CHƯƠNG 34: SƠ Ý
Dựa theo lời đồn trong nội bộ Tử thần thực tử, Abraxas cùng Lord nhà bọn họ có ám muội là chuyện người người đều biết, thế nhưng cũng phải nhắc đến, mỗi quý tộc đều ít nhiều có vài cái tình nhân. Địa vị của Abraxas trong lòng Tử thần thực tử vẫn bị xếp ở vị trí thuộc hạ của Voldemort, thuộc hạ có thể bò lên giường chủ nhân vẫn chỉ là thuộc hạ.
Các gia trưởng cho dù có phóng khoáng thế nào cũng sẽ không thảo luận cùng bọn trẻ chuyện xấu của vị kia, dù cho đám trẻ có tự ngửi ra chút gì đó cũng sẽ không trực tiếp truyền ra… thậm chí còn nghĩ đến thông qua loại quan hệ này đi tranh thủ cái công cụ ghi âm gì đó.
Người có thể nghĩ đến như vậy đồng thời còn thực thi hành động chỉ có kẻ đã trải qua lễ rửa tội của cả đám đồng nghiệp văn, hơn nữa cực kỳ xác định giữa Voldemort và Abraxas tuyệt đối không giống mọi người đã tưởng như Peter mà thôi.
Được rồi, Lucius thật ra cũng biết một chút chân tướng, bất quá hắn sẽ không vì loại chuyện này đến quấy rầy phụ thân mà thôi. Dù cho hiện tại bị ‘người nhờ vả’ cũng biến thành rất không được tự nhiên.
Bất quá ở một trình độ nào đó, cái tính bông lơn không đáng tin cậy của Abraxas đã khiến cái chuyện không quá có mặt mũi này đột nhiên trở nên càng thêm đơn giản.
“Chuyện đã bốn năm rồi Voldy khẳng định cũng quên mất. Không thành vấn đề, ta có thể lấy ra.”
“… … Phụ thân.” Trong lòng Lucius có chút phiền muộn, thậm chí có xúc động muốn phun máu, vinh quang của Malfoy, bạch kim tôn quý nha. Hắn là nên may mắn biểu hiện của phụ thân trước mặt người ngoài đều không có chút tỳ vết nào sao? Vẫn là có thể may mắn vì hắn nhận được di truyền cách đời của các vị tổ tông ngày trước.
Chỉ là Lucius vừa định sửa sang lại cách nói của Abraxas đã bị đối phương cắt lời.
“Con đã nghe qua ca khúc đó chưa?”
“Vâng, con đã dùng chậu tưởng ký nghe qua, đích xác rất bắt tay, vô cùng thích hợp với Quidditch. Theo ý tứ của Peter Pettigrew chính là dùng cái công cụ ghi âm kia chi lại một lần biểu diễn tốt nhất, sau đó sẽ phát tại giải đấu hoặc trong thời gian huấn luyện, mà đội cổ động cũng nhờ vậy có thể chuyên tâm biểu diễn khiêu vũ. Mà khi ca khúc được phát ra cũng sẽ loại trừ tình huống tiếng hát không được đồng đều, vô tình khiến cho giải đấu đặc sắc đột nhiên bị cắt đứt một cách xấu hổ.”
“Chuyện này cứ đặt lên người ta. Thằng nhóc Pettigrew kia đúng là rất to gan, bất quá y nói không sai, chuyện này đối với ta mà nói là rất đơn giản.”
“… …” Mọi người có thể cân nhắc một chút sự phức tạp trong nội tâm của Lucius, tuy rằng quan hệ của phụ thân và vị kia hắn vẫn biết được rõ ràng, thế nhưng cái loại lời đồn nổi lên bốn phía kia hắn cũng biết đến. Hiện tại phụ thân nhà mình lại hết lần này đến lần khác nói ra những lời khiến người ta không thể không suy nghĩ mơ màng.
Phụ thân tôn kính, người tốt xấu gì cũng là một Malfoy, không nên đem chuyện có thể lấy vài món đồ từ trong tay người khác ra nói đến đương nhiên và tự hào như vậy.
Chỉ là suy nghĩ đến những hành vi không đáng tin cậy của phụ thân từ nhỏ đến lớn, Lucius cũng chỉ có thể hít sâu một hơi nhẫn nhịn, hắn căn bản khuyên không được, chỉ mong vị kia không phát hiện là tốt rồi.
“Lucius, gần nhất ở trường học tình huống thế nào?” Nhìn thấy biểu tình của con trai trong kính hai mặt, Abraxas là một người cha tốt tự nhiên cũng quan tâm đến tình huống sinh hoạt cùng với bài vở của con mình.
