Hậu Cung Kế

Chương 154: Chương 154: Thẳng thắn




Edit: Nguyệt Sung Dung

Beta: Su Thái Phi + Nguyên Đức Phi

Vốn dĩ Vương Minh Nhã sẽ biểu diễn tiết mục trên băng, nhưng vì sự kiện thích khách đành phải huỷ bỏ, nên nàng ta cũng không xuất hiện ở Thượng Phong đài, dù vậy nàng ta cũng không đến nỗi thất vọng.

Trần thị đến Từ Ninh cung thì tâm tình cũng tốt hơn nhiều, dù không cùng con dâu của mình nói chuyện nhưng tốt xấu gì cũng không đến nỗi trở mặt.

Lời dặn dò cuối cùng của Vương thái hậu với bà là để cho Thừa Ân Công ở nhà chờ, bà ta bên này sẽ phái Cao Trường Hưng đi phủ Thừa Ân công tìm hắn.

Đối với lần ám sát này, Vương thái hậu luôn muốn tìm cách giảm bớt sức ảnh hưởng của nó. Ai cũng không thích người khác ở sau lưng mình nghị luận to nhỏ, hơn nữa chuyện này còn liên quan tới Thái Hậu và Hoàng Thượng.

Ngày 15 tháng giêng, Hoàng Thuọng cùng Hoàng Hậu ở ban công của Chính Dương môn tiếp nhận quỳ lạy của vạn dân. Từ ngày 16 tháng giêng bắt đầu khai ấn, chuyện thích khách kia cũng được coi như là người của các tiểu quốc khác trà trộn vào muốn ám sát hoàng thượng Đại Sở. Lão bách tính Đại Sở cực kì phẫn hận các tiểu quốc đó, thậm chí còn muốn báo thù.

Vì vậy nên không cần động viên cũng có rất nhiều người chủ động báo danh tòng quân, muốn đánh các tiểu quốc đó một trận, nếu không thì họ không biết lợi hại, đây là sự sỉ nhục đối với Đại Sở.

Lúc này Vương gia có cảm giác như đang ở đầu sóng ngọn gió, không phải bởi vì Vương gia bọn họ cưới công chúa Đại Nguyệt quốc sao? Mà sự kiện ám sát lần này, dường như người Đại Nguyệt quốc cũng tham gia. Còn không biết ai nói rằng lúc trừ tịch Vương thái hậu chủ động gọi thích khách tiến vào. Hai việc này dồn lại, càng làm cho Vương gia như ngồi trên đống lửa.

Khiến cho Vương gia bây giờ không biết đối đãi với Đại Nguyệt quốc công chúa này ra sao. Nếu như hưu thì đây là Hoàng Thượng ban hôn cho, còn không hưu thì trong nhà có con dâu như vậy cũng khiến người ta chê trách.

Vương thái hậu nói với Cung ma ma: “ Bây giờ Hoàng Thượng càng ngày càng không vừa mắt Vương gia, không lẽ hắn đã quên là nếu không có Vương gia thì cũng không có hắn ngày hôm nay sao?”

Cung ma ma nói: “ Nương nương, nô tì thấy Hoàng Thượng rất hiếu thuận với nương nương.”

“ Hiếu thuận? Hắn cũng không còn cách nào, nếu hắn không làm vậy thì làm sao có thể làm vua một nước? Người bên ngoài ai cũng biết ai gia là mẹ ruột của hắn, nếu như có một ngày hắn biết ai gia không phải là mẹ ruột của hắn, thì không biết hắn còn hiếu thuận với ai gia nữa hay không?”

Hai người ở tiểu phật đường nói chuyện, không lo lắng có người nghe thấy.

Cung ma ma nói: “Người biết chuyện này cũng không còn ở nhân thế, nương nương không cần lo lắng.”

“Đúng vậy, ai gia không cần lo lắng, đợi đến khi ngũ hoàng tử leo lên hoàng vị, ai gia liền hoàn toàn an tâm. Đã nhiều năm rồi, từ khi bắt đầu tiến cung, không thời khắc nào không nghĩ tới ngày đó. Chỉ cần ai gia vẫn còn sống, nhất định sẽ khiến cho chuyện này thành sự thật. Thuốc và người Cao Trường Hưng tìm đã tìm thấy chưa?” Vương Thái hậu hỏi Cung ma ma. “ Đây là cơ hội tốt của chúng ta, nếu như lần này không thành thì cũng chỉ có thể cá chết lưới rách thôi“.

Làm nhiều việc như vậy, Vương Thái Hậu biết một khi sự việc bị phát hiện, thì bà và Vương gia nhất định sẽ không thể sống. Cho nên không thể để mình và tộc nhân Vương gia chết, phải để cho người khác chết thay.

“Võ thị bên kia đã chuẩn bị bà đỡ chưa? “ Vương thái hậu hỏi.

“Đã chuẩn bị vài người rồi, nương nương, nô tì cảm thấy chuyện bà đỡ bên kia rất dễ bị phát hiện.”

“Lúc này cũng không cần phải cố kị cái gì, chỉ cần thành công một cái, chúng ta cũng bớt phải động tay tới, cũng đỡ không ít chuyện“. Vương Thái hậu nói, lúc này còn phải cố kị gì những thứ đó?

Kỳ thực điều khiến Vương thái hậu vui nhất chính là hoàng thượng đột nhiên băng hà. Bà làm thái hậu đương nhiên có tư cách lập ai làm thái tử. Nếu hoàng thượng đã không cho bà mặt mũi, thì bà cũng không duy trì cân bằng ngoài mặt nữa, mọi người dựa vào bản lãnh của mình đi.

Bụng của Lý Già La từ đầu xuân đã càng ngày càng lớn, dự định là sẽ sinh lúc cuối xuân. Bất quá trước lạ sau quen, bây giờ sinh con đối với Lý Già La cũng không phải là chuyện khó gì.

Gần đây trong cung có một chuyện mới mẻ là thái hậu tặng cho hoàng thượng một cung nữ, để cung nữ này đến Dưỡng Tâm điện hầu hạ hoàng thượng. Nói là hầu hạ, nhưng mọi người đều biết nếu cái gọi là hầu hạ này hẳn không phải là hầu hạ sinh hoạt thường ngày.

