[Harry Potter Đồng Nhân] V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 43: Chương 43: Lời Đồn Tai Tiếng




CHƯƠNG 43: LỜI ĐỒN TAI TIẾNG

“Cái người tên Sirius Black kia là có chuyện gì?”

Peter kéo cái ghế bên cạnh bàn học ra ngồi đối diện với Voldemort, là một Hắc Ma Vương, nếu như Voldemort đối với sự khác thường của Sirius Black lại không có chút quan tâm nào, hắn căn bản là không phải Hắc Ma Vương.

Cũng như vậy, phỏng chừng hiện tại Dumbledore cũng là đang nghi ngờ, vì sao Sirius nhìn thấy Voldemort lại kích động như vậy.

“Thật không nghĩ thầy lại đến hỏi nhanh như vậy, trên thực tế đối với chuyện này em cũng chỉ hiểu được một nửa.” Đối mặt với Voldemort, y cũng không cần dùng thủ đoạn hay lý do gì đó để thoái thác, Peter lập tức đem chuyện của Sirius Black nửa thật nửa giả nói ra gần hết.

“Lần đầu tiên nghe đến tên của hắn là từ miệng Regulus. Cậu ấy nói người anh này của mình vốn tính tình cũng rất bình thường, sau lần gặp sự cố năm sáu tuổi lại bắt đầu trở nên kỳ lạ, thường xuyên không khống chế được mà thực hiện những việc mình không muốn làm. Tỷ như, rõ ràng hắn muốn ra ngoài chơi lại bất ngờ ngoan ngoãn làm xong hết tất cả bài tập… sau đó loại bệnh trạng này càng lúc càng nghiêm trọng…”

Giai đoạn sau đó Peter lược bỏ phần lớn chỉ sơ lược nhắc qua, sau đó chính là nhấn mạnh khoảng thời gian sau khi khai giảng.

“Severus nói, cậu ấy rõ ràng chưa từng gặp qua Sirius Black, thế nhưng đối phương lại có thể gọi ra biệt danh gần giống với tên thật của cậu ấy. Phải nói rằng từ trước đến giờ Sev đều ở chỗ của Muggle, người của giới phù thủy đáng ra không ai quen biết cậu ấy.”

“Nói như vậy… tiên tri sao?”

“Ngay từ đầu em cũng cho là như vậy, vì thế cũng âm thầm tiếp xúc hắn, kết quả vừa gặp mặt đối phương liền quăng ác chú về phía em. Nếu như không phải ma lực không đủ, em rất hoài nghi liệu hắn có thể trực tiếp giết em hay không? Kết hợp với năng lực tiên tri đã phỏng đoán, em có chút hoài nghi, trong tương lai liệu em và hắn có phải là kẻ thù không đội trời chung hay không. Rất hiển nhiên, suy đoán này của em là sai lầm.”

“Vì sao?” Voldemort cũng bị gợi lên hứng thú.

“Bởi vì hắn chạy đến trước mặt em, cố chấp cho rằng em không phải Peter Pettigrew.”

Voldemort lập tức trưng ra biểu tình hiểu rõ. “Hôm nay đứa trẻ đó cũng dứt khoát nhận định ta không phải Voldemort.”

“Chuyện chính là như vậy, giữa bọn em nổi lên xung đột, tuy rằng hắn nói với giáo sư McGonagall nguyên nhân là do hắn hiểu lầm em đã nói xấu hắn với gia chủ nhà Black, khiến bọn họ lạnh nhạt với hắn. Thế nhưng rõ ràng không đúng. Hắn đối với em… hoặc phải nói là đối với Peter Pettigrew mà hắn nghĩ đặc biệt bài xích, vì thế mới xảy ra xung đột, loại tình huống này không quá giống với tiên tri.”

Voldemort tán thành, đích thực tiên tri sẽ không xuất hiện tình huống như vậy.

