“ Người đâu đem Niếp Tiểu Thiên kéo ra ngoài
chém’’. Hoàng Phủ Tấn ra lệnh một tiếng, tay áo vung lên, hôm nay không hái
được đầu của nữ nhân này, một hoàng đế như hắn làm sao có thể nuốt trôi được.
“ Tấn nhi…”, Bên giường truyền đến thanh âm suy
yếu của thái hoàng thái hậu.
“ Hoàng tổ mẫu’’, nghe thái hoàng thái hậu gọi
hắn, Hoàng Phủ Tấn lập tức vọt lên , trong mắt thần sắc khẩn trương làm Niếp
Tiểu Thiên miễn cưỡng đối với tên cẩu hoàng đế này thay đổi một chút, nhưng chỉ
là một chút thôi. Dù sao cũng nể cái tên hôn quân hiếu thuận này một chút.
Mắt thấy thị vệ chấp hành mệnh lệnh đang hướng
chính mình đi đến, Niếp Tiểu Thiên thần kinh dựng đứng cả lên.
Mẹ ơi, mắng hôn quân mê sảng rồi, thiếu chút nữa
đã quên, hôn quân này có một đám thị vệ tùy hắn sai khiến, cho dù võ công nàng
có tốt cũng không có khả năng qua được mấy vạn đại quân. Đừng nói mấy vạn, mấy
trăm cũng chẳng thể qua được.
Miệng thì đã thoải mái, mạng nhỏ có lẽ cũng đã
mất rồi.
Trong lúc nàng đang nát óc suy nghĩ tìm cách
thoát thân, chỉ nghe thấy thanh âm thái hoàng thái hậu suy yếu lại một lần nữa
vang lên.
“ Thiên Thiên…’’.
Hả? Lão thái thái đang gọi nàng ?.
Tiểu Thiên quay lại, thấy thái hoàng thái hậu
đang được Hoàng Phủ Tấn nâng dậy, tầm mắt chuyển hướng chính mình, mà bộ dáng
Hoàng Phủ Tấn còn lại là vẻ mặt hận không thể cắn chết nàng .
“ Cứu…cứu tinh’’, Như thế nào lại đem vị lão
thái thái, đại cứu tinh này quên đi, xem lão thái thái dường như rất mến nàng.
Lần đầu gặp mặt còn gọi nàng là honey.
Tiểu Thiên khóe miệng bởi vì tìm được đại cứu
tinh mà có chút vung lên, bộ dáng này trong mắt Hoàng Phủ Tấn thật rất chướng
mà.
Nữ nhân đáng chết này,tại sao ngược lại không
thể chết được. Hoàng Phủ Tấn cắn răng, nếu không sợ kích thích hoàng tỗ mẫu,
hắn nhất định lấy mạng nhỏ của nàng .
“ Grandma ngài bảo ta’’, Vọt tới trước mặt thái
hoàng thái hậu, Niếp Tiểu Thiên một tay túm một tay ôm Thái hoàng thái hậu,
Hoàng Phủ Tấn như thế nào lúc này chính mình lại ngồi ngay bên cạnh nàng, điểm
này một lần nữa làm cho hắn tức giận đến nghiến răng.
“ Thiên Thiên, nha đầu này, tai sao đêm nay lại
luôn làm cho Tấn nhi tức giận vậy’’. Thái hoàng thái hậu giương mắt lên nhìn
Tiểu Thiên liếc mắt một cái.
Nghe lão thái thái nói như vậy, Tiểu Thiên mặc
dù trong lòng không tình nguyện, nhưng là xem ra người đang rất suy yếu, nàng
cũng không thể lại làm cho người tức giận, không thể làm gì khác hơn là làm
theo của người ý tứ, không tình nguyện mà cúi đầu : “ Đúng vậy thái hoàng thái
hậu, Thiên Thiên sai lầm rồi’’.
“ Giả bộ vô tội. không phạm pháp đi’’.
Tiểu Thiên tại thái hoàng thái hậu trước mặt
khinh địch như vậy mà thừa nhận sai lầm, làm cho Hoàng Phủ Tấn lúc này có cảm
giác ngoài ý muốn nhưng nhiều hơn vẫn là cảm giác khinh thường.
Nàng đã biết sai lầm rồi? Trên mặt hắn lúc này
không hiểu, vừa rồi bộ dáng rốt cục biểu đạt cái gì.
