(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 124: GỢN SÓNG.
—o0o—
Black chết tiệt! Ngoài những người này, Harry không thể nghĩ ra rốt cuộc ai rảnh rang đến mức đó, lại ngáng chân mình.
“Tôi rất muốn biết gia tộc Black sẽ làm gì.” Harry nghiền nát thịt bò, vốn anh muốn ăn thịt bò vào tối nay nhưng sau khi nói chuyện với Tom anh không còn tâm trạng nữa, “Âm hồn không tiêu tan, cực kỳ nhàm chán.”
Tom ngồi trên ghế salon, nghe tiếng động trong phòng bếp, cười cười không biết làm thế nào.
Trước đó Harry luôn điều dưỡng cưo thể nên không tiết lộ tin tức trở về cho quá nhiều người, tối nay anh nghĩ mình về lâu như vậy mà còn chưa liên lạc với Albus, vì thế gửi thư cho ông, hỏi gần đây nếu như ông không nghỉ hè ở chỗ khác thì có thể tới đây ăn tối chăng.
Albus trả lời rất nhanh, họ không nghỉ hè ở nước ngoài nên tối nay sẽ đến chơi đúng giờ.
Harry còn đang do dự có nên đi tham gia bữa tiệc “nhỏ” kia không, rõ ràng gia tộc Black không thích anh, một khi bị người ta cho rằng là người thừa kế Slytherin thì anh sẽ có rất nhiều rắc rối. Như Tom nói với anh, lúc Tom tốt nghiệp, lợi dụng thân phận này, ở nước Anh thu vào bao nhiêu người. Chỉ là, Harry lại không thích điều đó!
“Hình như tôi cảm thấy được sự tức giận rất lớn.” Khi Dumbledore tới chơi, Harry còn đang trút giận, “Chỉ mong anh Evans hôm nay có tâm trạng tốt.”
“Ôi, Albus, Gellert.” Harry nghe tiếng, đi ra từ phòng bếp, “Nhìn thấy hai người có tinh thần thế này thì tốt rồi, chờ tôi một lát, rất nhanh sẽ có thể ăn cơm.”
Albus tỏ vẻ họ cũng không sốt ruột.
Tom phụ trách rót trà cho Albus.
“Tom, lần trước thấy anh vẫn là một năm trước.” Đối với Chúa tể Hắc ám oai phong ngày hôm nay, Albus vẫn coi y là một học trò, hay là một người bạn.
“Ừm.” Tom gật đầu.
“Có lẽ anh sẽ nói với tôi về Harry.” Ông nhận ra, Harry hiền lành đang trút một nỗi giận không nhỏ.
“Rất nhiều người đều cho rằng Harry là một người thừa kế Slytherin nữa, trên danh sách bữa tiệc của Abraxas đã có tên Harry, chắc tối nay hay tối mai sẽ gửi tới.” Y chỉ là vì có quan hệ “khá thân” với Abraxas nên mới là người đầu tiên nhận được thiệp mời.
“Harry không thích người khác tự ý hành động.” Nghĩ vậy, Harry tức giận là chuyện đương nhiên.
“Ý Harry thế nào?”
Ý Harry?
Năm ngày sau, Tom nhìn Harry đang mặc lễ phục, nhíu mày không nói gì. Trước đó, Harry hoàn toàn không nói muốn đi tham gia bữa tiệc này, nhưng Harry lại đột ngột quyết định.
“Thật sự quyết định đi?” Tom đến phía sau Harry, vươn tay ôm lấy anh, đặt cằm trên vai Harry, nhìn Harry trong gương.
“Phải đi.” Harry nói nhẹ.
Nghi thức kế thừa vốn là nghi thức trang nghiêm, từ cận đại tới nay truyền thống này từ từ xuống dốc và chỉ được lưu giữ trong gia tộc máu trong, phải là gia tộc cực mạnh mới có năng lực tổ chức nghi thức này, họ hoàn toàn có thể nói “gửi anh thiệp mời là chú ý tới anh”. Nhận được thiệp mời mà không tham gia, từ xưa đến nay đều có thể hiểu là đối phương khinh thường gia tộc này. Harry không thể không đi. Đối đầu với một gia tộc máu trong là chuyện không tốt tí nào.
Bảy rưỡi, Tom và Harry có mặt đúng giờ ở biệt thự Malfoy.