Cúi dầu suy tư một chút, V đại bác học đa tài liền cho ra đáp án. “Loại tình huống này thật ra từng có tiền lệ, nguyên nhân là trúng phải thần chú gây ảo giác.”

“Ồ?” Thật là có vật như vậy sao?

“Tỷ như vật này.” Voldemort vừa nói vừa chỉ vào quyển sách trên bàn. “Lúc trò nhìn thấy nó sẽ theo bản năng sản sinh ảo giác, cảm thấy nó là một quyển sách biết cắt người, hoặc là loại sách có thể trong một đêm biến em trở thành phù thủy bậc thầy. Người trúng loại thần chú này không phải bị chính mình hù chết thì chính là chìm trong ảo mộng triền miên không thể phân biệt. Vì vậy hắn sẽ bất giác làm một ít chuyện mà mình không thích làm, về phần hành động chỉ vào chúng ta phủ định, có lẽ là, hắn cảm thấy chúng ta không giống với những nhận định của hắn.”

“Ở chỗ của Muggle cũng có một loại bệnh tâm lý khá tương tự, gọi là chứng ‘Ảo tưởng bị hãm hại’.” Dù là đang thảo luận chuyện của Sirius, Peter cũng không quên bày ra một chút tri thức thuộc về Muggle.

“Rất chuẩn xác, bất quá thần chú của giới phù thủy không thể so sánh với bệnh tâm lý của Muggle. Hơn nữa, ta hoài nghi huyết thống tiên tri của nhà Black cũng thực sự có dấu hiệu thức tỉnh, thậm chí có thể là bởi vì cái nguyền rủa này mới thức tỉnh. Nếu không, hắn sẽ không thể gọi chính xác tên hiệu bạn tốt của trò từ lần đầu gặp mặt như vậy..”

Về phần vì sao nhà Black lại có huyết thống tiên tri, cứ kệ đi, chẳng lẽ còn không cho phép tổ tiên nhà họ có liên hôn với gia tộc nào có huyết thống tiên tri sao? Quan hệ thông gia trong giới pháp thuật chính là một quyển sổ nợ rối mù, mà nhà Black vốn cường điệu lý luận máu trong lại càng là như vậy.

Peter kinh ngạc nhìn Voldemort, đối phương là vì y bịa đặt trọn vẹn câu chuyện huyền huyễn này xong, đến cuối cùng y ngược lại có một chút không cam lòng. Cái loại lừa gạt lừa đến phân nữa lại bị người khác cướp việc, mà cách nói của người đó so với bản thân mình càng thêm chu toàn, trọng tâm câu chuyện toàn bộ cũng nghiêng về phía đối phương này thật sự rất…

“Loại nguyền rủa này có phải rất lợi hại không?”

“Rất ít gặp, cũng rất khó thi triển, trên cơ bản tình trạng của những người trúng loại nguyền rủa này so với Sirius Black thì nghiêm trọng hơn rất nhiều. Xem ra nhà Black vẫn là rất có căn cơ.” Ý tứ chính là nhà Black có cách áp chế loại nguyền rủa này.

Được rồi, ngài là lão đại, ngài nói cái gì cũng đúng.

“Hóa ra là như vậy… biết được sự thật trái lại có chút hơi đáng tiếc mà, trên thực tế em còn rất chờ mong cái ‘tương lai’ mà hắn đã nói. Phải nói, Sirius cho rằng em sau này sẽ giết chết Lily, mà Lily Evans lại là một trong những người hâm mộ trung thành nhất của em, nếu như trong tương lai em thật sự phải giết cô ấy, như vậy phải là một đoạn trắc trở không thể nói thành lời đến mức nào đâu.”

Voldemort nhíu mày một chút, theo tình tiết này tưởng tượng xuống, quả thực là một câu chuyện đau đớn thương tâm sâu đậm.

“Đừng động đến hắn, cứ xem hắn thật sự đã điên rồi giống như lời tuyên bố của nhà Black là được.”