Mẫu thân tặng cung nữ cho con trai, cũng không phải là chuyện gì quá mức, có điều theo như những người biết chuyện nói rằng, hoàng thượng vẫn đối với cung nữ này rất khách khí, để cung nữ này ở Dưỡng Tâm điện làm đại cung nữ. Điều này nói rõ cái gì? đó là hoàng thượng xem trọng cung nữ này, nói không chừng ngày nào đó cũng trực tiếp trở thành chủ tử trong cung.

Mọi người đều nhìn Trường Xuân cung, dù sao thì người bên trong Trường Xuân cung cũng là sủng phi, nếu như để cho một cung nữ đoạt đi sủng ái, vậy cũng thật quá mất mặt. Không ít người đến vấn an Lý Già La, nỗ lực khiến Lý Già La ra tay, mạnh mẽ giáo huấn cung nữ này.

Nghe nói có người đã gặp cung nữ này, thái độ nàng ta rất kiêu căng, luôn cảm thấy mình chính là người của hoàng thượng, không để các phi tần này vào mắt. Bị tức giận như vậy nhất định phải trả lại, nếu để một cung nữ khinh thường thì làm sao được?

Mẹ đẻ của Tam công chúa vốn là Trương Ôn tần. Hôm nay đã là Trương Phương nghi, đang ở bên cạnh Lý Già La kể những chuyện xấu của cung nữ tên Như Vân kia.

“ Thần thiếp vốn nghĩ Tam công chúa cũng đã lâu không gặp hoàng thượng rồi, nên muốn đưa Tam công chúa đến Dưỡng Tâm điện. Khi đến Tam công chúa rất vui vẻ, còn mặc áo mới muốn cho hoàng thượng nhìn một chút, kết quả lại không vui. Lưu công công cũng không nói gì, cung nữ tên Như Vân đó lại tự mình nói hoàng thượng đang bận, không có thời gian gặp Tam công chúa. Tam công chúa dù sao cũng là chủ tử, là con gái của hoàng thượng mà nàng ta chỉ là một cung nữ, mặt mũi lại còn muốn lớn hơn chủ tử. Hoàng Quý Phi nương nương, ngài nhất định phải giáo huấn cung nữ Như Vân đó. Bây giờ vẫn chưa là phi tần đã kiêu căng như vậy, nếu thực sự là phi tần thì chúng ta làm sao còn đường sống đây?”Bọn họ đều là những người hoàng thượng không lâm hạnh nữa, nhưng Hoàng Quý Phi lại khác, cho dù hoàng thượng không còn sủng hạnh thì nàng ta vẫn còn hai vị hoàng tử, trong bụng cũng còn một vị sắp sinh, ở trước mặt hoàng thượng nói chuyện cũng có phân lượng. Cho nên Trương Phương Nghi đến tìm Hoàng Quý phi, hy vọng nàng có thể giáo huấn cung nữ Như Vân đó. Dựa vào cái gì mà lớn lối như vậy, không phải chỉ là một cung nữ thôi sao? Làm sao có khả năng.

Lý Già La nói: “ Cung nữ này là Thái Hậu nương nương đưa cho hoàng thượng, tục ngữ có câu đánh chó phải nể mặt chủ, bản cung làm gì cũng phải nhìn mặt mũi Thái Hậu.”

Trương Phương Nghi không lay chuyển được Hoàng Quý Phi, đành phải tức giận mà về.

Lời của Trương Phương Nghi vừa thật vừa giả, Lý Già La cũng không phải là người chuyên làm bia cho người ta ngắm, cần gì phải tự đi tìm phiền phức. Huống hồ cho dù Hoàng Thượng có sủng hạnh cung nữ Như Vân đó thì cũng không có gì quá mức. Dù sao Hoàng Thượng muốn nữ nhân nào mà không được? Hơn nữa cung nữ Như Vân này là Thái Hậu đưa tới, quan hệ giữa Hoàng Thượng và Thái Hậu như thế nào, chẳng lẽ nàng không biết? Tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì. Hoàng Thượng tại sao đối xử với nàng ta như thế, e là bên trong còn có nội tình.

Ngày hôm sau, càng làm cho Lý Già La không ngờ là mẹ đẻ của Đại Hoàng tử, Lý Tiệp Dư lại đến bái phỏng.

Những ngày gần đây, bởi vì cung nữ Như Vân này mà không biết bao nhiêu phi tần đến Trường Xuân cung bái phỏng, chỉ là không nghĩ tới Lý Tiệp Dư cũng tới. Không lẽ cũng đến nói chuyện cung nữ Như Vân sao, nàng quả thực rất “vinh hạnh” khi nhiều người như vậy đến thăm nàng chỉ vì muốn lôi Như Vân kia xuống.

“ Nương nương, tần thiếp lúc ở phủ Thái tử cũng là một cung nữ, có điều khi ấy tần thiếp rất hâm mộ một vị cung nữ tỷ tỷ, được chăm sóc Hoàng Thượng từ khi còn nhỏ, gọi là Y Vân. Mặc dù không được xinh đẹp như Hoàng Quý Phi nhưng khiến người nhìn vào rất thoải mái. Chỉ là sau này, Y Vân tỷ tỷ sinh bệnh nặng qua đời, khi ấy hoàng thượng vẫn là Thái tử đau lòng không thôi, mấy ngày không ăn cơm. Sau đó Hoàng Thượng thú hoàng hậu, lúc ấy tần thiếp còn ở phủ Thái tử, có người nói tần thiếp mặt mày giống với Y Vân tỷ tỷ. Sau khi được hoàng thượng lâm hạnh, tần thiếp còn nghĩ có phải vì mình có chút giống Y Vân tỷ tỷ hay không? Không phải thì làm sao chuyện tốt lại đến phiên tần thiếp, tần thiếp cũng gặp qua Như Vân cô nương, bên ngoài cũng có tám chín phần giống Y Vân tỷ tỷ, nói không chừng trong cung cũng sắp tới sẽ có thêm tỷ muội.

Lý Tiệp dư nhìn thần sắc Hoàng Quý phi vẫn như cũ, trong lòng có chút thất vọng. Đến khi rời đi, Hoàng Quý phi ban thưởng cho nàng ta một vài thứ, nàng ta thì không làm được gì nhưng không biết Hoàng Quý phi nghe rồi trong lòng có tính toán gì không. Nhưng cho dù nói thế nào, điều nên nói mình cũng đã nói rồi, nếu Hoàng Quý phi nghe rồi trong lòng không thoải mái, vậy thì mục đích đã đạt được. Bất kể là Hoàng Quý phi tức giận công tâm động thai khí, hay động tay trừng trị Như Vân kia, vậy thì đối với nàng mà nói cũng đều có lợi.

Lý Tiệp Dư cảm thấy mình đã thành công mà lui xuống.

Lý Già La cười cười, Lý Tiệp Dư này cũng thật thú vị, nàng ta nói những lời này đơn giản là muốn nói với Hoàng Quý phi nàng rằng trong lòng Hoàng Thượng vẫn luôn thương yêu một người khác, mà người đó chính là Y Vân, người đã cùng hoàng thượng lớn lên. Hơn nữa Lý Tiệp Dư còn mượn ánh sáng của Y Vân mà được ân sủng của Hoàng Thượng.Chỉ là mặt mày nàng ta có chút giống Y Vân đã có thể sinh hạ hoàng tử, vậy Như Vân kia có đến bảy, tám phần giống với Y Vân, không phải phúc khí của nàng ta càng lớn hay sao?

Hơn nữa, Y Vân, Như Vân, vừa nghe tên là có thể suy đoán được một số chuyện.

Nói không chừng Hoàng Thượng sẽ xem Như Vân đó như người thay thế, sau đó đối đãi tốt với Như Vân. Cho nên Hoàng Quý Phi nàng muốn bảo vệ địa vị của mình cần phải nghĩ cách cẩn thận, xử lý Như Vân đó nếu không sau này người chịu khổ là nàng.

Theo cách nói này thì thông minh hơn nhiều so với Trương Phương Nghi kia. Nếu Lý Già La dễ kích động, nghe “sự thực” như thế mà tức giận tuyệt đối sẽ động thai khí, nếu nghiêm trọng thì sẽ là một xác hai mạng. Còn nữa, nếu trong cơn thịnh nộ mà đi tìm Hoàng Thượng hỏi rõ ràng, nói không chừng Hoàng Thượng nhất định sẽ phiền chán Hoàng Quý Phi này. Còn không thì nàng sẽ đi tìm Như Vân tính sổ, như vậy Lý Tiệp Dư cũng không có một chút bất lợi, thật là biết tính toán, quả nhiên thông minh hơn nhiều.

Hơn nữa, nàng ta mang thân phận cung nữ, còn là lão nhân trong cung, lời nói càng có sức thuyết phục, e là Lý Tiệp Dư này cũng đoán ra được nếu nàng muốn tìm lão nhân trong cung hỏi chứng cứ, cũng hỏi không ra. Bởi vì khi Y Vân vẫn còn thì Triệu hoàng hậu vẫn chưa gả vào, càng không cần phải nói đến Hiền phi, Thục phi, Đức phi, thế nên muốn hỏi rõ ràng là điều không thể.

Nữ nhân một khi đố kị, hậu quả tuyệt đối nghiêm trọng.

Mọi người đều muốn mượn tay Lý Già La để diệt trừ mối uy hiếp tiềm ẩn kia. Hơn nữa mối uy hiếp kia là do Thái hậu đưa tới, nếu xử lí rồi thì Thái hậu sẽ tức giận, Hoàng Thượng vì mẫu hậu và cung nữ mình yêu thích tuyệt đối sẽ giáo huấn Lý Già La, khi ấy nàng sẽ không được Hoàng Thượng yêu thích nữa.

Haha, xem ra chiêu đưa người tới của Vương Thái hậu quả thật là vừa tiến vừa thủ.

Chỉ là Vương Thái hậu quên rằng nàng căn bản không có lòng đố kị, hơn nữa biết quan hệ giữa Hoàng Thượng và Thái hậu, Hoàng Thượng có ngốc mới tiếp nhận ý tốt của Thái hậu.

Còn nữa, nếu Hoàng Thượng là người thâm tình như vậy, một cung nữ, một nữ nhân có thể khiến Hoàng Thượng mất đi đúng mực sao? Tuyệt đối không thể, Hoàng Thượng càng không phải loại người xem trọng tình cảm nam nữ. Chỉ là Hoàng Thượng rốt cuộc có kế hoạch gì đây? Cho nên nói Lý Già La hiểu rõ Hoàng Thượng, vốn dĩ không tin Hoàng Thượng bị Như Vân đó mê hoặc, trái lại cảm thấy Hoàng Thượng đang kín đáo an bài gì đó. Bằng không, sao ban đêm Lý Già La còn được ám vệ mời tới mật thất Nguyệt cung chứ.

“ Hoàng Thượng” Lý Già La gặp được Hoàng Thượng, mấy ngày rồi không thấy, kích động hô một tiếng.

Hoàng Thượng cười nói: “ Nhanh ngồi xuống đi, trẫm gọi nàng đến đây là vì có vài lời không tiện nói ở Trường Xuân cung.”

“ Hoàng thượng nói có phải là chuyện cung nữ Như Vân?” Lý Già La hỏi.

“ Ồ? Ái phi cũng đã nói vậy rồi, có phải nàng đã nghe được gì rồi không?” Hoàng thượng rất có hứng thú.Lý Già La cau mày. “ Chính là có người nói với thần thiếp Hoàng Thượng thương yêu một nữ nhân tên Y Vân, tiếc là nàng ta không có phúc khí lại bệnh chết. Sau đó Hoàng Thượng gặp Lý Tiệp Dư có dung mạo khá giống Y Vân cô nương nên mới sủng hạnh nàng ta, còn sinh Đại hoàng tử. Bây giờ Như Vân cô nương lại rất giống với Y Vân cô nương, sợ là sau này sẽ sủng quan hậu cung“.

