[Harry Potter] Ma Vương

Chương 34: Chương 34: Gặp gỡ (1)




Đại sảnh đường, giờ ăn trưa.

Bốn người Draco, Hermione, Ron và Blaise ngồi ở cuối dãy bàn Gryffindor, vừa ăn vừa thảo luận gì đó, Harry sau tiết học buổi sáng không biết đã chạy đi đâu. Học sinh hai nhà Gryffindor và Slytherin nhìn riết rồi quen, tỏ vẻ bình thường, thậm chí khi đi ngang qua còn chào hỏi họ.

Hai nhà Ravenclaw và Hufflepuff thì không như vậy, có một số học sinh tỏ ra bình thường, một số là không them quan tâm, còn lại thì tò mò nhìn bốn người họ. Dù đã nhìn suốt hai năm, nhưng vẫn không quen a, thật muốn biết nhà sư tử và nhà rắn ở chung như vậy được bao lâu, họ luôn mong đợi thời khắc bốn người họ giận nhau hoặc gì đó tương tự. Nhưng họ thất vọng rồi, họ vẫn như mọi ngày, chỉ ăn và thảo luận.

Trên bàn giáo viên, Lupin nhìn bốn người ngồi cuối bàn Gryffindor kia rồi nhìn Dumbledore, há miệng muốn nói nhưng không biết nói gì, nói chuyện trên lớp sáng nay? Hay là hỏi về thắc mắc của anh? Hít sâu một hơi, anh nhìn Dumbledore hỏi: "Khụ, thưa thầy, bốn trò ấy..."

Dumbledore như biết anh muốn hỏi gì, cười hiền hòa nói: "Thầy không cần kinh ngạc như vậy, bốn đứa nhỏ đó đã như vậy từ hồi năm nhất rồi. Mới đầu còn ngạc nhiên một chút, nhưng hiện tại thì quen rồi." Lupin à một tiếng rồi lại nhìn nhóm Hermione.

Dumbledore cũng nhìn xuống nhóm bốn người kia, trong mắt là thư thái và nhẹ nhõm, ông cười nói: "Như vậy rất tốt. Thầy biết không, khi nhìn bốn đứa nhỏ kia ta như thấy được khung cảnh của bốn nhà trong tương lai, vui vẻ hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhau. Cảnh tượng kia thật sự là quá tốt đẹp." Lupin gật đầu, đúng vậy, thật sự rất tốt đẹp.

Mà nhóm người Hermione lúc này đang thảo luận về tiết Phòng chống Nghệ thuật hắc ám hồi sáng. Ron tò mò hỏi Hermione: "Nè Hermione, ở giới Muggle thật sự có phim về loại sinh vật khủng khiếp kia sao?" Hermione cầm lấy ly nước chanh uống một ngụm, nói:

"Tớ không thường xem phim nhưng quả thật là có mấy bộ như vậy, nhưng không phải về... thứ kia, mà về vũ khí sinh hóa." Ron càng tò mò hơn: "Vũ khí sinh hóa là gì? Nghe thật lợi hại." Hermione nghĩ một chút nói: "Đơn giản chính là một loại vũ khí làm đột biến gien sinh vật."

Draco cau mày hỏi: "Gien sinh vật là gì?" Hermione buông ly nước chanh xuống, lấy một tờ giấy và một cây viết lông ngỗng đặt lên bàn vừa viết vừa nói: " Chính là ADN, nó là như thế này... (giản lược n x 10 chữ)." Ba người Draco tiến gần lại nghe, nghe một hồi, Draco và Blaise vẻ mặt sáng tỏ, Ron thì hoang mang.