“Đúng vậy, gần đây hắn lại khắp nơi va chạm với Severus. Được rồi, giáo sư…” Peter đột nhiên ngừng lại, bởi vì y vừa gọi giáo sư, Voldemort liền thuận tay sờ soạng gương mặt của y một cái. Sự ám muội và khiêu khích trong hành vi nào không cần nói cũng thấy rõ.

Peter liền rất hợp thời ném một ánh mắt quyến rũ cho Voldemort, ngọt ngào gọi một tiếng “V “

Sau khi gọi xong, y còn giả vờ buồn nôn đến run rẩy, thành công đổi lấy một trận cười thoải mái của Hắc Ma Vương.

“Em có thể gọi tôi là Voldy.”

Peter vừa định đồng ý lại nhớ đến một chuyện… “Ngài Malfoy lớn cũng gọi ngài như vậy sao?”

“Abra?” Voldemort không hiểu vì sao Peter lại đột nhiên nhắc đến Abraxas, bất quá vấn đề này hắn cũng không cần che lấp. “Đúng vậy.”

“Vậy em vẫn nên gọi thầy là V đi, đặc biệt một chút.” Câu trả lời có chút tính trẻ con này khiến cho Voldemort không thể không gật đầu đồng ý, trên thực tế Peter càng muốn nói là…

‘Ngài và vị kia tốt xấu cũng thân cận đã vài thập niên rồi, vì sao vẫn ngờ nghệch như vậy. Ta hiện tại tuy rằng mới có mười một tuổi, thế nhưng vài năm sau liền không phải rồi. Bên này ta xưng hô đặc biệt một chút ngươi còn có thể tìm cái lý do, nếu như ta và hắn cùng gọi một cái tên thân mật của ngươi… cái nội bộ mâu thuẫn gì đó thực sự rất khó giải quyết nha. Ôi chao… cũng không cần quá cảm tạ ta.’

“Em thế nhưng là đã giúp ngài một công lớn nha.” Sau khi giải quyết xong vấn đề xưng hô, Peter cũng bắt đầu nhắc đến chính sự, vẻ mặt mang theo một chút điểm đắc ý hướng về phía V đại tranh công. “Có một đàn anh ngồi ở hàng đầu đã nghe được hiệu trưởng Dumbledore gọi thầy là Tom…”

Quả nhiên cái tên này đối với Voldemort là một điểm cấm kỵ, sắc mặt của hắn lập tức trở nên có chút khó coi.

“Khi vừa đến đây nhậm chức ta quả thực có chút lo lắng chuyện này. Trước mặt lão già kia sẽ rất khách sáo gọi ta một tiếng giáo sư Voldemort, thế nhưng lão nhất định cũng sẽ tìm hết mọi cách tuyên truyền cái tên này.”

“Cái tên này hiển nhiên không khiến người ta thích thú.” Peter nửa giả hồ đồ nửa giả thấu triệt, “Bất quá em có cách khiến cho toàn bộ Hogwarts đều chỉ gọi thầy là giáo sư Voldemort, hoàn toàn quên mất chuyện của Dumbledore.”

“Ồ?” nhướn mi, đồng ý.

Peter nhảy từ trên ghế chạy đến cạnh giường, thì thầm kế hoạch vào tai Voldemort. Đừng hiểu lầm y cũng không phải lo lắng sẽ có người nghe trộm, chỉ là đời trước y đã làm người thường ba mươi năm rồi, có chút thói quen thật sự khó mà thay đổi.

“Thế nào?”

“… … Trí tưởng tượng của trò thật rất phong phú, Peter.” Voldemort xoa xoa mi tâm.

“Có tác dụng là được.”

“Được rồi…” Voldemort miễn cưỡng đồng ý với cái kế hoạch sứt sẹo này của Peter, chỉ là khi nhìn đến biểu tình lóe sáng cầu báo đáp của y, hắn cũng rất phối hợp hỏi. “Đã giúp ta một chuyện lớn như vậy, em muốn ta báo đáp thế nào?”

