“Thực ra thì chính
cây đũa phép chọn phù thủy, chứ không phải phù thủy chọn đũa phép, ừ,
đúng vậy.” Ollivander hơi ngừng lại, nói tiếp “Mà thôi, ta nghĩ chúng ta nên quay lại việc chính”
Nói rồi, cụ lấy từ trong túi ra một cuộn thước dây có dấu khắc bạc, hương phía Draco hỏi.
“Vậy thiếu gia nhà Malfoy, tay nào của cậu cầm đũa?”
“Tay phải” Draco đáp, cậu khó chịu nhìn cụ đo từ vai đến đầu ngón tay, rồi
từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối, và vòng quanh đầu.
Dĩ nhiên, trong lúc đó cụ Ollivander cũng không quên quảng cáo sản phẩm đũa phép của cửa hiệu mình:
“Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật
hùng mạnh, cậu Draco à. Chúng tôi dùng lông đầu bạch kỳ mã, lông đuôi
phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây
đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỳ mã, hai con
phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và dĩ nhiên, cậu không
thể nào tạo được quyền phép tương tự khi sử dụng cây đũa của phù thủy
khác. Bởi vậy, cậu có thể tin tưởng vào chất lượng đũa phép của cửa tiệm chúng tôi, như cha mẹ cậu.”
Mặc dù cụ Ollivanders đã rời khỏi vị trí Draco đứng và đi tới chỗ mấy cái kệ, lấy xuống vài cái hộp nhưng
cái thước dây vẫn không ngừng đo đạc xung quanh cậu ta. Cho đến khi cụ
nói “Được rồi” thì cái thước đo mới chịu tự động buông mình, rơi xuống
sàn.
“Cậu Malfoy, Hãy thử cái này xem, gỗ sồi và gân rồng. Hai tấc rưỡi, xinh đẹp và linh hoạt. Cứ cầm nó lên và vẫy một cái.”
Sau đó, cái cửa tiệm xập xệ càng trở nên tồi tệ hơn...
Draco chắc chắn là một khách hàng khó tính, bởi vì cậu ta thử đến hơn chục
cây đũa mà không cái nào không góp phần phá hủy cửa tiệm. Bây giờ thì
Laura đã hiểu tại sao cửa tiệm đũa phép của cụ lại có thể thê thảm đến
mức này, không khác nào những căn nhà ma trong phim kinh dị với người
chủ tóc trắng đi nhẹ nhàng như không tồn tại, tất cả là nhờ công những
khách hàng khó tính...
Cụ Ollivander lần thứ n run rẩy vung đũa
phép hồi phục lại căn phòng, dùng toàn bộ lương tri của người bán hàng
để không đuổi Draco ra, nhanh chóng đưa cho cậu ta một cây đũa phép rồi
lại vội vã trốn dưới chiếc bàn cũ kĩ duy nhất, thò cái đầu bạc trắng của mình ra, nói:
“ Nó làm...làm từ gỗ cây táo gai và lõi lông đuôi kì lân, dài 10 inch đúng, đàn hồi hợp lí, nhanh...nhanh thử đi!”
Laura thầm khinh bỉ, cô cho rằng cây đũa phép này sẽ chẳng bao giờ tạo nên một phép màu.
Chẳng hề hay biết suy nghĩ của cô nàng, Draco tao nhã vẫy đũa phép. Phép màu
xảy ra, một chuỗi những tia lấp lánh xanh bạc bắn ra từ đầu đũa y như
pháo hoa, tạo thành những điểm sáng nhảy múa trên không trung.
Cô trợn tròn hai mắt, lắp bắp không nói lên lời. Thảo nê mã! Làm thế nào
mà trong đũa phép của Draco Malfoy lại có lõi lông đuôi kì lân?! Không
phải kỳ lân tượng trưng cho sự thuần khiết và những điều tốt đẹp sao?
Không phải những người sở hữu đũa phép này sẽ có một trái tim trong
sáng, thiện lương, biết cảm thông sao?
Laura sửng sốt nhìn chằm
chằm vào cây đũa phép và Draco như nhìn một người ngoài hành tinh vừa
mang UFO hạ cánh ở bãi đỗ xe. Kì thực, trong lòng cô đang dâng lên một
nỗi hoài nghi khổng lồ rằng đã có một đồng chí nào đó vừa xuyên vào tiểu đại nhân này.