Nhưng mà nữ nhân nay không phải đã hết thuốc chữa, ít
nhất nàng cũng biết không nên làm cho Hoàng tổ mẫu tức giận, nói cách khác nếu
như nàng thực sự có ý định như vậy, hắn nhất định một chưởng bóp nát nàng.
“ Tấn nhi’’
Hoàng Phủ Tấn cảm thấy buồn bực, chỉ nghe thấy
tiếng Thái hoàng thái hậu rất nhẹ gọi hắn.
“ Hoàng tổ mẫu, tôn nhi ở đây, Hoàng Phủ Tấn đi
tới bên giường, lại một lần nữa hung hăng trừng mắt, liếc Tiểu Thiên một cái.
Tiểu Thiên không nhìn, ánh mắt hướng sang nơi
khác, ánh mắt loé ra, bây giờ không phải lúc theo hôn quân trước mặt xung đột.
“ Tấn nhi, bảo thị vệ lui xuống đi’’
“ Hoàng tổ mẫu…’’
“ Ai gia không cho phép nguơi mang Tiểu Thiên
chém’’ , Thái hoàng thái hậu trong mắt tràn ngập kiên định, càng như vậy Tiểu
Thiên lại càng cao hứng, dù sao nàng cũng đã sớm nhìn ra, cái tên bạo quân này
rất hiếu thuận với grandma, khẳng định sẽ không làm trái lại ý định của người.
Vì trong đầu hoàn toàn không để ý tới sát ý của
Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên bề bộn không ngừng mà xen miệng vào: “ Ngưoi không
thể bất hiếu như vậy, đi ngược lại ý tứ của Hoàng tổ mẫu’’.
Hoàng Phủ Tấn liếc Tiểu Thiên một cái, từ kẽ
răng rít lên từng chữ: “ Niếp Tiểu Thiên , ngươi ngậm miệng lại cho trẫm’’.
“ Tấn nhi…’’, Thanh âm thái hoàng thái hậu bực
mình vang lên.
“Ô…’’ khẽ trề môi, Tiểu Thiên hai mắt sưng đỏ có
chút loé lệ quang nhìn Thái hoàng thái hậu: “Thái hoàng thái hậu Thiên Thiên
biết sai lầm rồi, ngài xem hoàng thượng hắn đối với Thiên Thiên thục sự là hung
ác’’.
Chớp chớp hai mắt đẫm lệ, Tỉểu Thiên bày ra bộ
dạng đáng thương làm thái hoàng thái hậu bỗng sinh cảm gíac thương xót, trong
mắt lại một lần nữa xuất hiện một luồng đau thương.
“ Thiên Thiên thông minh đừng khóc, grandma nhất
định không để hoàng thượng giết ngưoi’’.Nhà đầu kia gọi bà là grandma làm cho tâm
lí bà thiệt là cao hứng, làm sao có tthể để đứa cháu tính tình hung hăng kia
chém đầu nàng được.
Nghe thái hoàng thái hậu nói vậy, tâm lí Tiểu
Thiên thật là cao hứng chỉ thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, ha ha ~ Nàng muốn ở
lão thái thái chính là những lời này.
Nước mắt đương nhiên là không chảy ra vô ích.
Tiểu Thiên không kìm đựoc trong mắt mang theo tia đắc ý, mặc dù không rõ ràng,
nhưng Hoàng Phủ Tấn lại thành công mà bắt đựoc.
Nữ nhân đáng chết này, lại dám trước mặt hoàng tỗ mẫu
giả bộ đáng thương ? Nước mắt thật đúng nói đến là đến !
Hoàng Phủ Tấn tức đến nghiến răng: “ Hoàng tổ
mẫu, nữ nhân đáng chết này là đang giả vờ khóc lóc lừa gạt người.
“ Ta…Ta không có.’’ Vô tội mà cúi đầu, Tiểu
Thiên phóng ra thanh âm rất thấp, trong giọng nói ngược lại rõ ràng mang theo
tia vô tội.
Nhưng thực ra là nàng chỉ cười khiến cho toàn
thân run rẩy lại một lần nữa làm cho Hoàng Phủ Tấn chán nản.
Hoàng tỗ mẫu tại sao lại dễ dàng khinh địch như
vậy.
Này đồ đáng chết ngựa đực, ngươi mới dâm đãng.
