•Một hôm Di Di bắt gặp 1 tình huống gây sốc, Lương Hào ngồi ở gốc cây và dựa vào vai của Phong Hàn (bạn của Lương Hào). Lúc đó, Di Di như người mất hồn, lơ thơ lững thững mất hết niềm tin vào con trai.
[Di Di] Cái gì vậy nè??? Lương Hào bị sao vậy, huhu Hào bị gay à. Mới biết luôn, không được phải ngăn cản chuyện này lại thôi.
-Lương Hào này!!!
[Lương Hào]Hả,bạn gọi mình có việc gì không?? Mà bạn là ai vậy?? Hình như mình có gặp bạn ở đâu rồi nè, mà không nhớ!?
[Di Di]Bạn tỉnh táo lại đi, sao lại đi dựa vào vai của Phong Hàn chứ với lại mình với bạn gặp nhau ở phòng Nhạc ấy!
[Lương Hào]À nhớ rồi! Bạn là người đã khóc khi nghe tiếng nhạc piano của mình. Mà mình đâu có dựa vào vai Phong Hàn đâu, tại thấy mệt nên mình dựa chút thôi, hừm... Sao bạn lại quan tâm mình dữ vậy, mình với bạn cũng đâu có thân thiết với nhau đâu?!
[Di Di]... Ờ, thì... Thì tại thấy cảnh không thuận mắt nên cản vậy thôi đó, chứ tại mấy bạn làm mình hiểu nhầm chi.
[Phong Hàn]Tại Lương Hào tự dựa vai mình thôi với lại bạn đó thấy mệt rồi nên cho dựa luôn.
[Di Di] Ừm Ờ vậy hai bạn cứ dựa tiếp đi,mình đi lại phòng Mĩ thuật.
[Lương Hào] Ê, tiết sau mình cũng học môn mĩ thuật này. Đợi mình đi chung với luôn cho vui, càng đông càng vui mà.
[Phong Hàn] Ừ mình đi luôn nữa, xem a vẽ đẹp hơn ai!!
[Di Di]Hờ hờ, Ừ ai vẽ đẹp hơn ai!
•Bức tường ngăn cách Di Di với Lương Hào đã được mài mòn đi được một chút rồi! Mong Di Di với Lương Hào thành một cặp nha!
___________Hết chương 3______________
(Xin lỗi mấy bạn nha! Vì mình bận nên ra truyện ít hơn trước! Mình sẽ cố gắn dành thời gian để viết truyện dài hơn chút!)