(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 110: LORD VOLDEMORT.
—o0o—
Tom thích nơi u ám mà yên tĩnh, y nằm trên giường cũng không bật đèn. Ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu lên mặt đất, Tom ngẩn ngơ nhìn.
Thế giới Harry… có phải cũng có cảnh đẹp thế này hay không?
Đương nhiên, Tom không thích, nhất là cái đẹp do ánh sáng ngưng tụ mà thành, trong quan niệm của y, cái gọi là đẹp, phải bị bóng tối bao phủ, cái đẹp do sự tuyệt vọng khó thở sinh ra vì bóng tối ấy.
Nhưng Tom biết Harry thích cái này hơn.
Harry… Harry… y chưa bao giờ biết, thời gian lại không thể làm phai đi tình cảm của một người như vậy, người kia đã biến mất khỏi cuộc sống của y bốn năm, tròn bốn năm.
Trong quan niệm của y, thời gian trôi qua thì hận thù và dã tâm càng sâu đậm, y có thể hận một người rất nhiều năm, vào lúc lông cánh chưa đầy đủ y sẽ nhớ kỹ kẻ sỉ nhục y, đợi thời cơ chín muồi sẽ đáp trả.
Y cũng sẽ nhớ lại khát vọng xa vời của mình vào lúc ban đầu, khi mình không có khả năng sẽ coi đó là mục tiêu đốc thúc mình cố gắng, khát vọng xa vời ấy cuối cùng sẽ trở thành động lực cho dã tâm y, cho thành công của y.
Nhưng y chưa bao giờ biết, cái gọi là tình yêu lại kéo dài như vậy.
Đã từng có người nói y không hiểu yêu, quả thật, Tom Riddle cũng không cần yêu. Y chỉ cần thành lập thế lực thuộc về mình, đứng ở đỉnh quyền lực, để tất cả mọi người phải ngẩng đầu nhìn y, những cái gọi là tình yêu gì đó, với y thì chỉ là đồ thừa.
Bốn năm trước, Harry đã từng nói, sau khi chuyến đi kết thúc sẽ trở lại thung lũng Godric, anh muốn chia sẻ những trải nghiệm với mình. Anh còn nói hy vọng Tom không chế tác Trường Sinh Linh Giá, anh còn nói anh bằng lòng ở lại đây vì Tom.
Năm đó, quả thật vì thế y đã chờ mong. Nhưng rồi, chờ mong càng nhiều, thất vọng lại càng lớn.
Y không tin hành trình tới một khu rừng lại thật sự cần hai tháng, y đã từng phái cú, mang theo bức thư ân cần thăm hỏi đi tìm kiếm Harry, nhưng vài ngày sau, con cú trở lại, trên chân vẫn để bức thư của y – con cú không tìm được Harry.
Bắt đầu từ đó, y bất an. Giữa y và Harry vẫn tồn tại một sự ngờ vực vô căn cứ, người nói giữa hai kẻ yêu nhau cần niềm tin, nhưng sự ngờ vực ấy đã cách ngăn họ ngay từ khi tình cảm họ nảy sinh.
Hai tháng, từ chờ mong, lo lắng rồi hoảng hốt, Tom trải qua hai tháng khó khăn nhất trong cuộc đời mình, thậm chí còn khó chịu đựng hơn cả quãng thời gian Harry biến mất sau khi anh cắt ngang mình chế tác Trường Sinh Linh Giá trong Rừng Cấm năm ấy.
Đạt được rồi mới mất đi, đó là chuyện quá tàn nhẫn với bất kỳ ai. Nhưng dầu vậy, hai tháng sau, y vẫn bớt thời gian trở về thung lũng Godric một chuyến, trở về nhà của họ. Vì thế, y từ bỏ cơ hội hợp tác với phù thủy hắc ám nổi danh nhất nước Đức lúc ấy, vì đối phương không hài lòng việc y để kẻ dưới đi đàm phán, có vẻ không đủ thành ý và tôn trọng, nên lần hợp tác đó bị hủy bởi y. Đó là lần xúc động cuối cùng y cho bản thân mình.
Y đợi hai tháng trong nhà họ, y biết giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám Hogwarts đã thay đổi, y biết không ai có thể tìm được Harry, mặt trời mọc rồi lặn, thời gian trôi qua, rốt cuộc y đứng trước nhà đóng cửa lại, rời khỏi căn nhà đó.
