Giúp hắn giặt quần áo nấu cơm? Hắn là hoàng đế a,
trong cung nhất định có hạ nhân sai phái, không cần nàng đi giặt cái gì quần
áo, cái gì cơm?
Nhưng nghĩa vụ ngoài những thứ này, còn có thể làm gì?
“Vậy. . . . . . Ta phải làm cái gì?” Tiểu Thiên thật
cẩn thận hỏi Hoàng Phủ Tấn.
Câu hỏi của nàng làm cho Hoàng Phủ Tấn nao nao, dâm
phụ này, không lẽ đang ở trước mặt hắn giả vờ ngây thơ sao.
“Ngươi nói thử xem.” Ánh mắt Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng,
bàn tay to thon dài nhẹ nhàng lướt qua chiếc cằm mềm mại của Tiểu Thiên, Tiểu
Thiên sợ tới mức theo bản năng lui ra phía sau vài bước.
Hôn quân này muốn gì? Đùa giỡn nàng ư?
Nàng còn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, cũng đã bị Hoàng
Phủ Tấn kéo nàng vào trong lòng, nhưng lời nói lạnh như băng không mang theo
chút cảm tình: “Lí Tầm Hoan phải không? Trẫm thật ra muốn nhìn thử xem ngươi
muốn tìm vui như thế nào?” (tầm hoan: tìm vui.)
Nói xong, cúi xuống nhìn nàng, cúi xuống hôn lên môi
nàng, vừa mới chạm đến, làm cho Tiểu Thiên ngây ngẩn cả người.
Ngay cả bản thân Hoàng Phủ Tấn đều bị nụ hôn của hắn
với nàng làm cho bàng hoàng.
Hắn thế nhưng lại hôn nàng, nữ nhân dơ bẩn có lẽ chạm
qua không ít nam nhân này, thế nhưng lại làm hắn có xúc động muốn hôn nàng, hắn
thậm chí cứ như vậy mà hôn nàng? Thật sự là bị nữ nhân này làm cho hắn điên mất
rồi!
Mới vừa thất thần như vậy, Hoàng Phủ Tấn cảm giác được
khóe miệng truyền đến một trận đau nhức, làm cho hắn tức giận nhíu mày quát.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám cắn trẫm!”
“Ai cho ngươi dùng cái miệng của ngươi hôn qua rất
nhiều nữ nhân khác để hôn môi của ta?” Tiểu Thiên đối với Hoàng Phủ Tấn lớn
tiếng hét lên, nàng hét lên cũng để che dấu đi tâm tư của mình vào thời điểm
hắn hôn nàng tim nàng đập rất nhanh.
Gặp quỷ , thế nhưng bị nụ hôn cường bạo của tên cẩu
hoàng đế này làm khẩn trương như vậy, chẳng lẽ nguyên nhân bởi đây là nụ hôn
đầu tiên của nàng sao?
Đúng vậy, đúng, nhất định là như vây. Ở trong lòng
Tiểu Thiên an ủi chính mình như vậy.
“Như thế nào? Nữ nhân xấu xa như ngươi còn dám ngại
trẫm bẩn hay không sao?” Tay Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa nâng chiếc cằm mềm
mại củaTiểu Thiên lên, lực đạo theo tức giận trong mắt mà dần dần gia tăng.
Không hiểu sao, khi Hoàng Phủ Tấn nói những lời này
lần đầu tiên làm đau đớn tâm hồn của Tiểu Thiên.
Tuy rằng đã không phải là lần đầu tiên Hoàng Phủ Tấn
không ngừng mắng nàng là dâm phụ, mắng nàng dơ bẩn, nhưng không hiểu sao, lúc
này đây, Hoàng Phủ Tấn lại nói những lời này lại làm cho tâm Tiểu Thiên gắt gao
co rút một chút, mang theo đau đớn không hiểu nổi.