Hậu Cung Kế

Chương 93: Chương 93: Béo phì




Edit: Nhã Hiền phi

Beta: Huệ Hoàng hậu

Những ngày sau đó Huệ Phi hết thảy đều bình thường, những ai chờ nàng gặp chết đều thất vọng. Có điều cung nhân của Đạm Bạc Cư lại phải sàng lọc lần nữa, kể cả người ở hành cung cũng đều bị chỉnh đốn sạch sẽ một phen.

Đương nhiên tổng quản hành cung Lí công công không còn nữa, cũng không ai thèm để ý hắn biến đi nơi nào.

Lúc Lý Già La biết đại thần Nội Vụ Phủ bị thay đổi, trong lòng rất vui vẻ. Xem ra bất mãn của Hoàng Thượng đối với Vương gia đã tích góp đến một mức nhất định, hiện tại đang bắt đầu phát tác.

Nàng không biết Vương thái hậu có phải cũng bị 'rút dây động rừng' hay không, nhưng dù sao vẫn nên như vậy.

[rút dây động rừng: nghĩa là một người trong tập thể bị mất quyền lợi, những người còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng]

Một phần tiền thu được của Vương gia đã mất, về sau hi vọng sẽ không tiếp tục tái diễn.

Thật ra nếu Vương gia sáng suốt hơn, không dính đến chuyện này của Nội Vụ Phủ, chỉ sợ Hoàng Thượng cũng không có cách nào trị tội. Cơ hội tốt như vậy bày ra trước mắt Hoàng Thượng, sao hắn có thể không lợi dụng?

Tháng bảy nóng nực đã đi qua, Hoàng Thượng định sẽ trở về trước Tết Trung Thu. Dù sao có rất nhiều đại thần đi theo, bọn họ vẫn còn gia quyến ở kinh thành, không thể để tất cả đều phải ở bên ngoài vào dịp trung thu. Một bộ phận người đã từ hành cung đi về trước.

Chuyện cung nữ bỏ độc ở Đạm Bạc Cư đã giải quyết xong, Hoàng Thượng liền ra mệnh lệnh rõ ràng, về sau lúc hắn ở hành cung, chỉ cần nội thị trông giữ Đạm Bạc Cư, không cần cung nữ.

Đối với chuyện cung nữ bò lên giường này, nếu là thời điểm lúc hắn còn trẻ, có lẽ sẽ cảm thấy tình thú. Chỉ là hiện tại tâm tính đã thay đổi, không còn là tuổi tùy tiện, nên ngược lại, đối với những việc này có chút phản cảm.

Lý Già La cũng không vì chuyện mực viết lần này mà từ bỏ việc học chữ, như vậy quả thực thiếu ý chí. Hoàng Thượng cảm thấy Huệ Phi tâm tính rất tốt, có vài người bị dọa một lần, sau đó liền bỏ đi sở thích của riêng mình.

Lý Già La cười nói: “Thần thiếp tin chuyện lần này cũng làm những người có tâm tư không dám hành động. Hơn nữa lần này được giáo huấn, về sau người ở Trường Xuân Cung của thần thiếp càng thêm cẩn thận. Nói sao vẫn là chuyện tốt.”

Hiện tại cung nữ kia có lẽ đã không còn sống. Lý Già La nghe nói người sai khiến cung nữ này làm việc xằng bậy có địa vị rất cao. Đương nhiên lần này còn có quan hệ với Vương gia, Hoàng Thượng không nói không có nghĩa là nàng không biết.

Chỉ là nàng cũng không muốn nhắc chuyện trước mặt Hoàng Thượng, nếu có quan hệ với Vương gia, rốt cuộc ngài còn muốn để cô nương Vương gia tiến cung hay không đây? Câu hỏi này rõ ràng vô nghĩa, có Vương thái hậu ở đó, cô nương Vương gia tuyệt đối có thể vào cung.

Hoàng Thượng cũng bất đắc dĩ, lấy hiếu trị thiên hạ, vì vậy đối với mẫu hậu  của chính mình, những việc nhỏ đều phải nghe theo. Huống hồ đây chỉ là chuyện mẫu thân quan tâm nhi tử, giới thiệu cháu gái ruột của nhà mẹ đẻ cho nhi tử, tất cả là vì muốn tốt cho con mình.Cho nên nhận nữ nhân do mẫu thân đưa đến, chuyện đơn giản như vậy cũng làm không được thì thật không đúng với đạo làm con.

Người Vương gia đã dùng quá nhiều kẻ thế tội, một ngày nào đó cũng sẽ phản tác dụng.

Hiện tại không phải đã bắt đầu phản rồi hay sao?

