CHƯƠNG 11: TẬN TÌNH KHUYÊN BẢO
Vị ‘hắn’ kia trong miệng của Abraxas là ai? Rất rõ ràng tất cả mọi người đều đoán được, mà Lucius sau khi sửng sốt một chút cũng đã đoán được. Thế nhưng còn không đợi cậu kịp cất lời ngăn cản, phụ thân của cậu đã xuyên qua lò sưởi chạy mất, chỉ lưu lại một Lucius thiếu niên cầm mấy tấm ảnh chụp còn lại trên tay, tiến lui đều không hợp.
Tuy rằng, cha của cậu đã lọc ra mấy tấm mang theo chút khí chất mê hoặc giữ lại, thế nhưng… đây dù sao cũng là ảnh chụp của Muggle mà, hơn nữa cậu còn tạo hình đến kỳ kỳ quái quái. Đây dù sao cũng chỉ là thử thứ mới lạ thôi!!
Đem cho người khác nhìn còn miễn cưỡng, làm sao có thể đưa cho thần tượng xem được chứ! Không được đâu!!
Trong nhất thời không tìm được chủ ý, Lucius chỉ có thể liên hệ mấy người bạn tốt đến, trong đó còn có Narcissa.
“Ồ! Đây là do người bạn nhỏ kia của Regulus chụp?” Mấy thiếu niên đồng lứa với Lucius nhìn thấy ảnh chụp đều đồng loạt khen không dứt miệng.”Ảnh chụp của Muggle tôi cũng đã từng xem, rõ ràng không được đẹp mắt như vậy.”
Tuy rằng làm quý tộc máu trong, bọn họ từ nhỏ đã được giáo dục nhìn không thuận mắt với những thứ gì đó của Muggle, thế nhưng vô luận là do hiếu kỳ hoặc là muốn biết người biết ta, thậm chí là hiếu thắng muốn so sánh, bọn họ cũng không thể hoàn toàn không biết thứ gì về Muggle cả. Trái lại, sự hiểu biết của bọn họ so với loại hứng thú thuần túy như Athur Weasley, chuyên môn mù mờ sờ mó thì phải sâu sắc hơn nhiều lắm.
Hiện tại, hình bìa tạp chí của Muggle phần lớn đều là chụp để đáp ứng nhu cầu thương nghiệp, thậm chí có thể không nhất định sẽ phù hợp với thẩm mỹ của Muggle chứ đừng nói là phù thủy. Hơn nữa ảnh bìa tạp chí bình thường càng phải làm nổi bật những món hàng hóa trên người của ngôi sao, tựa như châu báu quý giá hoặc thời trang mới nhất gì đó… điểm tập trung chính là đám phụ kiện kia chứ không phải người mẫu. Cũng vì như vậy, đôi khi hiệu ứng hình ảnh sẽ trở nên cực kỳ quái dị, hoàn toàn không thể nói là đẹp.
Mà một ít ảnh chụp bình thường báo chí Muggle hay đăng, trọng điểm là nội dung trong ảnh chụp chứ không phải mỹ cảm.
Lần này ảnh chụp của Lucius thuần túy là thuận theo thẩm mỹ và hứng thú của phù thủy, lại nói bản thân Lucius cũng vốn xinh đẹp tuyệt mỹ, những tấm ảnh này càng là chọn lựa góc độ xinh đẹp nhất, khoảnh khắc hoàn hảo nhất, cho dù là ánh sáng, đạo cụ, cảm xúc đều khiến người ta trước mắt sáng ngời.
“Tôi tìm mọi người đến là để giúp tôi nghĩ cách.”
“Chúng tớ rất muốn hỗ trợ, Lucius. Thế nhưng ngài Malfoy đã rời đi khá lâu, không chừng hiện giờ bọn họ đã thảo luận đến cảm xúc sau khi chiêm ngưỡng rồi…” Zabini có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai.