Hoàng thượng nghe rồi nói:“ Ái phi có tin không?”

“ Hoàng thượng sao có thể là người như vậy? Chỉ cần hoàng thượng thích nhất định sẽ đố xử tử tế với nàng, tuyệt đối sẽ không để có kết cục như vậy, càng không cần nói đến chuyện là vật thế thân. Nếu hoàng thượng thích một người, vậy thì người đó phải là độc nhất vô nhị, cho dù bên ngoài có giống nhau, thì cũng không thích.”

“ Quả nhiên ái phi so với người khác hiểu rõ trẫm. Như vậy thì trẫm cũng yên tâm rồi, xem ra những ngày này nàng đều ăn ngon ngủ yên, một chút cũng không nôn nóng.” Ái phi của mình hiểu rõ mình, Hoàng Thượng thật cao hứng, nhưng dáng vẻ không ghen tuông này cũng thật khiến người ta có hơi khó chịu.

“ Hoàng Thượng thật hy vọng thần thiếp giống đố phụ sao, ăn giấm chua sau đó chạy đến Dưỡng Tâm điện? Thần thiếp vẫn còn phải chống đỡ cái bụng lớn này đấy” Lý Già La cười nói.

“ Haha, trẫm cũng không biết rốt cuộc muốn nàng đi hay là không đi nữa“.

Chuyện nói đến bước này, rốt cuộc Hoàng Thượng có thích Như Vân hay không, chẳng phải đã quá rõ ràng rồi hay sao.

“ Hôm nay ở đây trẫm có vài lời muốn nói với nàng, trẫm và ái phi đều nên thành thật với nhau.”

Lý Già La trong lòng khẽ động nhìn Hoàng Thượng, Hoàng Thượng thở dài một hơi rồi nói. “ Người của Thái Hậu đã tìm đến quê nhà của Võ gia, muốn tìm bà đỡ lúc trước của đại tiểu thư Võ gia . Chỉ là trễ một bước, bà đỡ đó đã bệnh chết mấy ngày rồi”

Lý Già La trong lòng cả kinh, bình tĩnh nhìn Hoàng Thượng. Nàng muốn mở miệng, nhưng lại nói không nên lời, Hoàng Thượng sợ Lý Già La bị dọa, vội nói: “Trẫm quả thực đã biết nàng không phải là đại tiểu thư Võ gia Võ Uyển Trinh, cũng biết Thái Hậu một mực muốn tra ra thân phận của nàng. Ái phi, trẫm cũng đã nói thật lòng với nàng rồi, nếu nàng vẫn cứ phòng bị trẫm, thì trẫm là thật đau lòng.”

“Hoàng Thượng, trước giờ thần thiếp chưa từng có lòng muốn hại Hoàng Thượng“.

“Trẫm biết, nên nàng không cần do dự mà thay trẫm đỡ dao, trên đời này cũng chỉ có nàng như vậy, người khác bất quá chỉ vì chức trách của mình mà thôi. Trẫm đã tra ra thì không cần nói, chỉ vì thời điểm này còn chưa tới nhưng trẫm sợ là Thái Hậu sẽ tiếp tục phái người đi tra, đến lúc đó lại trở tay không kịp.”

“ Ái phi ở bên trẫm nhiều năm nay, lại còn sinh cho trẫm hai hoàng tử, nếu trẫm không tin nàng vậy còn có thể tin tưởng ai?” Hoàng Thượng nói.

“ Vậy nếu Hoàng Thượng đã biết thần thiếp không phải là đại tiểu thư Võ gia, có phải hoàng thượng cũng biết Thái Hậu không phải là mẹ ruột của người không?”

Nếu không phải vậy, Hoàng Thượng tuyệt đối sẽ không phòng bị thái hậu như vậy, ngay cả việc Thái Hậu phái người thăm dò Lý Già La cũng biết, còn thuận tiện xử lí trước. Kỳ thực cho dù tra ra được bà đỡ của Uyển Trinh, Lý Già La cũng không sợ, bởi vì trên người Uyển Trinh cũng không có cái bớt nào. Hơn nữa cho dù có nói đến những chỗ Lý Già La không biết, nàng khi ấy cũng có thể nhờ Võ lão gia nhỏ máu nghiệm thân. Một khi đã thử, nàng muốn hai người là cha con thì là cha con, không muốn thì không phải.Hoàng Thượng nghe rồi gật gật đầu. “ Trẫm đã biết, còn biết Ngũ Hoàng tử không phải là con trai của trẫm. Ngũ Hoàng tử thực sự sau khi sinh ra không bao lâu đã không còn ở nhân thế nữa, người của Vương gia mưu tính thật lớn, muốn đem giang sơn của Tiêu gia đổi thành họ Vương, vì thế đã làm không ít chuyện.”

Nếu chuyện gì Hoàng Thượng cũng đã biết, Lý Già La cũng quyết định thẳng thắn với hắn.

