort xác định), vài năm qua đều sống trong vòng nhỏ hẹp của bản thân, lý tưởng duy nhất là trở thành một viên chức trong văn phòng liên lạc muggle của bộ pháp thuật, cậu ta không có dã tâm gì, cũng không có mục đích gì. Vì sao phải che dấu thực lực? Tiến vào văn phòng liên lạc muggle cùng thực lực cường đại đâu có mâu thuẫn.
Voldemort hoàn toàn không hiểu rõ suy nghĩ của Harry.
Đương nhiên, so với năng lực xuất sắc của Harry, có sự kiện Voldemort để ý hơn khi nghe Nagini nói về Harry.
Harry biết nói xà ngữ, hơn nữa lại giống người hắn ngày nhớ đêm mong như đúc!
Điều này chứng tỏ cái gì? Điều này chứng tỏ Harry rất có thể là người hắn yêu luyến! Dựa vào cái gì khẳng định như vậy, là bởi vì ít ai có thể biết nói xà ngữ như Voldemort. Trong bảy năm hắn học ở trường chỉ có hắn cùng Morfin? Morfin Gaunt? Sau khi Morfin chết, cho đến bây giờ, chỉ có một mình hắn. Sau này đọc vô số sách cổ, thỉnh giáo vô số trưởng giả, hắn mới hiểu chỉ có hậu duệ của Salaza Slytherin mới biết xà ngữ, cho nên hắn phát động thuộc hạ của mình đi tìm hậu duệ của Slytherin. Nhưng thực đáng tiếc, bởi vì sự thiếu sót của Salaza Slytherin, mà phần lớn hậu duệ bị chôn vùi trong lịch sử, Voldemort là hậu duệ duy nhất còn sống. Không có huyết mạch của Salaza Slytherin, sẽ không biết nói xà ngữ, với những nhận thức vốn có về giới phù thủy, Voldemort từng nghĩ đến người hắn yêu có thể đầu thai là hậu duệ của mình. Vì thế hắn có rất nhiều tình nhân, nhưng mà những đứa trẻ sinh ra đều chết yểu, không có một kẻ sống đến khi trưởng thành, hắn không thể không buông tha cho ý tưởng này. Như vậy chỉ còn lại một khả năng, người kia đã mang huyết mạch của Salaza Slytherin thì có một nơi người kia không thể không đến — đó là trường pháp thuật Hogwarts. Vì thế, Voldemort trở thành giáo sư bộ môn phòng chống nghệ thuật hắc ám của Hogwarts. Gần 20 năm, hắn luôn tìm kiếm ở trường học, lại không thu hoạch được gì. Rất nhiều học sinh có tóc đen mắt xanh lá, nhưng một chút cũng không giống người kia. Lúc James Potter xuất hiện từng khiến tim hắn đập nhanh,trống ngực gia tốc, trừ ánh mắt, James Potter cùng người kia có bảy tám phần giống nhau. Nhưng mà gia tộc Potter và Salaza Slytherin không có một chút quan hệ. Voldemort đành phải tiếc nuối bắt đầu tìm kiếm lại. Không thể không thừa nhận, từ đầu đến cuối Harry Potter đều không nằm trong phạm vi tìm hiểu của hắn. Buồn cười chính là ngoại trừ tóc ra thì Harry Potter khi mang kính mắt không hề giống hình dáng của người kia, biểu hiện kém cỏi và nhút nhát của Harry Potter không giống với pháp thuật cao siêu tràn đầy tự tin của người kia trong ấn tượng của Voldemort.
Không nghĩ tới, người không có khả năng nhất lại là người có khả năng nhất. Voldemort không biết nên cảm tạ Merlin hay là nên nguyền rủa chính mình có mắt không tròng.
Cuộc tìm kiếm vô tận rốt cục cũng có một ánh rạng đông.
Bữa sáng ngày hôm sau, một con cú xinh đẹp bay đến trước mặt Harry, đưa tới một phong thư.
Harry Potter,
Sau bữa sáng tới văn phòng của ta.