“Tôi nghĩ cậu hẳn là nên nghĩ xem phải đối mặt chuyện này thế nào.” Flint ra hiệu bảo Zabini đừng nên quấy rối.
“Ừ… Lucius, tôi nghĩ khả năng lord tức giận có thể không lớn.” Narcissa cắt vào trọng điểm.”Dù sao cũng là do ngài Malfoy mang đi, mà ngài ấy hiển nhiên là người hiểu rõ lord nhất.”
Nói đến đây, biểu tình của Narcissa liền có chút mộng ảo.”Huống chi, lord vĩ đại như vậy, mạnh mẽ như vậy, tôi nghĩ hẳn là sẽ không vì loại chuyện nhỏ thế này mà tức giận.”
“Chuyện này tôi cũng đã nghĩ tới, thế nhưng sự việc không phải chỉ cần không tức giận là được.” Phụ thân của cậu và lord là bạn tốt cùng khóa, hơn nữa còn là nhóm người đầu tiên tài trợ thực nghiệm của Lord, giao tình giữa bọn họ không tầm thường cũng là chuyện của bọn họ. Dù cho những bức ảnh này được phụ thân đưa đi một chút cũng không khiến lord tức giận, thế nhưng hình tượng của mình trong lòng ngài hẳn cũng sẽ thấp đi không ít
Thế nhưng…
“Tôi là muốn dùng phương thức của mình đến đắp nặn hình tượng của bản thân trong lòng Lord..”
Nói cách khác, đây chỉ là vấn đề ấn tượng của bản thân trong mắt thần tượng, trong độ tuổi nổi loạn này, bọn họ không thích người lớn giúp bọn họ lót đường, nhất là… còn dùng loại cách thức rõ ràng không chút chính thống và đáng tin như vậy.
Mọi người nghe xong đều hiểu, thế nhưng… chính là không còn cách rồi có được không. Thế giới của quý tộc trưởng thành cũng không phải một nhóm trẻ con chưa đi học như bọn họ có thể phân tích rành mạch.
Đừng nói đến vị đại nhân có chỗ đứng càng cao thượng trong giới quý tộc kia.
“Bất quá, ngài Malfoy đem những bức hình này cho lord xem để làm gì? Muốn ngài ấy cũng chụp?”
“Chuyện này không có khả năng đi.”
“Tôi cũng cảm thấy không quá thực tế.”
“Phụ thân vì sao lại phải giúp Peter Pettigrew đẩy mạnh tiêu thụ như thế?”
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
“Voldy, cậu đến đây xem ảnh của con tôi một chút.”
“Abra, những lời này tôi đã nghe khi Lucius ra đời 11 năm trước, lúc đầy tháng, lúc tròn một tuổi, cùng với lúc bập bẹ biết nói, có thể bước đi, lần đầu không tự chủ bạo phát ma lực, lần đầu viết chữ vân vân…” Nghĩ tới đây biểu tình của Voldemort không khỏi có chút bi phẫn. “Đều 11 năm rồi, cậu còn không chán sao?”
Abra đùa giỡn sợi tócc bạch kim hoàn mỹ không chút khuyết điểm của mình một chút, thần tình cực kỳ cợt nhã quỳ xuống trước mặt Voldemort.
“Xin tha thứ cho một phụ thân khi thấy được vẻ dễ thương lại có chút không được tự nhiên từ người thừa kế hoàn mỹ của mình, hiển nhiên, tôi cần phải khoe ra một chút. Hơn nữa… Lord, người thực sự không còn trẻ, thật sự không muốn sinh một đứa sao? Ai dô… Voldy! Cậu làm sao có thể cầm sách đập người khác, phương thức của Muggle thật vô cùng thô lỗ.”
“Dùng phương thức của phù thủy? Crucio? Hay là Avada?”