“ Hoàng Thượng, thần thiếp biết mẫu thân Võ Uyển Trinh khoảng 10 năm. Khi đó nàng ấy và mẫu thân đều bị nhiễm bệnh, vừa khéo thần thiếp mang theo nha đầu Hổ Phách không còn chỗ nào để đi, thần thiếp cũng có chút phương pháp giúp bệnh tình trì hoãn nên ở lại cùng họ. Sau vài năm, đại tiểu thư Võ gia và mẫu thân của nàng ấy không chịu đựng nổi, lần lượt qua đời. Lúc đó cậu của đại tiểu thư Võ gia sau khi tìm mấy năm mới tìm đến được chỗ này, đã đáp ứng với Tiền bá mẫu là sẽ chăm sóc tốt cho người nhà Tiền gia. Hơn nữa thần thiếp biết Tiền bá mẫu đối với Võ gia là không cam tâm, vì báo đáp Tiền bá mẫu đã cưu mang giúp đỡ, thần thiếp liền nghĩ đến biện pháp thay thế thành đại tiểu thư Võ gia. Nghĩ rằng nếu là đại tiểu thư Võ gia, đợi đến khi nàng phải gả đi thì nhất định sẽ đến đây tìm, sau đó quả nhiên giống như thần thiếp suy đoán, Võ gia phái người đến Tiền gia đón người. Khi ấy người lớn ở Tiền gia gặp phải nạn sạt lở, ai cũng không còn, nên thần thiếp dẫn theo Tiền Tiểu Bảo đi Võ phủ ở Trác Châu. Vào Võ phủ mới biết người của Võ gia thật sự đối với đại tiểu thư có tính toán khác, sau cùng lại bị đưa vào cung tuyển tú. Sau đó thần thiếp trở thành phi tần của Hoàng Thượng. Hoàng Thượng nếu đã nói ra thần thiếp cũng không còn gì để giấu giếm người nữa, thần thiếp ban đầu đã muốn tiến cung, cho nên để nha hoàn của thiếp là Hổ Phách vào Võ phủ trước, sau đó lấy được sự tín nhiệm của phu nhân Vân thị. Sau đó biết một số chuyện của Võ gia, còn biết Võ gia cũng không có cô nương nào xuất sắc, do đó vì chỉ định tuyển tú nên họ nhất định sẽ nghĩ cách. Hơn nữa lúc này chỉ cần có người nhắc nhở một chút, bọn họ sẽ nhớ ra ở thôn quê còn có một đại cô nương Võ gia, dung mạo cũng không tệ. Vì vậy thần thiếp liền thuận lợi tham gia tuyển tú“.

Hoàng Thượng nói: “ Trẫm cũng không trách nàng che giấu thân phận để tuyển tú“.

Nếu nói che giấu cũng là phạm tội, nhưng Hoàng Quý Phi từ lúc tiến cung đến nay, cũng chưa hề làm ra chuyện gì tổn hại đến Hoàng Thượng, còn đỡ dao cho hắn, còn sinh cho hắn hai vị hoàng tử khỏe mạnh.

“ Trẫm muốn biết tại sao nàng nhất định phải tiến cung? Nếu nói muốn báo thù những người Võ gia, cũng có rất nhiều cách”

Dù sao Hoàng Quý Phi cũng không phải là nữ tử bình thường, nếu ở bên ngoài cũng có cách khiến người Võ gia sống không bằng chết. Hắn cũng không phản cảm nữ nhân của mình thông minh, chỉ có thông minh mới không hại người lung tung, người thông minh mới có thể bảo vệ chính mình. Huống hồ, Hoàng Quý Phi còn sinh được hai đứa trẻ, bây giờ còn mang thai đứa thứ ba. Hơn nữa nếu nói những nữ nhân này, có thể thật sự đi vào lòng Hoàng Thượng e là chỉ có một mình Hoàng Quý Phi mà thôi. Bằng không hắn cũng không nói cho nàng biết mật đạo này, vào lúc quyết định nói cho nàng biết, hắn đã xem Hoàng Quý Phi là nữ nhân quan trọng nhất trên đời này của mình.Lý Già La nghe Hoàng Thượng hỏi như vậy, liền cười nói. “ Thần Thiếp là vì báo ân mà đến“.

“Lẽ nào ái phi vì trẫm mà đến báo ân sao?” Hoàng thượng cũng cười.

“ Đúng vậy, Hoàng Thượng, lúc nãy người cũng nói Thái Hậu không phải là mẹ ruột của người. Vậy mẹ ruột của Hoàng Thượng là ai? Hoàng Thượng có biết hay không?”

Hoàng thượng than thở. “ Trẫm vẫn không tra được, nàng biết sao?”

Lý Già La nói: “ Tổ phụ của thần thiếp mười năm trước có y thuật cao minh, nhưng ông lại không màng công danh lợi lộc. Người của triều đình muốn đưa ông vào Thái Y Viện nhưng ông đều từ chối, chỉ là có một lần tiến cung, lại bị Hoàng Hậu lúc ấy, chính là Thái hậu hôm nay ép tiến cung. Khi ấy tổ phụ của thần thiếp cảm thấy sự việc có nguy hiểm, cho nên dặn dò phụ thân của thần thiếp phải rời khỏi kinh thành. Quả nhiên sau đó cũng không còn được gặp tổ phụ nữa, chỉ là bằng hữu của tổ phụ lại đem tin tức của ông từ trong cung đến, nói rằng vì tổ phụ từ chối yêu cầu của Thái Hậu nên đã bị Thái Hậu giết chết. Tổ phụ biết Thái Hậu không thể sinh con và chuyện này là bí mật, cho nên lúc ấy bên cạnh Thái Hậu đã có Hoàng Thượng người, liền biết Hoàng Thượng không phải con ruột do Thái Hậu sinh ra. Vốn muốn cùng tổ phụ thông đồng làm bậy, như vậy cũng có nhược điểm của ông, chỉ là ông lại không đáp ứng.”

Nói đến đây, Lý Già La dừng lại, nhìn Hoàng Thượng, có nhiều lời thật khó nói, đặc biệt là chuyện liên quan đến Hoàng Thượng.

Hoàng Thượng hiểu ngay, nói: “ Chuyện Thái Hậu muốn tổ phụ nàng đáp ứng, có phải liên quan đến trẫm?”

Lý Già La gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, ban đầu Thái Hậu muốn hạ dược Hoàng Thượng, tổ phụ không đáp ứng, cảm thấy là chuyện phạm vào y đức, sau đó bị lén lút giết chết. Chỉ là xem ra bây giờ Hoàng Thượng đã bị Thái Hậu dùng thuốc của người khác chế ra hạ độc rồi, tổ phụ vì đề phòng chuyện này phát sinh, còn chế ra một hộp thuốc, cuối cùng cũng bị người của Vương gia cướp đi.”

Hoàng Thượng nói: “ Trẫm cũng không sợ gì nữa, nàng cứ nói thẳng là thuốc gì đi“.