“Hết thảy đều tốt.” Nhắc tới điểm ấy, Lucius có đầy đủ vốn liếng để kiêu ngạo.”Con nghĩ sang năm chuyện con có thể trở thành huynh trưởng nam sinh là không thành vấn đề.”
“Malfoy nhất định sẽ lấy được tốt nhất.”
“Đúng vậy, phụ thân. Những phương diện không cũng không có vấn đề gì, học sinh mới năm nay còn đều đã khảo sát xong, người đặc biệt nhất tự nhiên là Peter Pettigrew, tình huống cụ thể con sẽ gởi thư cho người. Thế nhưng dựa theo tình hình hiện nay, có lẽ lực ảnh hưởng của ngôi sao trong giới Muggle có chút ngoài dự liệu của chúng ta. Về phần tân sinh của Slytherin năm nay căn bản không có gì bất ngờ, chỉ có một người đặc thù, cậu ta là máu lai, bất quá mẹ của cậu ta là Eileen Prince, thiên phú của cậu ta cũng rất tốt, không làm nhục huyết thống nhà Prince.”
Từng chút cân nhắc những lời báo cáo của con trai, Abraxas vừa tự hào vừa tiếc nuối, tự hào đương nhiên là bệnh viện sự ưu tú của con trai mình, tiếc nuối vẫn lại là vì con trai của y thực sự là một Malfoy hoàn mỹ, một quý tộc bạch kim tiêu chuẩn. Phải nói là một hậu duệ có chút khác biêt trong gia tộc Malfoy, Abraxas tự nhiên ý thức được mình không đủ tiêu chuẩn, thế nhưng là một người cha, y luôn có chút chờ mong con trai sẽ giống mình.
“Narcissa thì sao?”
“Chuyện gì?”
“Cảm tình giữa con và Narcissa thế nào rồi?”
“… . . . Narcissa rất tốt.” Dựa theo câu hỏi của Abraxas, Lucius rất thận trọng đưa ra câu trả lời. “Nàng rất đẹp, cá tính cũng không tệ, còn là quý tộc máu trong, tuổi tác xấp xỉ con, từ nhỏ đã quen biết, con thật không nghĩ ra nàng có chỗ nào không tốt. Từ lúc chúng con còn rất nhỏ đều biết bản thân sẽ thuộc về đối phương… những việc này con đã sớm nói cho cha biết, phụ thân.”
“Ôi, Merlin. Ta nên biết… vĩnh viễn thật sự chỉ là câu trả lời tiêu chuẩn bất biến.”
“Phụ thân, lẽ nào Narcissa có cái gì không tốt sao?”
“Chính là vì con bé cái gì cũng tốt ta mới phát hiện chuyện phiền não. Lucius, con phải biết, nếu như đã thích một người con sẽ lý giải được mọi khuyết điểm của đối phương, nhưng lại không cảm thấy được đối phương có bất cứ khuyết điểm nào. Những lời vừa rồi con nói ra được không phải là thứ con nhận tra trong quá trình ở cạnh tìm hiểu lẫn nhau, mà chính là những ưu điểm lớn nhất mà người ngoài nào cũng có thể nhìn thấy.”
“Con…”
“Narcissa đích thật là một cô bé tốt, bất quá hai đứa đã được đính ước khi còn quá nhỏ, chưa từng nếm thử tư vị tình yêu. Ta cảm thấy có chút đáng tiếc.”
“Con đương nhiên…”
“Đừng đem yêu thích cho là ái tình, cũng không cần xem sự ăn ý là tình yêu. Tỷ như ta và Voldy, chúng ta chỉ cần dùng ánh mắt là có thể hiểu được suy nghĩ của đối phương, thế nhưng nếu như nói chuyện yêu đương, đó đơn giản chính là chuyện đáng sợ nhất thế giới.”
“Phụ thân, tuy rằng con không biết người vì sao lại võ đoán như vậy, thế nhưng Narcissa thực sự rất tốt, con có thể tưởng tượng được sau khi kết hôn, mỗi một ngày trải qua cùng cô ấy đều rất thoải mái. Cho dù giữa con và cô ấy không phải là tình yêu vậy thì lại thế nào? Cô ấy chính là người thích hợp nhất để làm nữ chủ nhân nhà Malfoy.”
“Ta chỉ có chút tiếc nuối, lúc ta còn trẻ ta đã chọc ông nội con tức giận không ít lần, khi đó ta đã thề nếu như con trai ta muốn làm gì đó ta đều sẽ ủng hộ. Thật đáng tiếc, con chưa cho ta một cơ hội nào để làm người cha tốt.”
Lucius nở một nụ cười dối trấ rồi lập tức cắt đứt liên hệ với Abraxas, sau đó đặt một tay lên ngực mặt niệm vài câu ‘Tỉnh táo một chút, ta đã quen rồi’.
–
Bên kia Abraxas thấy con trai ‘bất hiếu’ cắt đứt liên lạc thì tâm tình cũng không tệ, y hiểu tính cách của mình, cũng hiểu được con trai mình.
Đối với chuyện hôn nhân của Lucius y thực sự không muốn can thiệp, từ lần đầu tiên y ôm lấy Lucius y đã thề phải cho con mình tất cả những gì tốt nhất. Thậm chí y còn từng nghiêm túc thảo luận với Voldy, nếu như Lucius sau này coi trong một Muggle, cái tên Hắc Ma Vương như ngươi tuyệt đối phải giúp một tay.
Lúc đó phản ứng của Voldy là thế nào? Coi thường? Khinh bỉ? Hình như đều có. Trên thực tế Voldy đã đúng, trên phương diện hôn nhân Lucius đã lựa chọn con đường mà một Malfoy chân chính phải đi, chỉ là thằng bé đi được quá tốt mà thôi.
Trong xã hội thượng lưu, hôn ước giữa các gia tộc là không thể tránh né, rất nhiều người vừa có người thừa kế liền lập tức tìm đối tượng giúp con mình đính hôn. Loại chuyện này đừng nói ở giới phù thủy, ngay cả chỗ của Muggle cũng là phổ biến.
Cảm tình tốt cũng không phải không có. Tỷ như vợ chồng nhà Black vậy, bọn họ vốn là an hem họ, sau khi kết hôn tình cảm cũng rất tốt, hơn nữa là thật lòng yêu nhau, thế nhưng việc này dù sao cũng là hiếm thấy.
Lucius hiện giờ mặc dù vẫn chưa thích Narcissa thế nhưng cũng không bảo đảm sau này vẫn không thích, cho dù không có tình yêu, nhưng theo sự gắn bó hiện nay cũng đã đủ khiến hai đứa sống chung thoải mái.
Thứ duy nhất đáng tiếc nuối chính là lời tuyên thệ hùng hồn trong lòng của y.
–
“Roll là một kẻ ngốc, Roll phải phạt nặng chính mình, Roll không thể nói cho ngài Malfoy biết thứ đó đã để ở đâu, càng không thể đưa đồ vật cho ngài Malfoy. ” Gia tinh không ngừng liều mạng trừng phạt chính mình, Abraxas phiền muộn phất tay bảo nó lui xuống.
Vốn y đối với đám gia tinh này cũng không có bao nhiêu kỳ vọng, vì vậy liền chậm rãi bước về phía nhà kho. Trang viên Voldemort có nhiều chỗ y không thể đến được, thế nhưng cũng có rất nhiều nơi y có thể đi đến.
Một trang viên lớn như vậy ngoại trừ Voldy, Nagini thì chỉ còn gia tinh mà thôi, vì vậy Abraxas ngoại trừ đến đây để hồi báo công tác, phần lớn thời gian cũng có thể xem như một nửa chủ nhân của nơi này.
Ngươi hỏi lý do? Đương nhiên là bởi vì toàn bộ vấn đề bố trí, trang hoàng, tìm gia tinh và phân chia mọi thứ đều do y một tay giải quyết. Voldemort cho dù có thiên tài hơn nữa cũng không hiểu rõ một cái trang viên muốn vận tác hoàn hảo cần những điều kiện gì.
Bất quá an bày cũng là an bày, quyền hạn là quyền hạn, gia tinh dưới tình huống chủ nhân không cho phép là không thể đem bất cứ vật gì trong nhà kho giao cho người khác.
Abraxas nhìn một dãy nhà kho được sắp xếp chỉnh tề, tính toán những nơi cất đồ vật của bốn năm trước, cuối cùng tiếc nuối phát hiện… ít nhất có ba gian nhà kho phù hợp tiêu chuẩn. Đũa phép nhẹ nhàng vung vẩy, một cánh cửa lớn nặng nề mở ra. Abraxas nhìn vật phẩm chất cao như núi bên trong khẽ thở dài một hơi, thử vung vẩy đũa phép trong tay mình.
“Accio máy ghi âm.” Không có phản ứng gì, thần chú triệu tập này cần người sử dụng hình dung bộ dạng và đặc tính của vật cần triệu tập, mà y cái gì cũng không biết, ngay cả cái tên máy ghi âm này cũng là do đứa trẻ kia đặt ra.