“Đề tài giữa chúng ta tựa hồ có chút không đúng…”
“Không phải sao? Abra, hôm nay cậu tới có việc gì?” Voldemort ngẩng mặt. Tuy rằng mặt của hắn đã có chút khó nhìn thế nhưng bây giờ vẫn chưa tính là ọa người, đôi mắt đỏ tươi trên gương mặt trắng bệch kia cũng có thể coi như là điểm sáng duy nhất.
“Đưa ảnh của Lucius cho cậu xem…”
“Không có hứng thú.” Cúi đầu tiếp tục làm công việc vừa rồi.”Lễ vật khai giảng tôi sẽ đưa đến.”
“Voldy, cậu có phải để ý… tôi nói cậu già?” Thân hình linh hoạt nghiêng người né tránh một chú ngữ nguyền rủa, Abraxas cực kỳ bình tĩnh quay lại nhìn bức tường không biết đã gia cố thêm bao nhiêu lớp chú ngữ phòng thủ bị đốt ra một cái lỗ đen nhỏ, cho dù trong lòng đã có dự tính trước, y cũng không nhịn được đổ một giọt mồ hôi lạnh.
“Tôi nên may mắn vì vừa rồi không phải tia sáng màu xanh biếc sao?”
“Avada chỉ là chú ngữ đưa đến cái chết dứt khoát nhất mà thôi, thế nhưng thần chú có thể đoạt đi tính mạng một người, nếu liệt kê ra sợ rằng có thể đầy kín hai tấm da dê.”
“Voldy, cậu không cần đặc biệt nói rõ vừa rồi cậu có bao nhiêu muốn giết tôi.” Abraxas kéo một cái cái ghế đến ngồi xuống, tiếp tục quấy rầy người bạn tốt đang cố gắng nghiên cứu đến mức trên đầu chỉ thiếu treo một tấm bảng miễn làm phiền.”Trên thực tế cậu cũng không cần quá chú ý đến lời của tôi, vừa rồi chỉ là vui đùa một chút. Tôi còn lớn hơn cậu hai tuổi đâu.”
Ta lớn hơn ngươi hai tuổi, thế nhưng con ta đều sắp đi học rồi, còn ngươi, còn ngươi!
Ý vị của lời này quá rõ ràng, Voldemort bị bạn tốt quấy rầy đến hết kiên nhẫn, chỉ có thể buông bút lông chim trên tay mình xuống, sau đó đem cái nghiên cứu vừa tiến triển được một nửa của mình khép lại đẩy qua một bên, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với Abraxas, biểu thị đồng ý xem ảnh chụp đối phương mang đến.
“Ồ, Lord, nếu người có thể sớm giải thoát ra khỏi đám nghiên cứu khiến người phiền não này, vừa rồi tôi cũng không cần bị kinh hách như vậy.” Điển hình cho đã được tiện nghi còn khoe mẽ.
Voldemort năm nay mới qua bốn mươi, độ tuổi hoàng kim trong giới phù thủy, vậy mà chỉ có thể im lặng nhìn bạn tốt đắc ý chỉ trích mình đã già, đồng thời còn vươn tay tiếp nhận mấy tấm ảnh chụp được đối phương bảo vệ thật tốt qua tình huống vừa rồi.
Ở chỗ này, vì vị nào đó sắp đến tuổi lão niên đính chính một chút, ở giới phù thủy, bốn mươi tuổi thật sự không thể tính là già, nhất là đối với loại phù thủy có ma lực cường đại như Voldemort.
Dumbledore có thể sống đến 150 tuổi vẫn còn có thể vui vẻ hoạt bác, chân không đau lưng không mỏi, huống chi hắn năm nay mới vừa bốn mươi!!
Cái năm Dumbledore chết, vị giám khảo cuộc thi N.E.W.Ts của lão năm ấy vẫn còn sống đâu, thậm chí còn có thể nhớ lại rõ ràng kể đến có trước có sau, không bỏ lỡ điểm đặc sắc nào của Dumbledore trong cuộc thi năm ấy. Chỉ là vẫn có chút kỳ quái, rõ ràng mọi người đều sống được lâu như vậy, thế nhưng cứ cố ý thích kết hôn sinh con sớm.
