“Ta thích má ơi, đại thẩm này bị ván cửa che đi,
thanh âm này là cái gì a.” Thân mìnhTiểu Thiên thình lình run lên , nàng hoàn
toàn bị thanh âm của tú bà lôi tới rồi.
Chỉ nghe tiếng tú bà tiếp tục nói: ” Như Mộng nhà
chúng tôi chính là bảo bối của Tầm Hoan lâu, cũng không phải là ai đến đều có
thể gặp mặt.”
Lời này, Tiểu Thiên là nghe ra đến đây, đại thẩm này
chính là yểu điệu đòi tiền mà thôi. Quả nhiên ——
“Các vị đại gia nếu muốn gặp Như Mộng của chúng tôi,
liền xem mọi người có thành ý hay không. Nga ha hả ~~~” Nói xong, từ yết hầu
còn thốt lên tiếng cười ỏng ẹo khó nghe làm cho người ta muốn chết .
“Trời ạ, thật ớn lạnh mà.” Tiểu Thiên vẫn là nhịn
không được cảm thán nói.
“Tiểu thư, đại thẩm này nói thế là có ý gì?” Đoá nhi
nhịn không được hỏi.
“Có ý tứ gì? Chính là muốn tiền gặp mặt đó.”
“Nga, nga, đại thẩm này thực lợi dụng cơ hội kiếm
tiền.”
“Cái này ngươi không biết đâu, kỹ viện là địa phương
kiếm tiền tốt nhất.”
“Vì sao vậy?”
“Bởi vì đây là thói hư tật xấu của nam nhân, chỉ cần
có chút tiền đã có thể phong lưu ở trên người nữ nhân. Hơn nữa a, trong cung
chúng ta còn có một ví dụ tốt nhất.” Nhắc tới Hoàng Phủ Tấn, trong lòng Tiểu
Thiên vẫn là phi thường đắc khó chịu.
“Trong cung? Là ai vậy?”
“Ngươi tại sao lại ngốc như vậy, ngoại trừ tên hôn
quân kia, trên đời này còn có ai có nhiều nữ nhân như vậy.” Tiểu Thiên khinh thường
mở miệng nói.
Ngự thư phòng ——
“Ngươi làm sao vậy, mấy ngày nay mặt mày lại tối sầm
thế?” Tể tướng Đoạn Ngự dựa vào ở cửa, tà cười nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của
Hoàng Phủ Tấn.
Hắn là đệ nhất đại tài tử Kim Lăng đế quốc, năm hai
mươi tuổi đã ngồi lên chức Tể Tướng đương triều, có danh hiệu đệ nhất tài tử
phong lưu là danh xưng, tướng mạo tuấn mỹ sớm đã làm cho tâm tư của biết bao cô
nương khuê tú đem lòng thầm thương trộm nhớ, hơn nữa cùng thiếu niên hoàng đế
này thân như huynh đệ, có rất nhiều đại thần muốn đem con gái cưng của mình gả
cho vị thiếu niên Tể tướng quyền cao chức trọng này mà hao hết khổ tâm, nhưng
từ trước đến nay, bản tính phong lưu không kềm chế được cho nên hắn chưa bao
giờ có ý niệm thành thân trong đầu.
Đoạn Ngự không hỏi đến thì thôi, nhưng vừa hỏi ra, làm
cho mặt Hoàng Phủ Tấn càng thêm đen một thành.
“Niếp Tiểu Thiên, nữ nhân chết tiệt kia, dám lừa Hoàng
tổ mẫu đem tơ vàng huyết ngọc cho nàng ta!” Nhắc tới chuyện này, sắt mặt Hoàng
Phủ Tấn liền càng đen hơn.
“Niếp. . . . . . Niếp Tiểu Thiên? Hoàng hậu?” Đoạn Ngự
đột nhiên đến đây hưng trí, từ sau khi hoàng đế này thành thân
Đến nay vẫn chưa từng có sắc mặt dễ nhìn, dường như
cùng vị tân Hoàng Hậu kia có quan hệ.