Bốn nhà đều có người thừa kế, không những vậy, người thừa kế toàn bộ đều là sinh vật huyền bí. Slytherin là Alva, một con mèo. Gryffindor là phượng hoàng. Ravenclaw là tộc người cá Siren. Và Hufflepuff là một con rồng.
“Sau khi con thành người thừa kế Hogwarts, những người thừa kế của bốn nhà sẽ là trợ lực rất lớn cho con sau này.” Rowena dịu dàng nói. Harry vẫn còn đang mơ màng, cậu thừa kế Hogwarts, người thừa kế bốn nhà sẽ giúp đỡ cậu?
“Nhưng, vì sao lại là con?” Harry mê man nhìn bốn nhà sáng lập. Cậu không nghĩ mình có tài năng gì để trở thành người thừa kế Hogwarts, hiện tại cậu còn đang bị cô lập, bị người người phỉ báng. Chọn một người như vậy làm người thừa kế, ổn sao?
“Vì Alva thích nhóc, Harry. Trong bốn người thừa kế, Alva là người có lực ảnh hưởng nhất, chỉ cần nhóc ấy muốn thì ba người còn lại sẽ không có ý kiến.” Salazar lạnh nhạt nói, nhưng ngữ điệu lại mang theo một chút tự hào.
Harry đột nhiên nhớ lại lời tiên đoán kia, “Cậu bé sống sót đổi bên” “Cậu bé sống sót sẽ được dấu hiệu lần nữa.” Nếu ý chỉ dấu hiệu lần nữa là việc này, vậy thì... đổi bên là như thế nào?
“Thế nào? Nghĩ kỹ chưa?” Helga mặt đầy mong chờ nhìn cậu. Harry chừng chừ một chút, gật đầu. Cậu sẽ không đổi bên, không bao giờ. Nếu cậu trở thành người thừa kế Hogwarts, nhất định là rất có ích cho hiệu trưởng Dumbledore.
“Tốt lắm, đằng kia có một cánh cửa, đó là nơi thí luyện, chỉ khi con có thể học hết mọi thứ bên trong thì bọn ta sẽ làm nghi lễ thừa kế cho con. Một khi bước vào cánh cửa đó, con sẽ không thể đi ra nếu không học xong. Nhưng yên tâm, thời gian bên trong trôi qua nhanh hơn bên ngoài nhiều lắm.” Rowena chỉ về phía cánh cửa nhỏ bên phải.
Không học xong thì không thể ra? Harry có chút hối hận rồi, nhưng mà, cậu sẽ không bỏ cuộc. Hít sâu một hơi, nói với bốn nhà sáng lập, “Vậy, con đi đây.” Rồi mở cửa bước vào.
...
“Cậu thật là, sao lại nói không học xong thì không ra được chứ.” Helga cười hì hì ôm lấy cánh tay Rowena. Rowena đã hơi phóng đại khu thí luyện kia. Mặc dù nó đúng là nơi huấn luyện người thừa kế, nhưng không đến mức không xong thì không ra được.
“Đây là do Alva đáng yêu nói, mình chỉ thuật lại cho Harry nghe mà thôi.” Rowena tao nhã cười, đi đến gốc cây ngồi xuống, tiếp tục đọc sách. Helga cười đi đến ngồi cạnh cô.
Mèo nhỏ Alva vẫn nằm dài trên sàn, nhưng lần này nó không nhìn Salazar nữa, mà nhìn cánh cửa thí luyện. Godric cười ôm eo Salazar, “Em xem kìa, Alva vừa có bạn mới liền không thèm để ý đến em nữa.” Salazar nhéo mạnh lên tay anh, Godric kêu một tiếng vừa cười vừa xoa tay.
Alva liếc nhìn anh, rồi lại nhìn cánh cửa. Đuôi nhỏ đong đưa, cảm thấy nhàm chán ngáp một cái, nhắm mắt liền ngủ. Rowena thấy vậy vung tay cho Alva một bùa giữ ấm, đứa nhỏ này thật là, không sợ cảm lạnh sao.
Thời gian chậm rãi trôi, hai tiếng sau Harry mở cửa bước ra. Vẫn là dáng vẻ cũ, nhưng khí chất cậu lại thay đổi. Đôi mắt xanh ngọc giờ đây tràn ngập tang thương, nhưng không có tuyệt vọng, khí tràng cũng trở nên mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn.
Salazar nhìn cậu, gật đầu, “Hai tiếng. Nhanh hơn ta nghĩ.” Trong phòng thí luyện có vài phó bản nhỏ về những cuộc chiến ngàn năm trước. Khí chất này của Harry là do đã trải qua những cuộc chiến thảm khốc đó.
Hắc bạch hai giới ngàn năm trước đồng lòng chống lại Giáo Hội. Hắc phù thủy là chủ chiến, bạch phù thủy giúp đỡ trị thương dựng rào chắn, dĩ nhiên họ cũng có chiến đấu. Nhưng bạch ma pháp có lực sát thương thấp hơn nhiều.
Nhớ năm đó, người đi ra từ phòng thí luyện nhanh nhất chính là Alva. Cậu chỉ dùng một tiếng để hoàn thành tất cả các bài kiểm tra. Cậu cũng là người thêm vào những phó bản này, cũng tự mình kiểm tra chúng. Nên những người thừa kế khác chật vật hơn nhiều.
Alva đứng lên đi đến cạnh Harry ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn cậu meo vài tiếng. Harry cúi người sờ lỗ tai nhung mềm của nó, mềm ghê. Mèo nhỏ bị sờ thoải mái liền nằm dài ra đất mặc người sờ loạn.
“Tốt lắm, Harry đến đây, chúng ta bắt đầu nghi lễ thừa kế.” Salazar lúc này cười nói với cậu.