Lần đi này, là tròn bốn năm. Dù thi thoảng y trở lại nước Anh cũng không trở về nữa.
Người hứa cho y một gia đình đã biến mất, anh lừa y, rõ ràng nói sẽ ở lại, nhưng vẫn bỏ y mà đi. Đó là người đầu tiên, dám lừa y.
Không rõ được đó là cảm giác gì, thất vọng? Phẫn nộ? Đau lòng? Hay buồn cười? Ở trường Tom Riddle y duy trì biểu hiện giả dối, lừa bạn học và giáo sư, y vẫn luôn hoàn hảo, hoặc là nói, y diễn xuất quá hoàn hảo, nhưng cuối cùng, báo ứng xảy ra, y lừa gạt nhiều kẻ râu ria như vậy, lại bị người mình quan tâm nhất lừa gạt.
Y không nhớ rõ mình nên phản ứng như thế nào, y không thể nào đuổi theo Harry tới tận thế giới kia giết anh, nhưng cũng không thể nào như mấy kẻ ngu xuẩn thất tình mà thương xuân bi thu.
Harry biến mất, nhưng dã tâm của Tom vẫn còn, dã tâm kia chưa bao giờ biến mất dù có Harry, đương nhiên cũng sẽ không phai mờ khi Harry rời khỏi. Có lẽ y nên cảm ơn Harry, là Harry gạt đi phần khát vọng cuối cùng về “tình yêu” của y, Harry biến mất, thành công tạo dựng nên Chúa tể Hắc ám ngày nay.
Không kiêng nể, Tom thả lỏng, y phát triển Tử thần Thực tử, lại khống chế một phạm vi nhất định, khi y dẫn theo người mình về nước, Bộ Pháp thuật đã không thể làm gì được y. Y tuyên bố dòng dõi của mình, tuyên bố danh hiệu mới của mình, tuyên đố đề xướng về pháp thuật hắc ám của mình, mọi thứ đó, rốt cuộc Bộ Pháp thuật không thể làm gì y.
Chỉ là, mấy năm nay, còn một số chuyện, y vẫn không hạ quyết tâm được. Y còn nhớ, mình đã từng muốn thay tên Voldemort, y muốn thoát khỏi tử vong, mà tiền đề của bay khỏi tử vong là thành công về Trường Sinh Linh Giá.
Có lẽ y đã từng thất vọng khi mong Harry trở về, rồi mấy năm đi qua, Harry vẫn chưa về.
Trường Sinh Linh Giá chạy khỏi quyển nhật ký năm đó vẫn chưa tìm thấy được, mấy năm nay y có thể cảm giác được liên hệ giữa y và đối phương dần dần nhạt đi, nhưng không sao, lúc trước khi y phân tách Trường Sinh Linh Giá đầu tiên còn chưa trưởng thành, sau rồi lo lắng bị Trường Sinh Linh Giá hạn chế nên Harry đã điều chế cấm dược cho y.
Độc dược linh hồn chỉ được chào mời ở Knockturn, giá cả cao đến mức dọa người, trong bốn năm dần chữa trị linh hồn cho y. Y tin, linh hồn mấy năm nay của y đã gần như đầy đủ, mảnh Trường Sinh Linh Giá kia, chẳng qua cũng chỉ là rác rưởi phân tách khỏi y mà thôi.
Năm đó y 16 tuổi, Trường Sinh Linh Giá phân tách cũng chưa hoàn chỉnh, dù Trường Sinh Linh Giá đó tìm được cơ thể, tìm được pháp lực mới duy trì vận chuyển linh hồn, nhưng dù sao Trường Sinh Linh Giá đó không đủ để duy trì sự sống của một người. Nó muốn hoàn toàn trở thành một kẻ độc lập, không chỉ cần một cơ thể vị thành niên, chậm rãi ăn mòn linh hồn đối phương, dùng tuần hoàn pháp lực của mình cố gắng xoay chuyển tuần hoàn pháp lực của nguyên chủ để sử dụng cho mình, sau đó Trường Sinh Linh Giá kia phải để linh hồn mình trọn vẹn trước khi 17 tuổi.
Tom hiểu mình, lòng tự trọng sẽ không cho phép y tiến vào cơ thể trẻ con mấy tuổi, mảnh tàn hồn đó chỉ đi vào cơ thể phù thủy 15, 16 tuổi mà thôi.