Biệt thự được ếm thần chú xem nhẹ, phòng ngừa đang diễn ra thì lại có người không liên quan tới làm phiền, Khóa Cảng đính kèm theo thiệp mời chỉ mở ra vào đúng thời gian, mà chỉ có tác dụng trong vòng 5 phút đồng hồ. Điểm truyền tống của Khóa Cảng là phòng dành cho khách Malfoy, nơi đó có gia tinh đang chờ. Sau khi Harry giao thiệp mời và Khóa Cảng cho gia tinh, nó dẫn họ tới một căn phòng rất lớn. Nghi thức tiến hành ở trong này.
Điểm truyền tống Khóa Cảng được phân tại những nơi khác nhau, rồi các khách mời sẽ được gia tinh dẫn tới nơi này. Tuy đây là một phòng nhưng trong đó không có dụng cụ trang trí nào cả. Vật chiếm diện tích nhiều nhất chính là trận pháp.
Harry biết phòng này là căn phòng rộng nhất Malfoy. Trang sức nơi này thiên hướng về kiến trúc cổ, khác rất nhiều với trang sức bên ngoài, nghe nói đây là phòng kế thừa rất ít khi được mở ra, đồ bên trong vẫn luôn tồn tại từ khi Malfoy được thành lập, mà còn chưa hề đổi mới. Năm đó khi biệt thự Malfoy được xây dựng có dáng vẻ thế nào thì nó vẫn y như vậy.
Chỉ là trang sức nơi này khác khá nhiều so với những gì Harry đã thấy. Chắc là vì không gian khác biệt, mỗi người đều có vận mệnh khác nhau, sự thay đổi đó không chỉ xuất hiện trong quá khứ mọi người, mà xuất hiện ở cả những nơi bình thường dễ thấy nhất.
Harry lại nhớ lại nghi thức kế thừa. Đây chắc là lần hai anh chứng kiến gia tộc Malfoy kế thừa, mỗi một lần đều cho người ta cảm giác trang trọng.
Chờ khi bữa tiệc được bắt đầu đã là 10 giờ tối. Họ chờ gần ba tiếng trong căn phòng đó.
Gia tộc Black cũng nằm trong số khách mời lần này, ông ta nhìn Harry mấy lần, trong mắt vừa mang khinh thường cũng vừa cảnh giác. Chắc ông ta đang e dè anh bởi biểu hiện trước đó của anh ở gia tộc Black. Dù sao có thể cướp đũa phép khỏi tay gia chủ Black thì có rất ít người.
“Vậy vị này chính là anh Harry Evans.” Ông Malfoy bưng một ly Whiskey đến cạnh Harry, đôi mắt lam đậm nhìn anh từ trên xuống dưới.
Hiền lành mà bình thường. Đó là ấn tượng đầu tiên của ông về Harry.
Không nhận ra thực lực. Đây là ấn tượng thứ hai. Nhưng, cũng vì không nhìn ra thực lực, không nhìn thấu Harry, ông mới càng tin những lời đồn đó.
Lúc trước khi người thừa kế Slytherin đầu tiên xuất hiện, căn bản ông khinh thường vì Tom đang trưởng thành, nhưng trong sự khinh thường đó, ông chấp nhận để con trai mình trở thành “bạn” đối phương, nói cách khác, Abraxas xuất thân Malfoy, dù từ nhỏ đã có chủ kiến mà còn tin chắc vào ánh mắt nhìn người của mình, cũng không thể nào trở thành bạn với phù thủy máu lai được. Vì, phần lớn thời gian cậu đều nghe lời cha mình.
Nếu người thừa kế Slytherin này có thể trưởng thành, dựa vào thân phận y, chắc y sẽ mang đến nhiều ích lợi cho gia tộc Malfoy. Sự thật chứng minh, ánh mắt nhìn người của Abraxas rất chuẩn, mà ông Malfoy cũng đánh cược một cách thuận lợi.
“Đúng vậy, là tôi.” Harry nhìn người trung niên mình chưa tiếp xúc bao giờ, khẽ nói.
“Abra đã nhắc với tôi về anh, tuy anh chỉ làm giáo sư ở Hogwarts một năm nhưng Abra đánh giá anh rất cao.” Đối phương cười nói: “Không biết sau khi anh Evans du lịch trở về thì gần đây có dự định gì không?”