"Tóm lại chính là như vậy." Hermione nói xong hơi nhíu mày, vẻ mặt bừng tỉnh nhìn Draco và Blaise nói: "À còn một chuyện, kết hôn gần cũng là một nguyên nhân gây nên đột biến gien. Cơ bản thì, Squib chính là một loại đột biến gien." Hai người đang gật gù nghe vậy mặt lập tức trắng bệt. Nhớ lại một chút, phát hiện, mặc dù không nhiều, nhưng đúng là số lượng Squib trong các gia tộc lâu đời đang dần tăng lên, đặc biệt là các gia tộc ủng hộ máu trong! Không được, tối phải về viết thư hỏi ba mới được. (Mei: Phần Squib tui xạo đó ^^)

Ron vẫn còn ngơ ngác, Hermione vừa nói gì? Cái gì gien trội cái gì gien lặn? Cái gì đột biến? Rồi còn Squib nữa? Càng nghe càng mơ hồ là thế nào? Lại nhìn sang Blaise thấy mặt cậu trắng bệt, Ron càng thêm hoang mang, chuyện gì đã ra?

Hermione mặt kệ hai quí tộc nào đó đang kinh hoảng, nhìn thời gian rồi đứng lên nói: "Đi thôi, đến phòng cần thiết. Đừng quên Harry có người muốn giới thiệu cho tụi mình." Ba người Draco, Ron va Blaise lập tức chuyển chú ý sang chuyện này, Ron tò mò nói: "Không biết là ai ta, trịnh trọng như vậy, có khi nào là bạn gái không?" Blaise nhướng mày nắm tay Ron kéo đi, cười nói: "Có lẽ đi." Bốn người ra khỏi Đại sảnh hướng đến phòng cần thiết lầu tám.

- -------------------------------

Đứng trước cửa phòng cần thiết Hermione bỗng dưng cảm thấy khẩn trương, sự khẩn trương này rất kỳ quái, ngoài khẩn trương ra còn có một chút gì đó mong đợi, cô không biết nên dùng từ ngữ thế nào để diễn tả cảm xúc lúc này của mình, chỉ có thể dùng khẩn trương để hình dung. Ron bên cạnh thúc giục, cô hít sâu một hơi, ổn định tinh thần, mặc kệ bên trong là ai, nếu Harry đã muốn giới thiệu như vậy người này có vị trí khá cao trong lòng cậu ấy.

Mở cửa bốn người bước vào. Bên trong là một căn phòng khá trang nhã, nhưng màu sắc và bài trí chủ đạo là màu lạnh, đậm chất Slytherin. Một người đàn ông đẹp trai, tao nhã mặc áo choàng đen ngồi trên ghế sopha giữa phòng, Harry... đang ngồi trên đùi hắn. Hắn ôm eo cậu, ghé vào tai cậu nói gì đó, Harry đỏ mặt trừng mắt nhìn người đàn ông.

Ron trợn tròn mắt nhìn một màn trước mặt, Draco và Blaise mặt vô cảm nhìn, Hermione cau mày nhìn chằm chằm hai người. Có lẽ do tư thế của hai người, bốn người mới vào không chú ý đến đôi mắt đỏ tươi của người đàn ông kia. Harry thấy nhóm Hermione đến liền đứng dậy cười nói: "Mấy cậu đến rồi, lại đây tớ giới thiệu cho mấy cậu một người." Harry nhìn người đàn ông rồi nhìn nhóm Hermione: "Đây là Voldemort..."

Rầm! Đây là Ron vừa té ngồi xuống đất, cậu run rẩy hỏi lại: "Ha...Harry, cậu... cậu mới nói... V...Vol... Voldemort?" Draco và Blaise cứng ngắc, mặt trắng bệt nhìn người đàn ông vô cùng đẹp trai tao nhã đang ngồi trên sopha, lúc này họ mới chú ý đến đôi mắt đỏ tươi kia, hai chân run rẩy nhưng lại không dám cử động. Merlin a! Sao họ có thể bỏ qua đôi mắt kia được chứ! Đều tại tư thế mờ ám của hai người họ làm hại!

Hermione là người bình tĩnh nhất trong bốn người, không biết vì sao giờ phút này cô hoàn toàn không cảm thấy sợ, cô bình tĩnh đến lạ thường. Harry híp mắt nhìn ba người bạn tốt của mình thất thố, cười ngọt ngào nói tiếp nửa câu sau: "... Là người yêu của tớ." Voldemort nghe vậy hơi tròn mắt nhìn cậu, ngạc nhiên và vui sướng tràn đầy trong đôi mắt đỏ tươi kia.

