[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 56: Chương 56: Voldy




Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)

056 | Voldy

"Abr! Hỏng rồi hỏng rồi! Riddle bò tường." Pallas vọt vào phòng nghỉ Slytherin, cất cao giọng hét...

"Nagini cũng ở đây, cậu không sợ Riddle biết à." Abr bình tĩnh đút cho Nagini ăn, tiểu cô nương cuối cùng đã được Riddle nhớ tới, mang ra khỏi mật thất, Basilisk Hypor vẫn còn đang cấm túc.

"Nana ~ thân mến, nhớ bảo mật đấy, chị cho em ăn socola nè~" Móc socola ra, biến thành hình con chuột.

Nagini nuốt cái ực, sảng khoái gật đầu.

"Abr, sao cậu không khẩn trương gì thế, Riddle bò tường đấy!" Từ khi thân phận người thừa kế của Riddle công bố, địa vị của Nagini càng được nước lên thuyền, đương nhiên mọi người cũng nuôi thành thói quen mỗi khi nhắc tới Riddle phải nhìn xem xung quanh có động vật họ rắn nào không.

"Sao tôi phải khẩn trương chứ... Cậu ấy cũng không phải của tôi." Cậu không khẩn trương, vậy cậu dằn vặt Nagini làm chi, tiểu cô nương đáng thương.

"Thì ra cậu chưa thu phục được~" Walburga phẩy cây quạt thục nữ, cười có chút vui sướng khi người gặp họa, "Thật đáng tiếc Abraxas, đời này nhà bọn tôi không có con gái, bằng không Alphard nhé, cũng miễn cho nó chạy đi kết hôn với Mudbloods và Muggle, lúc đó còn phải lấy roi quất nó. Nếu cậu không chê già, tôi còn một người chú họ..."

"Cảm ơn, gia mẫu đã khiến tôi sinh ra sự sợ hãi với dòng họ Black." Abr bất đắc dĩ thở dài, "Nói đi, cậu lại nhìn thấy gì."

"Riddle đang làm một vật trang sức luyện kim, rất dụng tâm, cấp bậc hoàn toàn khác với ngày thường hoặc tặng hoặc bán cho chúng ta, thậm chí còn vì nó mà đi tìm giáo sư dạy Cổ Ngữ Runes, còn..."

"Sao cậu biết không phải làm cho Abr?" Sheryl nhìn biểu tình bình tĩnh của Abr, bắt đầu lo lắng cho bạn mình.

"Cho xin đi, màu vàng nâu không xứng với màu bạch kim, lại nói Abr đâu thể nào thích hợp với kiểu vòng tay phong cách cuồng dã." Pallas hình như cũng cảm giác được lời mình nói quá kích thích, "Abraxas, tôi nói ra chuyện này không phải để đả kích cậu, cậu nên nắm chặt Riddle, nếu cậu ấy bị Gryffindor bắt cóc..."

"Cám ơn cậu Pallas, tôi biết rồi."

"Biết rồi?" Walburga từ trên xuống dưới quan sát Abraxas, "Biết trong lòng cậu ấy còn có người khác?" Riddle đối với Abraxas thế nào có mắt đều thấy, vụ án oanh oanh liệt liệt năm ngoái, xét đến cùng là vì vết thương bé tí của Abraxas. Cho nên Pallas mới có thể phản ứng lớn như vậy. "Thảo nào thái độ Riddle dành cho cậu luôn kỳ quái, tôi còn tưởng là người nhà cậu tạo áp lực cho Riddle đấy chứ."

"Gia chủ tương lai của nhà Malfoy là tôi!" Đây là định luật của Malfoy, gia tộc sớm muộn gì cũng giao tới tay người thừa kế, nếu muốn phá sản, trưởng bối có ngăn cũng chẳng được lợi gì, thế nên nhà Malfoy xuất hiện một tình huống, chuyện của cha con mặc kệ, chuyện của con cha cũng thế, ai sai người đó là tội nhân. Vợ chồng Malfoy đã sớm biết chuyện Riddle, cha mẹ chỉ nói cho cậu biết, ý kiến của bọn họ là phản đối.

"Cậu ấy còn đang do dự." Sheryl nhíu mày, "Mị lực của Muggle đó lớn vậy à?"

"Muggle?!" Pallas + Walburga.