Chậm rãi bước vào, sau khi trực quan cảm thụ sự đồ sộ của ngọn núi nhỏ này, vị quý tộc lời nói gói vàng bắt đầu lo lắng xem, nếu lừa con trai mình thứ đồ vật kia đã bị Voldy hủy đi có bao nhiêu phần đáng tin.
“Nếu không… trực tiếp đến hỏi Voldy?” Thế nhưng chính y vừa khoác lác có thể dễ dàng lấy đến. “Quả nhiên lớn tuổi rồi, vừa thấy ánh mắt mong đợi của con trai liền không cân nhắc gì mà đáp ứng. Được rồi, đến tìm Voldy bảo hắn ra lệnh cho gia tinh mang đồ vật ra vậy.”
Biện pháp này tốt, cúi đầu đã thông một chút suy nghĩ trong lòng, sau đó ưu nhã xoay người chuẩn bị hành động. Tiếp theo…
“Voldy, cậu ở đây từ lúc nào?” Cái chiêu âm thầm đứng sau lưng dọa người đúng là trăm thử trăm linh.
“Từ lúc cậu bắt đầu mở nhà kho của ta.”
“… … Cậu lúc này hẳn là đang bận rộn nhiều việc.”
“Một gia tinh khóc lóc tìm đến chỗ ta nhận sai, nói nó không thể thỏa mãn yêu cầu của khách quý, xin chịu phạt.”
“Well, như vậy bạn tốt, hiện tại tôi muốn lấy một món đồ chơi từ sớm đã bị bạn bỏ quên trong xó xỉnh nào đó được không?” Bộ dạng cực kỳ lưu manh.
“Không thể.”
“… …” Abraxas nuốt một búng máu vào trong ngực.
“Lý do!” Có chút đuối hơi cạn lời.
“Bởi vì hiếu kỳ, Abra, nếu cậu không thẳng thắn ta cũng chỉ có thể tìm Lucius hỏi một chút. Đứa trẻ này tuy rằng không phải do ta đích thân chỉ dạy, thế nhưng ta cũng đã nhìn hắn lớn lên, hiện tại chúng ta cũng đã lâu không liên lạc, ta cũng nên tâm sự với hắn nhiều hơn một chút. Tỷ như, hỏi xem hắn rốt cục đã khiến phụ thân của mình đến trang viên của ta trộm thứ gì vậy. Đương nhiên, chuyện này không quan trọng… quan trọng là, phụ thân của hắn gần đây tựa hồ thực sự đã bị chứng hồ đồ tuổi già, vừa lúc bị ta bắt gặp, cho dù lần này là ngoài ý muốn thế nhưng nhà Malfoy cũng không chịu được nhiều lần ngoài ý muốn như vậy. Thuận tiện còn hỏi xem hắn có nên cân nhắc sớm kế nhiệm gia tộc và gì đó không vân vân…”
Nói một hơi dài không cần dừng lại để thở, khiêu khích uy hiếp cái gì cũng có, còn đem điểm yếu của đối phương không ngừng chà đạp, biểu tình kia chính là… ngươi muốn đáp ứng thì đáp ứng, không muốn cũng phải đáp ứng…
“Thế nên tôi đã từng nói, vĩnh viễn sẽ không yêu thích cậu, Voldy.”
“Ta cũng đã nói, đó thực sự chính là vinh hạnh của tôi.” Hài lòng xoay người quay về phòng làm việc, Abra đã nói ra một câu như vậy chính là đã biểu thị đầu hàng.
“Vẫn là y…”
“Vẫn là?” Abra mang theo ánh mắt hứng thú nhìn bạn tốt. “Ngoại trừ một lần ngắn ngủi gặp gỡ mấy năm trước, các người còn có liên hệ?” Về chuyện ảnh chụp, đứa bé kia chơi đùa một năm sau liền thu lại không làm, hiện tại giới phù thủy tuy rằng vẫn có ngành nghề này bất quá đều là do người khác đứng ra, làm được cũng không tệ hơn Peter banh. Dù sao tâm tư của Peter cũng không đặt trên phương diện này, y chỉ muốn dựa vào đó kiếm một khoản tiền, còn những người khác lại là muốn dựa vào chuyện này tạo thành một nghề để mưu sinh.
“Lần trước khi đến Hogwarts vừa vặn có gặp.” Suy nghĩ cẩn thận, có vài thứ cũng là nên tiết lộ một ít. “Đứa bé này trong lúc vô tình đã từng giúp ta một cái ân lớn, đối với cha mẹ y cũng nên chiếu cố một chút. Chỗ của Orion ta đã đề cập qua, về phần mama của y ở Bộ pháp thuật, cậu vẫn nên giao phó một chút.”