Tuy nhiên, ngay khi cô định mở miệng ra hỏi thì cụ Ollivander đã dưng dưng hai hàng nước mắt, sung sướng vô cùng nhảy ra
khỏi chỗ nấp, nắm chặt bàn tay cậu ta, cảm kích chúc mừng:
“Chúc mừng cậu, vô cùng chúc mừng cậu cuối cùng đã tìm được cây đũa cho chính mình!”
Sau đó lập tức cụ kéo tay Laura và bắt đầu công việc tìm đũa phép cho cô
nàng. Đũa phép của Laura có vỏ làm từ cây nhựa ruồi, lõi lông đuôi kỳ
lân, dài 9 inch rưỡi, uốn được.
Thời điểm Ollivander đưa cho cô cây đũa phép, cụ như có như không từ tốn nói nhỏ vừa đủ cho hai người nghe:
“Cháu có đôi mắt thật đẹp, giống một khách hàng cũ của ta - Lily Evans. Đũa
phép của cô ấy làm bằng gỗ cây liễu, dài ba tấc, thanh nhã. Một cây đũa
đẹp thích hợp cho việc luyện bùa. Còn chồng cô ấy - James Potter, ngược
lại, thích một cây đũa phép bằng gỗ cây sao. Dài ba tấc mốt. Uốn dẻo
được. Nhiều quyền lực hơn và xuất sắc hơn về khả năng biến hoá.”
Laura “A” một tiếng, bởi kì thực chuyện Ollivander biết cô cũng biết, mà
chuyện cụ không biết, đáng tiếc, cô cũng biết nốt luôn mất rồi. Draco
trả cho cụ mười bốn đồng Galleons vàng để mua cây đũa phép cho hai
người, rồi bất mãn kéo Laura ra khỏi cửa tiệm bụi bặm và cũ kĩ này, còn
cụ Ollivander thì tiễn họ đến tận cửa.
“Draco, bà Narcissa ở chỗ nào nhỉ?” Laura dò hỏi, để kiếm chứng nghi vấn trong lòng mình.
Nghe thấy vậy, Draco trừng mắt, trực tiếp cốc nhẹ vào đầu của bạn nhỏ Laura
tội nghiệp “Rốt cuộc là có từ nào của tôi lọt vào trong đầu em không
vậy?!”
A..aaaa! Đây chắc chắn là Draco hách dịch, Laura sụt sùi nước mắt nghĩ tiếp, đũa phép thiện lương bé nhỏ, em chọn nhầm chủ rồi!
***
Cô nàng xoa xoa đầu đỏ đậm của mình, đứng sau lưng Draco nhìn về cửa hàng quần áo mà bà Narcissa đã hẹn.
Từ trong cửa hàng bà Narcissa vui vẻ đi ra, bà hơi cúi người xuống, hỏi:
“Thế nào rồi hai cục cưng? Đã chọn được đũa phép thích hợp cho chính mình
chưa? Ban đầu, anh Lucius định mua khi các con nhận được giấy mời nhập
học nhưng ta lại nghĩ Draco cần một chiếc đũa phép để bảo vệ cho Laura,
đúng chứ?”
Mặc dù trong lòng Laura thầm phản đối, cô cho rằng có
nó chỉ giúp cho cậu ta bắt nạt mình nhiều hơn, nhưng hiện tại Draco đang thân thiết nắm tay cô và cười thật dịu dàng, bởi vậy cô cũng tươi cười
đáp lại:
“Vâng!” Nó sẽ giúp con không bị người khác bắt nạt ngoại trừ Draco... T-T
***
Buổi sáng bị bà Narcissa kéo đi khắp nơi tìm những bộ đầm tinh xảo và hoa lệ khiến Laura vô cùng khao khát được biến nam, như vậy cô nàng sẽ chỉ cần mua một bộ vest và về nhà nằm ngủ. Cô bơ phờ nằm trên giường của mình,
chuẩn bị đi gặp Merlin trò chuyện về nhân sinh và cuộc đời đầy cao cả
trong khoảng bảy đến tám tiếng tiếp theo (gọi tắt là ngủ) thì nghe thấy
tiếng gõ cửa.
