“Ta như thế nào?” Tiểu Thiên khẽ nhướng mắt, kéo
Niếp phu nhân qua, nói: “Con mắt chó của ngươi trợn to ta thấy rõ ràng, bà là
nương của ta , nhạc mẫu của đương kim hoàng thượng, Đại phu nhân của phủ thượng
thư, ngươi chỉ là một tiểu thiếp bất luận như thế nào đều không tới phiên ngươi
khi dễ bà, lời ta đã nói ra, cho dù ngươi đến nói với cha ta,lời nói của ta
cũng sẽ không thay đổi dù chỉ một câu.”
“Thiên Thiên, quên đi, đừng nói nữa .” Niếp phu
nhân vốn định ngăn cản Tiểu Thiên, nếu đến lúc đó lão gia trở về, nhìn thấy bộ
dáng này của nàng không biết sẽ đối đãi với nàng như thế nào . Đồng dạng là hắn
sinh ra, tại sao hắn lại đối người thứ hai liền tốt như vậy?
“Nương, không thể không tính, người bị khi dễ
như vậy còn chưa đủ sao?” Tiểu Thiên một mực cự tuyệt , Niếp Tiểu Thiên nàng
cũng không phải là người biết cách nói chuyện.
“Không thể tính, vậy ngươi định làm thế nào
đây?” Ngoài cửa, vang lên một âm thanh hùng hậu hữu lực, mang theo vài phần uy
nghiêm xuất hiện ở trong sân.
Tiểu Thiên nghiêng đầu đi, tùy ý đánh giá một
phen, nàng cũng đoán được người này là ai vậy .
“Lão. . . . . . Lão gia.” Niếp phu nhân vội
không ngừng địa cúi đầu.