Harry âm thầm cảnh giác: “Tôi chuẩn bị đi xem World Cup năm nay, nghe nói cơ hội cho nước Anh năm nay rất lớn, tôi không thể bỏ qua thời khắc phấn khích được.”
“Abra cũng rất thích Quidditch, không bằng anh Evans đi cùng chúng tôi, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Abraxas đang thảo luận với người khác, gia chủ Malfoy mới nhậm chức như cậu cần phải xã giao tốt, vài năm nay biểu hiện của cậu cực kỳ nổi bật so với những người cùng thế hệ, rất nhiều người có ấn tượng không tồi. Mà dù Abraxas đang nói chuyện với người khác cũng không quên chú ý tình huống bên này. Khi nghe thấy cha mình mời Harry cùng đi xem Quidditch thì vẻ mặt cậu hơi là lạ. Hiện nay hình như chỉ có anh biết rõ mối quan hệ giữa Harry và Tom, còn cha…
Tuy Malfoy giao tiếp với Black rất nhiều, nhưng không có nghĩa là gia tộc Black có năng lực dắt mũi Malfoy đúng không. Chính họ không làm gì được Harry, lại muốn lợi dụng gia tộc Malfoy, thật sự quá buồn cười rồi. Hiện tại xem ra, gia chủ Black đã làm quá nhiều năm, đã quen lời mình nói mới là đúng, hoặc là, cho rằng mình quá giỏi nên không thể nào không chiếm được?
Thật sự là buồn cười. Bất cứ ai coi thường Tom đều sẽ phải chịu thiệt, mà người có thể sóng vai đứng cùng Tom ở đây, làm sao có thể là kẻ dễ bị nắm thóp chứ?
“Xin lỗi, ngài Malfoy.” Harry đã đoán được chuyện gì đang xảy ra, “Tom sẽ đi với tôi.”
“A?” Cảm nhận phòng chợt yên lặng lại, gia chủ Black tin rất nhiều người đang giống mình, cực kỳ kinh ngạc với lời Harry Evans nói. Xem ra những lời đồn đó không phải vô căn cứ!
“Có vẻ quan hệ giữa anh Evans và Chúa tể Hắc ám cực kỳ thân thiết.”
“Harry là đạo sư của tôi.” Tom lịch thiệp cười, “Cũng là… bạn đời tương lai của tôi…”
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Tom, dường như không thể tin được những lời này do Chúa tể Hắc ám nói ra.
Bạn đời tương lai của Chúa tể Hắc ám! Thân phận này có ý nghĩa gì, người chỗ này không ai không biết. Hơn nữa người có năng lực làm đạo sư Chúa tể Hắc ám sẽ có nhiều sao?
Dường như Harry cũng không phát hiện ra tầm mắt đánh giá của mọi người, anh chỉ mỉm cười, thong dong… tự nhiên ăn đồ ăn trước mặt. Lục đục, thăm dò âm mưu không thích hợp với anh, anh chỉ cần lấp đầy bụng mình là được rồi.
Cách đó không xa, gia chủ Black trầm mặc uống sạch ly rượu trước mắt. Quả thật ông ta đã từng nghĩ lợi dụng Malfoy đi thăm dò Harry Potter, nhưng không ngờ Chúa tể Hắc ám lại ra mặt cho anh ta, mà ông ta cũng không ngờ, hai người lại có quan hệ như vậy.
Tất cả mọi người đều hiểu, dù nơi này không có quá 30 người, nhưng lời vừa thốt ra, ngày mai sẽ truyền khắp giới phù thủy. Không lâu sau, mọi người sẽ biết, Chúa tể Hắc ám đã có bạn đời của mình.
Rất nhiều người chờ mong được Chúa tể Hắc ám coi trọng, sẽ hành động. Chỉ là không biết người trẻ tuổi có vẻ bình tĩnh không phát hiện ra mặt nước đang gợn sóng, có hiểu được hậu quả lần này không.
– End 124 –
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: các bạn cảm thấy sau khi chuyện này được truyền ra, người nổi giận đầu tiên sẽ là ai ←← Đồng thời, ai bảo các bạn là Harry không có người yêu thầm ←← chỉ là các bạn không đoán ra mà thôi ╮(╯╰)╭
—o0o—
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});