"Đúng vậy, Muggle. Kỳ thực... bình tĩnh mà nói, tôi cũng cảm thấy Saga rất tốt." Abraxas uể oải nhắm mắt, vẻ mặt đau khổ khiến người đau lòng, "Anh ta luôn bảo vệ, giúp đỡ Riddle, tình cảm của anh ta ngay từ đầu đã rất thuần túy. Luận điểm xuất phát, tôi không bằng anh ta, luận thế lực, anh ta đã duỗi tay ra nước ngoài, luận thủ đoạn, anh ta trải qua mưa gió, trục lợi chiến tranh, tôi chỉ là một thằng nhóc biết mấy trò vặt vãnh. Luận tướng mạo, khuôn mặt ẻo lả này chính bản thân tôi cũng chả muốn nhìn. Nói cho cùng ngoại trừ thân phận phù thủy, tôi không có điểm nào có thể kiêu ngạo, mà Riddle căn bản không để ý tới huyết thống và thân phận."

"Nếu cậu thật sự tệ đến thế, tôi đâu còn cần phiền não gì nữa..." Giọng nam vừa tới thời kỳ đổi giọng, dễ nghe đến khiến người say mê, là một nhân vật chính khác trong chủ đề, lãnh tụ hiện tại của học viện Slytherin.

"Ri... Riddle!" Cậu ấy nghe được bao nhiêu?

"Bắt đầu từ chỗ Muggle, nếu trước đó các cậu có nói xấu tôi, tốt nhất là khai ra." Vừa nhìn đã biết bọn họ đang nghĩ gì.

"Ha hả... Đâu có đâu, chỉ nói cậu đang làm trang sức... Ể? Xong rồi à? Sao đột nhiên trở lại thế?" Bọn họ trái lại không hỏi, cậu ấy làm cách nào đột nhiên xuất hiện ở phía sau. Trước khi biết cậu ấy là người thừa kế của Slytherin, Riddle đã không e dè gì xuất quỷ nhập thần trước mặt mọi người, còn mở ra căn phòng theo dõi từ mọi góc độ ở vụ Umbridge theo đuổi Alice. Giờ người ta là người thừa kế, chỗ này là phòng sinh hoạt chung của Slytherin, cậu ấy muốn chơi cửa ngầm cũng không có vấn đề.

Ai cũng biết bốn nhà sáng lập ở ngàn năm trước cầm tinh con chuột, bí đạo không cần nói chơi.

"Bị Slughorn bắt được, về chuẩn bị đi, một giờ sau câu lạc bộ Slug." Ra lệnh xong, các Slytherin xung quanh lập tức giải tán về phòng thay lễ phục.

"Giờ à?" Một giờ đâu đủ để quý tộc bọn họ ăn diện? Lại nói, tụ hội lúc nào biến thành lâm thời thông báo?

"Ông ta lấy ra chậu tưởng ký, chứng minh hai ngày trước tôi đã hứa với ông ta..." Riddle xoa trán, nếu không phải bận đến hồ đồ cậu sao có thể bị hố chứ. "Coi như tôi nợ ông ta, cũng tại tôi không thích tụ hội, lợi dụng ông ta không ít lần, ông ta mời trái lại không đi bao nhiêu, mà năm nay từ khi làm lãnh tụ, hiệu ứng của tôi mở rộng khắp cả Slytherin, mặt mũi của viện trưởng chúng ta đại khái chẳng còn bao nhiêu rồi."

"Được, tôi về phòng thay đại một bộ." Lén nhìn Abraxas vẫn luôn bất động, lặng lẽ cho bạn mình một ánh mắt chúc phúc.

"Bọn này cũng đi trước." Nói chuyện ở đâu mà chẳng được.

"Ý cậu là cho dù chúng ta mặc đồ ngủ cũng là ân trời ban cho Slughorn?" Cậu không chọn được lời nào ôn hoà hơn sao.

"Đồ ngủ? Ý kiến không tồi, tôi dám cam đoan nếu hai ta mặc, những người nhìn thấy nhất định sẽ cho là ân trời ban." Xoi mói? Cậu dám xoi à, Abraxas đã ỉu vậy rồi.

...

"A, Riddle, Malfoy, các trò đã tới, sắp bắt đầu rồi đấy." Slughorn cười ha hả chiêu đãi.

"Những người khác sẽ tới ngay thôi, thưa giáo sư."

"Slytherin không phải luôn tự hào lễ nghi phong độ hoàn mỹ bậc nhất à, sao hai cậu lại mặc đồng phục? Vậy những người khác chẳng phải sẽ mặc đồ ngủ..."

"......" Lúc nào Gryffindor ăn ý với bọn họ như vậy? Hai Slytherin vừa nãy còn thảo luận về vấn đề đồ ngủ thở dài.