Các quý tộc luôn thích kết hôn sinh con khi còn rất trẻ, có vài người thậm chí trước khi đến trường đã nhận đúng đối tượng, vừa đến năm năm liền đính hôn, tốt nghiệp lập tức kết hôn. Mà trong hôn lễ, cả cô dâu lẫn chú rể đều chỉ có thể xem là thiếu nam thiếu nữ.
Mà lý do quý tộc yêu chuộng kết hôn sớm cũng rất đa dạng, thậm chí những phù thủy phổ thông cũng sốt ruột hơn không kém, trong vòng ba năm sau khi tốt nghiệp, tuyệt đối là thời gian lý tưởng để các phù thủy bỏ bom đỏ.
Nếu không phải nhân khẩu của giới phù thủy vẫn cứ ít như vậy, lại sống tập trung như vậy, nếu không phải địa vị của Voldemort hiện giờ quá cao quý, như vậy những bạn cùng nhà của hắn, niên cấp có thể chênh lệch một chút, khẳng định có người vỗ vai Voldemort mà nói…
“Này Voldy, hiện tại trong đám chúng ta chỉ còn mình cậu là độc thân, nếu không thì để anh em giới thiệu cho cậu vài người? Nam nữ đều có, chủng tộc không giới hạn, thế nào.”
Bất quá, mọi việc trên đời chính là không có nếu như, hiện tại người dám ở trước mặt Voldemort nhắc đến chuyện này, còn dám ám chỉ đối phương đã lớn tuổi cũng chỉ có duy nhất một Abraxas Malfoy.
“Hử? Ảnh chụp của Muggle.” Theo bản năng cau mày, sau đó lại bị tạo hình đặc biệt của Lucius hấp dẫn.”Coi như… rất khác biệt.”
Đừng hiểu lầm, hắn đối với Muggle vẫn như trước không có cảm tình gì, mà đối với những thứ của bọn họ càng không hứng thú, thế nhưng đối với những thứ của Muggle được đưa đến trước mặt mình, tuy rằng không thích nhưng cũng có thể mang theo khách quan đi nhận xét.
Giống như kịch bản mặc dù rất thiếu muối, thế nhưng thỉnh thoảng xem phim Hàn cũng có thể điều hòa khẩu vị.
“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi sẽ không bỏ cuộc, tuyệt đối phải bài trừ hết huyết thống Muggle đáng ghét này. Tôi vẫn nhớ cậu đã ủng hộ việc này.” Nhìn những tấm ảnh của Lucius, dựa theo lý giải của hắn với Abra, chuyện đơn giản cũng chính là về gương mặt này mà thôi.
Ngoại trừ thực nghiệm Trường sinh linh giá, hắn còn đang tiến hành tinh lọc toàn bộ huyết thống Muggle trong người mình, đây cũng là một trong những lý do lớn nhất để tập hợp Thực tử đồ trong lúc ban đầu.
Hiện tại hắn đã dần dần thấy được hiệu quả, cho dù có một chút tác dụng phụ như vậy, bất quá đối với người luôn chán ghét gương mặt này như hắn mà nói, thứ tác dụng kia còn là thứ hắn ước mà không được.
Chỉ là Abra lại không chịu nổi, nhiều lần chạy đến công khai ám chỉ, thảo luận vấn đề dung mạo liên quan tất yếu đến công tác nắm giữ một tổ chức hùng mạnh.
Đối với chuyện này, Voldemort căn bản là hoàn toàn không hiểu. Ngươi là quý tộc máu trong đương nhiên không có vấn đề gì rồi, thế nhưng tuy rằng hắn có huyết thống của Salazar Slytherin, thế nhưng vẫn có một nửa là Muggle nha! Như vậy hắn làm sao có thể thống lĩnh một tổ chức dùng lý luận máu trong tối thượng làm cơ sở hành động?