Có điều giá trị của Vương gia rất cao, bị triệt hạ một chưởng quản Nội Vụ Phủ cũng sẽ còn những chiêu khác. Mười mấy năm xuôi gió xuôi nước, nàng không tin bọn họ có thể ngoan ngoãn để yên mọi thứ.

Nhưng lần này Nội Vụ Phủ trực tiếp liên can đến hoàng cung, Âu Dương đại nhân tuyệt đối sẽ không làm lớn chuyện.

Quản sự Nội Vụ Phủ được thay bằng tâm phúc của Hoàng Thượng. Đối với Lý Già La mà nói, đây cũng là chuyện tốt, đỡ lặp lại sự việc như việc bồn quýt vàng lần đó, tuy rằng không tạo nhiều ảnh hưởng, nhưng khiến nàng phải suy nghĩ tìm cách bắt được người hạ thủ quả thực rất phiền toái.

Đến đầu tháng tám, Lý Già La cho người thu dọn đồ đạc. Đi trước là Hoàng Thượng và các đại thần, ngay sau đó là Lý Già La và Tam hoàng tử, còn lại chính là những phi tần cấp thấp. Các nàng là nhóm đi cuối cùng, cũng sợ bị lưu lại hành cung, cả đời về sau cũng không được trở về.

Trên thực tế, nếu lúc ấy Lý Già La trúng chiêu, trở nên điên điên khùng khùng, chỉ sợ sẽ thật sự bị lưu lại. Dù sao trong cung không cho phép có người điên khùng như vậy tồn tại, trừ phi là lãnh cung.

Có điều nàng sinh được hoàng tử, lại không phạm sai lầm, không có khả năng bị đưa vào lãnh cung. Biện pháp tốt nhất chính là tu dưỡng tại hành cung.

Vương gia, thật sự là Vương gia sao? Cũng không hẳn.

Lý Già La thầm nghĩ, có phải mình  cũng nên cảnh cáo một chút để người khác khỏi thấy yếu đuối mà khinh thường? Thật lâu không động não, bây giờ cũng đến lúc rồi.

Đồ đạc đương nhiên là do các cung nhân thu thập, Lý Già La mang theo Tam hoàng tử, hai người quay về cùng Hoàng Thượng, trên đường cũng không có trở ngại gì.

Đã lâu mới trở lại Trường Xuân Cung, Lý Già La đột nhiên sinh ra một loại cảm giác được về nhà. Chẳng lẽ là theo thói quen biến nơi này trở thành nhà thật sao?

Trường Xuân Cung có mấy cung nhân đang làm việc, thấy chủ tử đã trở lại đều tương đối kích động. Cũng phải, rời đi hai ba tháng coi như là khoảng thời gian thật dài.

Trong cung không có Hoàng Thượng nên không phát sinh nhiều chuyện, không có Hoàng Thượng, nên không có tranh đấu. Nếu mọi người còn muốn làm chuyện xấu, thì cũng phải có người chọc tức mới có thể làm.

“Nương nương, hiện tại Đức Sung Viện thay đổi rất nhiều, ngày mai nương nương đi Khôn Ninh Cung sẽ thấy, đừng nên giật mình.” Cung nữ Anh Đào nói với Lý Già La.

“Thay đổi? Biến thành cái dạng gì?” Không phải nàng ta có thai sao?

“Chính là... chính là trở nên béo một chút, ngày mai nương nương thấy sẽ biết.” Anh Đào cũng không dám hình dung, đại khái là rất béo.

Tuy đã nghe qua lời của Anh Đào, nhưng nhìn tận mắt vẫn thấy kích động.

Ngày hôm sau, lúc Lý Già La đi Khôn Ninh Cung thỉnh an Hoàng Hậu, nhìn thấy Đức Sung Viện cũng vừa tới thỉnh an, trong lòng hoảng sợ, có điều trên mặt vẫn cực kỳ bình tĩnh.Lý Già La nói: “Thôi, về sau đừng tùy tiện nghị luận các chủ tử trong cung, chuyện này lộ ra không tốt cho các ngươi.”

Hồng Tuyến gật đầu, nhưng sau đó liền âm thầm hỏi Hổ Phách, bởi vì Hổ Phách đi theo chủ tử đến Khôn Ninh Cung, đương nhiên thấy được Đức Sung Viện.

Hổ Phách nói: “Có phải không trả lời thì ngươi sẽ hỏi đến cùng hay không?”

Hồng Tuyến nói: “Anh Đào miêu tả làm ta tò mò, các ngươi không nói, lòng hiếu kỳ của ta càng lớn.”