"Vì điệu thấp, cũng vì phụ trợ phong độ... mặc long bào cũng không giống Thái Tử của cậu."

"??"

"Riddle, chừa tí mặt mũi cho người ta đi, thành ngữ phương Đông sao cậu ta hiểu được." Abraxas cười trả lời, "Ý của Riddle là, cho dù cậu mặc quần áo của Grindelwald, nhìn cũng y chang như Dumbledore."

"Anh đương nhiên phải giống giáo sư Dumbledore rồi, anh đây đếch thèm mặc quần áo của Dark Lord nhá."

"Khụ khụ khụ, a này trò Boer, bạn của trò đang gọi trò bên kia kìa." Slughorn liều mạng ép mình đừng bật cười, đuổi Gryffindor này đi, lần sau nhớ phải tách buổi tụ hội của hai học viện này ra... Nhưng vậy sẽ thiếu rất nhiều lạc thú, ai... mâu thuẫn quá.

"Nhanh vậy à?" Các Slytherin lục tục tới, Thủ Lĩnh đã lên tiếng, không ai vắng mặt, Slughorn vui vẻ đến độ lớp mỡ trên mặt tăng lên không ít.

"Điều này chứng minh con người là cần áp lực... Kỳ thật các cậu chỉ cần sửa soạn tí là được, cũng không phải xem mắt." Vì thời gian hữu hạn, cách ăn diện của các tiểu quý tộc đi ngược với tinh xảo hoa quý thường ngày, đơn giản hóa không ít, nhưng phối với phong độ quý tộc luôn ghi khắc, trái lại có một thứ mùi vị thanh cao đặc biệt. "Bọn họ tới là tốt rồi, đi thôi, chúng ta sang bên kia."

Các Slytherin rất có ánh mắt tản ra, ngăn bọn Riddle ra khỏi tầm mắt mọi người, nhất là các Hufflepuff nhiều chuyện và các Gryffindor có ý đồ bất chính, may mắn là Ravenclaw lắm mưu nhiều kế ít người, một đối một trông chừng vẫn được.

"Thật không ngờ cậu đánh giá cao Saga thế đấy... Nếu anh ấy nghe được, khẳng định sẽ rút súng ra trước dí vào cậu, chừng một giờ." Xem cậu có phải là hàng giả uống Thuốc Đa Dịch không. "Sau đó đưa cậu tới chỗ Grind, tìm cách giải Imperius."

"......" Abr cũng hối hận, "Vậy... tôi còn có cơ hội không?"

"Nếu tôi không thích cậu, học kỳ này tôi còn có thể bị hành hạ như thế à." Lời kịch trong tiểu thuyết võ hiệp nói thế nào nhỉ, tình yêu đích thật là thiên hạ đệ nhất, nhưng cũng là phiền não đệ nhất thiên hạ. Trước khi xuyên sao cậu không ăn tuyệt tình đan uống vong tình thủy chứ.

"Nói cách khác thái độ lúc lạnh lúc nóng của cậu là đang do dự?" Abraxas ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt của Riddle.

"Không sai, Grind đề nghị tôi... thử xem." Chuyện này cũng chỉ có thể hỏi Gellert, "Rất hiển nhiên cái tên bảy mươi năm trước chỉ yêu được một nửa này không đáng tin."

"Kết luận." Abraxas tận lực ép mình bình tĩnh, nhưng nắm tay siết chặt của cậu vẫn cho thấy sự khẩn trương.

Riddle cầm lấy tay Abraxas, giúp cậu mở ra, vuốt nhẹ, "Tôi không biết..." Áy náy nhìn Abraxas, trước đây không phải không đọc truyện ngựa đực, cái lời kịch lẽ thẳng khí hùng nói ra tôi muốn cả hai của nam nhân vật chính, cho dù cậu lén luyện tập cỡ nào, khi nhìn Abraxas, vẫn không nói ra lời. "Abr, tôi không thể chọn."

"Vậy cậu nói xem sao lại thích tôi..." Abraxas đột nhiên đổi chủ đề.