Lý Già La nói: “ Thuốc đó rất thâm độc, nam tử sau khi lớn lên nếu như có con nối dõi, sinh nữ tử thì bình thường nhưng nếu là nam thì từ nhỏ thể chất yếu kém. Sau khi lớn lên con nối dòng lại càng gian nan, nghiêm trọng hơn là sống không đến tuổi thành niên.”

Hoàng Thượng vỗ một cái thật mạnh lên ghế dựa. “ Vậy hộp thuốc đó vẫn còn trong tay Vương gia, chả trách bọn họ không sợ hãi, e là vì trẫm và nữ tử khác sẽ không sinh được hoàng tử khỏe mạnh. Đợi nữ nhân Vương gia tiến cung, uống thuốc đó liền có thể sinh được hoàng tử khỏe mạnh. Như vậy khi trẫm muốn lập Thái Tử chỉ có thể là Hoàng tử mà bọn họ sinh.”

Lý Già La gật đầu: “ Thuốc tổ phụ lấy đối với thể chất Hoàng Thượng không có thay đổi nhưng có thể thông qua nữ nhân để cải thiện, cho nên Vương gia biết được sự thật này liền cướp thuốc đi rồi giết tổ phụ thần thiếp diệt khẩu.”

Hoàng Thượng bình ổn hơi thở của mình một chút, dù ai biết mình bị người khác hạ dược cũng không dễ chịu, đặc biệt là khi hắn còn nhỏ, không thể làm chủ, bị người ta hạ độc, cảm giác này thật sự rất tồi tệ.” Nhưng Hoàng Thượng yên tâm, thuốc đó đối với thân thể Hoàng Thượng không có ảnh hưởng gì. Chỉ là con nối dòng mới có ảnh hưởng, thân thể của thần thiếp bởi vì từ khi ra đời đã được phụ thân dùng phương thuốc tổ truyền tắm qua cho nên không bị ảnh hưởng chút nào.”

“ Nàng nói báo ân là chuyện như thế nào?” Hoàng thượng hỏi.

“ Người đưa thư cho phụ thân thần thiếp là một nội thị bên cạnh mẹ ruột của người, lúc tổ phụ gần chết, đã lén lút tìm thấy tổ phụ nên liều chết đem tin tức tổ phụ cho phụ thân thần thiếp, cũng viết bí phương đưa cho phụ thân thần thiếp. Bởi vì như vậy, khi phụ thân của thần thiếp sắp lâm chung, sợ con nối dòng của Hoàng Thượng khó khăn, lại sợ âm mưu của Vương gia thực hiện được, nên mới để thần thiếp cả đời tìm phương pháp trị liệu, nghĩ cách giúp Hoàng Thượng có hoàng tử khỏe mạnh.”

Đương nhiên tâm nguyện của phụ thân còn là báo thù cho tổ phụ, lúc trên đường chạy trốn gặp được mẫu thân của Lý Già La. Hai người sau khi kết hôn đã sống ẩn dật, khi mẫu thân sinh nàng xong liền qua đời, Lý Già La là do một tay phụ thân nàng nuôi lớn. Sau này nàng học y thuật cũng là do phụ thân tự dạy, có thể nói phụ thân không phải vì nàng là con gái mà không đồng ý truyền lại y thuật của Lý gia cho nàng, hơn nữa còn dốc hết khả năng của mình.

Phụ thân trên đường chạy trốn cũng bị người đuổi giết, bị thương rất nghiêm trọng. Nội thị báo tin cho phụ thân Lý Già La sau này vì muốn đánh lạc hướng người truy sát, bất đắc dĩ làm mồi nhử, cuối cùng bị giết.

Vì lí do này, phụ thân nàng càng phải báo đáp ân tình, nếu không phải nội thị đó đánh lạc hướng, thì ông đã không sống được, còn cưới vợ sinh con, cho nên mạng của ông và con gái đều là do người ta cho. Ân tình lớn như vậy, nội thị đó nói rằng tất cả đều thuộc về chủ tử, cho nên Lý Già La muốn báo đáp, cũng là báo đáp Hoàng Thượng, vậy thì vị nội thị kia ở dưới lòng đất cũng yên tâm rồi.

Hắn đã phí nhiều sức lực trốn khỏi cung, cho người khác biết được sự thật này để sau này Hoàng Thượng hiểu rõ. Đương nhiên sẽ không để con nối dòng của Hoàng Thượng là do nữ nhân Vương gia sinh.

“ Nội thị đó có nói mẹ ruột của trẫm là ai không?” Hoàng thượng có chút khàn khàn hỏi.

“ Nghe phụ thân nói, là Trấn bắc hầu trước đây, Thẩm gia đại tiểu thư“.

Trấn bắc hầu vào thời Tiên đế đã vì phạm lỗi mà cả nhà phải mất đầu, sau đó nữ quyến đều thành cung nô, nhưng nữ nhân Thẩm gia đương thời phần lớn đều tự vẫn. Trong danh sách người tự vẫn, cũng bao gồm tên của Thẩm gia đại tiểu thư.

Nhưng hiện tại Thẩm đại tiểu thư lại trở thành mẹ đẻ của Hoàng Thượng, bên trong còn có chuyện gì, Hoàng Thượng cũng không khó để lí giải.

Hoàng Hậu khi ấy là Vương Hoàng Hậu lợi dụng giao thiệp trong tay mình, đem Thẩm đại tiểu thư giả chết đưa vào cung. Sau đó để người được cho là đã chết sinh cho nàng ta một đứa nhỏ, vào lúc sinh được con trai, cũng là lúc Thẩm đại tiểu thư phải chết, nhưng trong mắt người đời, Thẩm đại tiểu thư vốn dĩ đã sớm chết rồi.

Đáng tiếc khi ấy Vương Hoàng Hậu không biết rằng lúc Thẩm đại tiểu thư bị giấu ở trong cung đã cứu được mạng của một nội thị, nội thị này luôn nghĩ muốn báo ân cho nên mới liều mình xuất cung hành động, tất cả đều vì Thẩm đại tiểu thư và Hoàng Thượng.” Hoàng Thượng, người không sao chứ?” Nhìn thấy Hoàng Thượng trầm mặc không nói, Lý Già La cũng rất lo lắng, chuyện như vậy người bình thường còn chịu khổng nổi.