“Tấn nhi, con muốn làm hoàng tổ mẫu tức chết có
phải không?’’ Thái hoàng thái hậu khẩu khí trở nên kích động hẳn lên.
“ Tôn nhi không dám, xin hoàng tổ mẫu đừng nóng
giận’’.Hoàng Phủ Tấn khẩu khí mềm xuống, không khó nghe ra, trong lời nói hắn
mang theo rõ ràng vài tia không tình nguyện.
“ Bất hiếu thuận như vậy, có cái gì không
dám…’’, Cúi đầu Tiểu Thiên buông xuống một câu mà chỉ có chính mình có thể
nghe thấy.
Những lời này đối với thái hoàng thái hậu vốn là
không thể nghe thấy, nhưng đối với thính giác Hoàng Phủ Tấn hôm nay lại đột
nhiên linh mẫn, những lời này đột nhên cứ thành công đi vào tai hắn như vậy .
“ Niếp Tiểu Thiên’’, Hoàng Phủ Tấn cắn răng,
lạnh lùng mở miệng nói, vì không muốn làm cho Thái hoàng thái hậu tức giận, hắn
không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ẩn nhẫn tuỳ thời bộc phát.
“ Dạ, hoàng thượng, Thiên Thiên đây, ngài cứ
nói’’,Thành thật mà cúi đầu, khoé miệng của nàng đã sớm cười đến sai lệch, cẩu
hoàng đế có bản lĩnh trước mặt bà bà của ngươi phát hoả hả?. Ngươi làm cho lão
nhân gia tức chết, nhất định cả đời lưng đeo cái danh bất hiếu. Lầm bầm hừ!
“ Ngươi’’, thấy Tiểu Thiên giả bộ thành thật đến
như vậy, Hoàng Phủ Tấn một bụng hoả không chỗ phát tiết.
“ Tấn nhi, ngươi xem Thiên Thiên thông minh, nếu
nàng biết sai lầm rồi, dù cho nàng đã lỡ làm cho con bị cắm sừng rồi, nhưng
cũng đều là những chuyện trước khi gả cho con, sau này để nàng sửa sai, không
đựoc sao.?
Thái hoàng thái hậu nói những lời này thiếu chút
nữa làm cho Tiểu Thiên từ trên giường lăn xuống đất, thì ra lão thái thái tư
tưởng còn có thể thoáng như vậy?
Mặc dù những lời này nàng cũng đã muốn nói rồi,
nhưng chỉ sợ bạo quân lấy đi mạng nhỏ của nàng, không nghĩ tới lão thái thái ở
giữa nàng phân giải. Sau này ở trong hoàng cung vốn là không cần lo rồi, có
những lời này của lão thái thái còn sợ cẩu hoàng đế động đến nàng sao?
Nàng cao hứng trở mình rồi, có ngưòi lại giận
đến đen mặt, không cần nói cũng biết người này là ai rồi.
“ Hoàng tổ mẫu, nàng ta dâm đãng như vậy, người
sao lại có thể giúp nàng ta?’’
“ Ngươi mới dâm đãng…’’, Tiểu Thiên không sợ
loạn mà bỏ thêm một câu, nhìn thấy ánh mắt giết người của Hoàng PHủ Tấn, nàng
lại một lần nữa vô tội mà cúi đầu.
“ Tất cả đều là những chuyện trước đây rồi ’’,
Thái hoàng thái hậu bực mình mà nhìn Hoàng Phủ Tấn.
“ Trước cũng không dâm đãng’’, Tiểu Thiên không
nhịn được mà bỏ thêm một câu, vẻ mặt rất vô tội, rất vô tội.
Vị hoàng hậu thật sự kia nhiều lắm cũng chỉ là
theo một người đàn ông có liên quan mà thôi, còn trước mắt này cẩu hoàng đế
theo hơn ba nghìn phụ nữ chơi đùa NP mà nói, nàng cách tiếng dâm đãng còn rất
xa đây.
“ Niếp Tiểu Thiên, câm miệng của ngươi lại, có
hiểu không?’’
“ Dạ, hoàng thượng, Thiên Thiên biết sai rồi’’,
Đem bộ dáng vô tội của mình diễn tại trước mắt Thái hoàng thái hậu, Tiểu Thiên
lại một lần nữa thành thật mà cúi đầu, khẳng định có người sẽ giúp nàng giáo
huấn cái tên ngựa đực này.