Peter nổi giận hít một hơi, y đã biểu đạt rõ ràng như vậy, nếu như đối phương vẫn không có phản ứng vậy chính là đang giả ngốc, hoàn toàn không phải do hành động của y chưa đủ minh xác.

“Dùng trí tuệ của thầy đến báo đáp em đi.” Tuy rằng cái ngữ pháp này cũng lời thoại kinh điển ‘Dùng thân thể của ngươi đến báo đáp ta đi’ không hề sai biệt, thế nhưng chỉ cần hơn kém một chữ thì ý nghĩa cũng liền trở nên thuần khiết hơn rất nhiều.

Peter lập tức nhảy nhót trở về bên bàn sách, lại lấy ra một tấm da dê, đây là vấn đề gần đây tổ nghiên cứu khoa học gặp phải. Hogwarts không có khóa luyện kim thuật, vì vậy có rất nhiều đề mục cho dù đi hỏi các giáo sư cũng không thể lập tức trả lời, có người còn trực tiếp trả về cho các học sinh nghiên cứu.

Bất quá bây giờ có Voldemort thì dễ dàng hơn rất nhiều.

“Nghiên cứu về phương diện ghi lại hình ảnh và truyền phát thông tin?” V đại liếc nhìn vấn đề trên tấm da dê liền rút ra vấn đề chính, cũng hiểu được ý tứ của Peter. Tuy rằng hắn cảm thấy chuyện này có chút không phải việc đàng hoàng, bất quá cũng chẳng ai quy định mỗi đứa trẻ tại giới phù thủy đều phải bước trên con đường ‘chính thống’.

Hơn nữa Peter còn nổi tiếng ở giới Muggle như vậy, tự nhiên cũng hy vọng có thể đem điện ảnh của mình đưa đến giới phù thủy.

“Thầy nhất định quen biết không ít luyện kim sư, loại vấn đề này người chỉ cần…” Peter còn chưa nói xong đã thấy trên bàn tay trống rỗng của Voldemort xuất hiện một cái bút lông chim, sau đó đối phương liền trực tiếp viết đáp án lên tấm da dê.

Peter cứ như thế trợn mắt há mồm mình, thẳng đến khi người nào đó tự nhiên thoải mái đem tất cả câu trả lời đều viết xong… toàn bộ quá trình tốn không đến năm phút đồng hồ.

“Đây, những vấn đề này coi như tương đối đơn giản. Trò làm sao vậy?” Voldemort biết rõ còn hỏi.

“Không có gì, ngứa răng.”



Tuy rằng những vấn đề này đối với Voldemort là rất dễ dàng, thế nhưng Peter vẫn tuân theo lời hứa giúp đỡ hắn giải quyết ấn đề tên gọi.

Ba ngày sau, đợi đến khi Peter học tiết Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám đầu tiên, hầu như giáo sư và học sinh toàn trường đều biết được một ‘tin tức động trời’ như thế này.

Giáo sư Voldemort từ nhỏ ma lực cường đại, thân thể có chút không chịu nổi nên vẫn yếu đuối nhiều bệnh, sau khi các giáo sư trong trường biết được liền đặt cho người một cái tên thân mật.

Gọi là Tom

Mọi người đều biết tên đối với phù thủy mà nói là rất đặc biệt, nhất là những phù thủy chưa thành niên, mà học sinh của Hogwarts lại càng có cấm chế lớn hơn nữa. Vì vậy các giáo sư liền lợi dụng một pháp thuật đặc biệt trong hệ thống của Hogwarts cưỡng chế thay đổi tên của giáo sư Voldemort, đưa cái tên Tom này trở thành tên hợp lệ theo tiêu chuẩn pháp thuật. Mà cái pháp thuật này cũng là đặc biệt thành công, có thể áp chế được ma lực náo động trong cơ thể giáo sư Voldemort, khiến ngài thành công khỏe mạnh trưởng thành.