“ Trẫm không sao, hôm nay trẫm cũng biết được, mẹ ruột của mình là ai. Bằng không cả đời này trẫm vẫn bgu muội.Đa tạ nàng, tên thật của nàng là gì?”

Hoàng thượng luôn cứ gọi ái phi, trước giờ chưa từng gọi tên của nàng.

Bây giờ lại hỏi tên của nàng, Lý Già La đáp. “ Thần thiếp gọi là Lý Già La.”

Tên này đã bao lâu rồi không dùng đến, vì phòng ngừa mình lộ ra nên vẫn tự nói với mình rằng nàng là Võ Uyển Trinh, vì lẽ đó nhiều khi nàng theo bản năng cảm thấy mình tên là Võ Uyển Trinh, cái tên Lý Già La chỉ có thể chôn sâu trong lòng, cho dù có nằm mơ cũng không thấy được.

“ Từ nay về sau, Già La trước mặt trẫm, không cần phải biến thành một người khác nữa, trẫm biết nàng cũng cực khổ rồi“.

“ Hoàng Thượng không trách thần thiếp tội che giấu là tốt rồi“.

“ Trẫm trách nàng bao giờ, chuyện như vậy nếu không phải có căn cứ thực sự, trẫm cũng không dám tin. Càng không cần là nàng, nếu ban đầu nàng nói với trẫm những lời này, trẫm nhất định sẽ không tin, sợ là còn cảm thấy nàng đang ly gián trẫm và Thái Hậu. Huống hồ trẫm còn phải đa tạ nàng, nếu nàng không tiến cung, e là âm mưu của Vương gia đã thành sự thật. Được rồi, nàng nói nhiều như vậy cũng mệt rồi, bây giờ đến phiên trẫm“.

“Khi trẫm còn nhỏ, trong cung có cung nữ tên là Y Vân. Lúc trước trẫm còn chưa trưởng thành, quan hệ với cung nữ Y Vân đó rất tốt, cảm thấy nàng ta chăm sóc trẫm giống như tỷ tỷ vậy. Đợi khi trẫm lớn rồi, dự định lúc cần người dạy trẫm chuyện phòng the, sẽ để Y Vân dạy. Chỉ là có một lần trẫm phát hiện nàng ta hạ dược vào trong nước trà, trẫm kêu người bắt lại, kết quả theo như Y Vân khai, nàng ta là người của Mật Vương. Do mẫu phi của Mật Vương an bài con cờ bên người trẫm, cho nên cuối cùng Y Vân bị “bệnh chết“. Trẫm khi ấy còn cảm thấy thể diện rất quan trọng, cho nên chưa từng nói với Thái Hậu là bị người bên cạnh phản bội, đã sa sút một thời gian.

E là vào lúc ấy, Thái Hậu thấy trẫm đối với Y Vân đó có chút cảm tình, cho nên lần này mới tặng Như Vân qua. Nghĩ lại “mẫu hậu tốt” của trẫm là muốn Như Vân này bù đắp tiếc nuối trong lòng trẫm. Thậm chí Lý Tiệp Dư mặt mày có giống với Y Vân sao? Trẫm thực không thấy giống.” Sợ là Hoàng Thượng không thèm quan tâm Lý Tiệp Dư giống ai.

“Ban đầu khi sủng hạnh Lý Tiệp Dư cũng bởi vì mẫu hậu nói người này có nghi nam tướng* ( tướng người phụ nữ dễ sinh con). Khi ấy trẫm là một hoàng tử, cái gì cũng không có nên mới như vậy. Hơn nữa sau này Lý Tiệp Dư sinh Mộc nhi, Thái Hậu cũng nói với trẫm để Mộc nhi cho Vương Nhàn Nhã nuôi dưỡng. Trẫm nghĩ quan hệ với Vương gia cũng không tệ, hơn nữa Mộc nhi sau khi sinh cũng rất yếu ớt cho nên mới đồng ý. Bất quá, hiện tại nghĩ lại e là tâm tư của Thái Hậu vốn không muốn nuôi dưỡng hoàng tử của người khác sinh. Vương Minh Nhã mới là lá bài tẩy của bà ta, vậy thuốc đó cũng ở trên người Vương Minh Nhã, chỉ là trẫm lại tin tưởng báo ứng, Vương Minh Nhã lại không sinh được con nối dòng. Bằng không họ cũng sẽ không dùng tới chiêu trộm long tráo phụng này.”Lý Già La hỏi: “ Hoàng thượng, Ngũ Hoàng tử bây giờ thật sự không phải là Ngũ Hoàng tử sao?”

Mặc dù nàng có chút nghi vấn, nhưng hiện tại mới dám xác định.

“ Nếu không phải là cháu ruột của Thái Hậu, tại sao Ngũ hoàng tử càng lớn càng giống người Vương gia, đặc biệt là giống với thế tử Thừa Ân công như vậy. Nếu người không biết nội tình, e là sẽ nói trẫm và thế tử Thừa Ân công đó không hổ là biểu huynh đệ, cho nên việc Ngũ Hoàng tử giống thế tử Thừa Ân công cũng không có gì lạ. Nhưng mà bây giờ trẫm và người Vương gia một chút quan hệ cũng không có, cho nên nếu nói Ngũ Hoàng tử giống với thế tử Thừa Ân công của Vương gia, Già La, nàng cảm thấy có khả năng không?”

Trên thực tế, chỉ cần Hoàng Thượng không phải là do Vương Thái Hậu sinh, một số việc vừa nhìn sẽ hiểu ngay, căn bản không cần nhân chứng vật chứng gì nữa.

Hôm nay đại khái nghe sự việc chấn động như vậy, Hoàng Thượng có cảm giác mình có chút choáng váng. Hơn nữa có cảm giác co giật nhẹ, giống như có vật gì đó, cực kì muốn ngửi nó.

“ Hoàng Thượng, người sao rồi?” Lý Già La vừa thấy Hoàng Thượng là lạ, nhanh chóng tới đỡ, sau đó chẩn mạch, vừa chẩn nàng đã bị dọa đến hoảng hốt “ Người đâu!” Lý Già La hô.

Lập tức hạ xuống hai người áo đen :“ Có chủy thủy hay không?”

Hai người áo đen hai mặt nhìn nhau, không khỏi nhìn Hoàng Thượng.

Hoàng Thượng nói: “ Đem dao ra đưa cho Hoàng Quý Phi”

Một người trong đó lấy trong tay áo ra một chủy thủ khéo léo, Lý Già La lập tức rạch một đường trên cánh tay mình, nói với Hoàng Thượng: “ Hoàng Thượng, thần thiếp bắt mạch của người, phát hiện Hoàng Thượng bị hạ loại độc khiến người bị nghiện. Nếu như bây giờ không trị, e là sau này sẽ không rời được độc này, trực tiếp bị người khống chế, rất khó từ bỏ. Bây giờ người uống máu của thần thiếp mới có thể giải độc. Hoàng Thượng người mau uống đi, thần thiếp từ nhỏ đã được dùng nước thuốc ngâm mình, cho nên máu trên người có thể giải độc, may mà Hoàng Thượng mới ở kỳ đầu nếu để lâu hơn, thần thiếp e là không chữa được.”

Lý Già La liên tiếp giục Hoàng Thượng uống, hai người áo đen không nghĩ nàng muốn chủy thủ là vì muốn lấy máu cho Hoàng Thượng uống. Vì vậy cả hai đều lui xuống, Hoàng Thượng nhìn Lý Già La, nàng nói: “ Hoàng Thượng người mau uống đi, nếu người không tin thần thiếp, thiếp uống trước một ngụm cho người xem có được không?”

Không đợi Lý Già La uống, Hoàng Thượng đã uống rồi, ở đây không có chén, đành phải uống trên vết thương của nàng, Hoàng Thượng uống một ngụm liền không uống được nữa. Đây là máu của nữ nhân mà mình yêu thương, trừ phi hắn máu lạnh mới uống được.

“ Hoàng Thượng, người uống thêm vài ngụm đi, thần thiếp không có chuyện gì đâu. Vài ngày liền bồi bổ lại, người bình an vô sự thì thần thiếp và hoàng nhu mới có hy vọng. Hoàng Thượng chẳng lẽ muốn thần thiếp và hài tử bị người khác hại chết sao ?”

Hoàng Thượng nghe lời Lý Già La nói, lập tức uống vài ngụm, sau đó nói:“ Già La đã cứu trẫm nhiều lần, trẫm làm sao để báo đáp nàng đây?”

Lý Già La nhìn Hoàng Thượng dùng mảnh lụa băng bó vết thương cho mình, nói: “ Hoàng Thượng, thần thiếp không cần báo đáp, chỉ cần Hoàng Thượng khỏe mạnh là được. Sau khi người quay về, tra cẩn thận chỗ ở của mình, nhất là những vật như lư hương, thần thiếp thấy vật này chính là thông qua phương thức đốt cháy khiến hoàng thượng trúng độc“.

Hoàng Thượng hỏi. “ Nếu là do phương thức đốt cháy, chẳng phải người bên cạnh trẫm cũng trúng loại độc này ? Như vậy cơ hội bị người phát hiện rất lớn, e là còn có thuốc dẫn khác.”

“ Hoàng Thượng minh giám, xác thực là còn có thuốc dẫn khác, ví dụ như chu sa, trên đời này chỉ có Hoàng Thượng là dùng bút son phê tấu chương, cho nên người hạ độc e là nhắm vào một mình Hoàng Thượng. Người uống máu của thần thiếp, sau này không dùng lại một trong những thứ đó thì sẽ không tái phát“.

Hoàng Thượng nói: “ Nếu có người ước gì ta bị khống chế, không bằng trẫm làm theo họ, bằng không không phải sẽ làm người ta thất vọng sao?”

“ Hoàng Thượng, ý của người là muốn tương kế tựu kế? Nhưng nếu như vậy, thần thiếp sợ là người đằng sau sẽ đưa ra yêu cầu vô lí“.

Hoàng Thượng cười lạnh nói: “ Sợ là người phía sau muốn tiến hành từng bước, đầu tiên chính là muốn Như Vân nói gì trẫm đều nghe theo hoặc là muốn trẫm cực kì sủng ái Như Vân. Đây chỉ là bước thứ nhất, cũng cần thời gian, trẫm cũng cần thời gian bố trí thỏa đáng. Già La, khoảng thời gian này dù trẫm có làm gì, nàng nhất định không được nghĩ nhiều, tất cả chỉ là để kéo dài thời gian. Đợi sau khi trẫm dẫn rắn ra khỏi hang, trẫm nhất định sẽ bắt bọn họ trả giá.”

Lý Già La nói: “ Hoàng Thượng, thần thiếp tin tưởng người, chỉ cần người cẩn thận ngàn vạn đừng đụng vào loại thuốc làm người nghiện nữa. Thần thiếp cảm thấy bảo đảm nhất là đem đổi chu sa thành thứ gần như vậy. Thần thiếp cảm thấy son cũng không tệ, thần thiếp sẽ đem son trong cung thần thiếp đưa cho Hoàng Thượng.”

“Già La, nàng không cần phải dùng máu của nàng nữa, hôm ba mươi, nàng đã bị thương, vừa rồi lại cho trẫm uống nhiều máu như vậy, nàng còn đang mang thai, trẫm không nhẫn tâm.”

“ Hoàng Thượng, thần thiếp chỉ dùng son làm chút thuốc bột, Hoàng Thượng dùng sẽ không bị loại thuốc kia làm nghiện, còn có thể nâng cao tinh thần. Nếu Hoàng Thượng không đồng ý, thần thiếp làm sao yên tâm được. Hoàng Thượng người đáp ứng thần thiếp đi, bằng không đêm nay thần thiếp ngủ không yên giấc“.

Nếu đã nói như vậy, Lý Già La cũng không cần băn khoăn nhiều, chỉ cần làm hết sức để bảo đảm an toàn cho Hoàng Thượng là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.