Đằng sau cánh cửa là bạn nhỏ Draco đang tràn trề
sinh lực mặc dù buổi sáng phải bê cả đống túi đồ quần áo cho hai người
là bà Narcissa và Laura. Lí do cậu ta đến đây đại khái diễn ta mong muốn được làm thử phép thuật ngay và luôn...
Này, cậu ta còn trẻ,
cậu ta rất khỏe và rất năng động. Còn cô thì tâm hồn đã già nua, đã héo
úa, cô cần được nghỉ ngơi, dưỡng lão. Hơn nữa, cô đã hứa với ngài Merlin đáng kính về buổi trao đổi kinh nghiệm trong vài phút nữa, cô luôn được dạy làm người cần có chữ tín... Bởi vậy, có thể cho cô trở về nằm trong lòng bạn nhỏ giường thân thuộc không?! - Laura liều mạng phản kháng.
Cuối cùng, dưới cường quyền của Draco, cuộc cách mạng đã bị đàn áp dễ dàng. Cô nàng lẽo đẽo theo sau vào phòng cậu ta.
Phòng của Draco khá đơn giản, gồm: bàn học; giường ngủ; tủ quần áo và rất rất nhiều sách. Đồng thời, căn phòng chỉ có duy nhất hai màu: trắng và xám. Tuy nhiên, điều khiến miệng Laura đang giật giật liên hồi không phải độ sạch bong như không tồn tại vi khuẩn trong căn phòng mà là chồng sách
cậu ta đưa ra, yêu cầu hai người cùng thực hành.
Thần chú thứ nhất, Accio (triệu hồi).
Draco tự hào cầm sách trên tay, Laura bị sách văng trúng đầu, hạ nốc ao...
Thần chú thứ hai, Light spell (thắp sáng).
Draco chiếu sáng cả căn phòng, Laura làm được pháp hoa nổ tanh tách T.T
Thần chú thứ ba, Alohomora.
Draco mở được cửa sổ, còn Laura phá tung cánh cửa tội nghiệp khiến Draco lại phải sử dụng thần chú Reparo (sửa chữa).
Những thần chú tiếp theo, biểu hiện của Laura thật sự đặc biệt đến Neville
Longbottom cũng phải an ủi, chia buồn. So sánh Laura với Draco cứ như so sánh bùn đất với mây trắng...
Tủi thân, cô nàng quyết định chui vào trong góc tự kỉ, hoặc bây giờ đứng lên đi tố khổ với Merlin. (Liên
Sương: Nữ nhi, tại sao con vẫn muốn quay lại giường ngủ vậy! Nam chính
của chúng ta là Draco, không phải Merlin!)
Cuối cùng, buổi thực hành nhóm đã biến đổi thành buổi dạy học của giáo sư Draco Malfoy.
“Đọc sai rồi, đọc lại” Draco chau mày “Đọc rõ ràng một chút.”
“Vâng.” Cô nhìn vào sách, cố gắng phát âm đúng.
Nhưng tâm hồn không khống chế được lại bắt đầu bay bay. Vì sao cô lại không
kế thừa bất cứ phẩm chất tốt đẹp nào của nữ chính xuyên không, nghịch
chuyển tình thế, đổi trắng thay đen chứ! Trong lòng cô nàng không khỏi
cắn khăn tay ấm ức.
“Laura, tập trung vào.” Draco nở nụ cười, dịu dàng nói.
Nhận được tín hiệu nguy hiểm, bạn nhỏ Laura thức thời ngoan ngoãn trở thành
học sinh chăm chỉ, cần cù, đọc thần chú và nâng cây đũa phép lên, càng
cảm thấy Draco tuyệt đối không dính dáng gì tới kì lân, bằng không kì
lân chắc chắn là điềm gở.
Dĩ nhiên, nguyên nhân làm Laura trở nên kém cỏi trong việc đọc thần chú trong khi vẫy đũa phép vô cùng chuẩn
như vậy là do đã quen với ngôn ngữ kiếp trước. Đôi khi, xuyên không cũng không sung sướng gì, đặc biệt là khi xuyên vào thế giới mà tồn tại
nhiều hồ ly, lúc nào đó, biết đâu mọi bí mật trong người sẽ bị xới tung
không còn một mảnh.
Nhờ nỗ lực không ngừng và nụ cười 'khuyến
khích động viên chân thành' của Draco, bạn nhỏ tội nghiệp mang tên Laura đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ...