Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 55: Chương 55: Em còn nợ anh




“Không … anh sẽ không để em chết đâu” Đức nhìn Hân thì thầm

Hắn điên cuồng tra cứu danh mục vật phẩm chữa thương ở trong cửa hàng M.T.C. Các vật phẩm chữa trị trong M.T.C đều rất chất lượng, thậm chí có một số đan dược có thể phục sinh cả người chết, nhưng điểm số để mua cũng ở trên trời, như “Thần huyết phục sinh tán” (*) cấp độ S, đan dược thiên cấp đỉnh giai, một triệu điểm giao dịch, có thể khôi phục mọi thương thế và cứu người đã chết chưa vượt qua 24 giờ đồng hồ.

Đan dược số lượng rất nhiều, tác dụng càng là muôn hình vạn trạng, Đức tập trung vào những đan dược có thể cứu chữa người vừa mới chết do ngoại thương. Đan dược loại này có thì có, nhưng giá cả cực kỳ đắt, và cấp độ yêu cầu cũng cao, hầu như đều là cấp A trở lên. Thời gian chết càng lâu thì lại có yêu cầu càng lớn, tối đa là một ngày.

Hắn hạ thấp dần danh mục tra cứu, điểm giao dịch hiện có trong tay hắn chỉ tầm trên dưới 6000 điểm nhờ thu xác con ong chúa cùng một số xác ong biến dị trong quá trình chiến đấu, không có đan dược nào trong số điểm này có thể cứu được Hân cả. Lần trước Đức được một lần chữa thương và thanh tẩy từ quyền lợi cấp 3, cái đó cũng có thể mua tuy nhiên chỉ có thể sử dụng cho người cường hóa P.S.I và phải nằm trong danh mục tài khoản giao dịch phụ, giá vào mức 10.000 điểm và một quyền hạn cấp B, nhưng cho dù mua được đi nữa cũng không thể cứu Hân được, cô lúc này đã chết rồi.

Một loại đan dược chợt hiện ra trong danh mục khiến Đức có chút thấp thỏm, “Trọng hồn đan” cấp độ C, đan dược địa cấp sơ giai, 100.000 điểm giao dịch, tác dụng: Người phục dụng đan dược được phục hồi 80% thương thế, vết thương chí mạng sẽ được khôi phục ngay lập tức, ngoại thương phục hồi 100%, bổ sung và tăng cường nguyên lực cùng hồn lực tinh khiết cho người sử dụng, có 70% cơ hội có thể cứu được người vừa chết cách đó không lâu, tuyệt đối không thể quá năm phút.

Đây là đan dược rẻ nhất trong giới hạn mà hắn tìm thấy có thể cứu được Hân, khả năng thành công chỉ là 70% ngang ngửa với một số ca phẫu thuật ghép tủy, đây là một cơ hội, nhưng 100.000 điểm giao dịch khiến lòng hắn mát lạnh. Nếu thu thập toàn bộ số “huyết mật” trong tổ ong và xác ong biến dị còn lại sẽ đủ điểm nhưng vấn đề là thời gian, hắn không có thời gian đó. Hân chỉ còn lại chưa đến năm phút mà thôi.

“Có thể mở hạn mức vay điểm giao dịch được không, tôi sẽ trả đủ ngay trong ngày” Đức hỏi chiếc vòng tay, cảm giác thấp thỏm.

“Không thể, cấp độ hiện tại của khách hàng không đủ để được tài trợ vay điểm” Câu trả lời máy móc lạnh lùng khiến hắn rơi vào tuyệt vọng.

Đức bật hình ảnh thu lại được từ con nhện thu hoạch mà hắn bỏ lại khi thu hoạch xác ong ở trong tổ ong và ở chiến trường bên ngoài, chỉ vào đó gần như hét lên với chiếc vòng tay, tay đấm mạnh trên mặt đất “Điểm giao dịch ở ngay đó, tôi chỉ cần ứng trước thôi, trong ngày nhất định sẽ trả lại đủ, nhất định sẽ bù lại đủ mà”

Chiếc vòng im lặng trong giây lát, những dòng tín hiệu đỏ nhấp nháy trên màn hình hiển thị của nó. Khoảng chừng nửa phút sau, chiếc vòng trên tay hắn phản hồi:

“Có đủ bằng chứng khách hàng có thể trả đủ điểm số giao dịch, mở ra tạm ứng điểm giao dịch tạm thời, 100.000 điểm giao dịch”

“Lưu ý đối với khách hàng, lãi vay trong ngày đầu tiên là 20.000 điểm giao dịch, gấp đôi lãi vay sau mỗi ngày, sau 3 ngày nếu chưa trả đủ, cưỡng chế thu hồi toàn bộ cường hóa và vật phẩm đã giao dịch, sau 5 ngày nếu chưa trả đủ, hủy toàn bộ cấp độ khách hàng, vòng giao dịch bị thu hồi, khách hàng bị đưa vào Blacklist của M.T.C, có khả năng bị sát thủ tập đoàn truy giết”

“Khách hàng xin xác nhận lựa chọn tạm ứng điểm”

“Xác nhận” Điều kiện rất hà khắc nhưng Đức không quan tâm, điểm số mất đi có thể kiếm lại, nhưng nếu Hân không còn nữa hắn sẽ hối hận vĩnh viễn, hắn phải cứu cô bằng mọi giá.

Điểm đã được ứng trong tài khoản, tài khoản hiện tại có hơn 106.000 điểm giao dịch, Đức vội bấm vào mua vật phẩm: Đan dược “Trọng hồn đan”

Một viên đan dược màu nâu đỏ, bóng loáng mượt mà, hiện ra trên tay hắn, nếu không biết sẽ tưởng rằng nó là một viên cẩm thạch chứ không phải là đan dược. Đức cẩn thận mở miệng Hân ra cho cô uống vào, đan dược vừa chạm miệng Hân đã tan ra thành một luồng chất lỏng chảy xuôi xuống.

Dược lực tỏa ra, người Hân lúc này như đang bao bọc trong một làn sương mù màu đỏ bằng linh khí, Đức rút mảnh gai đang cắm trên người cô ra, những vết thương nhanh chóng khép lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Rất nhanh, Hân đã hoàn toàn lành lặn chỉ còn lại những vết máu trên người và trên mặt đất minh chứng cho thương thế nghiêm trọng của cô.

Dược lực của viên thuốc đã hết, làn sương linh khí cũng tan ra, cơ thể Hân đã có hơi ấm trở lại, nhưng hai mắt vẫn nhắm nghiền, chưa tỉnh lại, cô không có hơi thở, trái tim vẫn đang ngừng đập. Đức vuốt ve khuôn mặt bình thản nhưng không có sinh khí của cô, nhỏ giọng nói: “Làm ơn … làm ơn đi mà”

Thời gian trôi qua lâu như một thế kỷ, mỗi phút trôi qua hy vọng lại càng trở nên mong manh, hắn vẫn ôm Hân trong ngực, cố gắng lắng nghe bất kỳ dấu hiệu của sự sống nào ở cô, nhưng cô vẫn nằm đó, yên lặng, mọi thứ tĩnh lặng đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

“Khụ.. khụ” Hân đột ngột ho khan hai cái, lồng ngực vang lên nhịp đập của trái tim trầm ổn hữu lực, mở đôi mắt còn đang mơ màng, ngơ ngác nhìn hắn. Đầu óc của cô vẫn chưa bắt kịp chuyện đang xảy ra, cô rõ ràng đã chết cơ mà, tại sao cô lại cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng như vậy, tại sao cô không còn cảm thấy đau đớn, tại sao cô vẫn nhìn thấy hắn. Mình vẫn đang nằm trong ngực của hắn sao.

Hắn lúc này đang nhìn cô, đôi mắt dịu dàng, nở một nụ cười vui sướng, từ trước đến giờ cô chưa thấy hắn cười bao giờ, nụ cười như tỏa nắng, và thật ấm áp, nhìn kỹ thì hắn cũng điển trai đấy chứ. Cô thầm nghĩ

“Thật sự nghĩ có thể trả hết nợ dễ dàng như vậy sao?” Đức cúi đầu sát khuôn mặt Hân khẽ nói

“Chứ còn gì nữa” Cô bướng bỉnh nhìn hắn trả lời

“Không có đơn giản như vậy đâu” Đức vuốt chóp mũi của Hân, nhìn vào ánh mắt bướng bỉnh của cô khẽ nói.

Rồi đột ngột, hắn cúi đầu xuống, bất ngờ đặt lên môi Hân một nụ hôn. Cô bất ngờ mở to mắt. Hai đôi môi chạm vào nhau, khiến cô có cảm giác như điện giật. Đôi tay hắn ôm cô dịu dàng như đang nâng một đồ vật bằng sứ, khẽ xiết lại.

Đôi môi hắn tinh ranh tách mở hai cánh môi của cô, chóp lưỡi nhẹ nhàng chạm vào nhau mơn trớn. Nụ hôn quá đỗi bất ngờ khiến cô đê mê, ngây ngất, mắt Hân nhắm chặt lại mơ màng cảm nhận tư vị ngọt ngào. Trái tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hơi thở nam tính của hắn khỏa lấp người cô đầy mê hoặc.

Hân đưa tay lên ôm cổ của hắn, ghì chặt, đầu óc quay cuồng trong cảm giác ngọt ngào đê mê ấy.

Một lúc lâu sau, hai người mới tách ra. Nhìn vào gương mặt còn đang mơ màng của cô, Đức cúi đầu, chạm vào trán của cô, đôi mắt thâm tình, khẽ nói: “Em còn nợ anh, nợ anh cả cuộc đời này”

Hân nhìn hắn, một giọt lệ chảy ra từ khóe mắt, khẽ gật đầu, trong lòng tràn ngập hạnh phúc.

……………………..

(*) Đan dược này từng được nhắc đến ở chương 16

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.