Bây giờ hắn vẫn đang lừa gạt, vạn nhất sau này có ngày sự việc bại lộ thì phải làm thế nào? Dumbledore nếu như biết được thân phận máu lai nếu hắn, sau này nhất định không thể tránh được xung đột chính diện với Hội Phượng Hoàng. Hắn thật sự không muốn vấn đề huyết thống của mình sẽ biến thành lưỡi dao bén trong tay Dumbledore, chuyên đâm vào trái tim của Thực tử đồ.
Một chuyện rõ ràng như vậy, cư nhiên đã năm sáu năm rồi Abra vẫn chưa chịu chết tâm.
“Voldy, năm đó cậu chưa nói đến sau khi thanh lọc huyết thống còn phải hủy dung.”
“Thế nào? Cậu thích tôi?” Để ý đến chuyện dung mạo của hắn như vậy làm cái gì.
“Nếu như tôi có một phần nửa điểm thích cậu, từ sớm lúc ở trong trường tôi đã ra tay rồi.” Con người có đôi khi chính là kỳ quái như vậy, Abraxas đã đi qua bao nhiêu bụi hoa thế nhưng từ đầu đến cuối chưa từng động lòng với Voldemort. Nếu như muốn cứng rắn phân tích mà nói, có thể là trên người của Voldemort quá nồng nặc hương vị dã tâm, khiến cho y thế nào cũng không hạ quyết tâm được.
“Không thì được rồi, cậu chỉ cần bảo dưỡng gương mặt đó cho tốt là được, quản tôi làm gì. Cậu biết, tôi chán ghét gương mặt đó, hiện tại lại tốt, bên phía Dumbledore không phải gọi tôi là Hắc Ma Vương đời thứ hai sao? Bộ dạng của Hắc Ma Vương có chút kinh khủng là chuyện tốt.”
‘Đó là thực nghiệm thanh lọc huyết thống!!! Là chuyện suốt mấy nghìn năm nay không ai dám làm!! Ai biết lúc cậu phân tách được huyết thống của Muggle ra có đồng thời phân tách luôn cái gì khác ra không? Tựa như linh hồn, tựa như ma lực hoặc là thọ mệnh gì đó!!!’
Phần lo lắng này Abraxas chỉ có thể rống giận trong nội tâm, y nhận thức Voldemort cũng gần ba mươi năm rồi, thật sự rất hiểu rõ người bạn này của mình. Voldy căn bản là một thiên tài, là học sinh thông minh nhất mấy trăm năm qua của Hogwarts, cho dù là Dumbledore cũng không thể so sánh.
Từ một thiếu niên không có chút hiểu biết gì với giới phù thủy, trong người không có một đồng, không có một chút bối cảnh nào, chỉ trong mấy năm đi học ở trường đã được coi như hy vọng quật khởi của Slytherin, càng khiến một phần lớn quý tộc cúi xuống cái đầu cao quý của mình cam nguyện xưng thần. Thậm chí khi quý tộc đầu tiên hướng Voldy hiệu trung, hắn chỉ mới có 15 tuổi.
Nếu nói về mị lực nhân cách, thủ đoạn giao tế, y còn có thể thoáng lấn lướt một chút, thế nhưng nếu so về thực lực và tri thức học thuật, Abraxas Malfoy y cho dù có thúc ngựa cũng không đuổi kịp Voldy.
Nếu như y nói ra một câu “Thực nghiệm của cậu không thích hợp”, kết quả đạt được chính là một tràng nói có sách mách có chứng của đối phương từng chút giải thích vấn đề cho y, chỉ rõ những lo lắng của y là dư thừa, sau đó cũng sẽ không bao giờ nghe y khuyên bảo nữa.