Nói cách khác, đối phương chỉ có thời gian 1 – 2 năm để chữa trị linh hồn của mình. Nhưng một mảnh linh hồn nhỏ phân tách từ y, nói muốn chữa trị thì dễ hơn làm, hậu quả nôn nóng là sẽ bị hỗn loạn pháp lực, sau đó đối phương cần thời gian.
Mà cùng lúc đối phương chữa trị, Tom lại từ từ trưởng thành, trở nên mạnh mẽ và hoàn hảo.
Linh hồn Tom đã gần như đầy đủ, liên hệ với đối phương nhạt nhòa hơn, rồi sẽ có một ngày, khi Tom gặp đối phương, giết hắn, sẽ không gây tác dụng phụ nào cho bản thân mình.
Con cú bay vào cửa sổ, đi tới cạnh Tom. Tom vươn tay gỡ thư, mở ra.
Thư do Izanas gửi tới, nữ sinh Black cực kỳ sùng bái pháp thuật hắc ám, yêu Tom say đắm, sau khi tốt nghiệp lập tức trung thành với Tom, nếu Harry may mắn gặp dáng vẻ làm việc của cô ta thì chắc sẽ cảm thán đây chính là tấm gương Bellatrix.
Tin tức đối phương gửi tới khiến Tom hơi bất ngờ, y để đối phương đi tìm kiếm đồ mà bốn nhà sáng lập để lại, ngoài thanh gươm Gryffindor thì nhẫn Morfin đang ở chỗ y, nhưng vương miện Ravenclaw, hộp dây chuyền Slytherin và Cúp Vàng Hufflepuff, mấy thứ này đều phải có mới đúng.
Có mấy thứ này, mới có tư cách làm vật dẫn chứa Trường Sinh Linh Giá của y. Nhưng Izanas truyền đến tin tức, manh mối họ tìm được đã biến mất, mà còn dựa theo manh mối tra tìm thì mấy thứ này… rất có thể đã bị hủy!
Tay Tom đột nhiên nổi gân xanh
Hủy…
Có người hủy diệt mấy thứ này!
Thế mà lại có người hủy diệt mấy thứ này trước y!
Trên thư, Izanas viết rõ manh mối cô ta tìm được, nhưng Tom càng đọc càng nhíu mày. Người cuối cùng giữ chúng đều được miêu tả giống nhau, mà thời gian… năm năm trước, khi y năm bảy…
Tom hít một hơi thật dài. Izanas không biết chuyện gì, nhưng không có nghĩa là y không biết.
Harry đã lấy mấy thứ này trước y, mà rất có thể đã tiêu hủy. Y còn nhớ rõ, năm đó Harry nói với mình, Trường Sinh Linh Giá là giới hạn của anh, anh hy vọng mình đừng chế tác Trường Sinh Linh Giá. Trường Sinh Linh Giá… Trường Sinh Linh Giá, đây luôn là bế tắc của Harry.
Harry không giải được nỗi bế tắc này. Tom cũng không phá được.
Nhưng năm năm trước, y vẫn luôn ở cạnh Harry, khả năng duy nhất là, mấy tháng mà Harry biến mất kia, sau khi trở về thì đầy mỏi mệt. Trong lúc đó, chắc chắn Harry đi tìm mấy thứ này, còn lấy đi, rồi tiêu hủy.
Harry… Harry…
Tom hủy tấm da dê, thở ra một hơi. Y cầm bút viết hồi âm cho Izanas, phân phó việc tiếp theo. Dù thế nào, chuyện y quyết định phải được tiếp tục.
Nhìn hướng con cú bay đi, y quay đầu nhìn nhẫn trong tay – cái nhẫn luôn ở trong tay y, thật ra Harry vẫn không biết, sau khi Harry biến mất, sau khi quyết định tuyên bố thân phận của mình, y mới lấy được nó.
Trong kế hoạch y vạch ra làm Trường Sinh Linh Giá, chỉ có thứ này còn tồn tại.
Một khi đã vậy, bắt đầu từ nó thôi.
Tom tắt đèn, quyết định nghỉ ngơi sớm một chút. Không có Harry, ai cũng không thể ngăn Lord Voldemort sinh ra…
– End 110 –
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tom hắc hóa, các bạn vui vẻ sao (≥≤)/
—o0o—
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});