"Ngươi đến bây giờ mới phát hiện ra sao?"
Tiểu Thiên ôm bả vai Hoàng Phủ Tấn, tà tà cười một tiếng, đáp lại nụ hôn
của Hoàng Phủ Tấn.
Ngay từ lúc ở Tầm Hoan Lâu, Đóa Nhi đã nói qua với
nàng, tiểu thư nhà nàng dung mạo không tính là khuynh quốc, cũng là khuynh
thành . Không phải là nàng tự khen mình mà là vị hoàng hậu này quả thật có sắc
đẹp nghiêng nước nghiêng thành, không phải sao?
Giảo hoạt chớp mắt một cái, trong mắt của nàng tràn
đầy ý cười.
"Thiên Thiên. . . . . ." tay Hoàng Phủ Tấn
trên người nàng ngừng lại, thanh âm bởi vì dục hỏa mà trở nên khàn khàn, hắn
nhìn về phía nàng, giống như là đang trưng cầu ý kiến của nàng.
Tiểu Thiên nhìn hắn, nhìn trong mắt hắn dục hỏa có khó
thể kìm nén nhưng vẫn cố nhịn chờ câu trả lời của nàng, trong lòng của nàng lại
trào lên một tư vị cảm kích.
Hắn là một hoàng đế, nếu hắn muốn thân thể của một nữ
nhân là chuyện vô cung dễ dàng, hơn nữa, nàng lại là vị thê tử sớm đã không còn
tấm thân xử nữ, lần đầu tiên của nàng có lẽ đã trao cho tên gian phu kia, ngay
cả, ở đêm tân hôn, chẳng lẽ là hoàng hậu không cùng hắn có sinh hoạt vợ chồng
sao?
Nhưng mà tối nay, Hoàng Phủ Tấn xem nàng như lần đầu
tiên mà đối xử, mặc dù đối với nàng mà nói, lần này đúng là lần đầu tiên, có
không đúng với vị hoàng hậu này, nhưng ít nhất trong mắt Hoàng Phủ Tấn hoàng
hậu đã không còn lần đầu tiên.
Nàng không nghĩ Hoàng Phủ Tấn sẽ tôn trọng nàng như
vậy, đem nàng đặt ngang hàng cùng với nữ nhân của hắn, mà không phải chỉ
là một nữ nhân trong hậu cung của hắn.
Nàng thản nhiên cười, hướng về phía hắn gật đầu một
cái, đưa tay cởi yếm của bản thân, đem thân thể của mình không chút che
dấu phô bày trước mặt Hoàng Phủ Tấn, gương mặt bởi vì ngượng ngùng mà đỏ
ửng.
"Thiên Thiên. . . . . ." Bởi vì nàng gật đầu
đồng ý mà trong mắt Hoàng Phủ Tấn hiện lên vẻ cực độ hưng phấn.
Tiểu Thiên nhìn hắn, khóe miệng nâng lên một đường
cong, tay ôm cổ Hoàng Phủ Tấn, đem hắn hướng tới sát bên cạnh mình, ghé sát vào
tai hắn, xấu xa cười một tiếng, "Hoàng thượng, ngươi cũng có thể cho là ta
câu dẫn ngươi”
"Không sợ, trẫm nguyện ý!" Hoàng Phủ Tấn bởi
vậy mà khóe miệng cũng nhếch lên, cúi người, hôn lên mỗi tấc da thịt của Tiểu
Thiên, hắn chưa từng nghĩ có ngày mình vì lấy lòng được một nữ nhân mà mà trong
lòng cảm động.
Đang lúc này trong đầu hắn đột nhiên lướt qua cái gì
đó mà hắn cảm thấy dị thường quen thuộc, từng đoạn ngắn lóe lên làm cho hắn
khiếp sợ.
Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao hình ảnh ấy lại xuất hiện
trong tâm trí hắn, nữ nhân dưới thân hắn rốt cuộc là ai ?
Tại sao hắn một chút ấn tượng cũng không có, huống
chi, mặt nữ nhân này hắn như thế nào cũng không rõ, cho dù hắn dùng cách nào
cũng không cách nào nhớ được, cũng không cách nào bắt lấy được, chỉ biết là cặp
mắt kia làm hắn cảm thấy rất quen thuộc.