‘Vấn đề của chính cậu, cậu làm sao có thể phát hiện được!’ Abraxas thật sự rất muốn rống lên như vậy, thế nhưng y chỉ lờ mờ cảm thấy chứ không có căn cứ xác thực, thật sự không có lý do quấy rầy thực nghiệm của bạn tốt
Huống chi, lo lắng của Voldemort cũng không phải không có đạo lý, Dumbledore xác thực sẽ bám theo tiêu điểm huyết thống này mà công kích bọn họ.
Thế nhưng lại không tmặc kệ, thực nghiệm thanh lọc huyết thống nào có thể dễ dàng như vậy, huống chi y thủy chung vẫn cảm thấy Voldy tựa hồ còn đang giấu diếm thực hiện một cái nghiên cứu nguy hiểm nào đó.
Abraxas chỉ có thể không ngừng tra thư tịch, đồng thời mượn thủ đoạn công kích hữu hiệu nhất, lấy tác dụng phụ đã hiển lộ rõ ràng nhất ra làm cớ… hủy dung, không ngừng quấy rầy tiến độ thực nghiệm của Voldy.
Đương nhiên, đối với việc gương mặt xinh đẹp kia bị phá hủy y cũng xác thực rất đau lòng.
Đợi đến khi ý nghĩ của y quay về liền nghe được một câu “Bộ dạng của Hắc Ma Vương kinh khủng một chút cũng là chuyện tốt ” .
“Tốt ở chỗ nào chứ!!” Abraxas vỗ bàn, thuận mắt nhìn thấy đám ảnh chụp kia, nhanh chóng rút ra một tấm hình Lucius mặt long bào Trung Quốc. “Nhìn xem, con ta có phong phạm vương giả không?”
“… …” Mặc kệ ngươi.
“Voldy, đánh cuộc thế nào. Nếu cậu thắng, tôi sẽ không dùng chuyện này đến quấy rầy cậu nữa.” Đã lải nhải năm sáu năm rồi, sự nhẫn nại của Voldy cũng sắp đến cực hạn.
“Nói đi.”
“Đánh cuộc tầm quan trọng của bề ngoài đối với Hắc Ma Vương. Nơi này có một lọ thuốc đa dịch, bên trong là tóc của cậu khi chưa hủy dung, hai chúng ta đồng thời đi chụp ảnh, đứa trẻ này có thể chụp được phong phạm vương giả từ trên người Lucius, tôi hiển nhiên càng không thành vấn đề. Cùng loại trang phục, cùng một tư thế, cùng một khí thế lại không cùng gương mặt…”
“Nếu như tôi thắng thì sao.”
“Tôi sẽ giúp cậu tìm thêm tài liệu miễn phí suốt một năm nữa. Nếu như tôi thắng, cậu phải lập tức đình chỉ thực nghiệm hiện giờ của mình, đến khi… gương mặt của cậu hồi phục lại.”
Thẳng đến khi, cậu phát hiện sai lầm trong cái thực nghiệm kia.
“… …” Voldemort vốn muốn lên tiếng phản đối, bảo Abraxas không nên tiếp tục gây sự, thế nhưng vừa ngẩn đầu đã nhìn thấy ánh mắt lo lắng không chút che giấu của bạn tốt.”Được, tôi sẽ chơi với cậu một hồi, Abraxas. Đây là lần cuối cùng..”
“Không thành vấn đề, tôi liền bảo Lucius liên hệ Pettigrew.”
“Peter… Pettigrew?”
“Phải, làm sao vậy?”
“Không có gì.” Tựa hồ có mấy trang giấy gì đó quên đưa cho Abra, thôi vậy, đã quên thì cứ quên đi.
———-
Tác giả có lời: Càng viết càng cảm thấy hai vị này có JQ… Quên đi, dù sao Peter còn chưa lớn, trước hết cứ để Abraxas chiếm chút tiện nghi đã.