Riddle kỳ quái nhìn Abr, "Thích đâu cần lý do, tuy rằng vừa nãy cậu bỡn cợt mình chẳng ra gì, nhưng tùy tiện hỏi một người nào đó, bọn họ cũng sẽ trả lời cậu chính là đối tượng hàng đầu trong tiêu chuẩn kén chồng của mình." Hất cằm chỉ các nữ sinh đang cười nói, "Tình yêu kể được lý do, giả biết chừng nào, nhìn tôi từng theo đuổi Pomona thì biết, tôi có thể kể ra mười nghìn điểm tốt của cô ấy, khuyết điểm trong mắt người khác vừa vặn là kiểu tôi thích, cô ấy từng là ứng viên tôi muốn chọn làm vợ, nhưng cô ấy chỉ là tiêu chuẩn, tôi không yêu cô ấy. Vì không có lý do, nên tôi là thật lòng yêu cậu, nhưng mà..."

"Nhưng mà... bên cạnh cậu còn một vị trí để lại cho anh ta."

"Abr..." Riddle hít sâu một hơi, "Cậu có thể cự tuyệt." Thuần huyết quý tộc có chung người yêu với Muggle, đây là sỉ nhục cực lớn với Malfoy. "Những gì từng hứa với cậu tôi sẽ không thay đổi, tốt nghiệp rồi tôi cũng không rời khỏi Thế Giới Phù Thủy."

"Sau đó nhìn hai người ân ân ái ái, ở khi tôi chuẩn bị vi phạm gia tộc, kết quả không chiếm được gì?" Abraxas âm trầm.

"Abr..."

"Tôi đồng ý!"

"Ể?"

"Tôi chấp nhận anh ta, nhưng ở Thế Giới Phù Thủy cậu là của tôi, không được có cái thứ hai." Abraxas thở phì phò nói, "Tôi lui một bước, cậu cũng lui một bước, chuyện huyết thống... Tôi không muốn để cha mẹ thất vọng."

"Tôi nên nói... Không hổ là Malfoy sao?" Riddle thở dài, đôi mắt đen như mực lóe lên ánh sao, vươn tay ôm Abraxas vào lòng. "Cám ơn cậu, Abr." Có lẽ sau thế chiến thứ hai cậu nên thúc đẩy kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm phát triển... (Mơ đi, khi kỹ thuật này hoàn thiện bé Har cũng đã đi học rồi.) Cũng có thể nhờ Eileen nghiên cứu chế tạo ra độc dược thích hợp, nếu không được nữa chỉ có thể nhịn xuống tìm một người phụ nữ đẻ thay.

"Riddle..." Abraxas ôm chặt Riddle, mặc dù có tí không hoàn mỹ, nhưng giờ cậu ấy là của cậu, bọn họ là người yêu quang minh chính đại.

"Abr... Người ở đây hơi nhiều, ba cái chuyện có tí đồi phong bại tục này chúng ta về phòng hãy làm tiếp được không." Hai người vừa ôm nhau, ánh mắt cả hội trường đã phắt phắt phắt bắn lại đây, bao gồm cả các Slytherin vừa nãy còn giúp che chắn, điều này khiến Riddle trong xương vẫn còn giữ lại linh hồn ngượng ngùng bảo thủ của Trung Quốc khá là ngượng ngùng, "Về phòng ngủ hoặc tới mật thất tùy cậu, lúc đó muốn ôm muốn hôn gì cũng được, nhưng xét thấy chúng ta mới 14, các bước tiếp theo cứ từ từ nhé..." (Lời này là một người bảo thủ nên nói à?)

"Câm miệng!" Abr chôn đầu vào hõm vai Riddle, "Riddle, sao tôi lại coi trọng một tên khốn kiếp như cậu chứ." Thật biết phá hư bầu không khí mà.

【 Tôi nói gì sai à? 】 Riddle thấy mình vô tội...

"Đúng rồi, giờ tôi là tình nhân của cậu, tôi không thể gọi cậu Riddle như mọi người được!" Phải khác.

"Vậy gọi tôi Rid giống Saga là được."

"Cậu muốn tôi giống anh ta?" Giọng điệu này, ánh mắt này... Chuẩn không cần chỉnh.

"Khụ khụ... Nếu không Tom." Vẻ mặt của Riddle không mấy thích thú, kéo một vòng lớn vẫn là Tom.

"Cậu không thích sao tôi phải gọi, chọc gan cậu à?" Abraxas lắc đầu, "Hơn nữa cậu nói rất đúng, cái tên này rất bình thường, một cái gọi mười cái quay đầu, cậu nghĩ cái khác đi, danh hiệu cũng được." Abr bày ra vẻ mặt tôi bị thiệt nhưng tôi vẫn cố mà nhận, lỡ mà lúc nào đó bất cẩn thâm tình gọi TOM gặp được ông chủ Quán Cái Vạc Lủng...