“Không thành vấn đề, bất quá Voldy, cậu có thể trực tiếp tiết lộ một chút xem, rốt cục đứa bé kia đã giúp cậu chuyện gì?”
“Thu hồi lòng hiếu kỳ không giới hạn của cậu lại.”
“Đây là một trong rất nhiều ưu điểm của tớ.”
Voldy nhướn mày nhìn gia tinh nhanh chóng tìm ra được món đồ chơi kia, hắn thuận tay cầm lấy một tấm thiếp viết lên vài câu, ở phía dưới còn ký vào hai chữ viết tắt L.V, sau đó để cú mèo gởi cho Peter.
“Cậu cũng biết, dù sao lời căn dặn chiếu cố cha mẹ của cậu nhóc này một khi truyền ra, mọi người tất yếu sẽ bắt đầu bàn tán phỏng đoán. Tỷ như… nói cậu thích trẻ con và gì đó…” Abraxas vẫn chưa bỏ cuộc.
Nhìn ánh mắt của Voldemort thoáng cái đã bắn về phía này, người nào đó vô cùng bình tĩnh đánh bài mù.
“Loại tình huống này cũng không phải không có, nhớ đến năm đó khi còn ở trường, đám tân sinh mềm mại tròn trịa kia người nào không dùng loại ánh mắt đó nhìn cậu. Ôi chao, loại tình cảnh đó…”
“Như vậy Abra, chuyện này liền giao cho cậu, nếu như bên ngoài có người tung tin như vậy về ta và đứa bé đó, thì hôm sau tin tức gia chủ nhà Malfoy yêu thảm con trai của mình cũng sẽ lơ đãng truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.”
Abraxas nhất đời bị sét đánh đến ngoài cháy trong mềm, trên đầu bốc đầy hơi nước.
“Voldy…”
“Rất có sáng tạo không phải sao?”
“Cậu tìm linh cảm ở đâu vậy?”
“Hiện tại lòng hiếu kỳ của cậu còn đủ sao?”
“Lòng hiếu kỳ? Đó là cái gì? Voldy cậu dừng nói đùa, đã quen biết nhiều năm như vậy, cậu lúc nào thấy tôi có thứ này.”
–
“Các cậu làm như vậy là không được, thảo nào sẽ bị các giáo sư chấm điểm P.” Peter đau đầu nhìn đám bạn học vây quanh bên cạnh mình. Bởi vì cái điều lệ kia khiến mọi người đều chăm chú học bài, thế nhưng cho dù có siêng năng đến đâu vẫn bị điểm P, thật quá uất ức mà.
“Viết luận văn cần có kỹ xảo, đầu tiên các cậu phải… Ồ? Lúc này cú mèo là ai gửi tới chứ.” Còn là gửi cho chính mình.
“Có phải là chuyện công ty của cậu tại giới Muggle không?”
“Fowler muốn gởi thứ gì đến cũng sẽ dùng Phoebe, con này… tính tình kiêu ngạo như vậy.” Y thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy một con cú ngẩng đầu cao như vậy.
Lấy một mẩu bánh ra cho con cú kiêu ngạo kia, y trước hết nhìn đến tấm thiếp được đặt bên trên gói hàng.
Món đồ chơi em muốn.
L.V
Dựa vào việc mấy hôm trước y vừa đi tìm Lucius, Peter lập tức biết được trong gói hàng là cái gì, bất quá nhìn thấy đồ là do Voldemort đích thân gởi đến y có chút được coi trọng mà sợ hãi.
Peter mang theo hưng phấn vội vã mở bao gói ra, sau đó trong nháy mắt liền che lại, cả người nằm úp sấp ở phía trên ngăn trở ánh mắt của đám người xung quanh.
Thế nhưng đã không còn kịp rồi, nhìn bộ dạng cười cợt của mọi người, tâm lý của Peter nhất thời dâng lên một cỗ rét lạnh. Merlin ở trên, cái thứ được phủ đầy hoa hồng này là cái gì? Còn chưa kể đến đám hoa hồng kia còn lần lượt xếp thành một dãy dài chữ Love cơ hồ vô tận nữa.
Không nên đùa giỡn chuyện này chứ! ! !
—————
Tác giả có lời:
Sự thực chứng minh, trước khi gởi quà tặng đi vẫn nên mở ra nhìn một chút là tốt hơn… nhất là khi món đồ đó còn là do người khác chuyển tặng.