Hổ Phách đáp: “Được thôi, ta nói, có điều ngươi cũng đừng quá ngạc nhiên. Đúng là so trước kia béo hơn một chút, khoảng gấp đôi thân thể ngươi.”

Hả? Gấp đôi nàng, đó là cái bộ dáng gì nữa? Hồng Tuyến sợ ngây người, miệng vẫn há hốc.

Hổ Phách đi tìm Anh Đào, hỏi: “Có phải Đức Sung Viện tìm người Trường Xuân Cung chúng ta để gây phiền toái hay không?”

Trong núi không có hổ, con khỉ xưng Đại vương. Anh Đào nói Đức Sung Viện thành như vậy, khẳng định có chút mâu thuẫn.

Anh Đào nói: “Ừ, bắt bọn ta quỳ nửa ngày ở ngoài sân, sau đó Tô Chiêu nghi thấy được mới gọi bọn ta đứng lên. “

“Bắt các ngươi quỳ? Vì cái gì?” Hổ Phách hỏi.

“Đức Sung Viện tản bộ, đi đến Trường Xuân Cung, một hai đòi vào xem xét. Đây chính là nơi của chủ tử và tiểu chủ tử, nàng ta muốn đến thì đến sao được? Sao có thể đơn giản như vậy? Cho nên bọn ta liền ngăn lại, ai biết trong lòng nàng ta bực tức. Hôm sau lúc bọn ta đi lãnh cơm liền cho người chặn, nói bọn ta va chạm nàng ấy, còn muốn kéo bọn ta xuống đánh. Chẳng qua người trong cung thấy bọn ta là người Trường Xuân Cung, liền khuyên Đức Sung Viện, Hoàng Thượng không ở đây, không thể tùy ý đánh cung nhân, lỡ đâu để lại sẹo, đến lúc đó cáo trạng thì không ổn. Cuối cùng bắt bọn ta quỳ ngoài trời, lúc Tô Chiêu nghi thấy, đi đến hỏi lý do rồi cho bọn ta quay về.”

“Chỉ có cung nhân của Trường Xuân cung bị phạt sao?” Hổ Phách hỏi.

“Không phải, còn có người của Trọng Hoa Cung, Tường Hòa cung, Vương Quý tần, tất cả đều bị phạt. Cuối cùng ma ma trong Khôn Ninh Cung ra mặt mới khiến Đức Sung Viện chịu để yên.”

Hổ Phách thầm nghĩ, với thân thế của Đức Sung Viện mà còn dám bắt nạt người khác, lại còn muốn đứng trong tứ phi, thật đúng là hài hước. Hoàng Hậu chỉ đi tránh nóng ở hành cung một chuyến, nàng ta đã muốn thay thế giáo huấn người trong cung, nực cười.

“Đã biết, lần này các ngươi chịu khổ, về sau sẽ không như thế nữa. Ta vào bẩm báo, các ngươi đều trở về đi.” Hổ Phách nói.

“Được, đây là chính miệng Hổ Phách tỷ tỷ nói, ta liền trở về.” Anh Đào vui mừng.

Hổ Phách kể lại cho Lý Già La: “Chủ tử, ngài nói xem, Đức Sung Viện biến thành như vậy, là bên Thái Hậu giở trò quỷ, hay là bên Hoàng Hậu giở trò quỷ?”

Lý Già La nói: “Hoàng Thượng cố ý giữ ca ca của Đức Sung Viện lại trong cung, điều đó có nghĩa là Đức Sung viện ở hoàng cung vẫn được Dương gia bảo vệ. Loại chuyện xấu này nếu là do người khác sai khiến, vậy thì người của Dương gia ở đây có ích gì, còn mang tiếng ngu ngốc thêm.””Ý của chủ tử là chuyện này do chính người của Dương gia làm? Nhưng vì cái gì? Việc này đối với Dương gia đâu hề tốt đẹp? Chẳng lẽ thể chất của Đức Sung Viện thật sự dễ béo lên như vậy?” Hổ Phách nghĩ không ra.

Có lẽ thật Đức Sung Viện mang thai liền sẽ thật sự béo phì, bằng không người của Dương gia làm sao có thể hại cô nương của nhà mình được.

“Người của Dương gia sẽ không hại cô nương của nhà mình, ngươi nói rất đúng, cho nên bộ dáng lúc này của Đức Sung Viện, không có gì không tốt.” Lý Già La trong lòng âm thầm bội phục Dương gia.

Chỉ sợ phần lớn mọi người đều sẽ cảm thấy Dương gia xui xẻo. Rõ ràng Hoàng Thượng sủng ái cô nương Dương gia, đáng lẽ phải lợi dụng để bước lên một bước, kết quả nàng ta không biết tự cố gắng, để bản thân biến thành nữ nhân mập mạp.