Dĩ nhiên, hiện tại cơ thể của giáo sư đã hoàn toàn thích nghi với sức mạnh của mình.

Bất quá, giáo sư Dumbledore bởi vì lớn tuổi không sửa miệng được, vẫn theo thói quen gọi giáo sư Voldemort là ‘Tom’. Thế nhưng hiện tại bởi vì giáo sư Voldemort đã trưởng thành rồi, hơn nữa cũng chỉ có một mình giáo sư Dumbledore nhìn nhận cái tên này, vì vậy tên ‘Tom’ đối với người đã không còn ảnh hưởng gì nữa.

Tuy rằng đã không còn ảnh hưởng gì, thế nhưng các học sinh đều nhất trí dùng hành động biểu thị, bọn họ tuyệt đối không phải già cả lú lẫn như hiệu trưởng Dumbledore, trí nhớ của bọn họ rất tốt, cả bọn lúc gọi giáo sư Voldemort đều gọi đến rành rọt vang dội.

Sau khi mọi người đều tự nhận đã biết rõ ‘sự thật’, chẳng lẽ Dumbledore còn có thể lôi kéo mọi người đến giải thích… Tom mới là tên thật, năm đó Hắc Ma Vương căn bản chưa bao giờ có chuyện người yếu nhiều bệnh sao?

Mà lúc Voldemort dạy học, hoàn toàn chính là công bình công khai, hoàn toàn không có đặc biệt cường điệu chỉ có pháp thuật hắc ám mới có thể đối phó pháp thuật hắc ám, cũng không có chú trọng nhắc nhở mọi người, pháp thuật chỉ là công cụ, thiện hay ác phải phụ thuộc vào người sử dụng.

Hắn chỉ đơn giản nêu ra định nghĩa của pháp thuật hắc ám, lại trực tiếp nói rõ sự nguy hiểm của loại pháp thuật này.

“Định nghĩa của môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám cũng không phải đến dạy các trò cách sử dụng và phòng ngự pháp thuật hắc ám, chỉ là hy vọng các trò, một ngày nào đó trong tương lai nếu có gặp phải bất luận loại pháp thuật hắc ám nào, cho dù xuất phát từ tay phù thủy hay sinh vật thần kỳ, thậm chí là bị tổn thương do thiên tai cũng có thể làm ra ứng phó thích hợp. Ví dụ như… lúc các trò đi giữa núi rừng đột nhiên gặp cơn lũ bạo phát, các trò nên thi triển cho mình một thần chú đầu bong bóng hay là thần chú phòng vệ? Không… các trò hẳn là nên dùng dịch chuyển tức thời.”

Có thể nói, màn mở đầu này của Voldemort, ngay cả Dumbledore cũng không tìm ra sai sót.

“Đương nhiên, không thể phủ nhận, khi phải đối phó với một vài pháp thuật hắc ám đặc biệt hùng mạnh, đích thực chỉ có thể dùng pháp thuật hắc ám để chống lại. Thế nhưng trước đó thầy cũng đã nói, muốn sử dụng được pháp thuật hắc ám đều phải trả một cái giá rất lớn, bình thường cái giá này các trò có thể trả hay không… những tân sinh năm nhất, đây không phải là vấn đề hiện tại các trò có thể suy tính.”

Mọi người đều vui vẻ cười to, bởi vì sự hài hước của Voldemort mà cảm thấy thoải mái, vô luận là nam hay nữ đều đã bắt đầu phóng thích ánh mắt hình trái tim. Mà khóa thực chiến ngay sau đó càng khiến cho mọi người sâu sắc cảm nhận được, cái gì gọi là một trong những phù thủy mạnh mẽ nhất trong giới pháp thuật.



“Điện hạ.”