Rầm! Lần này là Draco và Blaise, hai người rất không có hình tượng quý tộc mà ngã ngồi dưới đất, hai mắt trợn to, miệng há hốc. Ron đỡ hơn một chút, chắc là khi nãy bị sốc nên thần kinh đã được cường hóa, cậu chỉ là nhíu mày nhìn ai kia đang tràn đầy sung sướng. Hermione nhướng mày đánh giá Voldemort, hắn ung dung ngồi trên ghế để cô đánh giá, trên khuôn mặt đẹp trai toát lên sự hạnh phúc.

Hermione nhìn gương mặt kia, híp mắt, từ ánh mắt hắn cô thấy được kinh ngạc và sung sướng, nói vậy hắn không hề nghĩ tới Harry sẽ nói hắn là người yêu cậu. Hít sâu một hơi, thở ra, đi đến trước mặt Voldemort, tràn đầy tự tin nói: "Tôi là Hermione Granger, bạn tốt của Harry." Voldemort tao nhã cười: "Ta biết, em ấy đã kể khá nhiều về cô."

Hermione gật đầu, sau đó mặt nghiêm túc, khí thế cả người tăng mạnh, Voldemort ngạc nhiên nhìn cô, không ngờ một cô nhóc mới mười ba tuổi mà lại có khí thế như vậy. Hermione nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ tươi của hắn, nói: "Tôi mặc kệ ông là Voldemort hay Dark Lord, hiện tại ông lấy tư cách là người yêu của Harry để gặp tôi. Tôi lấy tư cách là bạn tốt của Harry để gặp ông."

Dừng một chút, "Nếu ông dám làm tổn thương Harry, dù là trực tiếp hay gián tiếp, dù là vô tình hay cố ý, tôi, Hermione Granger, học sinh nhà Gryffindor, bạn tốt của Harry, sẽ quyết không tha cho ông!" "Tụi này cũng vậy!" Ron, Draco và Blaise sau khi đã bình ổn cảm xúc đang đứng sau Hermione, nghe cô nói vậy cũng lập tức nói.

Voldemort nhướng mày, hứng thú nhìn cô gái tràn đầy khí thế trước mặt, rồi nhìn ba người phía sau cô. Mới nãy còn đang sợ hắn, vừa nhắc đến Harry liền can đảm như vậy. Voldemort đứng lên, nghiêm mặt trịnh trọng nói: "Ta yêu Harry Potter, rất yêu em ấy, ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm tổn thương em ấy, bao gồm cả ta. Sẽ dâng mọi thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này cho em ấy, sẽ ở cạnh em ấy cả đời, không bao giờ phản bội!"

Hắn vừa nói xong xung quanh chợt dâng lên từng đợt sóng năng lượng, ánh sáng màu xanh lá bao phủ khắp căn phòng, Voldemort và nhóm Hermione ngạc nhiên nhìn quanh. Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên: "Ta, Salazar Slytherin, làm chứng cho lời thề của ngươi." Nhóm người Hermione ngơ ngác nhìn mọi chuyện xảy ra, Harry không tỏ vẻ ngạc nhiên, cười ngọt ngào nói: "Sara ~ ngài đến rồi." Giọng nói lạnh lùng trở nên nhu hòa, nói: "Harry, dẫn họ đến mật thất, bọn ta muốn gặp họ."

Harrydạ một tiếng, quay đầu nhìn nhóm bạn tốt và người nào đó đang ngơ ngác, cườinói: "Đi, đến mật thất." Rồi xoay người, bức tường sau lưng cậu biến thành mộtđường hầm, nhóm Hermione như người rối đi theo, Voldemort rùng mình một cái, hắncó cảm giác xấu về chuyện này.

- ------------------------------------

Mei: Sao tui cứ có cảm giác đoạn V boss hứa hẹn khá giống lúc mấy anh công trong Vô Xá hẹn ước với mấy bé thụ nhỉ =))) Chắc tại mới đọc xong bộ nhiễm huyết quý công tử nên hơi bị ảnh hưởng chút văn phong của vô Thố rồi ~^O^~

Sau một thời gian viết tới đây... tui lại không biết nên viết kết truyện như thế nào QAQ!!! Hết năm tư thì hoàn nha ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.