Đặt tên... Ót Riddle đổ mồ hôi lạnh, trò này cần thiên phú, mà cậu tự cho rằng thiên phú đặt tên của mình cùng tiêu chuẩn với Nagini. (Ali là ví dụ.)

"Nếu không... gọi tôi Voldemort đi." Bà chị kịch tình, em thua chị rồi, Riddle bất đắc dĩ tham ô ý tưởng của thím JKR, giẫm lên vết xe đổ. "Nick name là Voldy."

"Voldemort? Ý gì? Có hàm nghĩa đặc biệt gì à?"

"Một trò chơi đánh vần mà thôi." Bắt chước ngài Nhật Ký trong nguyên tác, cầm đũa phép viết cái tên 【Tom Marvolo Riddle】 của mình lên giữa không trung thay đổi trình tự được là 【I am Lord Voldemort】 "Nếu nói hàm nghĩa, tiếng Pháp có nghĩa là bay khỏi tử vong." Voldemort Voldemort, kỳ thực đọc mấy lần, đồng thời không liên hệ với kẻ điên cắt miếng trong nguyên tác, cái tên này vẫn rất oách rất êm tai.

Riddle âm thầm gật đầu thoả mãn, không để ý tới, khi Abraxas thấy tên đầy đủ của cậu, đôi mắt màu xám lam xinh đẹp lóe lên thâm ý. Marvolo...

"Rất tốt, tôi rất vui, Voldy..." Abraxas thoả mãn lẩm bẩm, bầu không khí màu hồng giữa bọn họ ngày càng đậm. "Đúng rồi, Voldy, cậu nói nếu Saga không đồng ý, vậy cậu có phải là của mình tôi không?" Ảo tưởng tí mà thôi, tuy rằng không quá khả năng, Saga thâm tình cậu biết còn sớm hơn Riddle.

"Saga..." Riddle thống khổ đỡ trán.

"Sao vậy?"

"Tôi thư từ với Grind, nhờ ơn ông ta ác ý che giấu, hiện tại tình huống giữa tôi và Saga là... Tôi thích anh ta, tôi biết anh ta thích tôi, nhưng Saga chưa biết tôi thích anh ta, càng không biết tôi đã biết anh ta thích tôi, cũng tức là..." Sau một tràng xoắn lưỡi, "Grind đáng chết, ông ta không thể nói thay tôi tí sao." Bảo cậu làm sao tiếp tục bày tỏ với Saga, đồng thời nói cho Saga cậu còn thích Abraxas.

"Ha ha ha ha ha ha ha!" Thiếu niên bạch kim điên cuồng cười, cười rất vui vẻ, lần đầu tiên cậu cười thoải mái như thế, cười đến độ bỏ qua lễ nghi quý tộc.

"Ê ê..." Riddle nhìn mọi người chung quanh đã từ lặng lẽ nhìn, biến thành trợn tròn mắt nhìn, còn lại gần mấy bước. Một tay ôm lấy Abraxas, lợi dụng Hogwarts, mở bí đạo trốn, cậu không phải ghen nụ cười xinh đẹp của Abr bị người nhìn chảy dãi, cũng không phải sợ mất mặt, chỉ là muốn về mà thôi.

"Có cần phải vậy không." Riddle nhìn Abraxas, rất ai oán, cười đến đau bụng còn không chịu dừng.

"Voldy thân mến, vì sự hoa tâm của cậu, xin thứ cho tôi được vui sướng khi người gặp họa đi."

"Hừ, không có gì làm khó được tôi." Nhìn nụ cười của Abr, cậu trái lại đã có đối sách.

"Vậy tôi mỏi mắt chờ mong ~ My Lord ~" Nhẹ nhàng quăng tới một ánh mắt có chút khiêu khích, rất có mùi vị chỗ này bốn bề vắng lặng, liệu có thể tiếp tục một số chuyện đồi phong bại tục không...

Tiếc là Riddle không chú ý tới điểm này, cậu bị hai chữ My Lord dọa hãi, đáng chết, sao cậu lại quên não tàn đó là một tên nghiện cảm giác quân chủ nặng, cái tên tự đặt ngoại trừ bay khỏi tử vong còn có một chữ Lord!

"Abr, nghe tôi giải thích, nó là một hiểu lầm, bỏ từ đó đi, tôi nói sai rồi, không có từ này. Tôi tuyệt đối không có ý này!" Riddle hoa tay múa chân giải thích.

"???" Cậu không có ý nào? Abraxas đang tính bồi dưỡng bầu không khí bỗng treo dấu chấm hỏi trên đầu.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.