Hoàng Thượng suy nghĩ đến tâm lý và thân thể của mình, sẽ không sủng ái nàng ta nữa, có điều sẽ càng coi trọng Dương gia.

Nói như vậy, Đức Sung Viện tiến cung, không phải là ý muốn của Dương gia.

Không phải do Dương gia, nhưng Đức Sung Viện vẫn vào cung, chẳng lẽ trong quá trình tuyển tú xảy ra sai lầm gì?

Cũng không phải, ở ngưỡng cuối cùng khi vào cung còn có Hoàng Thượng chọn lọc. Hoàng Thượng không đáp ứng, người Dương gia dù muốn tiến cung cũng sẽ không dễ dàng như vậy, cô nương Vương gia là một ví dụ. Chẳng lẽ là Dương gia có hai luồng ý kiến, một bộ phận hy vọng Dương gia cô nương tiến cung, một bộ phận lại phản đối? Chỉ là trong nhà không có ai vừa tuổi để thay thế, cho nên xuất hiện kết quả này?

Cũng có thể là ban đầu Dương gia mong muốn như vậy, nhưng sau lại hối hận, hiện giờ đang suy nghĩ biện pháp.

Bỏ đi, Lý Già La trên cơ bản là có thể xác định, Dương gia và Hoàng Thượng ngồi cùng một con thuyền, nếu không cũng sẽ không khiến Đức Sung Viện trở thành thành người béo như vậy.

Hoàng Thượng miễn cưỡng ở chỗ Đức Sung Viện một lát, nàng ta còn muốn giữ Hoàng Thượng ở lại ăn cơm. Đã rất lâu không nhìn thấy Hoàng Thượng, những người theo hắn đi hành cung, so với mình sẽ được gặp hắn nhiều hơn.

“Hoàng Thượng, ngài không ở lại dùng bữa? Thần thiếp đã cho người chuẩn bị tốt.” Đức Sung Viện nhu nhược nói.

“Không được, trẫm còn có việc, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đi.” Hoàng Thượng nói xong liền rời đi. Đức Sung Viện chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng Hoàng Thượng, vành mắt lại đỏ.

Chỉ là không có người ăn cùng nàng.

“Hương Vu, có phải Hoàng Thượng chán ghét ta hay không? Vì cái gì mà cơ hội ăn bữa cơm cũng không cho ta?”

Hương Vu khuyên nhủ: “Chủ tử, ngài đừng nghĩ nhiều. Ngài xem, Hoàng Thượng vừa từ hành cung trở về liền gọi công tử đến hỏi chuyện. Có thể thấy Hoàng thượng rất coi trọng công tử, nếu chán ghét người thì sao có thể coi trọng Dương gia như thế được?”

“Đúng, ngươi nói rất đúng, Hoàng Thượng vẫn tôn trọng ca ca ta, cho nên Hoàng Thượng vẫn thích ta, chờ ta sinh ra Tứ hoàng tử thì tốt rồi!” Nàng cực kỳ tin tưởng trong bụng mình nhất định là hoàng tử, đến lúc đó Hoàng Thượng chắc chắn sẽ thích đứa bé.

Hoàng Thượng quả thật cho gọi Dương Phấn, hỏi hắn chuyện phòng vệ bảo hộ. Chỉ có điều đối với Dương gia, trung thành thật tâm là có, nhưng lại tự ra tay với nữ nhi của nhà mình thì phải hiểu thế nào?

Hoàng Thượng thầm nghĩ, chuyện này hắn mặc kệ, thứ hắn yêu cầu là sự trung thành. Nếu Dương gia cứ muốn nữ nhi trèo cao không buông, lúc đó mới thật đáng lo ngại.

Về sau, chờ Đức Sung Viện sinh hạ hài tử xong, để cho nàng ở trong cung an phận đi. Hắn đã hiểu ý tứ của Dương gia, không cầu Đức Sung Viện được sủng ái, chỉ cầu nàng có thể bình an sống tại hậu cung. Mất đi hình dáng của một cung phi mỹ mạo, uy hiếp nhỏ lại rất nhiều, cũng sẽ không trở thành đối tượng cho người khác ra tay.

_________________

Chúng mình đang tìm kiếm các bộ truyện để tiếp tục edit sau bộ này.

Các bạn có truyện nào muốn đề cử thì inbox page “LÃNH CUNG” nghen. Lưu ý là truyện chưa edit, cung đấu và sủng nha~~~

Ngoài ra, trên page đang tổ chức minigame “bạn là reviewer”, thể lệ tham gia đơn giản và lại còn có thưởng nữa ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.