“Đàn anh Gary.” Gary Finder, mọi người khẳng định không nhớ rõ cái tên này, đây là vị học sinh năm ba đã bị Severus đạp một chân vào ngày khai giảng, sau đó thành công thu được vinh dự đưa Peter đi tham quan trường học.

“Nghe nói kịch bản của mọi người đã được quyết định?”

“Dạ, chỉ cần sửa lại một chút là có thể để cho mọi người diễn tập rồi, cũng chỉ vài ngày nữa thôi. Anh là muốn hỏi chuyện này?”

“Chỉ là chút chuyện nhỏ đó làm sao có thể đến làm phiền em. Được rồi, Sirius Black đang âm thầm phao tin đồn về giáo sư Voldemort, nói thầy ấy tàn sát Muggle.” Gary bĩu môi “Nó lần này thật ra học được thông minh, không có tự mình ra mặt mà là trà trộn trong đám đông giả giọng nói ra. Chỉ là đợi khi có người khác nhìn sang liền trốn không còn tung tích.”

“Nó thật sự là một người thông minh, bất quá mọi người có thể nhận ra nó nhanh như vậy cũng là rất giỏi.” Ai da, cái đoạn đối thoại này nghe thế nào lại giống như cung đấu vậy? Vị tiểu cung nữ hay tiểu thái giám nào đó đứng sau núi giả nói lời bịa đặt ‘vừa vặn’ bị người khác nghe được, nhờ đó đạt được mục đích rãi lời đồn. “Bất quá giáo sư Voldemort cũng đã biết được nó…” Chỉ chỉ vào đầu.

“Giáo sư Voldemort quả nhiên anh minh sáng suốt, bất quá có những tin đồn như vậy vẫn là chuyện không tốt, vì vậy anh nghĩ có phải nên mượn cơ hội này giúp giáo sư Voldemort làm một chuyên đề thanh minh gì đó…”

“Gryffindor cũng biết cách nói chuyện vòng vo?” Peter cười híp mắt liếc nhìn Gary. “Các anh đã làm xong báo trường rồi?”

Vòng giải trí tuyệt đối không thể thiếu vắng ký giả, vì vậy trong nhóm ngoại khóa của Peter cũng có vài người tự phát hợp thành tổ ký giả, dự định làm ra một tờ báo trường.

Bất quá thành viên của tổ báo trường đồng thời cũng có hứng thú với hoạt động của các tổ khác, vì vậy mới có thể kéo dài đến bây giờ vẫn là chỉ nói chứ chưa làm được.

“Đúng vậy, anh hy vọng kỳ đầu tiên có thể làm chuyên đề về giáo sư Voldemort. Em biết đấy, thân phận của người rất đặc thù, cho dù những lời của Sirius Black có là giả, thế nhưng không thể không nói, nó đã chạm đến nỗi lo lắng của không ít học sinh.” Ngữ điệu dõng dạc đột nhiên chuyển thành nịnh nọt “Điện hạ, xin em nói tốt vài câu cho bọn anh trước mặt Voldemort, nhờ thầy ấy tiếp nhận cuộc hẹn phỏng vấn của bọn anh.”

“Anh có thể tự mình đi xin.”

“Đừng nha, anh không dám, anh cũng không phải sợ thầy ấy. Chỉ là… em biết mà, cái khí thế kia của giáo sư Voldemort… anh chỉ cần đến gần thầy, trong đầu tự động nhớ đến mô hình đạo cụ chịu đủ dằn vặt trong tiết thực hành môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám..”

“Anh không dám đi nên lại để em đi?”

“Điện hạ, em đừng giả vờ nữa. Khai giảng đều đã hai tháng rồi, người nào không biết em và giáo sư Voldemort… Khụ khụ khụ khụ, đây cũng là tin đồn. Điện hạ, nếu như em muốn làm sáng tỏ, hoan nghênh em đến đề nghị thành lập chuyên đề cùng ‘Tuần báo H’.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.